Monthly Archives: November 2016

Bậc Vĩ Nhân Đã Đấm Vào Mặt Hoa Kỳ Ngay Tại Liên Hợp Quốc

Tiến Sĩ Fidel Castro: Chất Thử Của Bất Tài Và Bần Tiện

Hoàng Hữu Phước, MIB

30-11-2016

fidel2fidel1

A- Vấn Nạn Truyền Thông

Fidel Alejandro Castro Ruz là nạn nhân của vấn nạn truyền thông.

Báo chí Âu Mỹ luôn miêu tả một chiều về ông như một “nhà độc tài”. Danh từ “nhà độc tài” là thứ ngôn từ thuộc độc quyền sở hữu của truyền thông Âu Mỹ.

1) Ý Nghĩa Thứ Nhất Của “Nhà Độc Tài”: Truyền thông Âu Mỹ dùng chữ “nhà độc tài” để gọi những…“nhà độc tài” mà thiên hạ trên thế giới đã tự động gọi sẵn như thế trước đó, chẳng hạn “nhà độc tài” Adolf Hitler của Đức Quốc Xã, “nhà độc tài” Benito Mussolini của Phát xít Ý, hay “nhà độc tài” Francisco Franco của Tây Ban Nha, và “nhà độc tài” Fulgencio Batista của Cuba mà sự nỗi bật duy nhất của các vị này chỉ gói gọn trong một từ duy nhất: tàn bạo.

2) Ý Nghĩa Thứ Hai Của “Nhà Độc Tài”: Truyền thông Âu Mỹ dùng chữ “nhà độc tài” để gọi những nhà lãnh đạo nào không thuộc khối “Thế Giới Tự Do”, từ đó có các “nhà độc tài” mà sự nỗi bật duy nhất của các vị này là … không theo thể chế dân chủ Âu Mỹ và chẳng tôn trọng tư tưởng Âu Mỹ dành cho nhân quyền. Thế là các lãnh đạo các quốc gia “phe” cộng sản bị gọi là “nhà độc tài”. Còn các “nhà độc tài” chính hiệu, hàng hiệu, có cầu chứng tại tòa thương mại thương hiệu thương quyền quốc tế đàng hoàng, có tàn bạo khát máu y như các đấng của Ý Nghĩa Thứ Nhất, nhưng thuộc phe Thế Giới Tự Do thì truyền thông tẩy xóa mất tiêu mất biệt mất tích cái cụm từ “nhà độc tài”, thí dụ như Ngô Đình Diệm của Việt Nam Cộng Hòa, Park Chung Hee của Đại Hàn Dân Quốc, Suharto của Indonesia, Lý Quang Diệu của Singapore, và Ferdinand Marcos của Philippines, cùng các vị khác ở Trung Đông, v.v. Oái oăm ở chỗ truyền thông gọi Fulgencio Batista của Cuba là “nhà độc tài” trong Ý Nghĩa Thứ Nhất nhưng khi Fidel Castro đánh đuổi Fulgencio Batista ra khỏi Cuba thì truyền thông lập tức gọi Fidel Castro là “nhà độc tài” theo Ý Nghĩa Thứ Hai, khiến kẻ đem Cuba làm tôi mọi cho Mỹ và người giải phóng Cuba khỏi sự tôi mọi ấy đều là “nhà độc tài” cả.

Dần dà, thấy đàn em trong giới truyền thông tiểu quốc lạm dụng chữ “độc tài” để gọi lung tung, thí dụ như Cu Kiều gọi cá nhân Tiến Sĩ Fidel Castro là “nhà độc tài” (dictator), còn Việt Kiều thì gọi cả đất nước Việt Nam là “độc tài Đảng trị” khiến truyền thông Âu Mỹ khó chịu khó ăn khó nói với Việt Nam là xứ sở mà họ rất kiêng sợ kiêng dè kiêng kỵ nên họ – mà cụ thể như tờ Telegraph của Anh Quốc – gọi Fidel Castro là “tên bạo chúa” (tyrant), với hy vọng Cu Kiều sẽ gọi y như vậy, còn Việt Kiều có khi sẽ chế ra từ mới chẳng hạn như “bạo chúa Đảng” chăng.

3) Vấn Nạn: Như vậy, ở Việt Nam các sĩ phu “nhà giáo Hán-nho” cho rằng chỉ có mình mới xứng làm lãnh đạo quốc gia, khinh thường Nông-Công-Thương nên chỉ thèm đi du học (Phong trào Đông Du), không thèm đi lao động lao lung lao nhọc lao khổ làm thợ thuyền “tìm đường cứu nước”, ra mặt oán giận Ông Hồ khi thấy Ông Hồ cũng là Sĩ “nhà giáo Hán-nho” mà hạ mình tin tưởng Công-Nông. Đến khi mấy ông không thuộc Sĩ-Nông-Công-Thương mà là quân nhân như tập đoàn Nguyễn Văn Thiệu độc tài độc quyền nắm quyền trị quốc thì mấy Sĩ nhà ta ở Việt Nam Cộng Hòa mới hoặc nín thinh hoặc hình thành các nhóm “nhân sĩ dân biểu đối lập” chống Nguyễn Văn Thiệu, thậm chí chống luôn cả Mỹ vì oán giận Mỹ không xem trọng Sĩ.

Như vậy, ở Âu Mỹ các sĩ phu “luật sư” cho rằng chỉ có mình mới xứng làm lãnh đạo quốc gia, khinh thường Nông-Công-Thương và các Sĩ khác, nên ra mặt oán giận Ông Castro khi thấy Ông Castro là Sĩ  “luật sư” mà hạ mình tin tưởng Công-Nông.

Hậu quả là truyền thông Âu Mỹ của tự do dân chủ nhân quyền văn minh đã luôn dùng các từ ngữ miệt thị dành cho Fidel Castro.

Còn truyền thông Việt thì lúc Fidel Castro về cõi vĩnh hằng tải đăng rất nhiều bài về những gì tốt đẹp mà Fidel Castro đã dành cho Việt Nam. Tuy nhiên, tầm vóc kỳ vĩ của con người vĩ đại ấy đối với toàn nhân loại trên bình diện thế giới sử, uy thế, uy tín, uy lực, và thần uy, lại chưa hề được nói đến, trở thành lý do cho bài nghiên cứu này về ông được hình thành.

B- Quả Đấm Của Tiến Sĩ Fidel Castro

fidel3

Trong phiên họp ngày 26-9-1960 tại Đại Hội Đồng Liên Hợp Quốc, Fidel Castro đã lập kỷ lục với bài phát biểu ứng khẩu dài nhất lịch sử Liên Hợp Quốc: 4 giờ 29 phút không ngưng nghỉ, được đánh giá như một bản anh hùng ca.

Fidel Castro nói về cuộc cách mạng ông tiến hành cách đó 20 tháng đã đặt dấu chấm hết cho thời kỳ Cuba là một thuộc địa của Mỹ nhưng Mỹ vẫn cho mình cái quyền thúc đẩy và thúc giục sự lật đỗ chính quyền cách mạng của Cuba. Castro cũng phản đối việc ông và đoàn đại biểu Cuba bị gây khó khăn, bị phân biệt đối xử và bị miệt thị tại New York kể cả bị đuổi ra khỏi tất cả các khách sạn không được cho thuê cư trú khi đến Mỹ họp Đại Hội Đồng Liên Hợp Quốc.

Đặc biệt, Fidel Castro tuyên bố rằng quan hệ của Cuba với Liên Xô là đúng đắn và là quyền tự do của Cuba, rằng chính phủ “đế quốc” Mỹ có thể sẽ xâm lược Cuba, và rằng Tổng Thống Mỹ John F. Kennedy là “một thằng triệu phú thất học và đại ngu” (“an illiterate and ignorant millionaire”).

Fidel Castro đã không chống Mỹ bằng những bài báo, những tiểu luận, những tác phẩm hay truyền đơn.

Fidel Castro đã sử dụng diễn đàn chính thức của Liên Hợp Quốc trên đất Mỹ để vung nắm đấm vào mặt chủ nghĩa đế quốc Mỹ, vạch trần bộ mặt thật Mỹ, xưng tụng vai trò của Liên Xô, khẳng định chủ quyền cương thổ quốc gia Cuba, và cảnh báo với thế giới về nguy cơ xâm lược của chủ nghĩa đế quốc Mỹ.

fidel4

Tiến Sĩ Fidel Castro đã đường đường chính chính vào tận hang ổ của chủ nghĩa đế quốc Mỹ với tư cách lãnh đạo tối cao của Cuba, quốc gia thành viên của Liên Hợp Quốc từ ngày 24-10-1945, và đã trong nhiều lần đến dự họp với Đại Hội Đồng Liên Hợp Quốc đều sử dụng diễn đàn này để ra sức hùng biện miệt thị Hoa Kỳ suốt nửa thế kỷ qua.

Tiến Sĩ Fidel Castro cùng với Cuba đã chứng minh hai điều rõ ràng rằng (a) Mỹ đã thất bại trước Cuba trong hơn 50 năm, và (b) trong khi Cuba là quốc gia có chủ quyền thành viên Liên Hợp Quốc từ năm 1945 thì cũng từ năm 1945 đến tận ngày nay Mỹ vẫn không hề dám công nhận ngoại giao chính thức với Đài Loan mà Mỹ xem như đồng minh của mình khiến Đài Loan vẫn không thể nào trở thành quốc gia thành viên của Liên Hợp Quốc. Dùng sức mạnh “lấy thịt đè người” để công khai chống lại một quốc gia bé nhỏ như Cuba suốt hơn nửa thế kỷ nay để chống lại Liên Xô – Nga, nhưng lại hèn hạ lén lút bắt tay với một “lãnh thổ” bé nhỏ như Đài Loan suốt hơn nửa thế kỷ nay để chống lại Trung Quốc mà Mỹ khiếp sợ: đó là tư cách của nước lớn Hoa Kỳ mà chỉ có Tiến Sĩ Fidel Castro mới là người duy nhất trên thế gian này kiên trì giáng bao nắm đấm dồn dập vào mặt Mỹ.

C- Lời Tiên Tri Của Tiến Sĩ Fidel Castro

Có thể người Việt Nam khi nói về sự việc không bao giờ xảy ra thường dùng thành ngữ “khi nào Mặt trời mọc ở Hướng Tây thì…”

Nhưng khi Fidel Castro từng tuyên bố năm 1973 rằng

fidel5

thì tuyên bố ấy lại không là sự ví von cho điều bất khả mà mang tính tiên tri với sự ứng nghiệm: Hoa Kỳ có Barack Obama là Tổng Thống người gốc Phi vào thời điểm cuối nhiệm kỳ đã có những bước tháo gỡ một số lịnh cấm vận chống Cuba và sang thăm Cuba tháng 3 năm 2016, đòng thời cũng trong năm 2016 này Đức Giáo Hoàng Francis là người nước Nam Mỹ Argentina đã sang thăm Cuba vào tháng 9

fidel6

Trong khi đó thì đối thủ đầu tiên và trực tiếp của Fidel Castro là Tổng Thống Mỹ J.F. Kennedy chỉ để lại một lời tuyên bố rằng

fidel7

cho dù tuyên bố ấy bị truyền thông Mỹ vội vàng dán nhãn phủ nhận tính xác thực với kiểu gán cho đó là một “thuyết âm mưu” bằng một lý luận rất trẻ con rằng nếu đó đích thị là lời Tổng Thống nói thì tại sao không báo nào của Mỹ dám đăng tin xác nhận sau đó cả. Việc duy nhất mà J.F. Kennedy đã làm để giúp đỡ người nông dân nghèo khổ Cuba là ra lịnh cho quan chức thư ký báo chí Tòa Bạch Ốc ngay lập tức nhập khẩu cho ông 1.200 điếu xì-gà Cuba và khi hàng về đến nơi thì phải báo ông hay tin để ông ngay lập tức chìa ra lệnh cấm vận Cuba đã ký sẵn tháng 02-1962 với lý do nêu sẵn: Cuba đã không chịu chuyển dịch nền dân chủ và không cải thiện tình hình nhân quyền. Việc cấm vận Cuba khiến nước Mỹ thiệt hại mỗi năm gần 5 tỷ USD và người dân Mỹ mất 6.000 việc làm, mà tính đến 2013 thì Liên Hợp Quốc đã 22 năm liên tục ra Nghị quyết chống lại lịnh cấm vận Cuba của Mỹ mà cũng ngần ấy năm chỉ có hai nước chống lại nghị quyết ấy là Mỹ và Israel.

Lời phát biểu của Fidel Castro năm 26-9-1960 tại Liên Hợp Quốc về cuộc xâm lăng Cuba có thể có từ Mỹ, đã dẫn đến một sự thật là ngày 17-4-1961 Mỹ đã dùng các chiến hạm đưa 1.200 Cu Kiều lưu vong do Mỹ huấn luyện và trang bị vũ khí tận răng ào ạt đổ bộ vào Vịnh Con Lợn của Cuba. Tuy nhiên, “đại cuộc vùng lên của nhân dân Cuba hưởng ứng đoàn quân giải phóng lật đổ chế độ của tên độc tài khát máu Fidel Castro” đã không hề xảy ra như Mỹ mong đợi, quân đội ít quân số của Cuba đã phản công thần tốc loại hơn 100 quân giặc ra khỏi vòng chiến đấu và bắt cầm tù trên 1.000 tên, còn không quân bé nhỏ với vài ba chiến đấu cơ cổ-lổ-xỉ của Cuba tấn công đánh đắm tất cả các tàu hậu cần của quân xâm lược khiến ngay cả cái trò Con Heo đó cũng làm không nên cơm nên cháo gì sất. Và để được cho phép gởi các phi cơ dân sự DC6 bay sang Cuba nhận lại hơn 1.000 tù hàng binh Cu Kiều về Mỹ kịp đón Giáng Sinh 1962, Mỹ đã phải chấp nhận chuyển giao trước cho Cuba số lương thực chất lượng cao và thuốc men đặc hiệu trị giá 53 triệu USD.

Lời tiên tri của Fidel Castro đã đúng: 55 năm Mỹ cấm vận Cuba vẫn không làm Cuba sụp đổ.

55 năm cấm vận Cuba, Mỹ chỉ nhận được mỗi sự đồng tình của Israel đối với lịnh cấm vận ấy.

55 năm cấm vận Cuba, Mỹ buộc phải xét dến các bước bình thường hóa quan hệ ngoại giao với Cuba.

55 năm cấm vận Cuba, Mỹ đã phải tìm đến Cuba với một Cuba như vốn là chứ không phải một Cuba lẽ ra phải là.

D- Phong Cách Đại Chủ Nhân Thế Giới

Nếu chỉ tính từ thời điểm Tổng Thống Mỹ J.F. Kennedy ký ban hành lịnh cấm vận Cuba cho đến tháng 11-2016 thì Fidel Castro đã ngạo nghễ sinh tồn vượt qua 638 cuộc ám sát “chính thức” của CIA Mỹ, ngắm nhìn thế sự bão tố xoay vần đổ ập lên đầu 96 vị nguyên thủ các cường quốc thân Mỹ – mà trong số các vị này nhiều người tái đắc cử từ 2 đến 5 nhiệm kỳ liên tiếp hoặc không liên tiếp – gồm 10 Tổng Thống Mỹ (John F. Kennedy, Lyndon B. Johnson, Richard Nixon, Gerald Ford, Jimmy Carter, Ronald Reagan, George H.W. Bush, Bill Clinton, George W. Bush, và Barack Obama), 11 Thủ Tướng Anh (Harold Macmillan, Sir Alec Douglas-Home, Harold Wilson, Edward Heath, James Callaghan, Margaret Thatcher, John Major, Tony Blair, Gordon Brown, David Cameron, và Theresa May), 8 Thủ Tướng Đức (Konrad Adenauer, Ludwig Erhard, Kurt Georg Kiesinger, Willy Brandt, Helmut Schmidt, Helmut Kohl, Gerhard Schröder, và Angela Merkel), 9 Tổng Thống Pháp (Charles de Gaulle, Alain Poher, Georges Pompidou, Alain Poher, Valéry Giscard d’Estaing, François Mitterrand, Jacques Chirac, Nicolas Sarkozy, và François Hollande), 23 Thủ Tướng Ý (Fernando Tambroni, Fanfani, Giovanni Leone, Aldo Moro, Giovanni Leone, Mariano Rumor, Emilio Colombo, Giolio Andreotti, Francesco Cossiga, Amaldo Forrlani, Giovanni Spadolini, Giovanni Goria, Ciriaco De Mita, Giuliano Amato, Carlo Azeglio Ciampi, Silvio Berlusconi, Lamberto Dini, Romano Prodi, Massimo D’Alema, Giuliano Amato, Mario Monti, Enrico Letta, và Matteo Renzí), 11 Thủ Tướng Tây Ban Nha (Francisco Franco, Luis Carrero Blanco, Torcuato Fernández-Miranda, Carlos Arias Navarro, Fernando de Santiago, Adolfo Suárez, Leopoldo Calvo-Sotelo, Felipe González, José Maria Aznar, José Luis Rodriguez Zapatero, và Mariano Rajoy), 13 Thủ Tướng Israel (David Ben-Gurion, Levi Eshkol, Yigal Allon, Golda Meir, Yitzhak Rabin, Menachem Begin, Yitzhak Shamir, Shinon Peres, Yitzhak Shamir, Benjamin Netanyahu, Ehud Barak, Ariel Sharon, và Ehud Olmert), và 11 Thủ Tướng Canada (John G. Diefenbaker, Lester B. Pearson, Pierre Elliott Trudeau, Charles Joseph Clark, John Turner, Brian Mulroney, Kim Campbell, Jean Chrétien, Paul Martin, Stephen Harper, và Justin Trudeau).

Trừ Israel là quốc gia hèn hạ do là quốc gia duy nhất luôn bỏ phiếu tại Liên Hợp Quốc ủng hộ Mỹ duy trì cấm vận chống Cuba, các cường quốc Âu Mỹ khác dù nắm binh quyền trong khối Hiệp Ước Bắc Đại Tây Dương NATO dưới ngọn cờ thống soái của Hoa Kỳ vẫn luôn bày tỏ sự tôn kính và thân tình với cá nhân lãnh tụ Fidel Castro, trong đó có Hoàng Đế Tây Ban Nha Juan Carlos, Thủ Tướng Tây Ban Nha Felipe González, các Tổng Thống Pháp François Mitterrand và François Hollande, v.v. và v.v.

Trong nhiều lần phát biểu tại Đại Hội Đồng Liên Hợp Quốc ở Hoa Kỳ, Fidel Castro luôn là nhà hùng biện kiệt xuất mà các ứng khẩu nảy lửa hùng hồn dài nhiều giờ của ông đã trở thành một thương hiệu nỗi bật và quen thuộc của riêng ông. Tuy nhiên, tại Kỳ họp Thượng Đỉnh Thiên Niên Kỷ ở Liên Hợp Quốc, khi đăng đàn phát biểu ngày 06-9-2000, Fidel Castro đã để lại một ấn tượng khác cũng rất bất ngờ. Để ngăn chặn việc Fidel Castro có thể tái chiếm lĩnh khống chế diễn đàn, Liên Hợp Quốc quy định mỗi nguyên thủ quốc gia sẽ chỉ có 5 phút phát biểu và dàn đèn xanh-vàng-đỏ trên mặt bục phát biểu sẽ chớp đèn báo hiệu thời gian – tất nhiên đèn vàng là báo tin sắp hết thời gian và đèn đỏ nghĩa là micro đã bị ngắt điện. Vị nguyên thủ 74 tuổi của Cuba đã điềm nhiên tung một khăn tay trắng dày to bản phủ trùm lên dàn đèn khiến toàn hội trường bật cười ầm lên thú vị. Fidel Castro bắt đầu vung nắm đấm tuyên bố kết tội các nước giàu đã mỗi ngày kiếm chác hàng tỷ USD trên xương máu của các nước nghèo, và kết luận: “Sự hỗn loạn ngự trị thế giới của chúng ta. Những thứ luật pháp mù lòa cứ như thể đó là điều thiêng liêng khả dĩ sẽ đem đến những thứ thái bình, trật tự, thịnh vượng và an ninh mà hành tinh của chúng ta xiết bao cần có vậy”. Fidel Castro kết thúc bài phát biểu ứng khẩu hùng biện của mình, thu lại chiếc khăn tay, để lộ ra dàn đèn đang nhấp nháy ánh đèn vàng, rồi nghiêm nghị đường bệ rời bục diễn giả trong tiếng cười vang ngưỡng mộ và vỗ tay tán thưởng vang dội của các nguyên thủ thế giới trước tài hùng biện, sự lém lỉnh khôi hài, cung cách chủ nhân diễn đàn, và độ chính xác độc đáo về thời gian của Fidel Castro gói gọn trong 300 giây ấy, ở nơi hội trường rộng lớn mà các nhà báo ghi nhận rằng vốn lúc nào cũng yên ắng đầy ngáy ngủ trong tất cả các phiên họp đông người.

 fidel8

E- Chất Thử Của Bất Tài & Bần Tiện

fidel9

Dựa vào phân tích đã nêu ở đầu bài, có thể nói không bao giờ có thứ truyền thông chính thống nào ra hồn trên toàn thế giới, (a) vì rằng truyền thông chính thống các cường quốc Âu Mỹ hoàn toàn là thứ vất sọt rác do chỉ láu cá tập trung công kích các chính phủ không-phải-chính-phủ-nước-mình, (b) vì rằng truyền thông chính thống các cường quốc ý-thức-hệ-khác-Mỹ hoàn toàn là thứ vất sọt rác do chỉ láu cá tập trung công kích các chính phủ không-phải-chính-phủ-nước-mình, và (c) vì rằng truyền thông chính thống các nước còn lại hoàn toàn là thứ vất sọt rác do chỉ ngu xuẩn tập trung vừa công kích chính phủ nước mình vừa giúp tái rao truyền các sứ điệp của truyền thông chính thống và phi chính thống hay bất chính thống hoặc vô chính thống của các cường quốc ý-thức-hệ-giống-Mỹ và các cường quốc ý-thức-hệ-khác-Mỹ. Tất cả dẫn đến một thực tế là: người khôn ngoan trí hóa cao không bao giờ tin tưởng vào bất kỳ thông tin nào của bất kỳ cơ quan truyền thông chính thống nào của nước mình hay nước khác, ngay cả nếu các cơ quan ấy có loan báo rằng Tổng Thống Mỹ là người có quốc tịch Mỹ.

Đối với con người được 52 nước trao tặng tổng cộng 79 huân chương và huy chương  như Fidel Castro, thi chỉ cần đọc xem cơ quan truyền thông chính thống nói gì về ông là đủ để nhận ra ngay nó có đặc tính BT4 tức bất tài-bần tiện-bạo tàn-bại thất hay không, vì rằng chỉ có quân rác rưởi bất tài vô hạnh mới xúc xiểm bậc đạo cao đức trọng như Fidel Castro.

Khi Fidel Castro qua đời, bọn Cu Kiều ở Miami hân hoan nhảy múa vui mừng rộn rịp

fidel10

mà hành động của bọn chúng chỉ giúp nhân loại nhìn rõ hơn về ba sự cố sau có liên quan đến sự điên cuồng, bạo tàn, và thất bại của bọn Cu Kiều lưu vong:

1)  Cubana 455

Theo nhà báo Tim Padgett của tạp chí Time thì bọn cực đoan Cu Kiều ở Miami là thuộc phe chế độ độc tài tàn bạo Batista do Mỹ hậu thuẫn nhưng đã bị Fidel Castro đánh bại, biến thành bọn điên cuồng chống lại Fidel (anti-Castro fanaticism) tích cực hưởng ứng các âm mưu sát hại các lãnh đạo Cuba, thần thánh hóa các tàn bạo của Batista cùng đám lưu vong, thậm chí điên cuồng đăng tin reo hò mừng rỡ trên báo chí Miami khi bọn khủng bố đã cho nổ bom thành công phi cơ dân sự Cuba số 455 ngày 06-10-1976 giết chết toàn bộ 73 hành khách và phi hành đoàn 5 người, khoe rằng đó là đòn giáng nặng nề quý giá vào mặt Fidel Castro. Trong số tử nạn có 24 vận động viên thiếu niên Olympic 1975 của Cuba đang hân hoan kiêu hãnh đeo sẵn các huy chương vàng để chờ đợi phút giây về đến Cuba trong cuộc đón tiếp đầy vinh diệu tại phi trường với sự có mặt của Chủ tịch Fidel Castro đang trông ngóng đợi chờ. Bản tin chính thống Mỹ-Ca cho biết máu của họ đã loang đến tận bờ biển Canada. Hai quả bom từ chất nổ C4 được chế tạo bỡi tên Cu Kiều Luis Posada Carilles do Mỹ bảo trợ và bảo vệ tại Miami, Bang Florida. Việc chúng khui champagne ăn mừng tại Miami khi nghe tin Fidel Castro qua đời là phản ứng tự nhiên của bọn bất tài bần tiện bạo tàn bại thất. Đây cũng là lý do Nước Mỹ Bất Hạnh và Nước Mỹ Vỡ Vụn.

2) Rubio-Cruz

Các tên Cu Kiều ứng cử viên Tổng Thống Hoa Kỳ 2016 thất bại Marco Rubio (Thượng Nghị Sĩ Bang Florida) và Ted Cruz (Thượng Nghị Sĩ Bang Texas) đều lên tiếng nguyền rủa Fidel Castro khi nghe tin ông qua đời. Chúng nhanh nhảu tuyên bố sẽ bắt tay với Tổng Thống Đắc Cử Donald Trump để tư vấn cho ông này các biện pháp thích hợp để trừng phạt Cuba, lật ngược thế cờ của Barack Obama. Việc chúng hớn hở vừa ăn uống nhồm nhoàm vừa trả lời phỏng vấn khi nghe tin Fidel Castro qua đời là phản ứng tự nhiên của bọn bất tài bần tiện bạo tàn bại thất. Đây cũng là lý do Nước Mỹ Bất Hạnh và Nước Mỹ Vỡ Vụn.

3) Elian Gonzales

 fidel10a

Sự bất tài bần tiện bạo tàn của bọn Cu Kiều lưu vong còn được nhắc đến đối với Sự Cố Elian Gonzales. Mẹ của bé 6 tuổi Elian Gonzales là Elizabeth Brotons Rodriguez đã bồng con lên tàu cùng tình nhân và 12 người khác vượt biển sang Mỹ. Xuồng máy bị đắm do bão tố ngày 21-11-1999 và các ngư dân Mỹ chỉ cứu được Elian cùng hai người khác. Elian được giao cho thân nhân của mẹ đang sống tại Miami. Cộng đồng Cu Kiều làm dậy lên phong trào ngăn cản Mỹ trao trả Elian lại theo yêu cầu của cha ruột của Elian tại Cuba là Juan Miguel Gonzalez Quintana. Các luận điệu cho rằng chính Juan đã tổ chức cuộc vượt biên cho vợ con đi trước và mình sẽ đi sau, do đó không có lý do gì để trao trả Elian về Cuba, mặc cho Juan lên tiếng cáo buộc vợ mình đã tự ý đem theo con trai khi lẻn bỏ ra đi cùng tình nhân. Một luận điệu khác là Cuba không phải là quốc gia tự do dân chủ nên bé Elian cần ở lại Hoa Kỳ thay vì về Cuba rồi trở thành thằng nhóc cộng sản tay sai Fidel Castro (grow up as a little Communist puppet of Fidel Castro). Tuy nhiên, Fidel Castro đã một mặt hỗ trợ Juan đấu tranh pháp lý trong đòi lại con mình, một mặt đập tan luận điệu trên bằng cách (a) xác nhận sẽ chấp nhận phán quyết bất kỳ của Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ và (b) yêu cầu Mỹ cho phép Juan sang Mỹ ở chung với con trong suốt thời gian chờ có phán quyết của tòa án Mỹ nghĩa là Fidel không hề có hành vi giam chân Juan ở Cuba. Tháng 6 năm 2000, Tòa Án Tối Cao Mỹ ra phán quyết bác yêu cầu của thân nhân Elian cùng cộng đồng Cu Kiều tại Miami, và lực lượng phản ứng nhanh SWAT đã đột kích tấn công vào nhà của các thân nhân này để khống chế giải thoát Elian đang bị nhốt giấu trong tủ áo, giao trả Elian về với Bố Juan trở lại Cuba ngày 28-6-2000

fidel11

khiến bùng phát bạo động chống đối của Cu Kiều tại Miami

fidel12

Để giữ thể diện, bọn Cu Kiều lưu vong còn yêu cầu Chính phủ Mỹ buộc Fidel Castro không được sử dụng Elian làm công cụ tuyên truyền cho “chiến thắng” của Fidel, và đã rêu rao bôi nhọ Fidel “bội tín” khi thấy cậu bé Elian thường xuyên xuất hiện vui vẻ cạnh Fidel tại các lễ lộc trọng đại của Cuba

fidel13fidel14

Thế nhưng, cậu bé Elian sau đó còn “đỏ” hơn, khi trở thành đoàn viên thanh niên Cộng sản Cuba

fidel15

tốt nghiệp Đại Học Matanzas năm 2015, trở thành kỹ sư cơ khí và có vị hôn thê là Ilianet Escano đã yêu nhau từ thời học chung ở bậc trung học

fidel16

Nhiều phát biểu nổi tiếng của Elian về Fidel Castro thường được báo chí nước ngoài nhắc đến như:

– Tôi không thú nhận là tôi theo tôn giáo nào cả; nhưng nếu có theo đạo nào thì Thượng Đế chính là Fidel Castro. Ông như một con tàu biết rõ mình đưa đội ngũ thuyền viên đi đúng hướng.

 fidel16a

Fidel Castro đối với tôi như một người cha vậy.

– Đây là điều ít nhất mà một người như tôi có thể làm, tức người đã thọ ơn nhân dân này và thọ ơn cách mạng, đó là học hành chăm chỉ, và còn hơn thế nửa là dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng phải bảo vệ nhân dân cùng cách mạng.

