Giới Tinh Hoa Chính Trị Việt Nam Sẽ Phải Thay Đổi Năm 2021

Hoàng Hữu Phước, MIB

23-11-2016

 2021

A) Mào Đầu 1

Lúc sinh hoạt blog trên Emotino.com năm 2009 tôi có viết rằng trong chương trình  American Idol mà tôi cực kỳ ưa thích thì Kris Allen sẽ thắng Adam Lambert để đoạt giải quán quân; rằng Adam Lambert sẽ có sự nghiệp vang danh bốn bể vì anh quá đẹp trai, quá mạnh mẽ bùng nổ dữ dội, quá cuốn hút cuốn phăng trên sân khấu; nhưng Kris Allen sẽ thắng, đơn giản vì Kris trong tất cả các lần hát dự thi đều luôn tự sử dụng nhạc cụ như đàn guitar, viola, piano, hay keyboard, trong khi Adam chỉ biết cầm mỗi chiếc micro; rằng Kris sẽ thắng phiếu của những người lớn tuổi và sùng đạo vì Adam tô son trát phấn sơn móng tay như một người đồng tính nam nên sẽ chỉ nhận được sự ủng hộ của giới trẻ đồng tính hoặc giới trẻ đang phải bương chải khó khăn trong cuộc mưu sinh mà đa số chẳng có thời gian đâu mà bấm điện thoại bỏ phiếu cho anh. Kết quả: Kris Allen thấp bé là quán quân năm ấy, còn Adam Lambert tuyệt mỹ nam nhân từ đó đến nay xuất hiện trên các sân khấu hoành tráng khắp thế giới.

2021-2

B) Mào Đầu 2

Lúc sinh hoạt blog trên Emotino.com năm 2008 tôi có viết rằng Hillary Clinton đầy ưu thế sẽ thất bại trước Barack Obama mới tinh. Kết quả: Barack Obama đánh bại Hillary Clinton để được chọn làm ứng cử viên tổng thống cho Đảng Dân Chủ, và sau đó đắc cử Tổng Thống Hoa Kỳ. Dự đoán ấy cũng dựa trên sự đơn giản tuyệt đối rằng người Mỹ bảo thủ mà đặc điểm của cực đoan là chẳng ưa người da đen và khinh thường phụ nữ, nhưng nếu Đảng chẳng còn ai khác ra hồn thì họ sẽ buộc ném Hillary vào sọt rác vì phụ nữ Mỹ không bao giờ được xem trọng – như đã phân tích kỹ trong bài Du Học Hiếp Dâm & Hiếp Dâm Du Học.

2021-3

Sau này cũng trên Emotino.com năm 2012 khi viết về lần ra tranh cử thứ hai chức Tổng Thống Hoa Kỳ của Barack Obama, tôi đã nhắc một sự thật là dân Mỹ có thú vui bịnh hoạn là khoái chứng kiến sự thất bại của một tổng thống nên họ sẳn sàng bỏ phiếu cho Barack Obama để ông này phá tanh banh sự nghiệp chính trị trong nhiệm kỳ thứ nhì, chứ không bầu cho Mitt Romney. Kết quả: Obama thắng Mitt; còn năm 2016 này chứng kiến sự tan nát của Đảng Dân Chủ, sự thảm bại của Hillary Clinton, và sự rung lắc của các lâu đài mà Obama đã xây dựng nên, trong đó có cả tòa lâu đài mang tên TPP.

 2021-4

C) Mào Đầu 3

Lúc sinh hoạt trên blog WordPress.com năm 2016 này tôi có viết về 9 sức mạnh ưu việt của Donald Trump mà kết quả cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ năm 2016 đã cho thấy sự phát huy tác dụng của 9 sức mạnh ấy; thậm chí truyền thông nước ngoài và nước trong cũng bắt đầu viết về một vài điểm tôi đã nêu như về đàn con trai tài gái sắc giỏi giang của Trump, v.v.

 2021-5

D) Vô Đề: Thay Đổi Để Hoàn Thiện

Từ những việc nhỏ xíu xìu xiu trên, cộng với việc đã từng bị bạn bè lớp 11 năm 1973 gọi là “mất nết” do dám tuyên bố Việt Nam Cộng Hòa sẽ “mất nước”, tôi thấy mình có thể có cơ sở để tự cho rằng mình nhỉnh hơn một tí so với các chuyên viên phân tích tin và nhận định tình hình mà Trung Ương Cục Tình Báo Hoa Kỳ cài cắm lúc nhúc khắp chốn Sài Gòn điều nghiên về nhất cử nhất động của “Cộng Quân”;

Tôi khẳng định: năm 2021 sẽ chứng kiến sự thay đổi về chất lượng giới tinh hoa chính trị ở Việt Nam, trên cơ sở của 6 sự đơn giản tuyệt đối có liên quan dây chuyền hữu cơ với nhau như sau mà không cần đến thuật bấm độn chiêm tinh bói toán:

1- Nhiệm kỳ Quốc Hội Khóa XIV (2016-2021) được đánh dấu bằng sự khó khăn về ngân sách dẫn đến việc gia tăng phần đóng góp của các địa phương “đầu tàu kinh tế” – thí dụ như Thành phố Hồ Chí Minh – vào ngân sách Nhà Nước và gia giảm phần mà các địa phương đó được giữ lại.