Khi Fidel Castro qua đời, Elian đã thổn thức: “Ông là Bố của tôi, giống như Bố tôi, tôi đã luôn muốn trình Ông mọi điều tôi đạt được, muốn Ông tự hào về tôi. Đó là cách tôi nghĩ về Fidel. Nếu tôi học được điều gì đó và muốn khoe với Ông, mà vẫn còn có nhiều thứ tôi muốn khoe với Ông quá…. Và khoe rằng tại một sự kiện khi Ông bảo Ông xem tôi như là một người bạn của Ông, đó là vinh dự của tôi…

Đạo đức, tư cách, ý chí, của Elian Gonzales đã tôn vinh sự cao thượng, cao trọng, cao vời của đạo đức, tư cách, và ý chí vì nước vì dân của Fidel Castro.

Bọn thượng nghị sĩ Cu Kiều như Mario Rubio và Ted Cruz khi nói lếu láo về sự điêu linh của Cuba dưới sự cai trị tàn bạo của nhà độc tài Fidel Castro, chúng đã hoặc ngu đần ngu xuẩn ngu si ngu dại, hoặc đã không có chút lòng tôn trọng tôn kính nào dành cho cựu Tổng Thống Hoa Kỳ Jimmy Carter

fidel17fidel18

người đã viết như sau, khi nghe tin Fidel Castro qua đời:

“ Rosalynn và tôi sẻ chia tình cảm cùng gia đình Ông Castro và nhân dân Cuba về sự qua đời của Fidel Castro. Vợ chồng tôi vẫn nhớ với lòng trìu mến đến những lần thăm Ông tại Cuba cũng như đến lòng yêu nước của Ông. Chúng tôi chúc các công dân Cuba hòa bình và thịnh vượng trong những năm sắp đến.”

Tất nhiên, nếu DailyWire cay cú vì cựu Tổng Thống Mỹ Jimmy Carter đã luôn tôn kính và thân tình cùng Fidel Castro nên đã chua rằng Jimmy Carter đã “có những lời tử tế cho tên độc tài cộng sản tàn bạo Cuba Fidel Castro” (kind words to the brutal Cuban Communist dictator Fidel Castro) và thậm chí nhắc khéo là trước đây Jimmy Carter đã từng ôm “tên sát nhân chúa trùm khủng bố Yasser Arafat của Tổ Chức Giải Phóng Palestine (arch-terrorist murderer PLO chief Yasser Arafat), thì bọn rơm rác như Cu Kiều Marco Rubio và Ted Cruz có sủa nhặng lên về Fidel Castro cũng là sự hòa âm điền dã cùng thế giới truyền thông chính thống bịnh hoạn trầm kha vậy.

F- Mộ Chí

Vĩnh biệt Tiến sĩ Fidel Alejandro Castro Ruz, nhà lãnh đạo duy nhất của toàn nhân loại đã luôn là sự thể hiện đồng bộ đồng loạt rõ nét nhất và cụ thể nhất của tính kiên cường, sự bất khuất, tài hùng biện bão tố ngay trong hang ổ quân thù

fidel19fidel20fidel21

tính cách hỏa diệm sơn, thái độ chủ nhân ông đầy ngạo mạn kiêu kỳ trước tất cả các kẻ thù của dân tộc, sức khỏe vô song

fidel22

cốt cách anh hùng xông pha xông xáo, mưu trí mưu lược, ý chí hùng anh, hình tượng chính xác của một “kẻ sĩ dấn thân” như Hồ Chí Minh

fidel23

chinh phục thế giới với sự tỉnh táo quyền biến khuôn mẫu signature Hồ Chí Minh trong trị quốc theo phương châm “dĩ bất biến, ứng vạn biến”, cùng sự lịch lãm cuốn hút đầy nam tính

fidel24

nụ cười thân tình thân hữu thân ái

fidel25

dành cho và đón nhận tình cảm từ các nguyên thủ tư bản Âu Tây, các vị anh hùng như Yasser Arafat, Nelson Mendela, Yuri Gagarin hay Tạ Thị Kiều

fidel26fidel27

và cách hành xử hóm hỉnh đầy lém lỉnh

fidel28

Tiến sĩ Fidel Castro, người cha tôn kính của dân tộc Cuba, đã luôn đồng hành cùng dân tộc Cuba vượt qua những gian nan không bút mực nào tả xiết

fidel29fidel30

và bậc vĩ nhân ấy đã an nghĩ chốn vĩnh hằng sau khi để lại cho nhân gian muôn đời sau một thí dụ điển hình nhất của đấng hùng anh

fidel31

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Nước Mỹ Bất Hạnh February 15, 2014

Nước Mỹ Vỡ Vụn March 29, 2014

Việt Nam Cần Một Bức Tường Biên Giới

Nhà Sử Học Hoàng Hữu Phước, MIB

25-11-2016

border-walls-8

C) Kết Luận: Chỉ Có Bậc Đại Trí Mới Muốn Xây Bức Tường Biên Giới

 2- Tính Cách Bậc Đại Trí Nơi Học Sinh & Sinh Viên

30 năm trước, tác giả bài viết này thường dặn dò sinh viên của ông ta rằng đừng bao giờ chỉ tra từ điển khi gặp từ ngữ đáng sợ đầy khiếp sợ quá ư là kinh sợ kiểu “counterrevolutionary” của sách báo cách mạng nước ta, kiểu “honorificabilitudinitatibus” của Shakespeare trong môn Văn Học Anh British Literature, hoặc kiểu “antidisestablishmentarianism” của lịch sử cận đại Anh Quốc trong môn Văn Minh Anh British Civilization, vì những từ ngữ trông hoành tráng nguy nga đồ sộ đó (a) chẳng mấy ai dùng, (b) chẳng mấy ai trong dân chúng Anh Mỹ biết hay nhớ hoặc viết đúng về chúng, (c) vẫn có thể đoán mò được ý nghĩa của chúng bằng cách xẻ chúng trở lại các thành tố nguyên thủy cấu thành, và (d) không ai mà không tránh dùng chúng trong văn nói vì sợ bị cà lăm. Ngược lại, ông căn dặn học trò ông tuyệt đối đề cao cảnh giác trước những bẫy rập đầy đơn giản, lắm thơ ngây, quá thân thương của ngôn từ, vì rằng chỉ cần tự tin vững chắc 1.000% rằng ta đây đã biết “under” là “ở dưới” và “table” là “chiếc bàn” để rồi vô tư  dịch “under the table” thành “ở phía dưới bàn” chứ chẳng thèm quan tâm tra từ điển thành ngữ “under the table” xem nó nghĩa gì, ghê gớm đến đâu thì coi như sập bẫy.

Được giáo huấn như thế nên 30 năm sau, học trò của tác giả bài viết này hiểu ngay lập tức cụm từ “dân trí cao hơn” khi ông ta phát ngôn gì đó tại Quốc Hội nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam về cái dường như gọi là “Luật Biểu Tình” mà do các nhà báo chính thống do thiếu hiểu biết luật pháp (chứ không vì ác ý) đã diễn giải thành “dân trí thấp” trong khi tại tất cả các nước văn minh tiên tiến tự do dân chủ pháp quyền trên toàn thế giới thì chỉ cần tự tiện tường thuật “xấu” trong khi người phát biểu nói chính xác là “không đẹp” thôi thì kẻ viết đã phải đối mặt với kiện tụng chốn pháp đình mà phần thua dứt khoát là ở phía tự tiện diễn giải bằng từ ngữ họ chủ quan cho là “đồng nghĩa”. Theo học trò của ông thì “dân trí cao hơn” là do có thực tế mà lịch sử rồi sẽ chứng minh rằng (a) Quốc Hội Việt Nam không bao giờ có thể sản xuất ra luật ấy trong thời gian chỉ trong một nhiệm kỳ 5 năm, và (b) ngay cả các nghị sĩ xuất thân “luật sư” tích cực lên tiếng ủng hộ “luật biểu tình” bày tỏ sự nằm trăn qua trở lại đắn đo sầu khổ vì cục nợ với nhân dân sau đó cũng đều bó tay suốt hơn nửa thập kỷ không thể sử dụng sáng quyền lập pháp để tự soạn dự thảo luật ấy nộp Quốc Hội. Thế nên, từ ngữ “cao hơn” hóa ra lại mang hàm ý của bao sự nhiêu khê gian khổ gian nan về đầu tư thời gian có thể đến một thập kỷ, tiền bạc có thể đến nhiêu tỷ đồng nghiên cứu, và trí tuệ của biết bao các bậc tài anh đấu trí với gian tà gian giảo và gian trá.

Rầm rộ đào tạo đội ngũ cán bộ chuyên viên nguyên tử lực gần xong vậy mà còn phải stop việc xây dựng Nhà Máy Điện Hạt Nhân Ninh Thuận, huống hồ chỉ râm ran múa mép nói dóc rằng “luật biểu tìn là món nợ với nhân dân” thì cách chi mà có nổi “Luật Biểu Tình” cơ chứ.

1- Tính Cách Bậc Đại Trí Nơi…Bậc Đại Trí

Tóm lại, bậc đại trí là người

c) Không vội vàng nói ngay 1 với 1 là 2, nghĩa là không bao giờ cho rằng chất xám con người là thứ không nên phí phạm cho sự nghĩ suy về điều gì đó quá rõ nét quá dễ dàng quá đơn giản quá chân phương, vì biết hậu quả của sự vội vàng này luôn khôn lường trong thế giới học thuật/kinh doanh/công nghệ thông tin toàn cầu hóa, do 1 và 01 hoàn toàn khác biệt với nhau về mục đích sử dụng và mức độ an toàn trong văn bản và hợp đồng kinh tế, v.v;

b) Không bao giờ hấp tấp cho rằng lời phát ngôn quá rõ nét quá dễ hiểu quá chân phương của người khác là chẳng đáng để mình phải phí phạm chất xám để nghĩ suy nghiền ngẫm, vì biết hậu quả của sự hấp tấp này cũng luôn khôn lường trong thế giới học thuật/kinh doanh/đối ngoại/công nghệ thông tin toàn cầu hóa; và

a) Không bao giờ cho rằng bom nguyên tử được hình thành từ những thứ vật chất lóng lánh châu ngọc không có sẵn trên Địa Cầu, vì biết rõ là từ những thứ vật chất sẵn có mà người ta tạo nên các chuỗi phản ứng phân hạch bên trong các nhân “trời sinh” bé nhỏ li ti của các vật chất ấy để tạo nên sức hủy diệt mạnh hơn cả sức tàn phá của Tạo Hóa, cũng như từ đó mà phải luôn thận trọng khi một bậc kỳ tài phát ngôn hoặc viết về, vì vị ấy có khả năng tạo phản ứng phân hạch từ những từ ngữ có sẵn trong ngôn ngữ hàng ngày để gây địa chấn vùi chôn tất cả.

“Bức tường” là một từ ngữ bình thường, chỉ một hình thái vật chất mang tính bảo bọc phân định quyền tư hữu dù là tường nhà, tường rào, hay bờ giậu sân vườn.

“Bức tường” có thể là một hình thái vật chất rộng lớn hơn mang tính cương thổ quốc gia như các dẫn dụ ở trên tại biên giới các nước trên thế giới.

Tuy nhiên, khi một vị ứng cử viên tổng thống siêu cường Hoa Kỳ như Donald Trump nói sẽ xây một “bức tường” ở biên giới Mỹ-Mê, thì (a) những người hoàn toàn kém hiểu biết sẽ bật cười châm chọc châm biếm cái phát ngôn “tửng tửng” của ông ta và gọi ông ta là “thằng khùng”, (b) những “nhà sử học” thực thụ sẽ điềm nhiên bảo đó là việc những quốc gia văn minh giàu có hoặc trường kỳ lâm cảnh xung đột vũ trang thường hay xây dựng tại biên giới của họ để minh định chủ quyền cương thổ trên bộ của quốc gia, còn (c) những người thâm thúy sẽ nghĩ đến nội hàm lấn lướt của chủ nghĩa bảo hộ cực đoan và chủ nghĩa dân tộc cực đoan của Mỹ mà tác động của nó đối với kinh tế toàn cầu sẽ là không bao giờ nhỏ, dẫn đến đại cuộc điều chỉnh kế hoạch phát triển kinh tế của từng quốc gia.

“Bức tường” của đại gia Trump, do đó là một ẩn ngữ của giới thượng lưu trí hóa cao hơn “bức tường”, và có thể nói rằng “bức tường” ấy không phải chỉ là “bức tường” mà chính là “bức tường” vậy.

B) Thân Bài: Sự Thật Chứng Minh Bức Tường Biên Giới Quốc Gia Hiện Diện Khắp Thế Giới

3- Tân Hiện Đại

Vào giữa thập kỷ thứ nhì của Thế Kỷ XXI này, thế giới chứng kiến không phải lời tuyên bố sẽ  dựng xây bức tường biên giới Mỹ-Mê mà là đòn “hồi mã thương” gậy ông đập lưng ông của Châu Âu khi sự lớn tiếng lớn lối lớn mồm rao giảng về tự do và nhân quyền cùng bao thế kỷ họ sử dụng chiến tranh chà đạp tự do và nhân quyền của các nước nhược tiểu đã dẫn đến (a) làn sóng di cư ồ ạt từ toàn vùng chiến sự Trung Đông như những cơn sóng thần di dân Immigration Tsunamis hung hãn cuốn phăng sự vững bền thống nhất của Tây Âu; (b) sự cố Brexit làm rạn nứt Khối EU; (c) nguy cơ nhãn tiền của sự trà trộn của các phiến quân IS tràn ngập Châu Âu; và (d) sự rung lắc các chính phủ, dẫn đến những “bức tường đớn nhục chề ê” của thời kỳ Tân Hiện Đại, thậm chí còn dẫn đến sự nhạo báng rằng Đức, Anh và Pháp đã thi nhau qua mặt Tổng thống Hoa Kỳ Đắc Cử Donald Trump để giành giật việc ra tay xây dựng trước ông các bức tường biên giới mà điển hình là:

c) Đức Quốc:

Với chính sách của Thủ Tướng Angela Merkel khiến hơn 1 triệu người nhập sư đã đổ bộ vào Đức Quốc, sau khi 17.000 dân tỵ nạn thành công trong việc kiện Chính Phủ Đức đã không cấp cho họ quy chế tỵ nạn đầy đủ, và hàng trăm ngàn dân tỵ nạn khác phải được cho tá túc tạm thời tại nhà các công dân Đức, đã xảy ra việc Thẩm phán Thành phố Munich kiên quyết cho phép dựng xây bức tường cao 4 mét (tức cao hơn cả Bức Tường Bá Linh Berlin Wall trước đây ngăn cách phần thủ đô của Đông Đức và Tây Đức) để ngăn cách người di cư với cư dân địa phương, mà có người ví bức tường mới này khi hoàn thành năm 2017 sẽ như một con quái vật.

b) Anh Quốc & Pháp Quốc:

Trong khi Đức cho xây tường ngăn cách đối với những dân tỵ nạn đã vào được Đức, đồng thời đón bắt từ ngoài biển khơi để chủ động ngăn cản không cho người tỵ nạn vào bờ và đưa họ quay ngay về nơi xuất phát, thì Anh Quốc cho triển khai việc dựng xây một bức tường cao 4 mét ở Calais để ngăn chặn làn sóng di cư vượt Eo Biển English  rộng có 30 km từ Pháp đến Anh đổ vào vương quốc này, trước sự bất lực của hàng rào kẽm gai đã dựng lên trước đó. Trong khi miệt thị gọi khu vực dân tỵ nạn đang tạm thời tá túc là “Rừng Rú” (jungle), người dân Pháp và Anh thậm chí còn diễu cợt gọi dự án bức tường là Vạn Lý Trường Thành Calais (The Great Wall of Calais) như nhái theo Vạn Lý Trường Thành Trung Quốc (The Great Wall of China) để ngăn chặn quân xâm lược vậy.

a) Sự Nối Đuôi Lẩn Quẩn Toàn Khối Hiệp Ước Schengen

Tiếp nối Đức, Anh và Pháp, các nước sau đã tuyên bố dựng xây “bức tường biên giới” bất kể bản thân là quốc gia thành viên khối Hiệp Ước Schengen: Áo (tại biên giới Áo-Slovania), Na-Uy (tại biên giới Na Uy- Thụy Điển),  Thụy Điển (tại biên giới Thụy Điển-Đan Mạch), Đan Mạch (tại biên giới Đan Mạch-Đức), Hungary (tại biên giới Hungary-Croatia), Slovenia (tại biên giới Slovenia-Croatia), Pháp (tại biên giới Pháp-Bỉ), v.v., và khu vực hiệp ước Schengen đã trở nên suy đồi suy sụp suy vi suy tàn, dẫn đến một sự thật mang tính chân lý rằng chỉ và luôn chỉ có sự tồn tại của chủ nghĩa dân tộc mà thôi.

2- Hiện Đại & Cận Đại

Trong kỳ tranh cử chức Tổng Thống Hoa Kỳ 2016, trước tuyên bố của Donald Trump sẽ dựng xây “bức tường” biên giới Mỹ-Mê, cả Bill Clinton và Barack Obama khi dồn hết tàn lực vận động tranh cử cho Hillary Clinton đã vừa thúc đẩy truyền thông nhạo báng gọi ý tưởng của Donald Trump là điên rồ, vừa chỉ trích tuyên bố ấy là của kẻ lỗi thời cũ rích cùng đường vô vọng, đối lập với trào lưu tiến bộ của toàn nhân loại trong giao thoa giao tiếp giao kết giao thương, thậm chí Hillary Clinton còn cười thách Donald Trump có giỏi thì hãy xây bức tường dọc biên giới Mỹ-Ca và xây luôn bức tường biển dọc hai bờ Đại Tây Dương và Thái Bình Dương cũng như có giỏi thì xây luôn bức tường trên trời để ngăn cản dân nhập cư sử dụng máy bay đi vào nước Mỹ.

Tuy nhiên, các giễu cợt ấy đã chỉ làm người dân Mỹ cho rằng Hillary vừa ngu vừa diễu vô duyên, vì rằng:

d) Bức tường “vật chất” ở biên giới Mỹ-Mê (gọi là US-Mexico Border Fence ở California) đã tồn tại từ cuối Đệ Nhị Thế Chiến dài 3.360 km

border-walls-7border-walls-6border-walls

c) 51 “bức tường” khác trên thế giới cũng đã và đang tồn tại mà đa số là do các nước có tiềm lực tài chính hùng mạnh dựng nên để ngăn chặn sự xâm nhập bất hợp pháp của người dân những nước nghèo hay của tội phạm, trong đó có các “bức trường thành” có độ dài trên 500km như Israel-Bờ Tây (708km), Saudi Arabia-Yemen (1.800km), Trung Quốc-Triều Tiên (1.416km), Mã Lai-Thái Lan (650km), Ấn-Bangladesh (3.268km), Ấn-Myanmar (1.624km), Iran-Pakistan (700km), Saudi Arabia-Iraq (900km), Turkmen-Uzbekistan (1.700km), Ukraine-Nga (2.000km), Uzbekistan-Kyrgyzstan (870km), v.v.

b) Toàn cầu hóa giúp xóa bớt ranh giới kinh thương, nhưng chính toàn cầu hóa lại gây ra hiệu ứng ngược về nhận thức sâu sắc hơn về sự an nguy an toàn an bình dẫn đến việc kích hoạt sự gia tăng số lượng các “bức tường” trên phạm vi thế giới, khiến từ 16 “bức tường” của thời khắc Bức Tường Bá Linh sụp đổ nay đã có 65 tức một phần ba quốc gia trên thế giới có – hoặc đang xây – “bức tường” biên giới, từ hàng rào 4.000 km biên giới Ấn-Bangladesh, các hàng rào suốt tuyến biên giới Tây Ban Nha-Morocco, Morocco-Tây Sahara, Hungary-Serbia, Hy Lạp-Thổ Nhĩ Kỳ, Saudi Arabia-Iraq, Thổ Nhĩ Kỳ-Syria, v.v.,

border-walls-3border-walls-5border-walls-4

chưa kể có cả “bức tường biên giới tôn giáo” như ở Belfast ngăn cách khu dân cư Thiên Chúa Giáo và Tin Lành vốn thường xuyên xung đột đẫm máu căm thù căm hận căm ghét căm hờn chống nhau vì không bao giờ chịu đội chung trời.

border-walls-2

a) Khi Trump chỉ nói đến “bức tường Mỹ-Mê” nghĩa là Trump có sự chính xác cao độ vì chỉ có “dân nghèo khổ” Mễ đào địa đạo vượt biên giới vào Mỹ nhanh chóng đẻ con để bắt nước Mỹ công nhận quốc tịch Mỹ của các đứa con “thả neo” ấy chứ không có chuyện “dân nghèo khổ” Canada đào địa đạo vượt biên vào Mỹ kiếm ăn.

1- Cổ Đại & Trung Đại

Bức tường nổi tiếng nhất từ thời cổ đại đến nay là Great Wall tức Đại Tường (cái mà Việt Nam theo cách truyền thống cố hữu của sự thán phục trầm trồ nên đã gọi một cách văn vẻ đầy tôn vinh là “Vạn Lý Trường Thành”). Khó có ai không biết đến bức tường vĩ đại dài 8.850 km băng từ Sa Mạc Gobi đến biên cương Triều Tiên ấy vốn đã được Tần Thủy Hoàng khởi xướng từ gần 300 năm trước Công Nguyên. Đại Tường đã giúp thế giới ngày nay có đất nước tên gọi Trung Quốc China cũng như giúp China có nguồn thu nhập cực lớn từ du lịch. Không có Đại Tường, thế giới ngày nay lẽ ra đã hoặc có một nước Mông Cổ bao la hoặc vài chục nước xử dụng chung gốc nguồn ngôn ngữ tượng hình. Từ đó, bức tường đã minh chứng cho sự ổn định, bình định, khẳng định, cố định, cho sự hình thành và vươn lên của một quốc gia hùng mạnh.

Trong vô số bức tường lừng danh khác có thể tạm kể chỉ một vài tên tuổi lớn – dù giá trị hiệu quả đối với đại cuộc bảo vệ giang sơn của các chủ nhân của chúng không thể sánh bằng Đại Tường của Trung Quốc – như các “bức tường”

a) Aurelias bao bọc quanh 7 ngọn đồi của kinh thành La Mã Rome, xây từ Thế Kỷ III, dài 19 km, cao 6 mét, dày 10 mét, có 383 tòa tháp, 7.020 lỗ châu mai, 18 cổng, và 2.066 cửa sổ.

b) Hadrian dài 135 km do La Mã xây ở Anh Quốc vào Thế Kỷ II băng ngang lãnh thổ Anh từ Bắc Hải sang Biển Ái Nhĩ Lan nhằm bảo vệ thuộc địa Britannia của La Mã trước các bộ tộc Tô Cách Lan từ phương Bắc. Tương tự mục đích trên còn có bức tường Antonine dài 63 km, cao 3 mét và dày 5 mét cũng băng ngang lãnh thổ Anh Quốc.

c) Sacsayhuaman thời Đế Chế Inca ở Peru, ở độ cao gần 4.000 mét.

d) Babylon ở Mesopotamia – nay thuộc Iraq – dựng xây từ năm 575 trước Công Nguyên.

e) Amorite dài hàng trăm km băng ngang Iraq từ sông Tigris đến sông Euphrates được xây vào Thế Kỷ 21 trước Công Nguyên – tức trước 2.000 năm trước Công Nguyên.

f) “Trường Tường Nhã ĐiểnLong Walls of Athens ở Hy Lạp được xây vào khoảng năm 461 trước Công Nguyên nhằm chống lại sự xâm lấn của Sparta.

g) Hồng Xà tức Đại Tường Gorgon Great Wall of Gorgon ở Iran, kéo dài từ bờ biển Caspian đến Dãy Elbuz được xây theo lịnh của A Lịch Sơn Đại Đế của La Mã nhằm chống lại các bộ tộc phương Bắc trong đó có Hephthalite Huns.

Nghĩa là: biện pháp bảo vệ giang sơn của các vương triều “cường quốc” ngay từ thời thượng cổ đã luôn là việc dựng xây các “bức tường” mà tiếng Việt gọi sai – nhưng nghe “bùi tai” hơn – bằng chữ “thành” hoặc “trường thành”.

C) Nhập Đề: Việt Nam Cần Một Bức Tường

2- Chỉ có bậc vĩ nhân về cả bốn lĩnh vực chính trị, trị chính, kinh tế-chính trị, và địa-chính trị mới có tầm nhìn sáng suốt quốc gia tầm cỡ bao trùm quốc tế.

Chỉ có tầm nhìn sáng suốt quốc gia tầm cỡ bao trùm quốc tế mới nhận thức được tầm quan trọng tuyệt đối của bức tường biên giới trên bộ của quốc gia.

Việt Nam cần có bức tường xuyên suốt biên giới trên bộ Việt-Trung, Việt-Lào, và Việt-Cam dài 4.639km.

Bức tường buộc phải có, luôn buộc phải có, dứt khoát phải có, dù bằng đá tảng chất chồng, bằng bê tông cốt thép, bằng hàng rào trùng điệp dây thép gai, bằng đường hào thiên nhiên hay nhân tạo.

Bức tường nêu bật vấn đề cốt lõi của đạo đức, đạo lý, đạo nghĩa, và đạo hạnh – vì rằng (a) sự luông tuồng không bao giờ là thể hiện của lòng đoan chính; (b) sự tuồng luông không bao giờ không dẫn đến những rắc rối kiểu mở toang cửa đón rước giặc vào nhà; (c) sự luông tuồng không bao giờ dùng để bảo vệ tài sản của người dân mà trong đó phẩm giá phẩm hạnh cũng là thứ tài sản dứt khoát phải bảo vệ cho bằng được; và (d) sự luông tuồng không bao giờ đại diện cho nền nếp gia quy, hương ước, luật pháp quốc gia và công pháp quốc tế của bất kỳ thời đại nào, thể chế nào.

1- Chỉ có tầm nhìn sáng suốt quốc gia tầm cỡ bao trùm quốc tế mới nhận thức được tầm quan trọng tuyệt đối của bức tường bảo hộ quyền lợi tuyệt đối của quốc gia.

Quan hệ song phương hay đa phương đều phải luôn có những bức tường; chỉ có những kẻ tay mơ về chính trị, trị chính, kinh tế-chính trị, và địa-chính trị mới hùng hồn tuyên bố về cái quỷ quái gọi là “tự do thương mại” vì rõ ràng là các định chế hiệp định song phương và/hay đa phương đều để chế định các bức tường kiên cố ngoại bất nhập cản ngăn người ngoài cuộc outsiders chẳng khác nào một sòng bạc dành riêng cho một ít người chơi bạc mà không bao giờ có chuyện các tay chơi sở hữu tài sản ngang bằng về số lượng, tài năng, và thời cơ.

Chính vì vậy, Việt Nam cứ tham gia các trò chơi đa phương và/hay song phương; song, đừng bao giờ cổ súy nó mang ánh hào quang của tự do thương mại, vì tự do thương mại là cuộc đỏ đen trên chiếu bạc mà phần thắng chỉ thuộc về ba hạng người gồm (a) kinh nghiệm vượt bậc về đen đỏ, (b) tài lực vượt bậc về tài chính, và (c) đầy đủ mưu lược sát tàn tàn diệt những ai vào ngồi cùng chiếu bạc.

Muốn có hòa bình phải chuẫn bị chiến tranh. Muốn giữ gìn chủ quyền lãnh thổ trên bộ của quốc gia phải có bức tường.

Muốn tham gia một ván bài phải minh định phần tài sản riêng và vị trí ngồi riêng của mỗi người chơi. Ngồi trên đùi của nhau là hành vi trụy lạc chứ không là tư thế của các đại gia tại những casino tầm cỡ mà nơi đó các quý ông buộc phải mặc bộ trang phục thịnh trọng Black Tie với áo sơ mi trắng tuxedo kết rua ngực, thắt nơ đen, và đi giày đen Balmoral hoặc Blucher.

Và đó là vấn đề nhất thiết phải có trong sự nhận thức hiểu biết của người chơi.

Sau đây là phần nói về “bức tường biên giới quốc gia” luôn phải có trên toàn thế giới văn minh của nhân loại, mà sự vắng bóng của nó chỉ có thể được chấp nhận vì một lý do duy nhất: nghèo.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tóc Sương Ngàn

Hoàng Hữu Phước, MIB

24-11-2016

screen-shot-11-24-16-at-01-05-pm

Tóc Sương Ngàn

Bài thơ tản văn thương tặng LMN, người học trò tôi mãi yêu thương quý trọng.

Hoàng Hữu Phước, 1984

Sương đông ngàn rét mướt mờ xa khoảng tối lênh đênh. Câu thổ mộ dập dồn vó vẳng đường buôn chênh vênh mỏm núi gập ghềnh. Lau sậy vu vơ anh buồn phiêu linh. Nắng cỏ rêu cồn bồng bềnh bồng bềnh. Em ơi em ơi…

Mưa rụng giọt buồn hoang sơ trũng mường lau lách. Trái đất quay tròn say sưa run thở nhịp địa ba. Hỏa sơn xa xa đượm khói phù sa của thời thác lũ nguyên sơ nhớ nhớ quên quên. Em hiền dáng gầy xõa tóc hương xưa dạ lan tần ngần luyến lưu môi mọng. Trắng ngần da thịt tiên nương. Anh đưa em đi trên chiến mã màu xanh rong biển, bờm kim nhũ, đuôi hổ phách, móng sắc tượng ngà. Tiếng lạc gió đi xa. Anh chiêm bao mộng mỵ. Tóc em bay vương mắt anh hờ khép. Hương dạ lan, tóc sương ngàn. Miên man miên man…

Kia thành quách cổ xưa Chiêm Quốc Bồng Nga bóng mờ nhân ảnh. Đường truông quanh co cát bụi đỏ cỏ xanh. Cõi Loa Thành phiêu du hình trôn ốc. Tên thần nỏ thánh vút bay ngày tháng hóa văn. Anh quỳ dâng em viên đá diễm hằng ấn truyền quốc Cửu Chân. Gót chân em hồng anh hôn anh hôn. Bàn tay em ngoan ngủ vùi ngực anh thạch nham nóng bỏng. Em khoác hồ cừu trinh trắng thơ ngây. Anh chễm chệ ghìm cương tuấn mã, áo choàng nhung đỏ lộng gió phật phần. Thanh kiếm gãy sau trận tử chiến còn lủng lẳng bên yên nhuốm máu cừu oan. Anh cùng em rời xa trận mạc lui về vui hẻo lánh đồi hoang. Môi áp môi suốt vạn dặm đường. Yêu em yêu em…

Thiên nhiên trải thảm xanh đón mình ngã lưng tình tự. Mắt em hiền ánh châu ngọc lung linh. Anh úp mặt giữa núi đồi thung lũng ngát hương sữa mẹ, ngọt mật ong nhỏ giọt thơm tình. Vòng tay em ôm. Tóc nằm cỏ dại. Hướng nhìn trời cao. Đôi cánh chim hồng. Kêu sương kêu sương…

     Anh vạch kiếm lên nẻo đường thiên lý

     Viết thơ tình lưu vạn đại phương sương

     Gió mây hoa cỏ vẫy chào

     Bồng em bước mộng dạt dào mơ thương…

 

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Khúc Tự Tình Thời Thơ Ấu – A Ballade of Childhood

Tôi và Giải Thưởng Thơ Ca Quốc Tế Hoa Kỳ

Giới Tinh Hoa Chính Trị Việt Nam Sẽ Phải Thay Đổi Năm 2021

Hoàng Hữu Phước, MIB

23-11-2016

 2021

A) Mào Đầu 1

Lúc sinh hoạt blog trên Emotino.com năm 2009 tôi có viết rằng trong chương trình  American Idol mà tôi cực kỳ ưa thích thì Kris Allen sẽ thắng Adam Lambert để đoạt giải quán quân; rằng Adam Lambert sẽ có sự nghiệp vang danh bốn bể vì anh quá đẹp trai, quá mạnh mẽ bùng nổ dữ dội, quá cuốn hút cuốn phăng trên sân khấu; nhưng Kris Allen sẽ thắng, đơn giản vì Kris trong tất cả các lần hát dự thi đều luôn tự sử dụng nhạc cụ như đàn guitar, viola, piano, hay keyboard, trong khi Adam chỉ biết cầm mỗi chiếc micro; rằng Kris sẽ thắng phiếu của những người lớn tuổi và sùng đạo vì Adam tô son trát phấn sơn móng tay như một người đồng tính nam nên sẽ chỉ nhận được sự ủng hộ của giới trẻ đồng tính hoặc giới trẻ đang phải bương chải khó khăn trong cuộc mưu sinh mà đa số chẳng có thời gian đâu mà bấm điện thoại bỏ phiếu cho anh. Kết quả: Kris Allen thấp bé là quán quân năm ấy, còn Adam Lambert tuyệt mỹ nam nhân từ đó đến nay xuất hiện trên các sân khấu hoành tráng khắp thế giới.

2021-2

B) Mào Đầu 2

Lúc sinh hoạt blog trên Emotino.com năm 2008 tôi có viết rằng Hillary Clinton đầy ưu thế sẽ thất bại trước Barack Obama mới tinh. Kết quả: Barack Obama đánh bại Hillary Clinton để được chọn làm ứng cử viên tổng thống cho Đảng Dân Chủ, và sau đó đắc cử Tổng Thống Hoa Kỳ. Dự đoán ấy cũng dựa trên sự đơn giản tuyệt đối rằng người Mỹ bảo thủ mà đặc điểm của cực đoan là chẳng ưa người da đen và khinh thường phụ nữ, nhưng nếu Đảng chẳng còn ai khác ra hồn thì họ sẽ buộc ném Hillary vào sọt rác vì phụ nữ Mỹ không bao giờ được xem trọng – như đã phân tích kỹ trong bài Du Học Hiếp Dâm & Hiếp Dâm Du Học.

2021-3

Sau này cũng trên Emotino.com năm 2012 khi viết về lần ra tranh cử thứ hai chức Tổng Thống Hoa Kỳ của Barack Obama, tôi đã nhắc một sự thật là dân Mỹ có thú vui bịnh hoạn là khoái chứng kiến sự thất bại của một tổng thống nên họ sẳn sàng bỏ phiếu cho Barack Obama để ông này phá tanh banh sự nghiệp chính trị trong nhiệm kỳ thứ nhì, chứ không bầu cho Mitt Romney. Kết quả: Obama thắng Mitt; còn năm 2016 này chứng kiến sự tan nát của Đảng Dân Chủ, sự thảm bại của Hillary Clinton, và sự rung lắc của các lâu đài mà Obama đã xây dựng nên, trong đó có cả tòa lâu đài mang tên TPP.

 2021-4

C) Mào Đầu 3

Lúc sinh hoạt trên blog WordPress.com năm 2016 này tôi có viết về 9 sức mạnh ưu việt của Donald Trump mà kết quả cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ năm 2016 đã cho thấy sự phát huy tác dụng của 9 sức mạnh ấy; thậm chí truyền thông nước ngoài và nước trong cũng bắt đầu viết về một vài điểm tôi đã nêu như về đàn con trai tài gái sắc giỏi giang của Trump, v.v.

 2021-5

D) Vô Đề: Thay Đổi Để Hoàn Thiện

Từ những việc nhỏ xíu xìu xiu trên, cộng với việc đã từng bị bạn bè lớp 11 năm 1973 gọi là “mất nết” do dám tuyên bố Việt Nam Cộng Hòa sẽ “mất nước”, tôi thấy mình có thể có cơ sở để tự cho rằng mình nhỉnh hơn một tí so với các chuyên viên phân tích tin và nhận định tình hình mà Trung Ương Cục Tình Báo Hoa Kỳ cài cắm lúc nhúc khắp chốn Sài Gòn điều nghiên về nhất cử nhất động của “Cộng Quân”;

Tôi khẳng định: năm 2021 sẽ chứng kiến sự thay đổi về chất lượng giới tinh hoa chính trị ở Việt Nam, trên cơ sở của 6 sự đơn giản tuyệt đối có liên quan dây chuyền hữu cơ với nhau như sau mà không cần đến thuật bấm độn chiêm tinh bói toán:

1- Nhiệm kỳ Quốc Hội Khóa XIV (2016-2021) được đánh dấu bằng sự khó khăn về ngân sách dẫn đến việc gia tăng phần đóng góp của các địa phương “đầu tàu kinh tế” – thí dụ như Thành phố Hồ Chí Minh – vào ngân sách Nhà Nước và gia giảm phần mà các địa phương đó được giữ lại.

2- Sự việc 1 ở trên đã khiến lãnh đạo các địa phương “đầu tàu kinh tế” – thí dụ như Thành phố Hồ Chí Minh – thi nhau bóc tách tối đa để nêu lên cho bằng được những khó khăn cùng cực nhằm phục vụ bốn mục đích của (a) diễn đạt thói quen truyền thống “thích mếu máo” dù là tỷ phú đô la trước vành móng ngựa hoặc ăn mày ăn xin, (b) tự cứu mình nếu có sự thất bại không xoay chuyển được tình hình phát triển của địa phương mình sẽ đỗ thừa đỗ lỗi đỗ tội cho Nhà Nước, (c) kích động tinh thần địa phương chủ nghĩa cực đoan nơi dân chúng nhằm gây áp lực gỡ gạc cho cái đòi hỏi tự trị mà Trung Ương không mấy mặn mà ban phát sớm, và (d) sự kỳ vọng rằng ngân sách khóa sau sẽ được trung ương nương nhẹ tay hơn khi nghe thấy những lời thống thiết khổ sở ấy của họ.

3- Sự việc 2 ở trên đã khiến dân chúng tại các địa phương “đầu tàu kinh tế” – thí dụ như Thành phố Hồ Chí Minh – đột nhiên nhận thức ra rằng (a) thành phố quả có khó khăn quá to lớn về ngân sách, (b) các tầy huầy như ngập triều cường và mùi hôi nồng nặc nếu trầm trọng hơn chính là do tại bị vì bỡi cắt giảm ngân sách, và (c) thành phố luôn là đầu tàu kinh tế nhưng cái kinh tế ấy không do bất kỳ lãnh đạo nào của thành phố thực sự trực tiếp làm ra tiền cho thành phố vì chỉ những lãnh đạo trên tư thế nhuần nhuyễn biệt tài chi tiêu bạo mới lúng túng thở than như thế.

4- Sự việc 3 ở trên ắt có thể đã khiến dân chúng tại các địa phương “đầu tàu kinh tế” – thí dụ như Thành phố Hồ Chí Minh – đột nhiên có tư  tưởng sứ quân cát cứ (giống dân Mỹ “biểu tình” chống Trump vì họ không muốn dân Mỹ ở các tiểu bang khác thắng họ) lởn vởn ý nghĩ rằng tại sao thành phố phải “nai lưng” ra làm thân trâu ngựa để “phục vụ” địa phương khác.

5- Sự việc 4 ở trên ắt có thể sẽ khiến khiến dân chúng tại các địa phương “đầu tàu kinh tế” – thí dụ như Thành phố Hồ Chí Minh – từ nay đột nhiên có sự quan tâm đến việc chi tiêu của các địa phương yếu thế để có thể có sự tập hợp tài liệu cho các nghị sĩ của Thành phố Hồ Chí Minh lên đấu khẩu tại Quốc Hội rằng các địa phương khác đã “sống bám” ra sao, đầu tư phí phạm thế nào, tiêu cực đến đâu, v.v. và v.v., để từ đó yêu cầu trung ương chấm dứt việc giống các cao-bồi Miễn Viễn Tây Hoa Kỳ vác các súc gỗ bắt ngang đường ray của các “đầu tàu kinh tế.

6- Sự việc 5 ở trên ắt có thể sẽ khiến khiến dân chúng tại các địa phương chưa phải là “đầu tàu kinh tế” từ nay đột nhiên có sự quan tâm đến việc phòng thủ, dè chừng sự tấn công từ các “đầu tàu kinh tế”, chuẩn bị các kịch bản đối phó cũng bằng cách huy động lực lượng tìm kiếm các điểm yếu mang tính dối trá của các “đầu tàu kinh tế” nào đã sáng tạo các “khó khăn” để né tránh việc “cưu mang”, đồng thời địa phương phải kiếm tìm các lý do đầu tư thật nhiều, thật “thực”, và thật lớn để các nghị sĩ của họ chuyển tải đến Quốc Hội những nhu cầu về ngân sách mà Quốc Hội khó thể chối từ.

Từ những việc 1, 2, 3, 4, 5, 6 nêu trên, những “đầu tàu kinh tế” thí dụ như Thành phố Hồ Chí Minh sẽ phải thay đổi tốt đẹp tuyệt vời vì rằng:

1) Người dân công chính nghiệm ra rằng: lãnh đạo “đầu tàu kinh tế” không được phép là những vị bu ngồi toa hạng nhất trên các chuyến tàu ấy (vì lẽ nào lãnh đạo tập trung hưỡng thụ), cũng như không được phép là những vị bu đứng ở buồng điều khiển (vì lãnh đạo thành phố không là chủ nhân của các cơ ngơi “đầu tàu” trực tiếp sản xuất ra tiền mà người ta hay gọi là giám đốc điều hành tức CEO), mà lãnh đạo thành phố phải và chỉ được là các đường ray, các thanh tà vẹt, các bù lon ốc vít, để các toa xe chạy lên đó – mà đường ray thì không có còi để phát ra những âm thanh than vản.

2) Từ sự nghiệm 1 trên, người dân công chính nghiệm tiếp rằng: các nghị sĩ và các đại biểu hội đồng nhân dân của họ nhất thiết phải chấm dứt cái vai trò “chuyển tải ý dân” vì người dân có thể tự gởi cái ý đó cho bất kỳ cơ quan quyền lực nào – thậm chí bằng một cái click chuột – chứ không phải cậy nhờ các tinh hoa chính trị chuyển giúp; từ đó người dân quan tâm đến những ứng cử viên nào có chương trình hành động không chứa những điều vớ vẩn như “tiếp xúc lắng nghe nguyện vọng cử tri và chuyển tải các tâm tư tình cảm của cử tri đến nghị trường Quốc Hội”, mà thay vào đó là những khẳng định sẽ làm thanh tà vẹt cỡ nào và đinh ốc kiểu gì để địa phương phát triển cụ thể về kinh tế ra sao, như thế nào, bao lâu thì hết ngập, khi nào thì hết quy hoạch treo, bao giờ giải quyết hết các khiếu kiện kéo dài, và cần mấy thập niên hay mấy thế kỷ nữa để Thành phố Hồ Chí Minh là thành phố văn hóa văn minh hiện đại trong đại cuộc phục vụ nhân dân.

3) Từ sự nghiệm 2 trên của người dân, kể từ 2021 sẽ chẳng còn một ứng cử viên nào là chức sắc được các cơ quan ban ngành đoàn thể cùng Mặt Trận Tổ Quốc giới thiệu ra ứng cử mà lại dám mặt dày mày dạn nhận lời đề cử đó, vì rằng sự đề cử sẽ không còn trở thành việc dành đặc quyền cho những chức sắc mà công việc duy nhất của họ là ngự trong những toa tàu hạng nhất của con tàu kinh tế với xấp giấy báo cáo tổng hợp ý kiến đóng góp mỗi năm hai lần của cử tri mà họ có bổn phận phải chuyển tải ra nghị trường Quốc Hội, vì chỉ còn sự tồn tại của việc tự ra ứng cử của những công dân tài giỏi yêu nước yêu chế độ tự nguyện làm đường ray cho con tàu kinh tế chạy dẫm cọ sát sướt trầy tóe lửa lên trên.

4) Và từ kết quả của sự nghiệm 3 trên, kể từ mùa bâu cử 2021, Việt Nam bắt đầu thực sự có những nghị sĩ Quốc Hội và những đại biểu Hội Đồng Nhân Dân hoàn toàn không biết than vản tạo tư tưởng yếm thế nơi người dân, không biết gieo rắc tư tưởng sứ quân cát cứ địa phương chủ nghĩa vốn dễ tạo ra những lãnh địa và những khu tự trị hoặc những vùng đặc biệt không bao giờ mang tính kết nối, kết đoàn, và kết tụ của hào khí dân ta.

E) Thay Đổi Từ Công Thức Duy Nhất Thuần Chính Trị

Việt Nam sẽ gia giảm đến mức thấp nhất những thành phần sau trong giới tinh hoa chính trị thuộc các chủng loài (categories) vốn đã luôn được áp dụng từ trước đến nay cho tất cả các lĩnh vực thuộc khu vực Nhà Nước – dù lĩnh vực đó là chính trị hay phi chính trị – của một đất nước mà khu vực Nhà Nước chiếm tuyệt đại đa số:

1) Hồng: Cha truyền con nối thuần chính trị và theo con đường quy trình

2021-6

2) Chuyên: chỉ cẩn có bằng cấp thạc sĩ/tiến sĩ toàn từ tiền nhà nước, không nhất thiết trực tiếp liên quan đến lĩnh vực được phân công làm quản lý

3) Kinh Nghiệm Thực Tế: không cần kinh qua kinh nghiệm chuyên môn nghiệp vụ mà chỉ cần theo đúng quy trình được bổ nhiệm làm lãnh đạo ngay tại các Tổng Công Ty Nhà Nước/Hội Đồng Quản Trị/Hội Đồng Thành Viên/Phòng Ban cấp Bộ, v.v.

F) Thay Đổi Sang Phân Ngành

Trước thực tế tiêu chuẩn và quy trình nêu trên thường dẫn đến các tiêu cực như (a) những lãnh đạo đúng quy trình bổ nhiệm như hạng tép riu vô danh tiểu tốt Trịnh Xuân Thanh vậy mà xuất hiện ở đâu là thiệt hại tỷ đô tới đó, (b) những lãnh đạo đúng quy trình bổ nhiệm như của Thành phố Hồ Chí Minh làm “đầu tàu kinh tế” của cả nước đứng sựng bởi triều cường, và (c) những lãnh đạo như của Thành phố Hồ Chí Minh hễ bị cắt giảm ngân sách là than thở bối rối lúng túng như gà mắc dây thun,

các tiêu chuẩn và quy trình sẽ phải thay đổi như sau:

A) Thuần Chính Trị: áp dụng y như phần E ở trên với tất cả các quy trình về Hồng-Chuyên-Kinh Nghiệm, nhưng quy về một lĩnh vực duy nhất là thuần chính trị, thuần tuyên giáo, thuần đối ngoại quốc gia, thuần lực lượng vũ trang, thuần đối đầu chính trị với thế giới, và thuần hoạch định chính sách chung, nghĩa là chỉ áp dụng trong nội bộ tổ chức Đảng, chứ không áp dụng các quy trình và tiêu chuẩn của phân ngành này để rồi bổ nhiệm các lãnh đạo là chức sắc cấp cao của Đảng vào các chức vụ trực tiếp thực hiện đại cuộc kiến quốc như kinh tế, kinh doanh, thương mại, giáo dục và đào tạo, y tế, dịch vụ công, sản xuất hàng hóa và dịch vụ, giao thông công chánh – kể cả hàng không và hàng hải, v.v., vốn thích hợp riêng cho tầng lớp nhân sự có năng lực thực sự về chuyên môn, có thực tài thực hiện hiệu quả, tổ chức thực hiện hiệu quả, giám sát thực hiện hiệu quả, quản trị thực hiện hiệu quả, mà tầng lớp này phải nắm thực quyền quản trị kiến quốc để chịu hoàn toàn mọi trách nhiệm cá nhân – chứ không phải trách nhiệm tập thể mà ý nghĩa thực chất là chẳng ai phải chịu trách nhiệm cả – đối với đại cuộc kiến quốc ấy.

Các chức vụ trực tiếp thực hiện đại cuộc kiến quốc sẽ thuộc phạm trù phạm vi Thuần Quản Trị Kiến Quốc chỉ dành cho những đại chuyên gia mà thời gian “làm ra tiền cho đất nước” của họ eo hẹp đến độ không ai trong số họ có thể họp sinh hoạt Đảng cùng hai mươi bốn cuộc họp sinh hoạt khác trong hai mươi sáu ngày làm việc của một tháng.

B) Thuần Quản Trị Kiến Quốc:

1- Hồng:

2021-7

2- Chuyên: có trình độ thạc sĩ/tiến sĩ từ đầu tư tự túc dựa trên khát vọng bản thân, năng lực cá nhân, ý chí tự thân vận động vượt khó, và thành tích tự thân.

3- Kinh Nghiệm: làm việc nhiều năm về chuyên môn tại những cơ sở/doanh nghiệp tư nhân trong nước hoặc có yếu tố nước ngoài, và có thành tích thâm niên được thăng tiến lên vị trí quản lý tại doanh nghiệp ấy.

Một hiệu trưởng một trường đại học có chữ “quốc gia” mà phải là đảng viên, thành ủy viên, ủy viên trung ương Đảng, nghị sĩ Quốc Hội, chỉ có bằng tiến sĩ chứ chưa hề dày công giảng dạy thành công, chưa hề dày dạn nghiên cứu khoa học được đăng trên các journals lừng danh thế giới, chưa hề đào tạo nên lớp người kế thừa xuất sắc, và cũng chưa hề giúp phát triển ngay trong xã hội nước mình cái ngành mà mình có bằng cấp thì bảo đảm ngày mà đại học đó được các đại học lừng danh của Âu Mỹ công nhận ngang hàng với họ về chất lượng cũng hiệu quả đào tạo học-hành thì đó cũng là đêm trước của Ngày Tận Thế.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Sự Thương Hại Dành Cho “Chuyên Gia Chuyên Nghiệp”

Hoàng Hữu Phước, MIB

20-11-2016

Gọi là chuyên gia mà lại thêm chữ chuyên nghiệp thì quá khôi hài đầy bỡn cợt và thiếu nghiêm túc; song, biết làm thế nào được khi ở Việt Nam trong khi thiếu vắng các chuyên gia mà bản thân chữ chuyên đã mang sẵn nghĩa chuyên nghiệp như ở tất cả các nước văn minh tiên tiến trên thế giới, lại có những bốn loại chuyên gia không giống ai và không ai giống gồm (a) chuyên gia được phong do Nhà Nước tự nêu trong các bài phát biểu của lãnh đạo về một tập thể trừu tượng nào đó mà toàn xã hội chưa hề được đọc thấy danh sách tối mật đầy đủ về các vị ấy mà chỉ có Nhà Nước mới biết, (b) chuyên gia đột biến do truyền thông tự nêu trong các bản tin về một tập thể trừu tượng nào đó mà toàn xã hội chưa hề được đọc thấy danh sách tối mật đầy đủ về các vị ấy mà chỉ có truyền thông mới được phép biết, (c) chuyên gia tự phong – thường dưới tên gọi là nhà này nhà nọ thí dụ như nhà sử học hay nhà giáo dục hoặc nhà trí thức trẻ cùng nhà tâm lý nhi đồng, v.v. – do học vấn chưa đi đến đâu mà vai vế xã hội “từ chương” thì lại không đoái hoài dành ghế nào cho cấp độ cử nhân/tú tài, và (d) chuyên gia tự tiện do tự trào hý hước khôi hài bỡn cợt với chính mình.

Tác giả bài viết này là chuyên gia đầu ngành của rất nhiều ngành – gọi là “nhà đa sự học” – theo ý (tức “d”) nêu trên, mà dưới đây là một thí dụ về chuyên gia quý tộc học vốn là một nghiệp vụ chưa thấy được xướng danh ở Việt Nam,

Mới đây mấy cái báo mạng Việt Nam đăng lại nội dung nhận xét của các chuyên gia Mỹ về tư thế ngồi đặt hai bàn tay vào nhau của Trump và Obama tại buổi họp mặt của hai vị ấy ở Tòa Bạch Ốc

chuyen-gia-1

Chuyên gia quý tộc học Hoàng Hữu Phước có thể phán ngay rằng mấy chuyên gia Mỹ đúng là tào lao, chả biết cái quái gì cả, còn truyền thông Việt thì chả hiểu gì sất.

Nếu cậu con trai út Barron của Trump được cho là đi đâu cũng ăn mặc trang trọng – với cravat và veston – như Bố Trump của cậu, thì chuyên gia Hoàng Hữu Phước chuyên post lên các blog nhiều hình ảnh từ thời niên thiếu của ông cũng đã luôn ăn mặc trang trọng – với cravat và veston – y như Ba Cương của mình. Và do đó, chuyên gia Hoàng Hữu Phước có toàn quyền phán về ý nghĩa của trang phục và tư thế quý tộc chứ không phải mấy vị thiết kế thời trang hay các thầy bà xem tướng đoán điềm giải mộng từ Âu sang Mỹ hay từ Mỹ sang Ta.

Trước khi vô phần thân bài, tác giả bài viết này xin nhắc lại một chân lý đã từng nêu ra nhiều lần trong nhiều bài viết trước đây rằng: trang phục khi đã đạt mức độ tuyệt mỹ nhân gian thì không bao giờ thay đổi mà thí dụ điển hình không bất kỳ ai trên toàn thế giới này có thể phản bác được, đó là bộ veston nam – hoặc mặc nó như Donald Trump, hoặc né nó như Bill Gates (chỉ có bọn celebrity sân khấu mới biến tấu về veston nam chỉ riêng có chúng mới mặc mà chẳng bao giờ chúng mặc liên tục cùng kiểu biến tấu ấy hơn một lần). Nếu vẫn có ai đó ra dáng ta đây là nhà “thiết kế áo dài” thì chỉ chứng minh một chân lý khác: áo dài chưa phải là tuyệt mỹ nhân gian.

Chuyên gia Hoàng Hữu Phước trong bài viết về Dương Khiết Trì đã ngụ ý rằng Trì đã như lòi trê tức Trì bị Trĩ mà tiếng Việt gọi là trì trê nặng gọi tắt là trì trệ khi tọa đàm với Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng mà không cởi khuy áo veston, để lòi cravat che cái sự “cù loi” do dây khóa kéo zipper bị hỏng, luống ca luống cuống khiếp sợ cứ như sẵn sàng để bị đá đít văng ra khỏi dinh quốc khách, còn Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng đường bệ cởi khuy với phong thái đại chủ nhân:

chuyen-gia-3

Thí dụ gần đây nhất là khi Thủ Tướng Nhật Shinzo Abe lúc được diện kiến Donald Trump đã tỏ sự lúng túng đầy thấp thỏm lo âu qua minh chứng đã quên không cởi khuy áo veston khi ngồi, trong khi chủ nhân ông Donald Trump thì giống Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng cởi bung khuy áo:

chuyen-giachuyen-gia-4

Tuy nhiên, đó mới chỉ là giải thích thứ nhất chứ không là duy nhất, chẳng khác nào cái việc dí mũi vào gò má người khác phái thì có thể là để hôn hít mà cũng có thể là để ngữi mùi vậy. Phong thái và phong cách còn tùy thuộc vào nhiều yếu tố quan trọng khác, trong đó có bản tính, uy tín, vị thế và tình hình của mỗi cá nhân ở cuộc đối đầu hay đối diện.

Trái với lời chuyên gia Mỹ cho rằng Trump đang lúng túng còn Obama đang với tư thế chủ nhân Tòa Bạch Ốc, chuyên gia Hoàng Hữu Phước cho rằng cách giải thích đúng nhất và chính xác nhất là như sau:

1) Trump không cởi khuy áo veston khi ngồi với Obama vì Trump muốn nhắn bảo người đối diện rằng: “Trò chuyện với mầy rất phí thời gian của tao nên tao sẽ ban cho mầy tí chút phút thôi và tao phải đi ngay nên không hơi đâu mà cởi nút áo; mày nếu nhận biết đây là cách tao ra ý cho mày thì mày phải biết thân mà đừng có cà kê dê ngỗng với tao!”

2) Obama không trong tư thế trưởng thượng nên việc cởi khuy không phải vì là chủ nhân mà là vì trong hoàn cảnh sắp phải cuốn gói ra khỏi Tòa Bạch Ốc, Obama phải cố gắng tận hưởng những phút giây ít ỏi còn lại được làm một vị chủ nhân, cũng như tự động thuần túy máy móc làm cái động tác mà bọn tinh hoa chính trị chuyên nghiệp Mỹ đã luôn thuộc lòng về cách đứng ngồi với bộ veston nam.

3) Bàn tay đan ngón vào nhau của Obama cho thấy sự bế tắc, bó tay, run rẩy, lúng túng chả biết phải làm gì tiếp theo, chứ không phải là “tự tin” như mấy mụ chuyên gia Mỹ bảo thế. Trong khi đó, hai bàn tay của Trump áp vào nhau chúc xuống như hình tam giác ngược lại nói lên những ba điều rằng (a) Trump có bản tính phá cách, lật đổ mọi thứ, và tam giác ngược trụ trên đỉnh nhọn đã phá nát sự mặc định kim tự tháp chỉ luôn vững bền trên mặt đáy bằng: Trump tay mơ chính trị đã ngồi trên đầu tất cả đám tinh hoa chính trị Mỹ; rằng (b) Trump cực kỳ khinh khi miệt thị Obama vì thiên hạ luôn có kiểu chắp hai bàn tay với đầu ngón tay chỉa lên như sự tôn kính tôn thờ tôn lạy trong khi Trump lại chúc kiểu lạy đó xuống đất như ngụ ý “Mầy bị hạ bệ rồi con, mầy vẫn đang là tổng thống nhưng tao xem mày chả ra cái đếch gì cả nhưng vẫn chắp tay vái lạy mầy theo kiểu khinh người của tao!” và rằng (c) Trump dễ quyền biến vì hai tay chắp lại sẽ bung ra dễ dàng phục vụ cho ngôn ngữ cử chỉ của một nhà đại hùng biện:

chuyen-gia-2

Cuối cùng, cũng mới đây truyền thông Việt yếu ớt lại đua nhau đưa tin về nội dung loan truyền của truyền thông Mỹ láo xạo rằng Obama đã khuyên Trump này nọ khi nắm thực quyền nên thay đổi cung cách và phong cách, v.v. và v.v. Truyền thông thật đáng thương hại.

Chuyên gia truyền thông Hoàng Hữu Phước cho rằng:

1) Truyền thông Mỹ hoặc ngu hoặc cố vớt vát cho việc đã bị Trump chà đạp phỉ nhổ – hoặc cả hai – khi cho rằng Obama luôn đúng đắn và Trump sẽ phải nghe theo lời khuyên đúng đắn của Obama nếu muốn lãnh đạo Mỹ và thế giới thành công;

2) Truyền thông chính thống Việt hoặc ngu hoặc cố vớt vát – hoặc cả hai – vì đã hơn nửa năm qua chỉ kiếm tìm in lại toàn các thông tin rác rưởi chê cười nhạo báng vĩ nhân Mỹ Donald Trump khi muốn lái người dân Việt thiên về hướng rằng Obama luôn đúng đắn (vì đã thăm Việt Nam, đã xóa cấm vận vũ khí chống Việt Nam, và là đầu tàu TPP đầy vinh diệu) và Trump sẽ phải nghe theo lời của Obama nếu muốn lãnh đạo Mỹ và thế giới thành công;

3) Trump sẽ không bao giờ nghe theo lời của Obama, đơn giản vì không có bậc trưởng thượng đại thắng nào lại nghe lời kẻ bại trận mà ở đây là Obama, kẻ đã ũng hộ Hillary và đã nhạo báng Trump mỗi khi đăng đàn vận động tranh cử cho Hillary;

4) Trump sẽ không bao giờ nghe theo lời của Obama, đơn giản vì không bậc kỳ tài  nào lại thực thi cái kiểu cách của bọn “tinh hoa chính trị” đã luôn chống lại mình, đã luôn bị mình chưởi cha, đã thất bại dưới mông mình, và đã trở thành trò cười cho bàng dân thiên hạ; và nhất là

5) Trump ngồi nghiêm túc lắng nghe Obama khuyên bảo nhưng trong đầu Trump đang nhạo báng Obama là kẻ ngu đần và luôn lởn vởn quyết tâm rằng Obama cùng những đứa tương cận sẽ bị Trump trừng trị, đập nát, làm nhục, không bao giờ tha thứ.