2- Sự việc 1 ở trên đã khiến lãnh đạo các địa phương “đầu tàu kinh tế” – thí dụ như Thành phố Hồ Chí Minh – thi nhau bóc tách tối đa để nêu lên cho bằng được những khó khăn cùng cực nhằm phục vụ bốn mục đích của (a) diễn đạt thói quen truyền thống “thích mếu máo” dù là tỷ phú đô la trước vành móng ngựa hoặc ăn mày ăn xin, (b) tự cứu mình nếu có sự thất bại không xoay chuyển được tình hình phát triển của địa phương mình sẽ đỗ thừa đỗ lỗi đỗ tội cho Nhà Nước, (c) kích động tinh thần địa phương chủ nghĩa cực đoan nơi dân chúng nhằm gây áp lực gỡ gạc cho cái đòi hỏi tự trị mà Trung Ương không mấy mặn mà ban phát sớm, và (d) sự kỳ vọng rằng ngân sách khóa sau sẽ được trung ương nương nhẹ tay hơn khi nghe thấy những lời thống thiết khổ sở ấy của họ.

3- Sự việc 2 ở trên đã khiến dân chúng tại các địa phương “đầu tàu kinh tế” – thí dụ như Thành phố Hồ Chí Minh – đột nhiên nhận thức ra rằng (a) thành phố quả có khó khăn quá to lớn về ngân sách, (b) các tầy huầy như ngập triều cường và mùi hôi nồng nặc nếu trầm trọng hơn chính là do tại bị vì bỡi cắt giảm ngân sách, và (c) thành phố luôn là đầu tàu kinh tế nhưng cái kinh tế ấy không do bất kỳ lãnh đạo nào của thành phố thực sự trực tiếp làm ra tiền cho thành phố vì chỉ những lãnh đạo trên tư thế nhuần nhuyễn biệt tài chi tiêu bạo mới lúng túng thở than như thế.

4- Sự việc 3 ở trên ắt có thể đã khiến dân chúng tại các địa phương “đầu tàu kinh tế” – thí dụ như Thành phố Hồ Chí Minh – đột nhiên có tư  tưởng sứ quân cát cứ (giống dân Mỹ “biểu tình” chống Trump vì họ không muốn dân Mỹ ở các tiểu bang khác thắng họ) lởn vởn ý nghĩ rằng tại sao thành phố phải “nai lưng” ra làm thân trâu ngựa để “phục vụ” địa phương khác.

5- Sự việc 4 ở trên ắt có thể sẽ khiến khiến dân chúng tại các địa phương “đầu tàu kinh tế” – thí dụ như Thành phố Hồ Chí Minh – từ nay đột nhiên có sự quan tâm đến việc chi tiêu của các địa phương yếu thế để có thể có sự tập hợp tài liệu cho các nghị sĩ của Thành phố Hồ Chí Minh lên đấu khẩu tại Quốc Hội rằng các địa phương khác đã “sống bám” ra sao, đầu tư phí phạm thế nào, tiêu cực đến đâu, v.v. và v.v., để từ đó yêu cầu trung ương chấm dứt việc giống các cao-bồi Miễn Viễn Tây Hoa Kỳ vác các súc gỗ bắt ngang đường ray của các “đầu tàu kinh tế.

6- Sự việc 5 ở trên ắt có thể sẽ khiến khiến dân chúng tại các địa phương chưa phải là “đầu tàu kinh tế” từ nay đột nhiên có sự quan tâm đến việc phòng thủ, dè chừng sự tấn công từ các “đầu tàu kinh tế”, chuẩn bị các kịch bản đối phó cũng bằng cách huy động lực lượng tìm kiếm các điểm yếu mang tính dối trá của các “đầu tàu kinh tế” nào đã sáng tạo các “khó khăn” để né tránh việc “cưu mang”, đồng thời địa phương phải kiếm tìm các lý do đầu tư thật nhiều, thật “thực”, và thật lớn để các nghị sĩ của họ chuyển tải đến Quốc Hội những nhu cầu về ngân sách mà Quốc Hội khó thể chối từ.