Muốn là “chuyên gia” một lĩnh vực nào thì bản thân ngoài kiến thức về lĩnh vực ấy còn phải vừa yêu thích vừa hòa mình toàn tâm toàn ý vào lĩnh vực đó.

Không từng yêu trang phục nam quý phái lịch lãm và luôn mặc nó dù mùa hè hay khi mưa bão lạnh lùng, thì sẽ không thể giải thích gì được về ngôn ngữ nội hàm của trang phục các quý ông thực sự.

Không từng hoặc không luôn sống với cung cách của Trump thì sẽ không bao giờ biết được cách giải thích về 9 thế mạnh ưu việt của Trump ngay từ ngày đầu tiên của năm 2016 tức lúc Trump chưa hề có bất kỳ báo hiệu nào mình sẽ là người đang tâm tàn nhẫn vất vào sọt rác tất cả các tên tuổi tinh hoa chính trị của Đảng Cộng Hòa và Đảng Dân Chủ, theo kiểu từ đồ dần dà từng đứa một có mà đổ úp nguyên rổ cũng có.

Xem ra lời dạy của Ba của Ông Hoàng Hữu Phước rằng chỉ có kẻ ngu mói động đến người tốt giỏi, vì người tốt không giỏi sẽ thành nạn nhân, người giỏi không tốt sẽ thành phạm nhân, còn người tốt giỏi thì luôn bất khả chiến bại (mà ngôn ngữ Englump tức English+Trump tức Tiếng Anh Kiểu Trump là kiss-my-ass tức luôn đặt đít lên đầu thế giới) luôn là chân lý.

Trump là người tốt giỏi.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo:

Hoàng Hữu Phước. 18-6-2014. Hân Hoan Đón Chào Dương Khiết Trì

Hoàng Hữu Phước. 22-6-2014. Dương Khiết Trì Run Sợ

Hoàng Hữu Phước. 01-01-2016. Tôi Ủng Hộ Donald Trump

Lời Khuyên Dành Cho Các Thượng Tướng Nguyễn Chí Vịnh Và Lê Quý Vương

Hoàng Hữu Phước, MIB

18-11-2016

screen-shot-11-18-16-at-11-43-am

Trước thực tế không bao giờ có bất kỳ ai có thể chối cãi là những cái gọi là tục ngữ và ca dao Việt Nam đều được gọi là “Văn Chương Bình Dân” do (a) truyền khẩu, (b) không có tên tác giả, (c) không đặt yếu tố nội dung mỹ từ và hàn lâm lên hàng đầu nên ít có giá trị vững vàng hay chính xác, (d) không có giá trị văn học, và (d) một số – dù ít – không có giá trị gì nếu tham khảo tác phẩm tổng hợp của Ôn Như Nguyễn Văn Ngọc sẽ thấy không phải không có những thứ ví von bỡn cợt và thô tục cũng được gom hết vào “kho tàng” ấy;

Trước thực tế là các lãnh đạo các đại chiến dịch của cách mạng Việt Nam từ nghiên cứu sa bàn đến đề ra chiến lược và chiến thuật cùng phân công nhân sự, tổ chức hậu cần, đều là những bậc không phải là quân nhân chuyên nghiệp như Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp, Phạm Văn Đồng, v.v., trong khi không bất kỳ tướng lĩnh dạn dày chiến đấu chuyên nghiệp nào có thể viết ra tác phẩm văn học tầm cỡ như Ngục Trung Nhật Ký của Hồ Chí Minh; và

Trước thức tế là trong vài năm qua đã có vài tưỡng lĩnh Việt Nam khi phát biểu đã viện dẫn thêm thắt vào nội dung phát biểu của mình những tục ngữ hoàn toàn sai;

Tôi mạo muội khuyên các tướng lĩnh Việt Nam phải tuyệt đối cẩn trọng không nên động vào cái gọi là “kho tàng văn chương bình dân” của Việt Nam.

A- Thượng Tướng Nguyễn Chí Vịnh, Thứ Trưởng Bộ Quốc Phòng, đã cực kỳ sơ xuất khi phát biểu trong tình hình đang có sự căng thảng ở Biển Đông rằng “chúng ta là cây ngay không sợ chết đứng”.

Xin thưa Thượng Tướng:

1) Các tướng lĩnh không được phép chết, bất kể chết đứng, chết ngồi, hay chết nằm, vì các vị phải sống để lãnh đạo quân đội giết sạch quân xâm lược.

2) Các tướng lĩnh không được phép vì “không sợ chết đứng” mà đứng yên ngạo nghễ để quân thù xâm chiếm nước nhà và giết hại chính mình cùng quân binh của mình.

3) Thành ngữ “cây ngay không sợ chết đứng” vốn chỉ dùng cho những ai (a) mang thân phận “bị cáo” trước vành móng ngựa, (b) trước sự phán xét của kẻ khác – tất nhiên là kẻ xấu, và (c) trong tình huống bản thân chịu bó tay vì không thể tự biện hộ biện minh để tự cứu mình, nên lẽ nào tướng lĩnh Việt Nam ở vị trí kẻ tội đồ và nhũn mềm cứng họng đớ lưỡi trước quân thù?

Tài năng cao nhất và nhiệm vụ duy nhất của quân đội là buộc quân xâm lược mọi rợ nào còn sống đều phải thốt câu “cây ngay không sợ chết đứng” khi chúng đứng xếp hàng ngang trước họng súng của đội hành quyết vẫn còn cố bào chữa rằng chúng không xâm lược Việt Nam, chứ không phải tướng lĩnh Việt Nam đứng vào vị trí ấy rồi kiêu hãnh nói vào mặt quân xâm lược rằng ta đây là “cây ngay không sợ chết đứng”.

B- Thượng Tướng Lê Quý Vương, Thứ Trưởng Bộ Công An, đã cực kỳ sơ xuất khi phát biểu rằng luật pháp Việt Nam nhân đạo “đánh kẻ chạy đi, không ai đánh người chạy lại”.

Xin thưa Thượng Tướng:

1) Luật pháp đúng nghĩa của siêu cường là luật pháp nghiêm khắc. Luật pháp đúng nghĩa của tiểu quốc khiếp sợ là luật pháp nghiêm minh. Và luật pháp đúng nghĩa của tiểu thuyết khoa học giả tưởng về siêu cường là luật pháp nhân đạo.

2) Thành ngữ “đánh kẻ chạy đi, không đánh người chạy lại” chỉ có nghĩa duy nhất là: kiên quyết truy sát cho bằng được đồng chí nào đã phản bội, nhưng tha mạng cho kẻ thù tìm đến xin đầu hàng. Trịnh Xuân Thanh là kẻ tội đồ bắt buộc phải chịu tội trước pháp luật. Sự đầu thú – không phải đầu hàng – kèm với khắc phục triệt  để mọi tổn thất bằng cách nộp cho Nhà Nước toàn bộ tài sản của Trịnh Xuân Thanh cùng tài sản của gia quyến của y mà do y tạo dựng giúp sẽ được xem xét như sau: nếu luật pháp quy định khung hình phạt cho tội ấy là từ 50 năm đến chung thân thì y sẽ được kết án 50 năm. “Không đánh” Trinh Xuân Thanh sẽ là sự vi phạm nghiêm trọng luật pháp Việt Nam! Trịnh Xuân Thanh đã “chạy đi”, nhưng sự đầu thú – nếu có – của Trịnh Xuân Thanh không phải là sự “chạy lại” mà chỉ là để hưởng mức thấp nhất có thể được của khung hình phạt chính xác nhất của luật pháp Việt Nam.

3) Vì vậy, các lực lượng vũ trang cách mạng Việt Nam – chủ lực gồm Quân Đội và Công An – nhất thiết phải nằm lòng nội dung đầy đủ rằng: “thành ngữ “đánh kẻ chạy đi, không đánh người chạy lại” chỉ có nghĩa duy nhất là: “phải” kiên quyết truy sát cho bằng được đồng chí nào đã phản bội, “có thể” tha mạng cho kẻ thù tìm đến xin đầu hàng, và “có thể” tha mạng cho “đồng chí” nào phản bội quay về xin nhận tội và chịu tội.

Mỹ không bao giờ tha mạng cho cựu nhân viên NSA và CIA Edward Snowden ngay cả nếu Snowden chịu rời nước Nga để nộp mình cho CIA. Luật pháp Hoa Kỳ chỉ có một hành xử duy nhất đối với tội phản quốc vốn là tội danh duy nhất mà Hiến Pháp Hoa Kỳ có định nghĩa chi tiết qua Điều III.3 và luật áp dụng USC, mà sự “cứu vớt” thoát án tử hình chỉ bằng cách áp dụng Luật Gián Điệp 1917 mà thôi.

Không bao giờ kẻ gây họa cho nhân dân, làm nhục cho thể chế chính trị nước nhà, hủy phá tiến trình xây dựng kinh tế đất nước, sau khi chà đạp luật pháp trốn ra nước ngoài lại đầu thú để sẽ không bị “đánh” hoặc bị “đánh” vuốt ve.

Không bao giờ kẻ phá hoại làm nổ nhà máy điện nguyên tử – nếu có nhà máy ấy ở Việt Nam – làm thương vong hàng trăm ngàn người dân, khi ra đầu thú sẽ được xem như “người chạy lại” để sẽ không bị “đánh” hoặc bị “đánh” vuốt ve.

Tài năng cao nhất và nhiệm vụ duy nhất của ngành công an trong vụ Trịnh Xuân Thanh là túm tóc, bẻ quặt tay, trói ghịt y lại, trùm vải đen lên đầu, xích cùm giải y về Việt Nam chịu tội, chứ không phải ngồi yên đem mồi nhữ tôn vinh y thành “người chạy lại” và khoan hồng “không đánh” để mong chờ thằng dơ bẩn mất dạy ấy ra đầu thú.

Nói tóm lại, các tướng lĩnh cần (a) cực kỳ cẩn trọng trong các phát ngôn, và (b) không bao giờ viện dẫn bất kỳ tục ngũ / ca dao nào của cái gọi là “kho tàng văn chương bình dân” của Việt Nam vào trong các phát biểu đó.

Đó là yêu cầu của thuật hùng biện đẳng cấp cao: hãy tránh xa mọi thứ bình dân.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo:

Hoàng Hữu Phước. 26-10-2013. Đại tướng Võ Nguyên Giáp

Hoàng Hữu Phước. 18-01-2016 Đại Tướng Đỗ Bá Tỵ

Đảng Cộng Sản Việt Nam Đã Mất Kiểm Soát Truyền Thông

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Nghị-sĩ Quốc-hội Khóa XIII Nước Cộng-Hòa Xã-Hội Chủ-Nghĩa Việt-Nam

16-11-2016

hhp-truyen-thong-3

Như đã nêu trong một bài viết trước đây, tôi có nêu rằng Đảng Cộng Sản Việt Nam có những thứ vũ khí cực kỳ quan trọng, trong đó nổi bật nhất là Quân Đội và Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam.

Tuy nhiên, các vũ khí chiến lược trên còn được tăng cường bổ sung thêm sau  Chiến Thắng 30-4-1975 với các thế lực chính trị của Đoàn Thanh Niên, Công Đoàn, và Truyền Thông.

Khi nói vị trí của Đoàn Thanh Niên, Công Đoàn, và Truyền Thông “sau 30-4-1975” mới định hình, đó là vì sự thật lịch sử: Đoàn Thanh Niên  trước 30-4-1975 chỉ tập trung cho nhiệm vụ chính trị duy nhất là làm đội hậu bị của Đảng trên chiến trường trong đại cuộc Giải Phóng Miền Nam.

Công Đoàn trước 30-4-1975 chỉ để khẳng định có một tổ chức chính trị cho giai cấp công nhân cho đúng với triết thuyết của Tư Bản Luận Das Kapital, chứ hoàn toàn không vì nền công nghiệp đã phát triển rộng khắp như tiền đề cho một lực lượng lao động bài bản và hùng hậu.

Truyền Thông của Cách Mạng trước 1975 nếu là báo in thì chỉ xuất hiện hạn chế ở một số nơi Miền Bắc hoàn toàn không thể tồn tại trong sinh hoạt cộng đồng dân cư ở Miền Nam, truyền thanh chỉ của “Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam Việt Nam” mà số dân Miền Nam lắng nghe đương nhiên không thể là đa số, và truyền đơn chỉ là ở vài nơi trong Sài Gòn mà tác giả bài này có bằng chứng hình chụp trong bài “Tôi Và Lê Hiếu Đằng”.

Bài này sẽ phân tích về các thứ vũ khí siêu việt của Đảng Cộng Sản Việt Nam trong thực tế ngày nay, với phần nói về Truyền Thông ở cuối cùng.

A- QUÂN ĐỘI

Quân Đội là một trong những lực lượng vũ trang cách mạng Việt Nam. Quân Đội vẫn là lực lượng hùng mạnh dưới quyền quản lý của Đảng Cộng Sản, và luôn được Nhà Nước đầu tư dồi dào về trang bị quân lực. Tuy nhiên, Quân Đội đang phải đối mặt với các vấn nạn sau:

1- Số lượng các tướng lĩnh đã bùng phát dẫn đến quan ngại rằng Quân Đội đang hướng theo “từ chương” trong dụng nhân chứ không hướng theo thực chất thực tài.

2- Trong các chuyến thăm các tiền đồn của Quân Đội, Nghị sĩ Hoàng Hữu Phước của Quốc Hội Khóa XIII nhận thấy rằng nơi nào cũng sử dụng rượu nặng (hoặc mua hoặc tự chưng cất mà không bất kỳ thứ gì trong hai thứ này là đúng đắn cả) để chiêu đãi đoàn nghị sĩ của Ủy Ban Đối Ngoại. Đây là điều cực kỳ nguy hiểm, đặc biệt là đối với công tác phòng thủ biên cương.

3- Nỗ lực của Nghị sĩ Hoàng Hữu Phước tại Quốc Hội Khóa XIII trong yêu cầu phải ghi nội dung sau vào Hiến Pháp 2013 để bảo vệ Quân Đội và gia tăng quyền lực bất khả xâm phạm của Quân Đội đã không được lắng nghe:

hhp-truyen-thong-1

Nếu lưc lượng vũ trang khác là Công An đã bị làm cho cùn nhụt bởi những quy định ẻo lã, mềm nhũn, nhão nhoét, tước bỏ quyền lực “tiêu diệt tội phạm và trấn áp ngăn chặn phạm tội” để thay vào đó bằng một thứ nhiệm vụ vô nghĩa vô bổ vô dụng vô lý của “bảo vệ nhân dân”, thì Quân Đội đã không được phân quyền, không được bảo vệ, bị tước mất quyền lực “tiêu diệt quân xâm lược và tiếp quản bất kỳ cương thổ nào của quân thù” để phải đeo trên ngực tấm bảng yếu ớt vô nghĩa vô bổ vô dụng của “bảo vệ đất nước” thì rõ ràng là lực lượng vũ trang luôn trung thành với Đảng đã không được Đảng bảo vệ tuyệt đối, từ đó sẽ  đối mặt với kiểu hành xử “không dám mạnh tay” tiến tới “không dám chiến đấu”.

Lời khuyên của Nghị sĩ Quốc Hội Khóa XIII Hoàng Hữu Phước là: nếu như muốn phủ lên Hiến Pháp sự nhã nhặn nhún nhường để phục vụ đại cuộc chinh phạt thế giới cho nên đã tránh các nội dung sắt máu, thì Đảng cũng nên quy định trong rèn luyện Quân Đội rằng tất cả quân xâm lược – và lực lượng hậu cần của chúng bất kể là thuần quân sự hay bán quân sự hoặc thuần dân sự – đều phải bị tiêu diệt chứ không phải bị bắt giữ, và quân nhân sẽ được bảo vệ tuyệt đối.

B- MẶT TRẬN TỔ QUỐC VIỆT NAM

Nếu như các chức năng của Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam đã ghi rõ trong bài viết “Nguyễn Thiện Nhân”, thì hiện nay đã có thể bổ sung thêm những yếu ớt ẻo lả vô dụng của cái cơ quan ngốn cực nhiều ngân sách quốc gia từ tiền thuế của dân mang tên Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam này.

Loại bỏ – tức không thèm nhắc đến chứ không phải tha thứ – cái tầy huầy làm không nên thân chẳng ra chi của Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam trong kỳ Bầu Cử Quốc Hội 2016 mà nơi nào cũng mang mặt nạ dối lừa có giòng chữ “Thành Công Tốt Đẹp” thì Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam đã hoàn toàn thất bại rất cụ thể trong:

1) “Giới thiệu” vào Quốc Hội, và “bầu cử” Nguyễn Thị Nguyệt Hường vào làm chức sắc cao cấp trong Trung Ương Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam trong hai khóa Quốc Hội;

2) “Giới thiệu” vào Quốc Hội, “bầu cử”, và ủng hộ Trịnh Xuân Thanh làm lãnh đạo Cần Thơ;

3) Công tác dân vận vì không nắm bắt gì và không vận động gì để xảy ra các vụ “biểu tình” làm loạn đông người của giáo dân;

4) Công tác dân vận vì không nắm bắt gì và không vận động gì để xảy ra các vụ  làm loạn đông người của các trung tâm cai nghiện; và

5) Công tác dân vận vì không nắm bắt gì và không vận động gì để xảy ra các vụ cháy các cơ sở Karaoke; v.v. và v.v.

Trước thực tế quá rõ mười mươi không bao giờ có bất kỳ ai trên toàn lãnh thổ Việt Nam dù trong Đảng hay ngoài Đảng có thể phủ nhận hay phản bác lại được là Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam từ trung ương đến địa phương hoàn toàn không bao giờ có cá nhân hay tập thể nào có thể đưa ra bất kỳ danh mục thành tích thực sự cụ thể nào trong “vận động” nhân dân làm cho quốc thái thật và dân an thật, thì

Lời khuyên của Nghị sĩ Quốc Hội Khóa XIII Hoàng Hữu Phước là: nếu như muốn Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam trở lại thành thứ vũ khí quan trọng của Đảng thì trước hết phải (a) cách chức Chủ Tịch Nguyễn Thiện Nhân và (b) cách chức toàn bộ ban lãnh đạo các Mặt Trận Tổ Quốc ở các tỉnh thành nào có xảy ra bê bối về bầu cử, có “đại biểu đắc cử” bị phát hiện là tội phạm, có “đại biểu đắc cử” hay chức sắc đào thoát đi nước ngoài, có các cuộc “biểu tình”, có các cuộc tụ tập khiếu kiện đông người, có xảy ra các vụ trọng án dù bất kỳ lĩnh vực nào. Duy trì một bộ máy bất tài vô dụng đầy dẫy trong Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam và nuôi dưỡng nó thật dồi dào hào phóng bằng tiền thuế của người dân sẽ không giúp gì cho Đảng trong đại cuộc quần chúng chiến cả.

C- TỔNG LIÊN ĐOÀN LAO ĐỘNG

Điểm yếu của Tổng Liên Đoàn Lao Động Việt Nam trong giai đoạn mới của “hội nhập” theo các Hiệp Định đa phương đã được nêu trong bài viết trước đây trong đường liên kết ở phần Tham Khảo của bài viết này.

Lời khuyên của Nghị sĩ Quốc Hội Khóa XIII Hoàng Hữu Phước là: nếu như muốn  tồn tại vững mạnh được trong hoàn cảnh mới, Tổng Liên Đoàn cần hợp đồng tư vấn với tác giả bài viết này vì rằng không bao giờ nội bộ Tổng Công Đoàn có thể đề ra bất kỳ kế sách nào cho đại cuộc tồn tại – qua tấm gương diển hình của Chủ tịch Tổng Liên Đoàn của nhiệm kỳ Quốc Hội Khóa XIII đã không đóng góp gì hữu ích cho Luật Công Đoàn để rồi ngay sau khi được thông qua nó bị phát hiện có tỳ vết thì chính vị Chủ Tịch ấy lập tức đăng đàn phê phán, còn sau khi nghĩ hưu thì đột nhiên tích cực đòi Quốc Hội phải truy phong “anh hùng”cho các quân lính Việt Nam Cộng Hòa đã tử trận dưới họng súng của Trung Quốc tại Hoàng Sa.

D- ĐOÀN THANH NIÊN

Điểm yếu của Đoàn Thanh Niên Cộng Sản Hồ Chí Minh có thể được khắc phục qua tham khảo bài viết “Hướng Đạo” và nhiều bài viết khác trong cùng địa chỉ blog này. Tuy nhiên, ngày nào lãnh đạo Việt Nam vẫn còn dụng nhân theo kiểu từ chương – tức không là đoàn viên thì không thể làm đảng viên, hoặc không là đoàn viên thì không thể được cất nhắc trong các cơ quan hành chính công quyền địa phương, tức công tác đoàn chỉ là để cho các mùa hè màu vô dụng hoặc để dự các liên hoan bù khú vô dụng với thanh niên Tàu – và ngày nào công tác Đoàn quan trọng nhất thí dụ như ở Thành phố Hồ Chí Minh chỉ là “quản lý Báo Tuổi Trẻ” , thì ngày đó Đoàn Thanh Niên Cộng Sản Hồ Chí Minh chỉ có nhiều thu nhập rót qua từ “Tuổi Trẻ” chứ vẫn không bao giờ trở thành vũ khí uy lực của Đảng như Đảng hằng mong muốn nhưng sẽ lại mãi mong chờ.

E- TRUYỀN THÔNG

Truyền Thông trở thành thứ vũ khí mới nhất và lợi hại nhất của Đảng Cộng Sản Việt Nam trong thời gian từ ngay sau ngày 30-4-1975 đối với (a) phổ biến phổ quát các chủ trương chính sách của Đảng, (b) dựng xây hòa hợp dân tộc qua phân tích tình hình trong và ngoài nước tập trung vào thế thắng của chính nghĩa quốc gia, (c) chống chọi chống cự chống đối chống lại các hình thái chiến tranh tâm lý của kẻ thù, (d) nêu gương người tốt việc tốt trong xã hội, (e) phổ biến phổ quát hình tượng con người mới xã hội chủ nghĩa, và (f) giáo dục tư tưởng quần chúng.

Tuy nhiên, Truyền Thông Việt Nam ngày càng suy yếu, suy đồi, suy vi, suy tàn như đã được tác giả bài viết này nêu lên trong rất nhiều bài viết chuyên đề trước đây.

Một trong những phương pháp để học giỏi tiếng Anh mà tác giả bài viết này truyền thụ cho sinh viên của mình trong những năm 1980 là hãy tìm đọc các bài bình luận bằng tiếng Việt trên báo Sài Gòn Giải Phóng vì (a) không thể giỏi tiếng Anh nếu không xuất sắc tiếng Việt, (b) đọc bài xã luận tiếng Việt của Sài Gòn Giải Phóng để học hỏi về lập luận hùng biện cao cấp mang tính tư duy cao cấp về thời cuộc, và từ đó có thể (c) rèn luyện năng lực hùng biện tiếng Anh đối với tất cả các vấn đề mang tính thời cuộc và tư duy cao cấp.

Còn lời khuyên hiện nay của tác giả bài viết này – nếu trở lại giảng đường đại học tiếp tục giảng dạy các bộ môn tiếng Anh – sẽ là: muốn học giỏi tiếng Anh đạt trình độ tư duy hùng biện cao cấp thì hãy tránh xa tất cả các báo chí của Việt Nam vì báo chí Việt Nam đã suy yếu, suy đồi, suy vi, suy tàn, vì sự thật không bất kỳ ai có thể phản bác lại là: trên tất cả các tờ báo đã không còn tồn tại bất kỳ phần xã luận nào ra hồn.

Suy, vì trong khi trên báo chí nước ngoài các bài viết bình luận đều có tên đầy đủ của người viết kèm theo hình ảnh nhỏ xíu của người viết ở bên cạnh tên người đó thì tất cả các bài báo Việt đều (a) không “nhà báo” nào dám dùng tên thật và đầy đủ như trên Chứng Minh Nhân Dân, (b) không “nhà báo” nào dám bình luận gì mà chỉ dám “phỏng vấn” rồi đưa tin để “an toàn” cho mình và để mình tha hồ cắt xén làm hại kẻ bị mình “phỏng vấn” nếu mình không ưa hắn hoặc có nhận chỉ thị phải “nhét chữ vào mồm” hắn, (c) nếu không ai cho “phỏng vấn” hoặc bí đề tài thì tha hồ sáng tạo láo, và (d) sẵn sàng cóp nhặt tin giật gân nước ngoài hoặc nước trong miễn lấp đầy trang bao hay trang mạng.

Suy, vì tất cả các báo đều là của Đảng nhưng phản Đảng, làm Đảng suy yếu, lợi dụng Đảng để kiếm chác bằng cách de dọa doanh nghiệp, làm hại sản xuất nội địa, cũng như đơm đặt bao chuyện để làm Đảng phải mang nhục, v.v.

Bằng chứng rõ nét nhất của sự suy yếu là qua vụ Nghị sĩ Quốc Hội Khóa XIII Hoàng Hữu Phước phát biểu chống cái gọi là “Luật Biểu Tình” khi:

1- Toàn bộ báo chí chính thống Việt Nam đồng loạt công kích Nghị sĩ Hoàng Hữu Phước;

2- Toàn bộ báo chí chính thống Việt Nam không bất kỳ nhà báo nào có kiến thức và trí tuệ về “biểu tình”;

3- Toàn bộ báo chí chính thống Việt Nam không bất kỳ nhà báo nào có tầm nhìn thấu thị về “biểu tình”;

4- Toàn bộ báo chí chính thống Việt Nam đồng loạt hùa nhau trừng trị “người vì Đảng vì Nước vì Dân”, thay vì lẽ ra cái đạo ý thuần Việt phải luôn là đồng loạt bảo vệ người ấy như hành động rõ nét nhất để bảo vệ Đảng và bảo vệ chế độ. Cụ thể nhất – theo báo cáo của các học trò của Nghị sĩ Quốc Hội Khóa XIII Hoàng Hữu Phước – thì ngay cả Tạp Chí Xây Dựng Đảng cũng có một bài viết của một tên  nhà báo ngu xuẩn chống lại Nghị sĩ ấy, nghĩa là Tạp Chí Xây Dựng Đảng trở thành tạp chí vất sọt rác vì đã đăng một bài của một tên phản Đảng, vô trí, vô mưu, ngu xuẩn y như tất cả những tên nhà báo đầu bò ngu xuẩn đần độn mất dạy nào đã từng bu lại phỏng vấn để rồi viết bài chống lại Nghị sĩ Quốc Hội Khóa XIII Hoàng Hữu Phước trong vụ “Luật Biểu Tình”.

5- Toàn bộ báo chí chính thống Việt Nam đã hoàn toàn thất bại và chịu nhục nhã do không thể khiến Nghị sĩ Quốc Hội Khóa XIII Hoàng Hữu Phước phải từ nhiệm hay bị miễn nhiệm hoặc bị bãi nhiệm khỏi vị trí Nghị Sĩ, Ủy Viên Ủy Ban Đối Ngoại, và Thành Viên Hội Nghị Sĩ Hữu Nghị Việt Nam – Philippines của Quốc Hội Việt Nam Khóa XIII.

6- Toàn bộ báo chí chính thống Việt Nam đã hoàn toàn thất bại thảm hại vì chỉ một mình Nghị Sĩ Quốc Hội Khóa XIII Hoàng Hữu Phước đã ngăn chặn thành công tuyệt đối cái gọi là “Luật Biểu Tình” trong toàn bộ nhiệm kỳ Khóa XIII của Quốc Hội thậm chí qua 1/2 thời gian của nhiệm kỳ Khóa XIV khiến cái mà toàn bộ báo chí chính thống của Việt Nam xúm lại ngợi ca đã bị xếp xó, khiến nghị sĩ Hoàng Hữu Phước trở thành người có tầm nhìn thấu thị, có hiểu biết thấu đáo về “biểu tình” cũng như về thực tế đất nước, và tất nhiên là có sức mạnh hùng biện chiến thắng tất cả các “nhà báo”.

Lời khuyên của Nghị sĩ Quốc Hội Khóa XIII Hoàng Hữu Phước là: nếu như muốn  Truyền Thông trở lại là vũ khí lợi hại của Đảng, Đảng nhất thiết phải loại bỏ toàn bộ  Truyền Thông vô dụng hiện nay để hình thành một đế chế Truyền Thông mới, trung thành tuyệt đối với Đảng, dựa theo kinh nghiệm trị quốc của tất cả các siêu cường tư bản tự do dân chủ là: Báo Chí Phải Và Chỉ Phục Vụ Cho Chế Độ.

Tất cả các vũ khí lợi hại của Đảng đều đã bị suy yếu. Đó là nỗi lo của người viết bài này đối với tiền đồ tổ quốc, tương lai dân tộc Việt Nam vậy.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Nghị Sĩ Quốc Hội Khóa XIII của Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam

Tham khảo:

A) Chính Sách Nhân Lực:

Hoàng Hữu Phước. 05-6-2016. Bài phát biểu của Hoàng Hữu Phước tại Quốc Hội về Dự thảo Sửa đổi Hiến Pháp 1992

Hoàng Hữu Phước. 29-8-2013. Tôi và Lê Hiếu Đằng

Hoàng Hữu Phước. 25-11-2015. Thế Nào Là “Từ Chương”

Hoàng Hữu Phước. 10-6-2016 Nguyễn Thiện Nhân

B) Báo Chí:

Hoàng Hữu Phước. 05-8-2016. Nhà Báo – Vì Đâu Nên Nỗi Thế Này

Hoàng Hữu Phước. 11-11-2016.  Báo Tuổi Trẻ Lại Giỡ Trò Fauxtography

Hoàng Hữu Phước. 27-12-2015. Đối Phó Với Đám Nhà Báo “Hai Mang”

Hoàng Hữu Phước. 22-11-2015. Vấn Nạn Ngôn Từ Trong Giới Truyền Thông

Hoàng Hữu Phước. 21-01-2015. Thư Gởi Tổng Giám Đốc Đài Truyền Hình Việt Nam

Hoàng Hữu Phước. 22-01-2015. Năm Mới Thử Bàn Về Báo Mới Trên Cơ Sở Siêu Cường QuốcHoàng Hữu Phước. 13-8-2014. Quyền Lực Thứ Sáu

Hoàng Hữu Phước. 16-10-2014. Về Một Ý Kiến Trên Báo Tuổi Trẻ

Hoàng Hữu Phước. 21-7-2013. Báo Sài Gòn Giải Phóng

Hoàng Hữu Phước. 28-9-2014. Báo Người Lao Động

Hoàng Hữu Phước. 20-8-2013. Hội Chứng Bầy Đàn

Từ Thuyền Nhân Đến Lộ Nhân – From Boat People to Road People

Vấn Nạn Mỹ, Vấn Đề Việt

Hoàng Hữu Phước, MIB

14-11-2016

us-road-people-1

A) Dẫn Nhập: Bầu Cử 2016

Kỳ bầu cử Mỹ 2016 vừa qua đã dẫn đến những sự sụp đổ kỳ vĩ không những đem đến những bài học đắng cay kèm vinh quang cho Mỹ mà còn tạo cơ hội bằng vàng cho Việt Nam vững vàng hơn trong trị quốc.

B) Nước Mỹ Đáng Thương

Kết quả bầu cử đem thắng lợi đến Donald Trump đồng thời kéo rơi tấm màn nhung đỏ lộng lẫy để lộ ra một nước Mỹ vô cùng đáng thương.

1-  Sự Sụp Đổ Của Tượng Đài Tự Do – Dân Chủ

Như nhận xét ở phần kết luận cuối bài viết này, Mỹ không còn là đất nước khuôn mẫu của “dân chủ – tự do”.

“Dân chủ” sao được khi người dân thực thi “dân chủ” bỏ phiếu bầu Donald Trump Cộng Hòa lại bị người dân bỏ phiếu cho Hillary Clinton Dân Chủ phản đối, chà đạp “dân chủ” của họ bằng cách phát huy “dân chủ biểu tình” khắp nơi?

“Tự do” sao được khi người dân thực thi “tự do bỏ phiếu” bầu Donald Trump Cộng Hòa lại bị người dân bỏ phiếu cho Hillary Clinton Dân Chủ phản đối, chà đạp “tự do” của họ bằng cách “tự do biểu tình” khắp chốn?

2-  Sự Đần Độn Của “Tinh Hoa” Mỹ

Hưởng lợi nhiều thế kỷ nay từ sự độc quyền chính trị và độc tôn đảng phái, “giới tinh hoa” chính trị và truyền thông của Mỹ đã bị sĩ nhục với kết quả chiến thắng của Donald Trump. Sự sĩ nhục ấy phát xuất từ tính cách “đần độn” của giới tinh hoa Mỹ khi đã không hề tự nhận thức về các yếu điểm của đất nước mình trên bình diện chủng tộc và định kiến.

a) Tham Khảo Tố Chất “Tinh Hoa” Việt

Tố chất “tinh hoa’ Việt tuy mang nhiều định kiến sai lầm nhưng rất khác với tố chất “tinh hoa” Mỹ mà các định kiến của Mỹ thuộc loại đần độn.

Người Việt từ ngàn xưa đã xem trọng các thứ bậc của giai tầng như Sĩ Nông Công Thương tức luôn đặt giới sĩ phu lên bậc cao nhất của sự trọng vọng, tất nhiên giới sĩ phu tự động thuộc giai tầng “tinh hoa” Việt, dù công việc của giới này chủ yếu là phục vụ vương quyền và dạy học trò biết chữ Hán từ đó học hỏi được những điều tốt đẹp của người xưa. Khi nói phục vụ vương quyền, nghĩa là có sự chứng minh của lịch sử rằng các bậc “Sĩ” trung thành với chế độ, không làm loạn lật đổ vương quyền, cái mà các nhà “nhân sĩ” hiện đại dường như chưa từng học qua hay biết đến

Không những người dân Việt tôn trọng thần phục “Sĩ” mà “Sĩ” cũng không hề cho rằng các tầng lớp thấp kém hơn mình sánh được bằng mình trong trị quốc dù rằng các vị quân vương sáng lập các triều đại xuất thân từ các thứ hạng thấp hơn “Sĩ” ấy.

Chính vì định kiến mang tính tự tôn trên, các “nhà chí sĩ” Việt Nam khi “ra đi tìm đường cứu nước” đều hướng đến các cường quốc, trông cậy tuyệt đối vào sự nhờ  vả vào các cường quốc này, và tin tưởng duy nhất vào việc “học hỏi” kiến thức của các cường quốc ấy, nghĩa là chỉ tin tưởng vào một tầng lớp “tân sĩ phu” tức “sĩ phu” có du học ở Pháp hay ở Nhật, mặc nhiên tán dương việc học hành chữ nghĩa, mà bằng chứng không thể chối cãi là Phòng Trào Đông Du không hề cung cấp một danh sách nào về những tên tuổi những nhà khoa học, những nhà kỹ thuật, những nhà vật lý hóa học như kết quả của Phong Trào Đông Du ấy để làm Việt Nam cường thịnh..

Cũng vì định kiến mang tính tự tôn trên, ít có “Sĩ” nào ủng hộ cách của Hồ Chí Minh “ra đi tìm đường cứu nước”, cho rằng Ông lại cậy nhờ vào một thứ chủ nghĩa ngoại lai đặt sức mạnh chính trị vào tay Công và Nông mà “Sĩ” chưa từng cho là ngang bằng đẳng cấp với mình.

Tuy tất cả các “Sĩ” của thời Chống Pháp và Chống Mỹ chưa hềcó chút thành công nào cả trên bình diện tư duy, tư tưởng, và thực tế trị quốc (kể cả kẻ “Sĩ” là đại quan Ngô Đình Diệm cũng thất bại thãm hại khi lãnh đạo Việt Nam Cộng Hòa), đa số trong họ vẫn luôn được người dân Việt tôn trọng, tôn thờ, tôn kính, và họ luôn giữ vị trí trang trọng trong lịch sử nước nhà.

“Giới tinh hoa” Việt – tức “Sĩ” – đã không thành công, đã sai trong định kiến; nhưng họ là trí tuệ của dân tộc mà hành trạng tư duy không thể không theo đường hướng mang tính chân lý lịch sử vốn không thể nào khác hơn được.

b) Tố Chất “Tinh Hoa” Mỹ

Trong khi giới tinh hoa “Sĩ có tâm huyết chính trị” của Việt Nam sai, thì giới tinh hoa “Sĩ có nghề nghiệp chính trị ” của Mỹ lại ngu đần.

Họ ngu đần vì không chịu nhớ cho rõ rằng “dân” Mỹ không bao giờ có ý chí đồng tâm trên nền tảng của sự manh mún hoàn toàn không thể gắn kết. Trong khi các “dân tộc” Việt Nam cùng tranh đấu sinh tồn trong toàn chiều dài lịch sử Việt Nam thì các “dân tộc” Mỹ gọi là “hợp chủng” lại hoàn toàn khác nhau, không từng cùng tranh đấu sinh tồn trong toàn chiều dài lịch sử Hoa Kỳ mà chỉ tụ tập về Mỹ để tìm kế sinh nhai, chỉ lo hò hét chống lại “cố quốc”, nên không thể có chất keo kết dính; đã vậy, giềng mối lỏng lẻo ấy còn bị:

us-road-people-2

Họ ngu đần vì không chịu nhớ cho rõ rằng nước Mỹ luôn tồn tại các manh nha cho một sự rạn nứt tan rã vỡ vụn:

us-road-people-3us-road-people-4

Họ ngu đần vì họ đã chưa từng tôn trọng quốc gia Hoa Kỳ của họ mà thứ văn hóa cao cấp của họ nhiều lắm cũng chỉ có thể giúp họ giương cao ngọn cờ vinh diệu của Hoa Kỳ theo cách không vinh diệu của họ tức để chắn che bộ phận quý cao nhất của họ:

us-road-people-5

Image sources: Internet

Từ những ngu đần trên, “giới tinh hoa” chính trị và truyền thông Mỹ đã xem thường những lực lượng yếu thế trong xã hội Hoa Kỳ, dẫn đến mức độ “tức nước vỡ bờ” khi những người bị miệt thị nghèo khổ ít học này phản kháng bằng cách dồn phiếu cho Donald Trump.

Hồ Chí Minh đã đúng. Và kinh nghiệm của Hồ Chí Minh lẽ ra đã có thể giúp giới tinh hoa Mỹ đời đời ngự trị ngôi cao quyền lực nếu như Harry Truman đáp ứng lời Hồ Chí Minh yêu cầu Mỹ giúp đỡ cách mạng Việt Nam.

Giới tinh hoa Mỹ đã bị soán ngôi bởi những người họ xem thường, và đó là lý do họ không bao giờ được sánh ngang hàng với giới tinh hoa Việt vậy.

3-  Bói Toán Chiêm Tinh

Truyền thông của nước Mỹ hùng cường của khoa học tiến bộ nhất thế giới đã đưa ra những liên hệ đến những bói toán chiêm tinh. Dù Donald Trump đã thắng, thì truyền thông Mỹ cũng cần biết rằng ngay cả khi bói toán vớ vẩn rằng Obama là vị tổng thống cuối cùng có hoàn toàn chính xác đi nữa thì nó cũng chỉ có nghĩa đơn giản: đó là một Nước Mỹ Như Từng Là, chứ không là một Nước Mỹ Có Thể Sẽ Là do sự tan tách của các tiểu bang thành các quốc gia mới mà tác giả bài viết này đã có trích dẫn ở trên. Dù đúng hay sai thì các bói toán chiêm tinh lại là một điểm rất đáng thương hại của Các Tiểu Quốc Hoa Kỳ Thống Nhất USA.

C) Đầu Hói Đại Chiến Đầu Đen

“Đầu hói” ở đây là ám chỉ biểu tượng của Hoa Kỳ: Đại Bàng Đầu Hói Bald Eagle hung bạo.

“Đầu đen” ở đây là ám chỉ biểu tượng của Canada: Ngỗng Đầu Đen Branta Canadensis hiền hòa.

us-road-people-6

Gọi là “đại chiến” là nghĩa bóng về sức cuốn hút, chứ sẽ không bao giờ có việc đối đầu trực tiếp về cơ bắp giữa

us-road-people-7

vì rằng “Đại Bàng Đầu Hói” Mỹ xơi tái luôn cả chú nai to

us-road-people-8

thì sá gì Ngỗng Đầu Đen Canada vốn đã ngàn năm qua nằm trong danh mục món tráng miệng của Đại Bàng Đầu Hói

us-road-people-9

mà chẳng qua tác giả bài viết này hình tượng hóa sau khi có tin rằng một lũ celebrity – tức đám “người nổi tiếng” mà đa số là cái bọn thuộc ngành công nghiệp giải trí vốn toàn là bọn triệu phú thất học mà Donald Trump thường kê đặt đôi mông to của ông lên trên đầu bọn chúng – hê lên rằng chúng sẽ bỏ sang Canada nếu Donald Trump đắc cử Tổng thống Hoa Kỳ

 us-road-people-10

mà nếu chúng bỏ đi thật thì chúng cực kỳ ngu xuẩn do – như đã nói ở trên – chúng đa số thất học nhưng giàu có vốn là hai nét đặc trưng đầy vinh diệu của quân đoàn công nghiệp giải trí.

Dù cho hiện nay đứa celebrity nào cũng muối mặt ngậm tăm không dám nhắc lại lời tuyên bố hào hùng sẽ làm Lộ Nhân tức Road People lũ lượt vượt biên sang Canada, những chi tiết sau sẽ giúp bọn celebrity Mỹ vô lại, giúp người dân Mỹ nào khôn hơn chúng, và giúp người Mỹ gốc Việt hiểu biết hơn về Lịch Sử Mỹ-Ca mà chưa đấng học giả nào của nhân loại từng nói đến:

1- 1800: Lịch Sử Vượt Biên Mỹ-Ca: Tìm Đến Thiên Đường

Năm 1880 tờ Canadian Illustrated News của Canada đã có in trang bìa bức họa Come to Stay (đến định cư) để minh họa tình hình ồ ạt kéo đến của dân nhập cư.

Song, điều cần lưu ý ở đây là:

a) Canada chỉ hân hoan chào đón dân nhập cư da trắng bất kể từ Mỹ, Anh Quốc, Ái Nhĩ Lan hay Ukraine

us-road-people-11

b) Canada chỉ hân hoan chào đón dân nhập cư trong lĩnh vực khai phá nông nghiệp, ngay cả các tiều phu Canada cũng từ những phụ nữ nhập cư từ Ukraine:

us-road-people-12

c) Canada đặc biệt hân hoan thèm thuồng mời gọi phụ nữ da trắng nhập cư

us-road-people-13

mà theo quảng cáo đăng trên báo là do có sự nhục nhã khi quá nhiều đàn ông Canada không thể có vợ (thiếu phụ nữ trầm trọng), đến độ bất kỳ ai mặc váy (tức là phụ nữ) đều được chào đón cho nhập cư, đến độ phụ nữ nào không đến được thì cứ hãy nhanh chóng gởi các cô em gái của họ đi thay.

Tuy nhiên, ngoài số đông người Mỹ đổ xô sang Canada vì phấn khích trước tin tức sẽ được Canada cấp hàng trăm héc-ta đất để lập nông trang, một số người Mỹ giàu có cũng hớn hở tìm sang Canada vì cho rằng sẽ kiếm được bộn tiền hơn

us-road-people-14

ngay cả khi những người Mỹ vượt biên trước lên tiếng báo động rằng đừng sang Canada vì xứ ấy chỉ có toàn là băng với tuyết (lạnh giá)

us-road-people-15

thì cũng chưa từng làm làn sóng Lộ Nhân vượt biên từ Mỹ sang Canada gia giảm, thậm chí năm 1971 chiến tranh Việt Nam làm người Mỹ chiếm đại đa số những người di dân vào Canada và 30% sinh viên Mỹ ngỏ ý sẽ bỏ Mỹ sang Canada để tránh “nghĩa vụ quân sự”

us-road-people-16

Sức cuốn hút từ Canada hoàn toàn không do Canada luôn cần đến sự giúp sức của dân nhập cư, mà theo tờ Daily Colonist của Canada số ra ngyaf 13-11-1976 thì ngay cả khi lúc ấy Canada đang có gần 700.000 người thất nghiệp thì chính phủ vẫn mở rộng vòng tay chào đón dân nhập cư từ Chile chẳng qua vì muốn “càng đông càng vui” nghĩa là mong muốn có thêm người thất nghiệp để người bản xứ thất nghiệp không thấy bị lẻ loi.

us-road-people-17

Tuy nhiên, nói cho công bằng thì Hoa Kỳ cũng có một sức hút nhất định, mà theo thông tin từ tờ báo sau của Canada năm 1926 thì đã có cuộc di dân ồ ạt của non nửa triệu người bỏ Canada sang Mỹ.

us-road-people-18

2- 2016: Phản Lịch Sử: Vượt Biên Từ Bỏ Thiên Đường

Thế nhưng, thay vì nhận thức rõ nét hơn về sức hút Canada

us-road-people-19

Mỹ luôn tự tin vào sức hút Mỹ, với sự ngạo mạn rằng vấn đề chỉ là thời gian thôi (“It’s only a question of time”), nghĩa là sớm muộn gì người Canada cũng sẽ bị hút sang Mỹ hết

us-road-people-20

Và trong đợt bầu cử tổng thống Hoa Kỳ năm 2016 vừa qua, truyền thông Mỹ (lại bọn truyền thông khốn kiếp!) cho hay người Mỹ ồ ạt nộp đơn xin qua Canada khiến trang mạng đăng ký online của Canada bị sập. Chưa kể, có khoản mấy chục đứa celebrity hữu danh ngai vàng có mà vô danh tiểu tốt chui cống cũng có đồng thanh tuyên bố sẽ bỏ sang Canada khiến tự nhiên Canada có lại sức hút trước đây của mình. Tuy nhiên, thời đại mới sẽ có hoàn cảnh mới, dẫn đến việc Mỹ Trở Thành Thiên Đường mà độc giả xem tiếp hồi sau sẽ rõ.

3- 2016: Tân Lịch Sử: Nước Mỹ Trở Thành Thiên Đường

Nếu thật sự nhiều người Mỹ bỏ sang Canada, nước Mỹ sẽ trở thành thiên đường vì những lý do sau:

a) Những người Mỹ bỏ sang Canada toàn là thứ cặn bã: các celebrity bỏ đi vì sợ Donald Trump tăng thuế thu nhập, nghĩa là đám celebrity Mỹ thuộc chung đẳng cấp với thằng trốn thuế Lionel Messi của Barcelona Tây Ban Nha và con trốn thuế Nguyễn Thị Nguyệt Hường của Quốc Hội Việt Nam. Chúng ở lại Mỹ cũng chẳng ích lợi gì cho Mỹ, để chúng sang quậy cho Canada tanh banh, và sẽ có ích cho Mỹ vì Mỹ từng muốn thôn tính Canada. Nước Mỹ sẽ xanh sạch hơn khi thiếu vắng bọn celebrity – trong đó có mụ Lady Gaga là đứa ngồi lỳ trong chiếc Rolls-Royce Phantom tham gia “biểu tình” trước Trump Tower để chống Donald Trump.

b) Những người Mỹ ở lại an tâm hơn về “job” nghĩa là không còn sợ thiếu việc làm.

c) Những du học sinh tại Mỹ có mưu kếở lại Mỹ kiếm ăn sẽ an tâm hơn về tương lai mình vì Mỹ sẽ phải trông cậy vào các du học sinh này do không những chỗ làm trống sẽ nhiều hơn mà còn vì Trump đã tuyên bố đánh giá cao những du học sinh học giỏi có nộp đơn xin nhập cư hợp pháp.

d) Những người Mỹ ở lại sẽ yên tâm hơn vì bất động sản Mỹ sẽ ngày càng có giá trị cao hơn. Người Mỹ sang Canada sẽ không sao mua nổi bất động sản do người Tàu đã sang trong 10 năm qua mua sạch hết các khu đất vàng ở tất cả các tỉnh thành, khiến đẩy giá nhà vọt cao “phi mã” bất thường làm ngay cả dân Canada cũng không còn khả năng làm chủ địa ốc tại các thành phố lớn, và điều này sẽ khiến những người Mỹ lại ùn ùn bổ nhào về Mỹ. Người Mỹ ở lại nên nắm bắt cơ hội này để đầu tư mua sắm đại ốc giá hạ để chỉ trong tối đa 5 năm nữa sẽ kiếm lợi nhuận vọt cao “phi mã” bất thường từ việc bán lại cho các Mỹ Kiều “hồi hương” này.

e) Người Mỹ gốc Việt là cộng đồng hưởng lợi nhiều nhất về tài sản: Nếu ngày xưa người Việt vượt biên trở thành Thuyền Nhân Boat People do bị Mỹ-Thiệu hù dọa rằng Việt Cộng sẽ lấy kềm rút hết móng tay của đàn bà con gái Sài Gòn và bắt nhốt hết phụ nữ để làm nô lệ tình dục phục vụ các chiến binh cộng sản háo sắc háo dâm, thì nay người Mỹ gốc Việt nên sử dụng chiêu trò Made-in-USA đó để tích cực tham gia thúc đẩy người Mỹ chính gốc vượt biên làm Lộ Nhân Road People bằng cách hù dọa rằng Donald Trump dữ dằn hơn cộng sản sẽ bắt lùa hết đàn bà con gái vào Tòa Bạch Ốc cho ông ta sờ soạng quấy rối tình dục. Người Mỹ gốc Việt sẽ có cơ hội có job tốt mới, có tài sản địa ốc mới có giá trị cao hơn, và có vợ đẹp giống như trước đây một số gia đình Sài Gòn chạy khỏi Sài Gòn không kịp nên vội vàng gả con gái cho bất kỳ ai trong xóm để con mình không bị bắt làm nô lệ tình dục cho “Việt Cộng tham tàn khát máu phi nhân”.

f) Người Mỹ gốc Việt là cộng đồng hưởng lợi nhiều nhất về chính trị vì không có giống dân nhập cư nào vào Mỹ lại mê say quyền lực chính trị như người Mỹ gốc Việt. Từ những người không bao giờ có thể làm nên trò trống gì để lật đổ cộng sản ở Việt Nam và không bao giờ có thể trở thành ứng cử viên tổng thống Mỹ của Đảng Dân Chủ hay Đảng Cộng Hòa, trước cơ hội mười ngàn năm mới có một, khi Donald Trump không thuộc giới chính trị lại xô sập tất cả các tượng đài “tinh hoa chính trị” của Hoa Kỳ, mở ra thời kỳ sau này sẽ có các ứng cử viên không thuộc Đảng Dân Chủ hay Đảng Cộng Hòa được dân Mỹ ũng hộ, những người Mỹ gốc Việt nay đã có thể lập kế hoạch 10 năm cho sự tham chính của mình bất kể Hoa Kỳ là Hoa Kỳ hay Hoa Kỳ là Nước Mỹ Vỡ Vụn để trở thành tổng thống Mỹ. Điều khôn ngoan nhất hiện nay cho đại cuộc ấy là hãy kiếm tìm sự ủng hộ của Việt Nam Cộng Sản, đơn giản vì trên quả địa cầu Atlas này không có quốc gia nào khác ủng hộ cộng đồng người Mỹ gốc Việt ở Hoa Kỳ.

g) Những dân nhập cư hợp pháp yên tâm hơn vì việc hồ sơ của họ bị chậm trể cứu xét chẳng qua là do có hàng trăm ngàn dân nhập cư lậu khiến ngân sách Hoa Kỳ hao hụt buộc phải đình đốn việc xem xét các đơn đúng…“quy trình”, nay Donald Trump mạnh tay đối với những kẻ nhập cư bất hợp pháp sống bám vào tiền thuế của dân Mỹ nên tình hình sẽ ổn định trở lại.

h) Những người Mỹ bỏ sang Canada sẽ nhanh chóng nhận ra ngay rằng Canada giống y hệt Việt Nam vì cảnh lụt màn trời chiếu nước này ở Toronto

us-road-people-21

nào có khác gì cảnh triều cường màn trời chiếu nước này ở Thành phố Hồ Chí Minh

us-road-people-22

Nên họ biết chỉ có hai con đường duy nhất để chọn, đó là hoặc nộp đơn xin nhập quốc tịch Việt Nam để tránh Donald Trump, hoặc giữ nguyên quốc tịch Hoa Kỳ trở về Mỹ sống chung với Trump vì sống chung với Trump còn sướng hơn sống chung với lũ lụt hay chung sống với triều cường.

Tất cả những điều trên cộng với chủ trương của Trump bớt can thiệp vào nội tình khu vực và nội tình quốc gia khác khiến đầu tư của Mỹ vào chính đất nước Mỹ gia tăng, sự phồn vinh có thể quay trở lại, thanh niên Mỹ không bị ném tới tấp vào các lò sát sinh ở Trung Đông, và hơn ai hết chính người dân Mỹ sẽ thừa hưởng các quyền lợi chỉ có ở nước Mỹ thiên đường mà từ thời Washington đến Obama đã chưa hề xây dựng được dù chỉ một giây.

D) Lời Khuyên Dành Cho Lãnh Đạo Hoa Kỳ

1-  POL-Zipperism

POL là một trong những cách viết tắt của “chính trị”. Zipper là dây khóa kéo quần hay áo. POL-Zipperism là Đường Lối Khóa Chính, theo đó Mỹ sẽ kéo dây khóa mồm, không phát biểu linh tinh về chính sách chính trị của nước khác, nhờ vậy Mỹ chung sống chan hòa với tất cả các nước, thêm bạn giảm thù, giúp an ninh chính trị của Mỹ được an toàn bền vững hơn. Việc làm đầu tiên của một POL-Zipperist là ra lịnh cho Đại Sứ Mỹ Ở Việt Nam Ted Osius từ nay chỉ được nói tiếng người, không được sủa như chó về nhân quyền, dân chủ, tự do, tôn giáo, lương tâm, vốn không những là những phạm trù láo xạo tào lao xằng bậy ngu xuẩn của Âu Mỹ cần được Việt Nam giúp định nghĩa lại, mà lại còn là những điều đi ngược lại với chủ trương lúc tranh cử của Donald Trump. Trường hợp Ted Osius không thể nói được tiếng người (do là bầy tôi của Hillary Clinton) thì Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ nhanh chóng cử người khác thay thế, kẽo đêm dài lắm mộng.

2-  POL-Laissez-faireism

Nếu Laissez-faire là một lý thuyết về tự do kinh doanh thì POL-Laissez-faireism là một hình thái gọi là Đường Lối Chính Tự, dựa vào phát biểu về tự do kinh doanh năm 1736 của chính khách Pháp René Louis de Voyer rằng “Leave it to itself has been the proper motto of public powers since the dawn of civilisation. Leave it to itself, for the love of God! Leave it!“(Phương châm đúng đắn của các quyền lực công ngay từ thời khai sinh ra nền văn minh là hãy để thị trường tự quyết. Hãy vì Chúa mà để nó tự quyết! Hãy để nó yên!).

POL-Laissez-faireism đặt nền móng cho hòa bình thế giới rằng không một quốc gia nào được áp đặt hay tác động vào sự thay đổi về chính trị của bất kỳ quốc gia nào khác: Phương châm đúng đắn của các quyền lực quốc tế từ thời khai sinh ra nền văn minh nhân loại là hãy để quốc gia nào tự quyết cho quốc gia đó. Hãy vì Chúa mà để họ tự quyết! Hãy để họ yên!

Nói theo ngôn ngữ nghị trường Quốc Hội Việt Nam thì POL-Zipperism là “luật hình thức”, còn POL-Laissez-faireism là “luật nội dung”.

Sở dĩ có một vị hoàng đế hoàn hảo vì cùng lúc có những vị hoàng đế khác trên thế giới.

Nếu chỉ có một vị hoàng đế duy nhất trên thế giới thì mầm loạn sẽ đến ngay lập tức từ những sứ quân bầy tôi lúc nhúc bu quanh.

Vì vậy, Donald Trump có thể là một vị hoàng đế hoàn hảo nếu thực hiện đúng khẩu khí tranh cử không xen vào chuyện nội trị của các quốc gia khác.

Hãy để Việt Nam tự quyết! Mô Phật, hãy để Việt Nam yên!

“Hãy để Việt Nam tự quyết! Mô Phật, hãy để Việt Nam yên!” là một mẫu câu (sentence pattern) mà tên quốc gia có thể được thay thế (substitution) bằng tên quốc gia khác, còn thành ngữ “Mô Phật” có thể thay bằng thành ngữ khác của từng tôn giáo khác.

E) Kết Luận: Lời Khuyên Dành Cho Lãnh Đạo Việt Nam

Tình trạng hỗn độn tại Mỹ sau khi Donald Trump đắc cử tổng thống Hoa Kỳ cho thấy:

1) Dân Chủ:

Rõ ràng “dân chủ” (in đậm) không phải là “dân chủ” (in nghiêng). Dân chủ là một hình thái thuần chính trị của Tây gọi là democracy trong đó người dân bầu lãnh đạo qua một cuộc bầu cử mà cách tổ chức tùy thuộc vào mỗi quốc gia riêng biệt chẳng hạn như kiểu của Mỹ thì chẳng giống ai và cũng chẳng ai giống. Trong khi đó, dân chủ lại được diễn giải ở tiếng Việt thành dân làm chủ, và đây là một hình thái thuần ngữ nghĩa của Việt nên hoàn toàn không dính dáng gì đến chính trị mà trở thành vũ khí của nhà cầm quyền Cộng Sản trong công tác tư tưởng về cái sự “dân làm chủ” cũng như là vũ khí của bọn chống Đảng trong tâm lý chiến của chúng về cái sự “Đảng làm chủ của dân”; vì vậy, nhất thiết phải sửa đổi từ điển cho đúng với thế giới, dạy cho học sinh biết cái nghĩa đúng ấy của thế giới, và gia tăng trừng phạt bất kỳ ai lạm dụng cái sai của ngôn từ thuần Việt để xúc xiểm chính quyền.

Ngoài ra, cần làm rõ các ý nghĩa của các đứa con tư duy Âu Mỹ về democarcy vốn đang xung đột dữ dội trong nội tình các nước Âu Mỹ bao gồm nào là capitalist democracy, nào là liberal democracy, nào là social democracy, v.v. và v.v, mà cái democracy nào cũng chõi lại những cái democracy còn lại bằng những ngôn ngữ nguyền rủa miệt thị kiểu out-Trump Trump – mà nói theo kiểu bình dân Việt là “còn quá cha Trump”.

Tỷ phú Mỹ Peter Thiel, nhà đầu tư của Thung Lũng Silicon mà trong hàng trăm khoản đầu tư vào các “khởi nghiệp” thì trung bình ông “chỉ ” rót có vài trăm triệu USD lẻ tẻ cho mỗi doanh nghiệp, vị lãnh đạo của các đại gia áp dụng công nghệ thông tin trong đó có PayPal và Facebook, và là người đã phát biểu tại Đại Hội Đảng Cộng Hòa mạnh mẽ ủng hộ Donald Trump, đã từng viết trong một tiểu luận năm 2009 rằng “Điều quan trọng nhất ở đây là tôi không còn cho rằng rự do và dân chủ tương thích với nhau” (Most importantly, I no longer believe that freedom and democracy are compatible”). Thiel cho rằng mình đã sai khi nghĩ Mỹ là một thể chế democracy vì Mỹ là một quốc gia bị khống chế bỡi những cơ quan mà các lãnh đạo của chúng toàn là giới tư bản quyền lực không do dân – tức Quốc Hội – bầu lên mà tất cả đều do Tổng Thống chỉ định (a state dominated by very unelected, technocratic agencies).

Như vậy, dân chủ rõ ràng đã chưa từng – và sẽ không bao giờ – mang ý nghĩa dân chủ mà tiếng Việt đã luôn từng diễn giải từ khi xuất hiện chữ quốc ngữ cả.

2) Tự Do:

Những diễn biến “biểu tình” sau khi Donald Trump trở thành Tổng Thống Đắc Cử của Hoa Kỳ cho thấy ý nghĩa chính xác mang tính chất đặc thù của tự do Âu Mỹ, đó là hình thái mất dạy và hỗn loạn của Âu Mỹ: tự do chà đạp tự do, tự do chà đạp dân chủ, tự do “ngôn luận chống”, tự do không nhìn nhận Tổng thống đắc cử, v.v. và v.v.