Từ những việc 1, 2, 3, 4, 5, 6 nêu trên, những “đầu tàu kinh tế” thí dụ như Thành phố Hồ Chí Minh sẽ phải thay đổi tốt đẹp tuyệt vời vì rằng:

1) Người dân công chính nghiệm ra rằng: lãnh đạo “đầu tàu kinh tế” không được phép là những vị bu ngồi toa hạng nhất trên các chuyến tàu ấy (vì lẽ nào lãnh đạo tập trung hưỡng thụ), cũng như không được phép là những vị bu đứng ở buồng điều khiển (vì lãnh đạo thành phố không là chủ nhân của các cơ ngơi “đầu tàu” trực tiếp sản xuất ra tiền mà người ta hay gọi là giám đốc điều hành tức CEO), mà lãnh đạo thành phố phải và chỉ được là các đường ray, các thanh tà vẹt, các bù lon ốc vít, để các toa xe chạy lên đó – mà đường ray thì không có còi để phát ra những âm thanh than vản.

2) Từ sự nghiệm 1 trên, người dân công chính nghiệm tiếp rằng: các nghị sĩ và các đại biểu hội đồng nhân dân của họ nhất thiết phải chấm dứt cái vai trò “chuyển tải ý dân” vì người dân có thể tự gởi cái ý đó cho bất kỳ cơ quan quyền lực nào – thậm chí bằng một cái click chuột – chứ không phải cậy nhờ các tinh hoa chính trị chuyển giúp; từ đó người dân quan tâm đến những ứng cử viên nào có chương trình hành động không chứa những điều vớ vẩn như “tiếp xúc lắng nghe nguyện vọng cử tri và chuyển tải các tâm tư tình cảm của cử tri đến nghị trường Quốc Hội”, mà thay vào đó là những khẳng định sẽ làm thanh tà vẹt cỡ nào và đinh ốc kiểu gì để địa phương phát triển cụ thể về kinh tế ra sao, như thế nào, bao lâu thì hết ngập, khi nào thì hết quy hoạch treo, bao giờ giải quyết hết các khiếu kiện kéo dài, và cần mấy thập niên hay mấy thế kỷ nữa để Thành phố Hồ Chí Minh là thành phố văn hóa văn minh hiện đại trong đại cuộc phục vụ nhân dân.

3) Từ sự nghiệm 2 trên của người dân, kể từ 2021 sẽ chẳng còn một ứng cử viên nào là chức sắc được các cơ quan ban ngành đoàn thể cùng Mặt Trận Tổ Quốc giới thiệu ra ứng cử mà lại dám mặt dày mày dạn nhận lời đề cử đó, vì rằng sự đề cử sẽ không còn trở thành việc dành đặc quyền cho những chức sắc mà công việc duy nhất của họ là ngự trong những toa tàu hạng nhất của con tàu kinh tế với xấp giấy báo cáo tổng hợp ý kiến đóng góp mỗi năm hai lần của cử tri mà họ có bổn phận phải chuyển tải ra nghị trường Quốc Hội, vì chỉ còn sự tồn tại của việc tự ra ứng cử của những công dân tài giỏi yêu nước yêu chế độ tự nguyện làm đường ray cho con tàu kinh tế chạy dẫm cọ sát sướt trầy tóe lửa lên trên.

4) Và từ kết quả của sự nghiệm 3 trên, kể từ mùa bâu cử 2021, Việt Nam bắt đầu thực sự có những nghị sĩ Quốc Hội và những đại biểu Hội Đồng Nhân Dân hoàn toàn không biết than vản tạo tư tưởng yếm thế nơi người dân, không biết gieo rắc tư tưởng sứ quân cát cứ địa phương chủ nghĩa vốn dễ tạo ra những lãnh địa và những khu tự trị hoặc những vùng đặc biệt không bao giờ mang tính kết nối, kết đoàn, và kết tụ của hào khí dân ta.

E) Thay Đổi Từ Công Thức Duy Nhất Thuần Chính Trị

Việt Nam sẽ gia giảm đến mức thấp nhất những thành phần sau trong giới tinh hoa chính trị thuộc các chủng loài (categories) vốn đã luôn được áp dụng từ trước đến nay cho tất cả các lĩnh vực thuộc khu vực Nhà Nước – dù lĩnh vực đó là chính trị hay phi chính trị – của một đất nước mà khu vực Nhà Nước chiếm tuyệt đại đa số:

1) Hồng: Cha truyền con nối thuần chính trị và theo con đường quy trình

2021-6

2) Chuyên: chỉ cẩn có bằng cấp thạc sĩ/tiến sĩ toàn từ tiền nhà nước, không nhất thiết trực tiếp liên quan đến lĩnh vực được phân công làm quản lý

3) Kinh Nghiệm Thực Tế: không cần kinh qua kinh nghiệm chuyên môn nghiệp vụ mà chỉ cần theo đúng quy trình được bổ nhiệm làm lãnh đạo ngay tại các Tổng Công Ty Nhà Nước/Hội Đồng Quản Trị/Hội Đồng Thành Viên/Phòng Ban cấp Bộ, v.v.