Kinh nghiệm của Việt Nam nên là: hãy tuyệt đối mạnh tay ngay từ bây giờ đối với các lạm dụng tự do, vì sự mạnh tay mới chính là cách duy nhất hữu hiệu để bảo vệ quyền tự do chính đáng được làm công dân đoan chính.

3) Giới Tinh Hoa:

Cái sai cực kỳ trầm trọng của Nhà Nước Việt Nam dẫn đến sự suy sụp mang tính vấn nạn của cả bốn lĩnh vực liên quan hữu cơ chặc chẽ với nhau gồm (a) thực lực học vấn, (b) thực chất học hành, (c) thực tế học hỏi, và (d) thực trạng giáo dục và đào tạo nguồn nhân lực của Việt Nam, là đã kiên trì hành xử rất “từ chương” trong dụng nhân.

Cứ nghe loáng thoáng về “Nhà Bếp Của Thế Giới” qua buổi thuyết trình của giáo sư Philip Kotler tại Thành phố Hồ Chí Minh năm 2007 là ngay lập tức 100% báo chí Việt Nam dù là hình hay giấy hay mạng đều có 100% tin toàn phỏng vấn “Ông Phở 24” ngay cả khi tác giả bài viết này từ trực tiếp tham dự buổi thuyết trình của Philip Kotler mà không sử dụng ear-phone dịch tiếng Việt đã vội vàng viết blog bằng tiếng Việt và tiếng Anh khẳng định rằng Philip Kotler không hề bảo Việt Nam nên trở thành như thế, rằng “phở” chả là cái quái gì đối với ẩm thực thế giới vốn có hơn nửa dân số nhân loại ăn chay trường, cũng như “phở” chẳng có giá trị dinh dưỡng gì trong thời đại của cúm gà, bò điên, heo lỡ mồm long móng. Thế mà giới tinh hoa báo chí Việt vẫn ngu xuẩn tiếp tục bám riết lấy “phở” để rồi sau đó ông vua phở bán luôn thương hiệu phở, bỏ của chạy lấy người, còn khi Obama đến Hà Nội thì chẳng thèm ăn “phở” mà là ăn “bún chả”. Donald Trump nếu sang Việt Nam sẽ gặm ổ bánh mì thịt hoặc làm một dĩa bánh ướt.

Cứ nghe loáng thoáng về nguồn cà phê giảm sút tai hại là ngay lập tức 100% báo chí Việt Nam dù là hình hay giấy hay mạng đều có 100% bài phỏng vấn “Ông Trung Nguyên” ngay cả khi tác giả bài viết này từ trực tiếp nghiên cứu thị trường thế giới cà phê từ những năm 1980 đã viết blog cảnh báo là Ông Trung Nguyên chẳng biết quái gì về chiến lược cà phê đâu, để rồi sau đó ông ấy chỉ biết mỗi có việc thở than tại sao mấy công ty ngoại vào thu mua sạch bách cà phê hạt của nông dân, rồi thở than kiến nghị Nhà Nước phải làm gì đó để “trả lại sự công bằng” cho ông ta, cũng như để rồi bạn hữu của tác giả bài viết này phải chụp gởi một bức ảnh về “khẩu hiệu” của Trung Nguyên mà họ cho là bậc thầy của sự diễu hềcười đã đời trọn kiếp: “Cà Phê Của Hạnh Phúc Và Giàu Sang”.

Cứ nghe loáng thoáng về kinh tế thế giới, về bầu cử Mỹ, về tình hình tranh chấp biển đảo, là ngay lập tức 100% báo chí Việt Nam dù là hình hay giấy hay mạng đều có 100% bài phỏng vấn “chuyên gia” kinh tếX hay “chuyên gia” viện nghiên cứu chiến lược Y hoặc “nhà sử học” Z ,v.v., mà người xem đài, người xem báo đều đã biết quá rõ các bản mặt đến độ nhàm chán của họ, và “nhà báo” không quan tâm đến sự thật rằng tất cả – xin nhắc lại từ “tất cả” – đều hoặc vô dụng do chưa hề giúp gì cho một Việt Nam cất cánh thay thế cho một Việt Nam còn dính lã lơi ở đầu dây thả diều, hoặc trật lấc như các nhận xét hồ đồ tầm bậy tầm bạ về tầm vóc thành công của mụ Hillary Clinton, v.v.

Cứ quy định phải có bằng cấp tiến sĩ – chứ không cần có trình độ tiến sĩ – mới được ngồi vào ghế hiệu trưởng trường đại học nên (a) các sản phẩm của các trường đại học đều chưa bao giờ được dán nhãn “high quality”; (b) mới có chuyện vị hiệu trưởng “tiến sĩ” một đại học giỡ trò lưu manh đá cá lăn dưa đầu đương xó chợ giữ ghịt con dấu hai năm trời, không chịu bỏ ghế hiệu trưởng theo lịnh của hội đồng quản trị, đóng cổng không cho công an và các quan chức cao cấp của Thành phốHồ Chí Minh được bước vào trong trường, mặc cho giáo viên không có lương và sinh viên không có tương lai, đến độ chủ nhân của đại học ấy vì nghe danh đã lâu nên cầu cứu tác giả bài viết này xin hãy nhận ghếhiệu trưởng để lãnh đạo trường vượt qua khủng hoảng, nâng vực dậy trường từ hố sâu sụp đổ, mà tác giả bài viết này là chuyên gia cứu hộ doanh nghiệp xem đó như là chuyện không có gì dễ dàng bằng, nhưng rốt cuộc đại sự cứu hộ không thành vì ông ta chỉ có bằng thạc sĩ kinh doanh quốc tế.

Cứ nghe gì liên quan đến kế sách giáo dục là ngay lập tức 100% báo chí Việt Nam dù là hình hay mạng đều có 100% bài phỏng vấn “nhà giáo” lão thành đầu râu tóc bạc hay nhà giáo “trẻ” ngay cả khi họ chẳng ai từng là nhà nghiên cứu có đẳng cấp tư vấn về chiến lược giáo dục, mà thậm chí có khi cuộc phỏng vấn chỉ lột tả họ như những người đầm đìa nước mắt cất giọng nức nở rằng nếu được chọn lại họ sẽ chẳng theo nghề giáo.

Tương tự, “giới tinh hoa chính trị” của Mỹ đã làm dân chúng Mỹ khinh miệt, dẫn đến tức nước vỡ bờ, dồn phiếu cho Donald Trump vốn là người đứng ngoài danh sách giới tinh hoa ấy, khiến toàn giới tinh hoa chính trị của cả hai đảng Dân Chủ và Cộng Hòa đều muối mặt, chịu nhục “một lần và mãi mãi” (once and for all) vì kể từ thời khắc 08-11-2016 vị trí thống soái của giới tinh hoa chính trị chuyên nghiệp của Hoa Kỳ vĩnh viễn bị tước ngôi do đã đánh mất lòng tin của người dân vào những gương mặt tinh hoa của đảng chính trị, dẫn đến viễn cảnh kể từ cuộc bầu cử Tông Thống Mỹ 2021 các ứng viên sẽ bị soi kỹ về các ưu điểm mà trong đó không hề có điểm nào liên quan đến tố chất tinh hoa chính trị cùng kinh nghiệm trị chính. Đảng vẫn còn, vẫn luôn còn, nhưng Đảng sẽ cần lôi kéo những người ngoài cuộc outsiders vào làm đại diện cho đảng trong cuộc chạy đua dành quyền lực tổng thống.

Kinh nghiệm của chính trường Mỹ không thể là bài học quá khó khăn để Việt Nam không thể rút ra được điều gì có lợi cho việc trị quốc và giữ gìn ưu thế của đảng chính trị, mà lời khẩn thiết van xin của tác giả bài viết này dành cho lãnh đạo luôn  là và chỉ là: hãy triệt bỏ phong cách, chính sách, chủ trương, lề lối, “quy hoạch”, dụng nhân trên nền tư duy từ chương;

Vì rằng, “giới tinh hoa” không được – chứ không phải “không chỉ” – gói gọn trong các cụm từ: đảng viên cộng sản cao cấp, đảng viên cộng sản có bằng cấp tiến sĩ từ tiền thuế của dân, đảng viên cộng sản là lãnh đạo các viện nghiên cứu, đảng viên cộng sản là lãnh đạo các đại học, đảng viên cộng sản làm lãnh đạo các sở-ban-ngành, đảng viên cộng sản làm tổng giám đốc ở tất cả các cơ quan từ tổng công ty đến ngân hàng, và đảng viên cộng sản làm “nhà báo”, v.v.;

Vì rằng, một khi đã ban phát thẩm quyền cho “giới tinh hoa của Đảng” như liệt kê ở trên thì sẽ luôn dẫn đến (a) các vụ trọng án kinh tế, (b) các vụ đào thoát, (c) các vụ tự diễn biến tự chuyển hóa, (d) các vụ tự nổi điên sau khi chấm dứt nhiệm kỳ lãnh đạo dù ở cấp ủy ban nhân dân hay Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam như vụ Lê Hiếu Đằng của Mặt Trânj Tổ Quốc Thành Phố Hồ Chí Minh, v.v.

“Giới tinh hoa”, do đó, nên – và chỉ nên – là giới tinh hoa của và từ mọi công dân  Việt Nam mà tiêu chuẩn chỉ bao gồm mỗi hai chữ “ưu tú”, “đức tài”..

4) Bạo Lực Cách Mạng:

Tình hình Hoa Kỳ sau khi Donald Trump trở thành Tổng Thống Đắc Cử (President-elect) cho thấy ngay cả khi Hoa Kỳ là đất nước lòa chói những tia hào quang mang tên tự do cao, dân chủ cao, pháp quyền mạnh, quân đội mạnh, giàu sang bậc nhất, trí tuệ bậc nhất, và giáo dục bậc nhất, thì người dân Mỹ vẫn bắt chước chính phủ Mỹ (luôn chà đạp cả thế giới) để chà đạp luật pháp Hoa Kỳ qua việc không chấp nhận việc ý muốn của mình lại thua ý kiến người khác, nghĩa là “biểu tình” chống việc Donald Trump đắc cử.

Như vậy, ở đất nước Việt Nam đang chịu các vấn nạn của (a) Đảng tự động vất bỏ vũ khí mang tên “bạo lực cách mạng” vốn đã đưa đại cuộc giải phóng Miền Nam thống nhất đất nước đến thành công tuyệt đối để rồi áp dụng những cái ẻo lả hóa, mềm nhũn hóa, nhão nhoét hóa, cùn nhụt hóa, ma mỵ hóa, khiến hỗn hào hóa “một vài” người dân sẵn sàng đốp chát đánh đập cảnh sát giao thông, tham nhũng hóa “một bộ phận không nhỏ” – mà ông Trương Tấn Sang hình tượng hóa qua cụm từ “bầy sâu” nhưng chẳng ai thấy chúng trườn lũi đi mô  – sẵn sàng chà đạp pháp luật khi gây thiệt hại hàng ngàn tỷ đồng và cả tỷ USD rồi ung dung ra khỏi Việt Nam bằng vé máy bay hạng nhất, hoặc ngự trị ngôi cao bên trong cung điện Trung Ương Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam mà ngay cả Chủ Tịch Nguyễn Thiện Nhân của cái trung ương ấy cũng mù tịt về đại kế hoạch của mụ nữ phó tướng của mình đưa cả gia đình cùng tài sản kếch sù của hai vợ chồng mụ sang Đảo quốc Malta làm công dân hạng một, cũng như nhiều sự việc khác của các giới khác, cứ như nhổ toẹt vào mặt thể chế chính trị nước nhà, thì cách chi mà bảo đảm rằng cái “thiểu số thua trận” lại không thể gây ra bạo loạn như dân Mỹ cơ chứ!.

Vì vậy, dù đã quá muộn màng do vũ khí đã đánh mất, Việt Nam cần rèn đúc lại vũ khi bạo lực cách mạng để duy trì sự ổn định chính trị.

Mỹ có thể xử lý các vụ bạo loạn vì Mỹ có bạo lực trị quốc được minh định trong Hiến Pháp Hoa Kỳ.

Việt Nam khó xử lý các vụ bạo loạn vì đã tự nung chảy thanh bảo kiếm bạo lực cách mạng được minh định trong … sách giáo khoa của một thời quá khứ.

5) Không Nhân:

Nếu 30-4-1975 đã dẫn đến cuộc Exodus tức vượt biên ồ ạt của người Việt ở Miền Nam (có sự “ăn theo” của người dân ở Miền Bắc) do khiếp sợ Cộng Sản từ những lời hù dọa của Mỹ-Thiệu, tạo cơ hội vàng cho vô số người của cách mạng Việt Nam trà trộn tham gia vượt biên để danh chính ngôn thuận được hiện diện dễ dàng khắp các nước Âu Mỹ, mà báo giới Âu Mỹ buộc phải chế ra từ ngữ “boat people” tức “thuyền nhân” tức những người vượt biên bằng thuyền (do không thể dùng chữ “refugee” tức “dân tỵ nạn” vì không có bất cứ bằng chứng nào cho thấy những “thuyền nhân” đã bị ngược đãi về chính trị cũng như không có bất cứ bằng chứng nào cho thấy có sự tồn tại của sự tra tấn giết chóc của cái gọi là Việt Quốc Xã tàn độc như Đức Quốc Xã cả);

Thì kỳ bầu cử Tổng Thống Mỹ tháng 11-2016 lại có sự đe dọa trước đó rằng nhiều người Mỹ sẽ bỏ sang Canada, có thể hình thành cuộc Exodus tức vượt biên ồ ạt của người Mỹ từ những lời hù dọa của truyền thông Mỹ và của những tên tội phạm kinh tởm như bè lũ Barack Obama – Hillary Clinton, mà tác giả bài viết này buộc phải chế ra từ ngữ “road people” tức “lộ nhân” hoặc “xa nhân” tức những người vượt biên bằng đường bộ tức bằng xe, mà những đám người Mỹ vượt biên toàn là hoặc dễ bị lừa phỉnh, hoặc tay trắng không có gì phải khệ nệ mang theo, hoặc tay nắm lắm tiền có nguồn gốc bất minh.

Từ hai sự việc trên, Việt Nam cần quan tâm đến “air people” tức “không nhân” tức những người vượt biên bằng đường hàng không mà bọn Trịnh Xuân Thanh là điển hình cá nhân trót lọt, còn Nguyễn Thị Nguyệt Hường là điển hình của đại gia đình chuẫn bị lọt trót. Việt Nam phải tuyệt đối theo dõi tất cả các quan chức cấp cao của các tổng công ty, các ngân hàng, và các cơ quan quyền lực quốc gia.

Các “không nhân” phải bị tiêu diệt ngay tại phi trường, vì chỉ có ba hạng không nhân: đó là bọn tham nhũng, bọn phản quốc, và bọn khủng bố sau khi gây án hoặc suýt gây án.

Việc bất kỳ ai trong bọn chúng đào thoát thành công là quốc nhục của chế độ này.

6) Cơn Thịnh Nộ Dành Cho Truyền Thông:

Donald Trump (a) đại diện cho vô số người dân nổi giận trước sự suy đồi của giới truyền thông “tinh hoa” của đất nước, (b) đại diện cho chính cơn thịnh nộ của bản thân ông trước các chiêu trò bẩn thỉu của truyền thông chống lại cá nhân ông, (c) lên tiếng công kích thóa mạ truyền thông và ra tay đấm vào mặt truyền thông, và (d) manh nha xây dựng đế chế truyền thông riêng của mình. Truyền thông Mỹ thuộc quyền các trùm truyền thông phục vụ cho một đảng chính trị nắm quyền, sẵn sàng ra tay triệt hạ những tài hoa không thuộc đảng chính trị nắm quyền bằng cách nhét chữ vào mồm hoặc ngụy tạo bằng chứng.

Thế ở Việt Nam truyền thông là công cụ tuyên truyền riêng của Đảng Cộng Sản, được Đảng ban phát quyền lực ngang hàng với cơ quan an ninh quốc gia với nhãn mác “thi hành công vụ”, và được Đảng thương yêu chìu chuộng vuốt ve để trung thành tuyệt đối với Đảng

thì có hay chăng cái Loạn Kiêu Báo?

và có phải chăng khi ai đó nêu việc phóng viên ngụy tạo tin tức kiểu fauxtography, phóng viên vòi tiền doanh nghiệp, phóng viên cứu nguy phe ngoại bằng cách ồ ạt tấn công sản phẩm nội chẳng hạn như vụ nước mắm, phóng viên ra tay phá hoại môi trường đầu tư nước ngoài ở Việt Nam bằng cách fauxtography hình ảnh cá dãy đành đạch chết ngay vì nước biển nhiễm độc từ chất thải của Formosa dù vụ việc đang do chính phủ tích cực xử trí nhanh, xử lý nghiêm, và xử phạt nặng, thì tất cả đều là phản động do dám chống lại công cụ truyền thông tinh hoa của Đảng?

Từ sự việc Donald Trump xô sập đế chế truyền thông của đảng cầm quyền xảy ra trong xã hội Mỹ, không thể không cho rằng đế chế truyền thông của Đảng Cộng Sản Việt Nam sẽ miễn nhiễm trước sự phẫn nộ của doanh nghiệp hay cá nhân người dân bị truyền thông xâm hại?

us-road-people-23us-road-people-24

Lời khuyên cho lãnh đạo Việt Nam, do đó, chính là: phải trừng phạt truyền thông chính thống nào láo xạo tào lao, trừng trị nhà báo đẳng cấp cao-cấp-lý-luận-chính-trị nhưng chẳng thể lý luận được gì ngoài việc phản động “nhét chữ vào mồm” đối tượng chúng hùa nhau căm ghét, và bảo đảm không để bất kỳ nhà báo nào bị phát hiện là hạng hai mang mất dạy, lưu manh, ba que xỏ lá.

7) Ăn Theo Slogan:

Donald Trump đã thắng lợi lớn với slogan “Make America Great Again” (Hãy Làm Hoa Kỳ Vĩ Đại Trở Lại) và tuyệt đại đa số người New Zealand tranh nhau tìm mua chiếc mũ đỏ mang dòng chữ kiêu hùng kiêu sa kiêu kỳ kiêu căng kiêu ngạo đầy kiêu hãnh ấy, mà giá bán tại New Zealand trong thời gian diễn ra tranh cử là 50 USD (hiện nay đã qua tranh cử mà vẫn có các lô hàng sắp về đến New Zealand đáp ứng nhu cầu lớn của khách hàng nam phụ lão ấu).

Sức mạnh nổi bật của slogan của Donald Trump giúp tiêu diệt Hillary Clinton. Nhưng chính sự nổi bật đó cũng tạo nên hiệu ứng ăn theo như đã rộ lên với hàng tỷ người Tàu đội nón “Make China Great Again”

us-road-people-25

Tất nhiên, cái “Ăn Theo Again” ấy là thấp kém, vô duyên, vì Tàu có vĩ đại bao giờ đâu mà có chuyện quay trở lại cơ chứ! Chuyện ngày xưa thì ai mà kiểm chứng được, nên Tàu muốn viết sử sao thì cứ viết, muốn ghi Việt Nam và Indonesia là lãnh thổ Tàu thì cứ ghi, nói chung là muốn sủa gì thì cứ sủa cho đúng thân phận chó dại, chứ thế giới văn minh từ khi phát minh ra điện tín đến nay thì chả thấy Tàu vẻ vang ngày nào cả. “Make China Great Again” chỉ có thể đưa đến ngộ nhận rằng Tàu muốn quay lại thời hoàng kim vì chỉ có trong thời hoàng kim ấy Tàu mới bị cái anh Việt đánh cho tan nát xong là qua quỳ lạy rập đầu xưng thần và cống nạp ôi thôi biết bao trinh nữ tuyệt sắc giai nhân.

Tuy nhiên, với kinh nghiệm rất nhiều năm trước đã từng viết bài trên Emotino.com chê bai kiểu ai đó quá kém cỏi khi chế ra cái hình chữ U có dấu gạch chéo đầy ngộ nhận trong tiếng Anh, tác giả bài viết này muốn khuyến cáo rằng sẽ có thể có việc ai đó nhái thành khẩu hiệu “Make Vietnam Great Again” để hoặc (a) bán mũ nón áo thun kiếm tiền, hoặc (b) “dấy” lên phong trào tru tréo rằng háy làm Việt Nam vĩ đại trở lại như trước khi có Giải Phóng Miền Nam.

Vì vậy, hãy đập tan ngay từ trứng nước nếu có “nhà sản xuất” nào đó nộp đơn xin sản xuất bất kỳ thứ gì có “Make Vietnam Great Again”.

8) Bonanza Cho Những Công Ty Tư Vấn Chính Sách Quốc Gia:

Chiến thắng của Donald Trump làm các chủ nhân các công ty tư nhân chuyên tư vấn chính sách trị quốc và…vận động hành lang mừng quýnh mừng quáng. Có vị CEO đã buột miệng thốt lên rằng Bonanza đã đến, tức thời hoàng kim đã đến, tức thời buổi kiếm ăn “khủng” đã đến, vì rằng Donald Trump không là chính trị gia chuyên nghiệp, nên dù đội ngũ phò tá Donald Trump toàn là các bậc kỳ tài, thì việc Donald Trump sẽ cần đến các công ty này sẽ có tần suất cao hơn là lẽ trên cả đương nhiên, đơn giản (a) vì ngay cả các chính trị gia chuyên nghiệp và gạo cội như Barack Obama vẫn thường xuyên cậy nhờ các công ty này vấn kế, và (b) vì Đảng Cộng Hòa thắng ở tất cả ngôi Tổng Thống, lãnh đạo Thượng Viện và lãnh đạo Hạ Viện, nên việc tư vấn sẽ thoải mái, tập trung, lời to, không sợ “làm mếch lòng” đảng thứ hai nếu Tổng thống và lưỡng viện Quốc hội Hoa Kỳ lại thuộc hai đảng khác nhau khiến việc nhận hợp đồng với bên này sẽ đồng nghĩa với việc mất đứt khách hàng của bên kia. Các công ty đại gia đang mừng quýnh mừng quáng phấn khích tột đỉnh có các tên tuổi lớn như Squire Patton Boggs, Corporate America, K Street, CGCN Group, BGR Group, Mehlman Castagnetti Rosen & Thomas, và Brownstein Hyatt Farber Schreck.

Một bonanza như vậy cũng nên được Chính phủ Việt Nam tạo nên cho các công ty tư vấn chính sách, đơn giản vì (a) không bao giờ không đâu trên thế giới lại có chính phủ nào lại dám cho rằng các thành viên của mình “dư sức” đề ra chính sách nên không cần đến các công ty tư vấn tư nhân bên ngoài chính quyền; (b) thực tế Việt Nam ra nhiều chủ trương chính sách hay nghị định thông tư rất yếu về tính khả thi, không có tính tương hợp, thiếu vắng tính phù hợp, và chẳng có tính trường tồn; (c) thực tế Quốc Hội Việt Nam có đầy đủ ban bệ như Ủy Ban Tư Pháp và Ủy Ban Pháp Luật, cộng với nhiều nghị sĩ có bằng cấp luật và/hoặc có nghiệp vụ luật sư nhưng quy trình chặc chẽ của soạn thảo một dự án luật vẫn cho ra nhiều bộ luật đầy tỳ vết được phát hiện ngay sau khi Chủ Tịch Nước ký ban hành khiến chúng vội bước đi ra ngay trước khi “đi vào cuộc sống”; và (d) thậm chí những kế sách giáo dục do nhiều chuyên gia giáo dục “đầu ngành” đề xuất luôn góp phần vào việc dí dìm đầu giáo dục xuống vị trí tệ hại nhất.

Thế nên, các ban bệ cứ việc tồn tại, các lãnh đạo cứ việc giữ ghế, mọi việc sẽ chỉ có thể đâu vào đấy nếu có sự góp mặt của các chuyên gia thực thụ có nhận thù lao của Nhà Nước cho dịch vụ tư vấn qua những hợp đồng tư vấn chuyên nghiệp và cụ thể.

Nhìn qua một công hàm Bộ Ngoại Giao Việt Nam đã gởi xong cho Đại Sứ Quán Hoa Kỳ có đóng dấu “Mật”, Nghị sĩ Quốc hội Khóa XIII Hoàng Hữu Phước khi dự họp tại Ủy Ban Đối Ngoại nghe Bộ Trưởng Ngoại Giao thuyết trình về mục đích của công hàm, đã phát hiện ra lỗi chính tả được ông khoanh tròn và chụp lại như sau:

us-road-people-26

Đó là một lỗi nhỏ của công đoạn đánh máy gọi là typographical error trong bức công hàm trên. Tuy nhiên, nếu như một bức công hàm có nội dung cực kỳ quan trọng và nghiêm trọng thuộc loại “tối mật” trong hoàn cảnh dầu sôi lửa bỏng của hiểm họa chiến tranh thì một typographical error ở một từ nhạy cảm thuộc loại có nhiều từ khác nghĩa nhưng đồng dạng thì sự cố ngoại giao đặc biệt nghiêm trọng không thể là việc không bao giờ xảy ra.

Như vậy, công tác đòi hỏi sự chính xác tuyệt đối như ở Bộ Ngoại Giao lại vẫn phạm phải những sơ sót, huống hồ ở các Bộ khác, trong công tác văn thư và kế hoạch.

Tất nhiên có những lãnh địa “ngoại bất khả nhập” như Quốc Phòng, Công An, và Ngoại Giao; kỳ dư, các bộ khác – kể cả Quốc Hội và các ủy ban chuyên trách của Quốc Hội – không thể tự treo bảng “ngoại bất khả nhập”.

Số lượng các chuyên gia tư vấn chính sách Nhà Nước trong xã hội Việt Nam hiện không có nhiều, khoảng một hoặc hai. Tuy nhiên, việc “thử” sử dụng dịch vụ của các vị này cho các nội dung quan trọng (dĩ nhiên là quan trọng vì là chính sách quốc gia) nhưng không đòi hỏi tính bảo mật cao (nội dung an ninh quốc phòng) sẽ giúp chính phủ (a) giải quyết nhanh hơn việc tái thẩm định, với lưu ý rằng nhân viên KCS tức “kiểm tra chất lượng sản phẩm” của dây chuyền sản xuất xe ô tô Mercedes-Benz không bao giờ phải là nhà phát minh chế tạo ra xe ô tô, nghĩa là KCS cho một chính sách kinh tế không bao giờ phải là “tiến sĩ” kinh tế như kiểu từ chương trong lề lối dụng nhân của Việt Nam; (b) tránh được các sự cố chủ quan; và (c) theo “best practice” tức phương cách thực hành thực tế tốt nhất mà tất cả các lãnh đạo chính trị trên thế giới kể cả Hoa Kỳ đều tự nhiên mạnh tay áp dụng mà lãnh đạo Việt Nam không thể tự cho mình thuộc đẳng cấp siêu nhân tài ba hơn các vị ấy của thế giới.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo

A) Bài Viết Về Hoa Kỳ:

Hoàng Hữu Phước. 15-02-2014. Nước Mỹ Bất Hạnh

Hoàng Hữu Phước. 29-3-2014. Nước Mỹ Vỡ Vụn

B) Bài Viết Về Liên Hợp Quốc:

Hoàng Hữu Phước. 11-9-2011. Ngày Tàn Của Liên Hợp Quốc – Sic transit gloria mundi

C) Bài Viết Về “Chính Trị”:

Hoàng Hữu Phước. 18-5-2010. Thế nào là Tự Do – Dân Chủ

Hoàng Hữu Phước. 17-10-2011. Chính Trị

Hoàng Hữu Phước. 02-02-2016. Thay Đổi Hệ Thống Chính Trị Tại Việt Nam

D) Bài Viết Về Học Thuật:

Hoàng Hữu Phước. 25-11-2015. Thế Nào Là “Từ Chương”

Hoàng Hữu Phước. 30-12-2015. Trình Độ Thạc Sĩ – Tiến Sĩ Việt Nam

Hoàng Hữu Phước. 14-02-2014. Thế Nào Là Nhà Trí Thức

E) Bài Viết Khác Có Liên Quan:

Hoàng Hữu Phước. 22-01-2015. Năm Mới Thử Bàn Về Báo Mới Trên Cơ Sở Siêu Cường Quốc

Hoàng Hữu Phước. 04-10-2015. Việt Nam Và Vấn Đề Dân Tỵ Nạn

Hoàng Hữu Phước. 29-8-2013. Tôi và Lê Hiếu Đằng

Chú thích:

a) POL-Zipperism và POL-Laissez-Faireism là do Hoàng Hữu Phước cấu tứ, và mnag nghĩa “Đường Lối Trị Quốc Kiểu…” chứ không nên máy móc hễ gặp –ism thì gọi ngay là “Chủ Nghĩa…”.

b) Ảnh chụp một phần nhỏ của công hàm của Bộ Ngoại Giao hoàn toàn không vi phạm pháp luật về bảo mật, nên các nhà báo hai mang của giới truyền thông chính thống không sạch sẽ của Việt Nam khỏi mất công kiếm tìm các quy định pháp luật có liên quan để trừng trị tác giả bài viết này.

Báo Tuổi Trẻ Lại Giỡ Trò Fauxtography

Hoàng Hữu Phước, MIB

11-11-2016

Vào ngày bầu cử Tổng Thống Hoa Kỳ, Tuổi Trẻ Online đã có thông tin sau:

tuoi-tre-1

trong khi theo sự theo dõi ghi nhận của tác giả bài viết này thì không bao giờ có con số 254, và vào thời điểm có 209 của Bà Clinton thì Ông Trump có 216

tuoi-tre-2

Sau đó, Ông Trump vượt lên 232, 238, và 244 (lúc 12g05 giờ Việt Nam)

tuoi-tre-3tuoi-tre-4tuoi-tre

và lúc 13g37 (giờ Việt Nam) thì lúc Ông Trump ngừng xe đổ thêm xăng ở 244 thì Bà Clinton đã lăn lê bò trườn lên 215

tuoi-tre-5

để rồi lúc 13g40 (giờ Việt Nam) thì Ông Trump băng vùn vụt lên 264

tuoi-tre-6

có nghĩa là chưa bao giờ Ông Trump ở một phút giây nào đó lại thèm ngự tại mức 254 mà Tuổi Trẻ Online công bố.

Chỉ có việc ghi lại kết quả cập nhật mỗi phút một từ các trang mạng nước ngoài mà Tuổi Trẻ Online cũng làm không ra chi cả, nói gì đến chuyện quốc gia đại sự để độc giả người Việt cậy tin!

Hôm nay, ngày Thứ Sáu 11-11-2016, Tuổi Trẻ có bài đăng lúc 19g 09-11-2016 tựa đề “Người Ủng Hộ Bà Clinton Biểu Tình, Ông Oobama Rơi Nước Mắt

tuoi-tre-7

theo đó, Ông Obama đã “không thể ngăn được những giọt nước mắt buồn và tiếc nuối cho người phụ nữ ông đã dành nhiều tâm sức ủng hộ sau khi bà thất bại trước ông Trump

tuoi-tre-8

Các bạn hãy nhìn chữ AP được ghép vào cho bức ảnh có thêm trọng lượng, và hãy lưu ý nguồn ảnh “Twitter/inespohl”.

Là một tờ báo lớn của Thành phố Hồ Chí Minh thế mà Tuổi Trẻ không thể lấy tin từ nguồn chính thống mà lại lấy từ nguồn loại vất sọt rác là Twitter!

Là một tờ báo lớn của Thành phố Hồ Chí Minh thế mà Tuổi Trẻ chỉ lo đơm đặt vu vạ nhét chữ vào mồm Nghị sĩ Quốc hội Khóa XIII Hoàng Hữu Phước rằng ông ấy tuyên bố nhân dân Việt Nam có “dân trí thấp”, chứ không lo sắm đủ trí tuệ để nhận ra một điều sơ đẳng rằng phải nên tập trung tìm đọc tất cả các bài viết blog của ông này để biết rằng trong bài “Quả Thôi Sơn: Nghịch Chiến Song Kỳ” đăng ngày 23-7-2016 thì ông ta đã tự ghép hình có cảnh Obama rơi lệ như sau:

tuoi-tre-9

Obama rơi lệ ngày 05-01-2016 khi phát biểu về cuộc nổ súng ở Trường Tiểu Học Sandy Hook ở New Town, bang Connecticut, năm 2012, khi sát thủ 20 tuổi Adam Lanza xả súng sát hại 20 học sinh và 6 giáo viên. Lẽ ra Obama nên nghe lời Tuổi Trẻ Online rơi vài giợt lệ hôm kia khi Hillary Clinton thất bại vì giợt lệ của ông lúc đó mới chứng tỏ rõ nét nhất sự sụp đổ hoàn toàn của Đảng Dân Chủ Con Lừa trong lãnh đạo Tòa Bạch Ốc, lãnh đạo Thượng Nghị Viện, và lãnh đạo Hạ Nghị Viện Hoa Kỳ.

Như bao tờ báo chính thống khác của Việt Nam đã thất bại thê thảm trong kiên trì kiếm tìm các bài báo rác nói xấu Donald Trump để đăng lại tràn ngập báo chí Việt Nam suốt nửa năm qua, Tuổi Trẻ Online đã rơi lệ vì sự thất bại của “The Whore of Babylon”, và đã che dấu sự tủi hổ của mình bằng cách bảo đó là nước mắt của Barack Obama!

Lời khuyên cho Tuổi Trẻ Online:

1) Một khi đã “cập nhật” tin sốt dẽo toàn cầu thì đừng phân công “nhà báo” nào vừa hay ngủ gục vừa không biết sử dụng máy vi tính;

2) Đừng bao giờ nghĩ rằng “báo chính thống” là quyền lực gớm ghê không ai dám “săm soi” tì vết nên muốn viết gì thì viết; và

3) Nên tìm đọc các bài viết của cái ông nghị sĩ bị “nhét chữ vào mồm” nêu trên vì ông ta là người duy nhất biết những thế ưu việt của Donald Trump qua bài viết “Tôi Ủng Hộ Donald Trump” ngày 01-01-2016 vào thời điểm Trump chưa được chọn làm ứng cử viên Đảng Cộng Hòa, và bài viết “Hoàng Hữu Phước Phỏng Vấn Donald Trump” ngày 12-10-2016 trong đó có kết luận bằng nhóm từ “Trump Triumphs” (tức Trump chiến thắng huy hoàng) mà mãi sau khi bầu cử 09-11-2016 thì tờ Nữu Ước Thời Báo mới dám dùng cụm từ ấy:

tuoi-tre-11

Biết bao giờ Việt Nam mới có những tờ báo chính thống của Đảng là nguồn thông tin nghiêm túc, chính đạo, thấu thị, trí tuệ, đáng tin cậy của người dân, và có uy tín với phần còn lại của thế giới!

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo:

Hoàng Hữu Phước. 01-01-2016. Tôi Ủng Hộ Donald Trump

Hoàng Hữu Phước. 23-7-2016. Quả Thôi Sơn: Nghịch Chiến Song Kỳ

Hoàng Hữu Phước. 12-10-2016. Hoàng Hữu Phước Phỏng Vấn Donald Trump

Hoàng Hữu Phước. 04-11-2016 Fauxtography: Truyền Thông Ba Que Xỏ Lá

Hoàng Hữu Phước. 27-9-2016. Hillary Clinton Là Con Đĩ Babylon “The Whore of Babylon”?

Hoàng Hữu Phước. 3-2011. Thế Giới Thời Kỳ Hậu Chó Điên – Hillary Clinton Ư?

Hoàng Hữu Phước. 25-10-2016. Hillary Clinton

Hoàng Hữu Phước. 23-10-2016. 10 Nữ Lãnh Đạo Tàn Bạo Nhất Lịch Sử Nhân Loại

Công An Việt Nam Đã Hoàn Toàn Sai

Tấm Gương Sáng Ngời Của  Hoa Kỳ Về Trách Nhiệm Công Vụ

Hoàng Hữu Phước, MIB

08-11-2016

police-cong-an

A) Tham Khảo Tính Chuyên Nghiệp Của Lực Lượng Bảo Vệ Premier League Giải Bóng Đá Ngoại Hạng Anh

Lực lượng bảo vệ tại các sân bóng của giải bóng đá ngoại hạng Anh đã cực kỳ chuyên nghiệp khi chẳng hề bối rối trước các vụ trần truồng của khán giả nam hay nữ chạy vào sân gây rối: rượt đuổi nhào bắt khống chế mạnh tay ngay lập tức:

police-cong-an-31

Trong suốt trận đấu, đội ngũ bảo vệ luôn luôn dõi mắt theo dõi khán giả để đập tan từ trong trứng nước bất kỳ manh nha một bạo loạn bất kỳ, và đây là lý do vì sao không có những bạo loạn đầy nhục nhã tại các sân vận động Anh:

police-cong-an-30police-cong-an-29

B) Tham Khảo Tính Chuyên Nghiệp Của Lực Lượng Cảnh Sát Hoa Kỳ

Thói quen của những kẻ hoặc mê muội hoặc ngu muội hoặc ám muội là không bao giờ cho những sự thật này là đáng quan tâm nếu cách hành xử của cảnh sát là ở những xứ sở không phải Âu Mỹ thịnh cường, chẳng hạn như:

police-cong-an-28

nữ cảnh sát Ấn Độ túm tóc đè đầu kẻ vi phạm trật tự

police-cong-an-27

hoặc cảnh sát Pakistan có phương pháp vô hiệu hóa một cách hữu hiệu và ngăn chặn manh động của kẻ vi phạm một cách tuyệt đối bằng cách áp dụng kiểu “khuất phục” như trên (khom người, luồn hay tay dưới gối, để loại trừ 3C tức không thể chạy đi, không thể chưởi bới, không thể chống cự) mà tất cả công dân thành thị đều được hướng dẫn tập tành từ nhỏ và biết phải thực hiện ra sao để không bị đánh gậy tới tấp, mà việc quất gậy ấy bất kể kẻ vi phạm là nam hay nữ:

police-cong-an-26

Vì thế cho nên các thí dụ sau đây sẽ chỉ tập trung về cách hành xử thực thi pháp luật của cảnh sát Hoa Kỳ, xứ sở mà lạ thay: những kẻ du học từ đó trở về nước họ đều (a) khiếp sợ vô cùng không dám kể gì về sự thật của quyền lực vô hạn cảnh sát Mỹ mà họ đã nếm trãi, và (b) can đảm vô song khi tỉnh bơ manh động chống lại cảnh sát mà quyền lực bị báo chí truyền thông zero-hóa ở nước mình.

1- Tấn Công Mạnh Tay Đối Với Vi Phạm Bất Kỳ

Thí dụ điển hình nhất là đoạn video clip của trang online của Nữu Ước Nhật Báo New York Daily News (trong đường link ở phần tham khảo) cho thấy trong lúc đám đông dân cư tập trung hai bên Đệ Ngũ Thập Lộ (50th Street) ở New York để chuẩn bị vẫy cờ chào đoàn xa giá của Tổng thống Obama thì một công dân Mỹ 59 tuổi là ông Daniel Provencio lại đạp xe băng băng xẹt tới từ Đại Lộ Park (Park Avenue) đã bị phong tỏa. Ngay lập tức ông ta bị ba cảnh sát túm cổ vật té xuống đường, đè nằm sấp, bẻ quặt hai tay ra sau lưng và một cảnh sát công lộ chạy đến vừa quỳ tấn đầu gối lên lưng ông ta vừa móc còng trói lại. Đám đông hoàn toàn không phản ứng gì, và khi đoàn xa giá của Obama chạy qua, họ reo hò vui vẻ phất cờ. Nếu “ông già” 60 tuổi ấy có bị gảy tay chân, có bị dập mặt, có bị cao huyết áp làm mất mạng, thì không ai trong số cảnh sát ấy mang tội bất kỳ, đơn giản vì họ đang làm nhiệm vụ mà Nhà Nước đã giao phó trong công tác bảo vệ yếu nhân, đơn giản vì một khi cơ quan công quyền đã phong tỏa Đại Lộ Park thì bất kỳ ai vượt qua đều phải bị ngăn chặn ngay lập tức bằng mọi giá, đơn giản vì một khi cơ quan chức năng cho phép cư dân đứng đón chào ở  Đệ Ngũ Thập Lộ thì đó là nơi duy nhất cư dân được “đứng” để vẫy chào chứ không ai được phép “chạy”, và đơn giản vì lực lượng thi hành luật pháp Mỹ được luật pháp Mỹ ưu tiên bảo vệ mà chỉ có công dân loạn trí, công dân ngu xuẩn, và công dân xã hội đen cùng đường mạt vận mới dám động đến cảnh sát.

police-cong-an-16police-cong-an-15

Người Việt muốn sang Mỹ định cư, do đó, nhất thiết phải nghe hiểu được tiếng Anh Mỹ để khi nghe cảnh sát bảo giơ tay lên, bảo nằm sấp xuống đường với hai tay sau gáy, bảo xoạc rộng chân úp hai tay vào xe ô tô, hay gì gì khác, thì phải làm theo ngay, nếu không muốn mình bị nêu tên trên báo vào sáng sớm hôm sau vì đã bị bắn tiêu diệt do “có hành động bất tuân rất có thể sẽ gây phương hại cho sự an toàn tính mạng của nhân viên công lực”.

2- Bắt Trói Các Linh Mục

Ở Hoa Kỳ, pháp luật là tối thượng, và sự nghiêm khắc là nền tảng vững chắc của pháp luật.

Không bảo vệ tuyệt đối được lực lượng thi hành pháp luật thì không bảo vệ được chế độ.

Không bảo vệ được chế độ thì không bảo vệ được đất nước.

Không bảo vệ được đất nước thì không bảo vệ được nhân dân.

Đó là thứ logic tuyệt đối đúng và duy nhất đúng, theo đúng thứ tự trên dưới, trước sau.

Nước nào vừa thiếu nghiêm khắc vừa đặt sai thứ tự của các vế sẽ không bao giờ cường thịnh (thí dụ như đặt “bảo vệ nhân dân” lên hàng đầu là tuyệt đối sai).

Ở đây, khi nói về việc bắt giữ tống giam các linh mục ở Mỹ, sẽ hoàn toàn không liên quan gì đến các vụ ấu dâm đồng giới tức hiếp dâm trẻ em nam của các linh mục, dù cho nhiều người Âu Mỹ hay đặt vấn đề phải chăng Nhà Thờ Công Giáo La Mã là lò sản sinh các kẻ ấu dâm, và dù cho tin tức báo chí Âu Mỹ thường nói về Child Rape tức hiếp dâm trẻ em của các linh mục, cũng như cung cấp kho cơ sở dữ liệu từ A đến Z tên của những tu sĩ phạm tội ấu dâm ở Hoa Kỳ (có nêu ở mục tham khảo bên dưới).

Lý do của việc không nói về tội ấu dâm của các tu sĩ là vì (a) luôn có sự giúp che đậy của cảnh sát Hoa Kỳ tức concealment from police; (b) luôn có sự thông đồng của chính quyền địa phương tức collusion with local government do giáo khu/giáo phận tại một số tiểu bang chẳng hạn như Bang Pennsylvania quyết định ai sẽ trở thành thị trưởng, cảnh sát trưởng, trưởng sở cứu hỏa, và trưởng các ban ngành đoàn thể khác; (c) luôn có lập luận từ các Hồng Y rằng ấu dâm là một bịnh chứ không là một tội, thế nên tu sĩ bị bịnh này cần được quan tâm chăm sóc, thương yêu, và chữa trị thay vì bị khép tội và xử tù, vốn luôn là nét nhân văn nhân bản đặc thù của các xứ sở văn minh tự do; và (d) luôn có sự bảo vệ của luật pháp Hoa Kỳ, chẳng hạn có tiểu bang quy định người bị ấu dâm chỉ được khai báo sau sinh nhật 23 tuổi mà lúc đó thì người phạm tội đã về với Chúa còn người bị phạm tội đã có vợ con nên không muốn nhắc lại nỗi đau – trừ tổng thống Duterte của Philippines, trong khi có bang lại quy định người bị ấu dâm chỉ được tố giác trong thời hạn 2 năm kể từ khi bị các linh mục nào đó hiếp dâm, nhờ vậy các cáo buộc thường không còn thời gian tính và đa số các vị linh lục hay giám mục bị cáo buộc được thoát tội nghĩa là vô tội.

Cũng vì vậy mà thay vì “máu me” xử mạnh tay các linh mục cho tội ấu dâm, cảnh sát Mỹ sẽ “màu mè” xử mạnh tay với các linh mục đối với các tội bất tuân trong các vụ việc liên quan đến trật tự xã hội, mà một vài thí dụ lẻ tẻ dưới đây cho thấy sự trói thúc ké các linh mục giữa dám đông dù “biểu tình ôn hòa”, và sự đứng nhìn trong trật tự và lịch sự biết điều của các linh mục khác cũng như những người dân cùng đoàn “biểu tình”.

a) Cha Louis Vitale bị cảnh sát San Francisco, Bang California, bắt trói giải đi do “biểu tình” đứng áng ngữ lối ra vào của tòa nhà công ty Bechtel Corp.

police-cong-an-14

Cha Louis Vitale là vị tu sĩ bị kết án tù giam nhiều lần nhất tại Mỹ vì tham dự các cuộc “biểu tình” ở bất kỳ giáo phận nào cha trấn nhậm, mà lâu nhất là bản án 5 tháng tù giam tại nhà tù liên bang tại bang Arizona, vì các tội danh “biểu tình” chặn lối ra vào nơi công cộng (cơ quan công quyền) hoặc chốn thuộc quyền sở hữu tư (của các công ty)

police-cong-an-13

Có lần vị linh mục 84 tuổi này đã bị bắt giam cùng với 150 người vì đã gây kẹt xe ở Đường Powell, cũng như bị bắt giam cùng gần 150 người do đã “biểu tình ngồi” trên đường ray trước khách sạn Thánh Francis ở San Francisco, hay tại trước những căn cứ quân sự v.v.

police-cong-an-12

b) Cha George Regas bị bắt ngày 07-10-2011 vì tội tụ tập “biểu tình” và dám phát biểu rằng “41% trẻ em Mỹ sống trong nghèo khổ và 4.000 tỷ USD đổ vào chiến tranh – đây là điều bẩn thỉu nhất trong thời đại của chúng ta. Thượng Đế phải khóc. Thượng Đế phải khóc vì những gì mà bầy con của Người đang làm!

police-cong-an-11

c) Cha George Regas tích cực vì hòa bình thế giới và chống vũ khí hạt nhân. Cha bị bắt do “bất tuân yêu cầu giải tán” của cảnh sát khi tham dự “biểu tình” bên ngoài tòa nhà chính phủ liên bang tại Los Angeles nhân đánh dấu 7 năm Mỹ tấn công vào một quốc gia nghèo khổ nhất hành tinh là Afghanistan. Tại buổi tập trung này 14 tu sĩ và nhiều người dân lớn tuổi khác đã bị cảnh sát bắt giải lên xe tù.

police-cong-an-10

d) Cha Andrew Switzer, 33 tuổi, ở West Virginia bị bắt giam lần đầu tiên ngày 21-5-2013 do tham gia “biểu tình” tại St. Louis ủng hộ tổ chức Công Nhân Mỏ Thống Nhất Hoa Kỳ chống lại các hành vi của công ty sản xuất than đá lớn nhất thế giới là Peabody Energy

police-cong-an-9

Cha Switzer bị bắt vì lên tiếng ủng hộ 26.000 công nhân mỏ đang làm việc hoặc nghỉ hưu bị cắt giảm lương, cắt giảm hưu, cắt giảm quyền lợi bảo hiểm y tế, từ sự bắt tay của các công ty than chủ lực khác như Peabody & Arch Coal vào thời điểm có sự phá sản của công ty than Patriot Coal, mà công nhân cáo buộc rằng các đại gia than đang giỡ trò nhằm tránh né các trách nhiệm về lương hưu và y tế hiện quá đắt đỏ. Là một linh mục hiền từ luôn tránh xa các bát nháo, ông tham gia “biểu tình” vì ký ức đắng cay về người bố ruột của mình đã trải qua khi làm thợ mỏ, và vì biết rằng Mỹ có “truyền thống” các công ty và chính quyền bắt tay nhau chống lại tầng lớp lao động.

e) Và nhiều trường hợp khác như:

Ngày 07-12-2006: Một linh mục trẻ bị bắt giải đi trước hàng trăm người tham gia “biểu tình” ở San Francisco, Bang California, chống sự can thiệp của Mỹ vào Iraq

police-cong-an-8

Ngày 26-8-2008: Một linh mục bị cảnh sát bắt giữ tại Denver, Bang Colorado, do tham gia “biểu tình ngồi” trước Trung Tâm Pepsi phản đối Đại Hội Toàn Quốc Đảng Dân Chủ. Hàng chục người khác cũng bị bắt vì tội tụ tập gây kẹt xe và áng ngữ lối ra vào của tòa nhà Pepsi.

police-cong-an-18

Vân vân và vân vân:

police-cong-an-25

Điều cực kỳ quan trong phải nêu ra ở đây là: (a) không bao giờ có chuyện các tu sĩ Mỹ “biểu tình” chống đối thể chế chính trị của Mỹ, chống đối các chính sách nội trị của Nhà Nước Mỹ và Chính Phủ Mỹ vì đó là những hành vi bạo loạn nhất thiết phải bị quân đội Mỹ và quân của CIA tiêu diệt bằng bạo lực; (b) các nội dung chống đối – nếu có – luôn thiên về các chính sách của Nhà Nước Mỹ và Chính Phủ Mỹ xử sự đối với các nước khác; (c) các nội dung chống đối nếu là nội trị thì thuần túy liên quan đến những vấn đề thuần giáo lý như phá thai hay sinh sản vô tính; (d) các tu sĩ không bao giờ “sách động” “giáo dân” kéo nhau đi gây rối mà chỉ “biểu tình ngồi” và lặng im chịu trận khi bị bắt vì các tu sĩ là những công dân có giáo dục nên có hiểu biết mình làm gì và sẽ phải đối mặt với những gì thuộc xử lý của luật pháp cũng như có hiểu biết về quyền lực bất khả xâm hại của các lực lượng an ninh quốc gia; và (e) các tu sĩ luôn giáo dục giáo dân tôn trọng luật pháp và các “biểu tình” là chỉ để thể hiện quyền tự do biểu đạt tại một địa điểm chứ không kéo đi đâu gây hại cho trật tự xã hội cũng như không bất kỳ ai có quyền bất kỳ buộc Nhà Nước và Chính Phủ phải đáp ứng. Đó là tư cách các tu sĩ Mỹ: có giáo dục, biết giáo dục, có tư cách công dân, và không lưu manh điên loạn.

3- Bắt Trói Các Thiếu Niên

Bất cứ ai vi phạm quy định hay yêu cầu của cảnh sát đều bị bắt trói còng tay, bất kể là thiếu niên – thậm chí vì một lỗi mà loài người trên thế giới văn minh sẽ phải bật cười, chẳng hạn nam sinh 12 tuổi của trường trung học Stuart’s Spectrum ở Bang Florida bị còng tay vì tội “đánh rắm trong lớp học” xâm hại quyền lợi của đa số khiến học sinh mất tập trung học tập, bị khủng bố bởi tiếng rắm to như bom và mùi rắm khủng:

police-cong-an-24

Còn học sinh 14 tuổi Ahmed Mohammed tại Bang Texas bị còng tay sau khi em khoe với thầy giáo trong lớp một chiếc đồng hồ chạy pin có độ chính xác cực cao do em tự chế ở nhà mà vị thầy này khi thấy món đồ có dây điện lòng thòng xanh xanh đỏ đỏ chớp chớp đèn lại do một học sinh Hồi Giáo cầm trong tay đã vội vàng la cầu cứu báo động có khủng bố mang bom phá tan trường học:

police-cong-an-2

Chưa kể các vụ còng tay bắt bớ học sinh mà ai cũng có thể “search” với Google qua các cái tên như nữ sinh 12 tuổi Sarah Bustamantes trường Fulmore Middle ở Austin, Bang Texas, bị còng tay giải đi vì “xịt nước hoa mùi đậm đặc quanh cổ những hai lần” gây phương hại đến quyền tự do của đa số học sinh không thích hay dị ứng với mùi nước hoa ấy; một nam sinh lớp 2 (tên mẹ ruột là Maria Quesada) trường Mary Ann Binfold ở Thị trấn Albuquerque, Bang New Mexico, bị cảnh sát còng tay vào ghế vì “tội” đánh rắm liên tục trong lớp; nữ sinh 12 tuổi Alexa Gonzalez trường trung học Forest Hills, Bang New York, bị còng tay quặt ra sau lưng giải đi vì dám khắc chữ lên bàn học, dù những chữ ấy là “em yêu các bạn Abby và Faith của em”; hoặc những vụ kỳ dị khác như một học sinh Texas bị còng tay vì …xếp nhiều máy bay giấy rồi phóng lung tung, nữ sinh Ashley Smithwick ở Bang North Carolina bị còng tay vì đã xách lộn cà-men đựng cơm trưa của bố vào trường học bị phát hiện có con dao cắt trái cây, một học sinh 11 tuổi Bang Florida bị tống giam và kết tội trọng án cấp độ 3 vì trong cặp có con dao nhựa dùng trét bơ lên bánh mì, một nam sinh 8 tuổi ở bang Massachusetts bị còng tay đưa vào viện tâm thần vì vẽ hình Chúa Jesus trên cây thập ác, v.v. và v.v. Nghĩa là: những “tội” như thế mà còn bị còng tay giải đi ngay, thì các “tội” như  tham gia chống đối chế độ, cự cãi chống đối cảnh sát, vi phạm luật giao thông, của mấy cháu thiếu niên hay vị thành niên hay teen-teen thì vẫn không thể không có các quả đấm hay những đòn roi sắt của cảnh sát Mỹ nện xuống như một mào đầu ra uy trước khi bập chiếc còng số 8 vào cổ tay thiếu niên “phạm tội” nếu thiếu niên ấy không đến nỗi bị bắn hạ.

C) Phê Bình Tính Chuyên Nghiệp Của Lực Lượng Cảnh Sát Việt Nam

1- Sai Lựa Chọn

Để bảo vệ yếu nhân, công an Việt Nam đã lựa chọn sai lực lượng.

Trong chuyến Tổng thống Hoa Kỳ Obama sang thăm chính thức Việt Nam, lực lượng đông nhất là cảnh sát giao thông, tức lực lượng hoàn toàn không được huấn luyện / hoặc hoàn toàn không có khả năng / hoặc hoàn toàn không được trang bị tận răng để trấn áp gây rối, tiêu diệt sát thủ, dẹp tan bạo loạn. Nếu lực lượng đặc nhiệm Hoa Kỳ hộ tống Obama đến Việt Nam bao gồm cả những chiến binh mà nhiệm vụ duy nhất là mắt không rời các vị trí cao tầng để phát hiện và vô hiệu hóa các cử động đáng ngờ xuất hiện từ tất cả các cửa sổ hay tất cả các mái nhà xung quanh

police-cong-an-23

thì chưa từng người Việt Nam nào nhìn thấy những hoạt động tương tự của công an Việt Nam mỗi khi Tổng Bí Thư/Chủ Tịch Quốc Hội/Chủ Tịch Nước/Thủ Tướng vi hành đến các thành phố trong nước, hay khi có các nguyên thủ quốc gia khác đến thăm chính thức Việt Nam.

2- Sai Tư Thế

Nếu như ngay cả các nhân viên bảo vệ chuyên nghiệp tại các sân bóng đá ở giải bóng đá ngoại hạng Anh Champion League đã ở đúng vị trí với đúng tư thế chức trách là mắt không bao giờ rời đám đông khán giả, thì Việt Nam sử dụng lực lượng vũ trang nhân dân chuyên nghiệp nhưng rất không chuyên nghiệp, chẳng hạn như những hình ảnh mới đây tại một giải bóng chuyền nữ các công an viên hoặc đứng nhìn trận đấu

police-cong-an-36police-coong-an-2

hoặc ngồi chung với khán giả để theo dõi trận đấu và tán chuyện với khán giả

police-cong-an

nên ngay cả nhân viên bảo vệ chuyên nghiệp (hoặc cảnh sát cơ động trang phục đen?) cũng chuyên nghiệp kiểu công an tức tập trung theo dõi trận đấu chắc để xem có cầu thủ nào chơi xấu đối phương chăng

police-coong-an-1

Tác phong đó cũng được minh chứng qua các hình ảnh khi Tổng thống Hoa Kỳ Obama sang thăm chính thức Việt Nam: các công an và những “dân phòng” đều lo nhìn đoàn xa giá Obama, lo nhìn Obama

police-cong-an-22police-cong-an-21police-cong-an-7police-cong-an-6police-cong-an-5

Thậm chí vì bảo vệ an ninh tối đa cho Tổng Thống Hoa Kỳ, Mỹ luôn đưa đoàn xe gồm ba chiếc Dã Thú (The Beast) khi đến đón Obama đều phải đậu trong lồng che trùm kín đáo (để không ai biết Obama sẽ lên xe nào) trước khi cửa được vén cho đoàn xe chạy ra. Song, cảnh sát trong ảnh dưới đây đã hòa nhập vào dòng người hiếu kỳ nôn nao chờ đợi cảnh các chiếc Dã Thú phóng ra, nghĩa là nếu có sát thủ từ trong đám đông giương khẩu RPG-7 vác vai bắn một quả PG-7VR thổi tung Dã Thú thì không cảnh sát nào phát hiện ngăn chặn được:

police-cong-an-4

3- Sai Trang Bị

Trong khi đội đặc nhiệm cận vệ Mỹ đến Việt Nam được trang bị đầy đủ

police-cong-an-19

thì chủ nhà Việt Nam sử dụng đông nhất là cảnh sát công lộ tức cảnh sát giao thông được trang bị với gậy chỉ đường, còi tu huýt, và súng ngắn mà vị trí bao đeo súng rất lạc hậu không bao giờ thuận tiện cho việc rút ra chớp nhoáng:

police-cong-an-20

Trong một bài viết cách đây cả chục năm về trang phục cảnh sát Việt Nam, tác giả bài viết này từng đề nghị Việt Nam sắm trang phục đen cho cảnh sát như đa số các cường quốc Âu Mỹ. Thật ra, lúc tham dự Hội Nghị ACMECS III và CLMV IV tại Hà Nội năm 2008, tác giả bài viết này có thấy những cảnh sát “đặc biệt” mặc trang phục đen tại Trung Tâm Hội Nghị Quốc Gia Mỹ Đình giống như hình dưới đây, nhưng chỉ trang bị gậy thép loại thu ngắn quật dài và bộ đàm, còn “chiến sĩ” thì trắng trẻo, thanh mảnh, cao gầy, nho nhã thư sinh:

police-cong-an-3

4- Sự Tấn Công Hỗn Xược Của Báo Chí Chính Thống

Nhiệm vụ của cảnh sát Âu Mỹ là tiêu diệt tội phạm và ngăn chặn phạm tội,

Để công dân không phạm trọng tội nếu thóa mạ nhân viên công lực, cảnh sát có thể sử dụng liệu pháp “sốc” bằng cách tát công dân để công dân bừng tỉnh.

Để ngăn chặn một trọng tội mà công dân có thể vô ý phạm phải như thí dụ về công dân Mỹ chạy xe đạp vào đường cấm, cảnh sát Mỹ quật ngã công dân ấy và còng tay lại, thay vì để người ấy chạy vào có thể dẫn đến gây nguy hiểm cho xe tổng thống khiến xe tổng thống tông vào đám đông gây ra thảm họa kinh hoàng.