F) Thay Đổi Sang Phân Ngành

Trước thực tế tiêu chuẩn và quy trình nêu trên thường dẫn đến các tiêu cực như (a) những lãnh đạo đúng quy trình bổ nhiệm như hạng tép riu vô danh tiểu tốt Trịnh Xuân Thanh vậy mà xuất hiện ở đâu là thiệt hại tỷ đô tới đó, (b) những lãnh đạo đúng quy trình bổ nhiệm như của Thành phố Hồ Chí Minh làm “đầu tàu kinh tế” của cả nước đứng sựng bởi triều cường, và (c) những lãnh đạo như của Thành phố Hồ Chí Minh hễ bị cắt giảm ngân sách là than thở bối rối lúng túng như gà mắc dây thun,

các tiêu chuẩn và quy trình sẽ phải thay đổi như sau:

A) Thuần Chính Trị: áp dụng y như phần E ở trên với tất cả các quy trình về Hồng-Chuyên-Kinh Nghiệm, nhưng quy về một lĩnh vực duy nhất là thuần chính trị, thuần tuyên giáo, thuần đối ngoại quốc gia, thuần lực lượng vũ trang, thuần đối đầu chính trị với thế giới, và thuần hoạch định chính sách chung, nghĩa là chỉ áp dụng trong nội bộ tổ chức Đảng, chứ không áp dụng các quy trình và tiêu chuẩn của phân ngành này để rồi bổ nhiệm các lãnh đạo là chức sắc cấp cao của Đảng vào các chức vụ trực tiếp thực hiện đại cuộc kiến quốc như kinh tế, kinh doanh, thương mại, giáo dục và đào tạo, y tế, dịch vụ công, sản xuất hàng hóa và dịch vụ, giao thông công chánh – kể cả hàng không và hàng hải, v.v., vốn thích hợp riêng cho tầng lớp nhân sự có năng lực thực sự về chuyên môn, có thực tài thực hiện hiệu quả, tổ chức thực hiện hiệu quả, giám sát thực hiện hiệu quả, quản trị thực hiện hiệu quả, mà tầng lớp này phải nắm thực quyền quản trị kiến quốc để chịu hoàn toàn mọi trách nhiệm cá nhân – chứ không phải trách nhiệm tập thể mà ý nghĩa thực chất là chẳng ai phải chịu trách nhiệm cả – đối với đại cuộc kiến quốc ấy.

Các chức vụ trực tiếp thực hiện đại cuộc kiến quốc sẽ thuộc phạm trù phạm vi Thuần Quản Trị Kiến Quốc chỉ dành cho những đại chuyên gia mà thời gian “làm ra tiền cho đất nước” của họ eo hẹp đến độ không ai trong số họ có thể họp sinh hoạt Đảng cùng hai mươi bốn cuộc họp sinh hoạt khác trong hai mươi sáu ngày làm việc của một tháng.

B) Thuần Quản Trị Kiến Quốc:

1- Hồng:

2021-7

2- Chuyên: có trình độ thạc sĩ/tiến sĩ từ đầu tư tự túc dựa trên khát vọng bản thân, năng lực cá nhân, ý chí tự thân vận động vượt khó, và thành tích tự thân.

3- Kinh Nghiệm: làm việc nhiều năm về chuyên môn tại những cơ sở/doanh nghiệp tư nhân trong nước hoặc có yếu tố nước ngoài, và có thành tích thâm niên được thăng tiến lên vị trí quản lý tại doanh nghiệp ấy.

Một hiệu trưởng một trường đại học có chữ “quốc gia” mà phải là đảng viên, thành ủy viên, ủy viên trung ương Đảng, nghị sĩ Quốc Hội, chỉ có bằng tiến sĩ chứ chưa hề dày công giảng dạy thành công, chưa hề dày dạn nghiên cứu khoa học được đăng trên các journals lừng danh thế giới, chưa hề đào tạo nên lớp người kế thừa xuất sắc, và cũng chưa hề giúp phát triển ngay trong xã hội nước mình cái ngành mà mình có bằng cấp thì bảo đảm ngày mà đại học đó được các đại học lừng danh của Âu Mỹ công nhận ngang hàng với họ về chất lượng cũng hiệu quả đào tạo học-hành thì đó cũng là đêm trước của Ngày Tận Thế.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Both comments and trackbacks are currently closed.