Thế nhưng, khi cảnh sát Việt Nam dùng chân đá vào xe máy những thanh niên đang chạy ngược chiều vi phạm luật giao thông, trong nỗ lực nhằm ngăn chặn các thanh niên này có thể gây ra trọng án khi gây tai họa giao thông cho những người khác hoặc gây ra thảm họa lật xe của những ô-tô đang băng băng chạy đến, báo chí đã ngu xuẩn điên khùng nhao nhao phản đối công an. Thậm chí ngành công an lại khiếp sợ một cách lạ lùng đến độ xử lý kỹ luật các công an viên nào đã đá xe “người dân”.

Còn khi cảnh sát tát người vi phạm giao thông đang lăng mạ cảnh sát để người ấy “tỉnh ra” kẽo dẫn đến trọng án manh động gây náo loạn trật tự xã hội, báo chí lại ngu xuẩn phản động giật tít câu view là cảnh sát “đánh dân”.

Báo chí nào của Đảng mà gây khó khăn cho sự trị quốc của Đảng và Chính Phủ, làm cùn nhụt các vũ khí của Đảng, bôi nhọ tính chính danh của các lực lượng vũ trang Việt Nam trong thực thi quyền hạn chức năng, thì rõ ràng báo chí đó chẳng phải là đã hư đốn, hư hỏng, và mất dạy, vô giáo dục, phải bị loại trừ loại bỏ hẳn khỏi giới truyền thông hay sao?

D) Lời Buông Lơi Phó Mặc Sự Đời

Kết luận ở đây là sự suy vi suy tàn suy sụp của chế độ hoàn toàn tùy thuộc vào việc Đảng Cộng Sản Việt Nam và Chính Phủ Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam có dám hay không dám học tập Hoa Kỳ và tất cả các quốc gia tự do dân chủ thịnh cường khác trong Liên Hợp Quốc để

a) Gia tăng loại hình phạt và khung hình phạt trong bộ Luật Hình Sự đối với truyền thông và đối với sự vi phạm quy định trật tự xã hội;

b) Cách chức toàn bộ các Tổng Biên Tập tất cả các tờ báo nào “của Đảng và Nhà Nước Việt Nam” đã từng đăng bất kỳ thông tin nào có nội dung như đã được liệt kê ở trên;

c) Sa thải tất cả các “nhà báo” nào “của Đảng và Nhà Nước Việt Nam” đã từng có hoặc sẽ có bất kỳ những bài viết nào có nội dung hay kiểu dùng từ ngữ hoàn toàn tiêu cực như đã được liệt kê ở trên;

d) Đóng cửa vĩnh viễn bất kỳ trang mạng nào “của Đảng và Nhà Nước Việt Nam” đăng bất kỳ bài viết hay clip nào phê phán cách hành xử trong quyền hạn của các lực lượng vũ trang trong trừng trị nghiêm khắc và ngăn chặn triệt để các vi phạm quy định an ninh trật tự xã hội;

e) Để các lực lượng vũ trang được trao quyền hạn duy nhất đúng mà toàn thế giới không nước tự do dân chủ nào không áp dụng để bảo vệ tuyệt đối an ninh quốc gia;

f) Để các lực lượng vũ trang được bảo vệ tuyệt đối trong thực thi quyền hạn để tuyệt đối bảo vệ đất nước, tuyệt đối bảo vệ chính phủ, tuyệt đối bảo vệ chế độ, tuyệt đối tiêu diệt quân xâm lược, tuyệt đối trừng trị tội phạm, và tuyệt đối ngăn chặn phạm tội;

g) Chấm dứt sự bún hóa tức ỏn ẻn hóa hay nhão nhoét hóa hoặc mềm nhũn hóa trong lập pháp và hành pháp mà bấy lâu nay đã làm hỏng hóc hóa sự bền vững không những của chế độ mà còn của tư cách phẩm cách cung cách của “một bộ phận không nhỏ” người từ cấp lãnh đạo chính quyền đến giới thường dân khi ai cũng thi nhau xem thường luật pháp; và quan trọng nhất là

h) Khẳng định nhiệm vụ của quân đội là “tiêu diệt xâm lược” chứ không phải “bảo vệ đất nước”, và nhiệm vụ của công an là “tiêu diệt tội pham, ngăn chặn phạm tội” chứ không phải “bảo vệ nhân dân”.

                                          Let It Be – Phó Mặc Cuộc Đời.

                                         Lòng này chỉ tỏ với trăng sao.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo:

A) Cảnh Sát:

Video clip trên New York Daily News: Cảnh Sát New York Mạnh Tay Ném Người Đi Xe Đạp Xuống Đất Khi Người Này Suýt Đi Vào Tuyến Đường Đoàn Xe Tổng Thống Obama. http://www.nydailynews.com/new-york/bicyclist-arrested-rolls-obama-motorcade-article-1.2667698

Nhà Hoạt Động Mỹ Chuyên Ở Tù: Đức Cha Vitale: http://www.sfgate.com/bayarea/article/Feisty-priest-Vitale-looks-back-on-his-activism-6789152.php

Bắt Giam Vì “Biểu Tình Vì Hòa Bình”. http://www.truth-out.org/opinion/item/3969-arrested-for-peace

Linh Mục Mỹ Bị Bắt Do Biểu Tình Với Công Nhân Mỏ.  http://catholicphilly.com/2013/06/us-world-news/national-catholic-news/west-virginia-priest-sides-with-miners-in-coal-companys-bankruptcy/

Luận Về Trang Phục Và Trang Bị Cảnh Sát Việt Nam – Hoàng Hữu Phước

B) Để thanh minh rằng tác giả bài viết này không xúc xiểm Thiên Chúa Giáo La Mã đối với tội hiếp dâm trẻ em nam, các tư liệu sau được giới thiệu tham khảo:

Bản tin ABC News. 2016. Tổng Giám Mục Boston 71 Tuổi Paul Shanley Bị Bắt Vì Tội Hiếp Dâm Trẻ Em. http://abcnews.go.com/US/story?id=91695&page=1

Murdock, D.M. và Acharya S. 2010. Phải Chăng Nhà Thờ Catholic Nuôi Dưỡng Nạn Ấu Dâm.  http://freethoughtnation.com/does-the-catholic-church-foster-pedophilia/

Kho Dữ Liệu Các Tu Sĩ Bị Cáo Buộc Tội Hiếp Dâm Ở Hoa Kỳ. http://bishop-accountability.org/priestdb/PriestDBbylastName-E.html

Chìa Khóa Của Cường Thịnh

Bài Học Lớn Nhất Cho Mỹ Và Việt Nam

Hoàng Hữu Phước, MIB

5-11-2016

Bài này viết về Key.

Trong tiếng Anh, “key” có nghĩa là chiếc chìa khóa, kể cả trong nghĩa đen và nghĩa bóng.

Trong tiếng Việt, từ “chìa khóa” cũng có nghĩa là… chiếc chìa khóa, kể cả trong nghĩa đen và nghĩa bóng.

Tuy nhiên, bài viết này là về một nhân vật tên Key với sự tình cờ của số phận khi chính Ông Key thực sự là key cho sự phồn thịnh của một quốc gia mà người Mỹ cần được nhắc nhở và người Việt cần phải quan tâm.

Tấm Gương New Zealand

Sinh năm 1961, John Phillip Key trở thành Thủ Tướng New Zealand từ năm 2008 đến nay. Key tốt nghiệp Đại Học Canterbury năm 1981 với bằng Cử nhân Thương Mại, tìm được công việc đầu tiên là nhân viên kiểm toán cho công ty McCulloch Menzies, sau đó quản lý dự án cho nhà máy sản xuất quần áo Lane Walker Rudkin, trước khi theo nghiệp môi giới ngoại hối cho Công ty Tài Chính Elders và chuyển sang Bankers Trust. Năm 1995, Key ra nước ngoài quản lý chi nhánh ngoại hối Châu Á của Merrill Lynch ở Singapore, rồi làm vệc tại Ngân Hàng Dự Trữ Liên Bang New York Hoa Kỳ cho đến khi trở về nước năm 2001, gia nhập Đảng Dân Tộc, trở thành Nghị sĩ Quốc hội New Zealand năm 2002, và Thủ Tướng New Zealand năm 2008, tiếp tục thắng cử trong các năm 2011 và 2014 cho các nhiệm kỳ tiếp theo cho đến nay.

key-2key

Những điểm nổi bật của Key mà người dân New Zealand hay nói về Key:

1) Chủ tịch Đảng Dân Tộc John Slater đã có đại công (a) phát hiện “nhân tài” Key, (b) ra sức theo sát kiên trì làm công tác tư tưởng để Key chịu gia nhập Đảng, và (c) quyết tâm biến Key thành ngôi sao sáng cho đất nước New Zealand;

2) Với chức danh kiêm nhiệm (đồng thời với chức Thủ Tướng) làm Bộ Trưởng Du Lịch, Key đã biến New Zealand thành một trong những thiên đường du lịch lừng danh hoàn vũ;

3) Với số tài sản 50 triệu đô-la New Zealand, Key là một trong những công dân  giàu có nhất New Zealand, và là nghị sĩ giàu nhất Quốc Hội New Zealand.;

4) Là Thủ Tướng, Key đã đưa New Zealand trở thành cường quốc bất kể thời đại suy thoái kinh tế toàn cầu; và

5) Key được gán cho những cái tên như “Stratospheric” (ý nghĩa: cao vời vợi về nhân cách) và “Teflon John” (ý nghĩa: ông miễn nhiễm trước tất cả các tiêu cực,  giống như lớp “teflon” dùng trong chảo chống dính).

Bài Học Cho Hoa Kỳ

Trong 56 người hình thành nên và ký tên vào Bản Tuyên Ngôn Độc Lập Hoa Kỳ (1776), nếu ghi theo nghề nghiệp chính của họ thì có 20 luật sư, 18 thương nhân. Nếu tính theo tôn giáo thì chỉ có 1 người đạo Thiên Chúa Giáo La Mã, và 13 người không theo tôn giáo nào.

Trong 55 người hình thành nên và ký tên vào Bản Hiến Pháp Hoa Kỳ (1787), nếu ghi theo nghề nghiệp chính của họ thì những nghề có hơn 1 “đại biểu” là: 30 luật sư, 11 thương nhân, và 4 chính trị gia. Nếu tính theo tôn giáo thì chỉ có 1 người đạo Thiên Chúa Giáo La Mã.

Bài học cho Mỹ từ lịch sử Hoa Kỳ:

Từ các điểm sau

1) Các “trường luật” cho đến cuối thế kỷ XIX (19) vẫn còn hiếm hoi tại Hoa Kỳ

2) 20 “luật sư” trong danh sách soạn thảo và thông qua Bản Tuyên Ngôn Độc Lập Hoa Kỳ năm 1776 không là “luật sư” theo định nghĩa của thời đại hiện nay, vì cho đến năm 1784 Hoa Kỳ mới có trường luật đầu tiên là Litchfield Law School và đến năm 1793 mới có vị giáo sư luật đầu tiên.

3) 30 “luật sư” trong danh sách soạn thảo Hiến Pháp Hoa Kỳ năm 1787 cũng không là “luật sư” theo định nghĩa của thời đại hiện nay.

4) Các “luật sư” soạn thảo Bản Tuyên Ngôn Độc Lập Hoa Kỳ và Hiến Pháp Hoa Kỳ là những người mà “nghiệp vụ” chỉ là những người biết chữ biết nghĩa về vài  luật cơ bản của Anh Quốc để làm dịch vụ áp dụng vào đời sống dân sự.

có thể khẳng định rằng: Hoa Kỳ cường thịnh vì trên nền móng của Bản Tuyên Ngôn Độc Lập và Hiến Pháp không có sự đóng góp của các “luật sư chuyên nghiệp kiểu Thế Kỷ XX (20)”.

Ngoài ra, Hoa Kỳ cường thịnh vì trên nền móng của Bản Tuyên Ngôn Độc Lập và Hiến Pháp có sự đóng góp của nhiều thương nhân và không có hoặc có sự góp mặt của chỉ một hai  “chính trị gia”.

Từ đó suy ra: Hoa Kỳ ở Thế Kỷ XX đã trở nên ngày càng đồi bại vì xã hội đã hình thành những trường “Luật” hiện đại mà những “ngôi sao” của nó trở thành nguyên thủ quốc gia, tạo nên một mặc định rằng luật mang thuộc tính quyền lực khống chế và áp chế, để rồi Hoa Kỳ buộc phải chấp nhận (a) nghề luật sư bị dân chúng Mỹ chính gốc gọi là “dirty job” tức “nghề bẩn”, (b) chính trường Mỹ dành riêng cho những ai tốt nghiệp “luật”, và (c) Hoa Kỳ từ đất nước vùng lên đấu tranh giành độc lập trở thành đất nước do những “luật sư” làm tổng thống tiến hành xâm lược các nước khác, gây chiến tranh khắp chốn, cứ như thể ban ơn cho các nước ây có cơ hội vùng lên đấu tranh giành độc lập như Hoa Kỳ đã được hưởng năm 1776.

Bài học cho Mỹ từ New Zealand:

Với đất nước Mỹ bị các tổng thống “luật sư” làm cho suy vi suy tàn suy sụp đến độ Mỹ bị Trung Quốc đè xuống chiếu dưới, Mỹ bị tiểu quốc Philippines xua đuổi, Mỹ bị Campuchia làm nhục tại Hội Nghị Quốc Tế ở Campuchia, Tổng thống Mỹ bị tổng thống Philippines mắng chửi lăng mạ, Đồng dollar Mỹ bị đồng Yuan Renminbi Trung Quốc lấn lướt trong giỏ tiền tệ của IMF, thì

điều người Mỹ nên làm là hãy có Key!

Muốn có Key, Mỹ phải có Trump, vì

a) Chính trị: Key không là đảng viên cốt cán trung thành kỳ cựu của Đảng Dân Tộc. Trump không là đảng viên cốt cán trung thành kỳ cựu của Đảng Cộng Hòa.

b) Học vấn: Key không thuộc giới hàn lâm vì chỉ có bằng Cử Nhân Thương Mại. Trump không thuộc giới hàn lâm vì chỉ có bằng Cử Nhân Kinh Tế.

c) Nghề chính trị: Key không là chính trị gia chuyên nghiệp. Trump không là chính trị gia chuyên nghiệp.

d) Nghề nghiệp: Key là doanh nhân. Trump là doanh nhân.

e) Tài chính: Key là doanh nhân có tên trong danh sách những người giàu nhất New Zealand. Trump là doanh nhân có tên trong danh sách những tỷ phú Hoa Kỳ.

f) Tài lực: Key là nghị sĩ giàu nhất Quốc Hội New Zealand. Trump – nếu là Tổng Thống Mỹ – sẽ là người giàu nhất trong lịch sử các lãnh đạo Chính Phủ Hoa Kỳ.

Kết luận cho Mỹ:

Donald Trump sẽ là chiếc chìa khóa (Key) để Mỹ quay trở lại thành cường thịnh nếu Mỹ thực sự muốn thịnh cường.

Bài Học Cho Việt Nam

Từ những sự thật lịch sử nhãn tiền nêu trên của Mỹ và New Zealand,

Thay vì ăn nói vớ vẩn quàng xiên láo xạo về các tấm gương của Nhật Bản và Singapore mà tác giả bài viết này đã phân tích rõ trong các bài viết trước đây (có ghi đường liên kết ở phần tham khảo bên dưới)

Việt Nam có thể tiến lên đường cường thịnh bằng cách:

1- Các lãnh đạo Đảng Cộng Sản tích cực chủ động đích thân phát hiện “nhân tài Key”, ra sức theo sát kiên trì làm công tác tư tưởng để “nhân tài chìa khóa” chịu gia nhập Đảng, và quyết tâm biến các “chìa khóa” Key mới chiêu mộ được ấy thành ngôi sao sáng để giúp đất nước Việt Nam cường thịnh hoặc lãnh đạo đất nước Việt Nam trở thành cường thịnh.

2- Để làm đươc điều trên, Đảng Cộng Sản nên giảm bớt các đầu tư hào quang luôn dành cho các “vườn ươm” của Đội Thiếu Niên và Đoàn Thanh Niên Cộng Sản vì thực tế đã chứng minh là suốt nửa thế kỷ qua chưa hề có một ngôi sao nào từ số ươm mầm ấy làm Việt Nam cường thịnh, trong khi sự “ươm mầm” lại cho ra nhiều tác giả của (a) các bạo lực học đường, (b) trọng án kinh tế trầm trọng trầm kha, (c) các biến thái “tự chuyển hóa” và “tự chuyển biến”, và (d) các “bầy sâu” tham nhũng gây hình tượng của sự lúc nhúc, v.v.

3- Chính phủ Việt Nam phải xóa sạch tàn dư của việc sử dụng nhân lực một cách “từ chương” –  xin xem bài Từ Chương ở phần Tham Khảo – nghĩa là (a) không phí phạm hàng trăm triệu USD tiền thuế của dân để gởi cán bộ “trẻ” đi du học chỉ để về làm lãnh đạo; (b) không áp dụng cái quái gỡ rằng phải là “tiến sĩ” mới được làm hiệu trưởng trường đại học, hoặc phải là dược sĩ hay bác sĩ mới được mở doanh nghiệp dược phẩm – dược liệu, phải đi du học nhiều nước đem về nhiều bằng cấp mới làm Chủ Tịch Trung Ương Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam, v.v.

4- Đối với các lĩnh vực xây dựng kinh tế nước nhà, Chính phủ Việt Nam phải bổ nhiệm nhân sự dựa trên quá trình kinh nghiệm dạn dày thực tế dài lâu của những công dân có thật trong lĩnh vực tư nhân, vì rằng Chính phủ đã

(a) luôn có nhiều chuyên gia kinh tế “tiến sĩ” làm cố vấn nhưng các vị này chỉ làm mỗi việc là cung cấp cho báo chí các phát biểu hay các bài viết chỉ có giá trị duy nhất là lấp đầy khoảng trống trang báo;

(b) luôn có các “chủ tịch tập đoàn Nhà Nước”, các “tổng giám đốc tổng công ty nhà nước”, các “tổng giám đốc ngân hàng quốc doanh” có các đặc điểm con ông cháu cha, thạc sĩ/tiến sĩ trẻ măng chưa từng có kinh nghiệm làm việc căn cơ của chuyên môn nghiệp vụ được đào tạo theo văn bằng ở khu vực tư nhân, mà chỉ có mỗi kinh nghiệm thâm thúy làm thâm hụt mỗi nơi hàng ngàn tỷ đồng vốn Nhà Nước; và

(c) luôn có các lãnh đạo ở các địa phương mang danh đầu tàu kinh tế của cả nước có kinh nghiệm dày dạn làm đầu tàu trật đường ray do đường ray ngày càng trơn trợt và sụp lún nhờ triều cường ngày càng ngập bạo hơn, thường xuyên hơn, rộng khắp hơn, mạnh mẽ hơn (cuốn phăng xe máy nặng hơn 100kg và cuốn phăng trẻ em trôi tuột xuống cống mất tăm).

“Phi chính trị hóa” dù trong nội dung quân đội hay lãnh đạo quốc gia là luận điệu kêu gào của kẻ ngu đần, điên loạn, hoang tưởng, vô chính phủ, và…chống Mỹ.

Chính vì vậy, hãy kiếm tìm người đạo đức tài danh thực sự đã qua kiểm chứng trong xã hội để mời mọc, thuyết phục, đưa vào làm đảng viên Đảng Cộng Sản Việt Nam để hình thành đội ngũ lãnh đạo Việt Nam.

Vì rằng người ta ra sức kiếm tìm mõ kim cương, mõ hồng ngọc đã được hình thành trong thiên nhiên để khai thác, vì rằng kim cương nhân tạo chỉ để phục vụ cho mục đích khác – chẳng hạn như làm đầu mũi khoan mõ dầu khí – chứ không để làm bảo ngọc quốc gia. Việc ươm mầm Đội Thiếu Niên và Đoàn Thanh Niên Cộng Sản là để phục vụ mục đích làm đội “hậu bị” của Đảng (để Đảng có những đảng viên “cơ hữu” kế tục lãnh đạo các tổ chức Đảng) và làm đội ngũ duy trì tổ chức Đoàn khắp nơi, chứ không để làm lãnh đạo quốc gia Việt Nam tiến lên cường thịnh.

5- Cần làm cho mọi người dân hiểu rằng nghề nghiệp nào cũng chỉ để phục vụ việc mưu sinh tức sinh nhai tức kiếm tiền của cá nhân, chứ không mang ánh hào quang “cứu độ” hay “cao quý” – trừ binh nghiệp tức các lực lượng vũ trang. Luật sư là để bảo vệ thân chủ thoát được các trừng phạt nghiêm khắc nhất của luật pháp, chứ không phải phục vụ cái gọi là “công lý”. Quốc Hội là cơ quan soạn thảo các bộ luật, và các nghị sĩ nếu có nghiệp vụ luật chỉ có thể giúp tư vấn về hình thức các chương mục và về liên hệ đến các nội dung bộ luật đã có từ trước đó để tránh các xung đột. Do đó, sự có mặt của quá nhiều “luật sư” trong Quốc Hội là điều không cần thiết, đặc biệt Hiến Pháp Hoa Kỳ làm cơ sở cho một Hoa Kỳ cường thịnh do nhờ đã không hề có các “luật sư” – trên thực tế đào tạo hàn lâm đúng nghĩa – và Hoa Kỳ ngày nay lụn bại do chính trường dù trên bình diện quốc gia hay tiểu bang đã nhường hẳn “sân chơi” cho giới luật sư. Việt Nam ngày càng bất ổn do có quá nhiều nghị sĩ có bằng cấp luật nhưng đã làm các đạo luật tầy huầy yếu kém đầy sai sót không thích hợp với cuộc sống xã hội khi được thông qua, và quá nhiều luật sư đột biến muốn làm “chính trị” bằng cách chống phá chính phủ, như một thể hiện căn bịnh trầm kha của giới luật sư Âu Mỹ: khát khao quyền lực tham chính.

Năm điểm trên là cẩm nang cho Việt Nam cường thịnh, chứ không phải mô hình độc tài tàn bạo của Singapore hay biểu thức chinh phạt thế giới của Nhật Bản.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo:

Để Việt Nam Trở Thành Cường Quốc

Để Việt Nam Trở Thành Cường Quốc: Hão Huyền Singapore

Để Việt Nam Trở Thành Cường Quốc: Hão Huyền Nhật Bản

Thế Nào Là “Từ Chương”

Truyền Thông Ba Que Xỏ Lá

Fauxtography

Hoàng Hữu Phước, MIB

04-11-2016

Bức hình đầy thương cảm dưới đây mang chú thích: “Một người mẹ Do Thái ôm chặc đứa con gái một lần cuối cùng trước khi cả hai bị các sĩ quan Đức Quốc Xã bắn chết”:

fake-2

Hình ảnh đã rất cũ, mờ nhòe do thời gian và cũng do điều kiện kỹ thuật của máy ảnh thời Thế Chiến II chưa thể sắc nét lên đến nhiều chục mega-pixel như máy ảnh và điện thoại di động ngày nay. Bức ảnh cho thấy bóng dáng viên sĩ quan Đức Quốc Xã đứng ngay sau lưng người mẹ và giơ súng lục lên để nhắm bắn vào gáy của bà, trong khi một quân nhân Đức lăm le tiểu liên đứng nhìn. Thân xác trần truồng của các phụ nữ khác nằm la liệt cạnh bên.

Tuy nhiên, sau khi có người nêu thắc mắc vì sao bức ảnh vô giá đó phải đến năm 2015 mới xuất hiện trên báo chí nhằm kỳ tranh cử tổng thống Hoa Kỳ, một cuộc săn lùng đã diễn ra và cuối cùng người ta tìm thấy tấm hình màu cực kỳ sắc nét sau:

fake-3

và nhờ không còn “mờ nhòe”, người ta nhận ra người phụ nữ đó hiện đang hành nghề ở đâu trong năm 2015 và đã cùng nhiều người khác nhận các vai diễn cho bức ảnh đầy xúc động đó.

Nếu ai đó táy máy chế tạo ra tấm hình như:

fake

thì chẳng qua đó là hoặc sử dụng mấy cái trò online vô thưởng vô phạt như photofunia để chế ra cho vui, hoặc tự cắt ghép hình minh với hình nhân vật kiệt xuất nhất thế giới mà mình ngưỡng mộ – cũng chỉ để cho mấy cháu dưới quê bật cười ha hả, thuần túy hí hước cá nhân chứ không phải là “truyền thông” để mà bị gọi là “ba que xỏ lá”.

Ở đây, khi nói “truyền thông” tức nói đến báo chí chính thống, chứ không bao gồm mấy cái rác tạp nham của bờ-lốc bờ-liếc (blog) hay phết-xơ-búc phết-xơ-biếc (facebook) chẳng hạn như trò ba que xỏ lá khi bọn Việt gian nào đó tung cái gọi là clip về Bà Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Thị Kim Ngân rầm rộ xa giá về Bến Tre hay khi bọn Mỹ gian nào đó tung clip về Donald Trump đứng sờ vào bộ phận sinh dục mấy cô mặc áo tắm hai mảnh mà chỉ cần nhìn qua là biết ngay là clip ba que xỏ lá do (a) gã đàn ông “Trump” trong clip không là Trump, (b) kiểu quay clip dùng điện thoại di động nghĩa là cảnh diễn đang ở ngoài đường nghĩa là không trong “sự kiện” nào cả, (c) Trump chỉ chụp hình trang trọng và sang trọng với các hoa hậu người mẫu nghiêm túc vóc dáng sang trọng cao ráo tại các đại sảnh hay sân khấu,

fake-4fake-17

(d) các cô gái đang để “Trump” sờ mó trong clip thì dáng người không thuộc hàng ngũ cao cấp trong thế giới giải trí để được đứng cạnh Trump, và (e) các cô trong clip cười vui hớn hở nhìn vào người quay phim và uốn éo hỗ trợ “Trump” để “Trump” đặt tay đúng chỗ thì rõ ràng là bọn rẻ tiền đang hè nhau diễn tuồng để bôi nhọ Trump chứ không ngờ là ở đất nước Việt Nam 5000 năm văn hiến lại có khối người tin rồi comment nhặng cả lên.

fake-5

Trở lại vấn đề ba que xỏ lá của truyền thông chính thống ngoại, chúng ta hãy trước hết nói về “Fauxtography”. Từ thuật ngữ “photography” tức nhiếp ảnh tức ghi nhận lại hình ảnh thực bằng thiết bị chụp ảnh, người ta sáng tạo ra “fauxtography” như một cách chơi chữ vì phát âm của hai từ này khá tương tự, để nói về việc sử dụng máy ảnh để ghi lại hình ảnh thật rồi “chế tác” ra ảnh “thật” khác nhằm phục vụ cho một mưu đồ mang tính chính trị. Fauxtography còn bao gồm cả việc sử dụng các thiết bị ghi âm ghi hình để ghi âm thật ghi hình thật rồi cắt xén để cho ra đoạn ghi âm “thật” cùng ghi hình “thật” cũng để phục vụ một mưu đồ chính trị.

Khi Yahoo! dẫn tin của AFP kèm hình ảnh một bà lão Iraq đưa vật chứng hai viên đạn đã bắn vào nhà của bà trong đợt tấn công của liên quân làm ít nhất 175 người dân bị sát hại, người ta đã nhanh chóng nhận ra rằng hai viện đạn ấy mới nguyên vì ngay khi rời nòng súng thì thân đạn biến thành màu nâu đen kịt ngay và rơi xuống đất, chỉ có đầu đạn bay đến mục tiêu, không bao giờ còn nguyên vẹn trong tình trạng vừa xuất xưởng:

fake-6

Còn khi báo chí xuất hiện bài viết về sự tàn bạo của Lực Lượng Phòng Vệ Israel (tức IDF, gọi nôm na là quân đội Israel) với hình ảnh một binh sĩ Israel dẫm đạp lên bụng một em bé Palestine

fake-7

thì người ta cũng nhận ra ngay đó là ảnh ba que xỏ lá vì

a- Tư thế đặt chân chứ không là “dẫm đạp”

b- Binh sĩ Israel không mặc áo bỏ ngoài như lính Mỹ, áo màu hợp với chiến đấu vùng sa mạc chứ không xanh như trong hình, không đi giày “bốt” đen kiểu Mỹ như trong hình mà đi giày bốt đa số màu nâu còn nếu màu đen thì không “gồ ghề” như của Mỹ, không xài súng…AK-47 của Nga như trong hình mà xài toàn súng tiểu liên và súng máy do chính Israel thiết kế và sản xuất (như IMI Galil, IMI Negev LMG, và Uzi Pto, v.v.), quần thì có túi hai bên đùi có nắp đậy chứ không “trơn láng” như trong hình, và đầu gối luôn có đai bảo vệ chứ không trụi trần như trong hình.

fake-9fake-8

Còn khi cáo buộc “Cộng sản Việt Nam” đã cài cắm người vào Mỹ để luôn có mặt “ké” các cuộc “biểu tình” như cuộc mang tên “Thanh Niên Thế Giới Thứ Ba Chống Chiến Tranh” tờ San Francisco Chronicle đăng bức hình sau

fake-10

thì cũng không lâu sau đó người ta thấy bức ảnh khác do người khác “lỡ” chụp được như sau để biết người phụ nữ đó mặc áo đỏ có dòng chữ quảng cáo một sản phẩm nào đó và đang ngậm còi thổi “chỉ đạo” đám đông toàn người da đen cầm cờ Palestine

fake-11

Một thí dụ khác về sự tàn bạo của binh sĩ Israel đối với một em bé Palestine

fake-12

Trong khi binh sĩ Israel không đi …dép, không sử dụng súng tiểu liên Kalashnikov (tức…AK-47 của Nga), còn em bé mới 2 tuổi này không thể mặc áo len Bắc Âu trong khi thời tiết và thời gian của nơi mà báo chí nêu đã diễn ra cuộc “hành hình man rợ xả súng sát hại một trẻ thơ” thì lại là mùa trưa hè nóng bức vùng sa mạc!

fake-13

Tờ New York Times còn muối mặt với bài viết cho bức ảnh trên rằng sau trận không kích đẫm máu của Israel vào thị trấn Tyre của Lebanon, người đàn ông này dù bị thương vẫn cố gắng vực dậy một nạn nhân khác bị chôn vùi dưới đống đổ nát hoang tàn. Bức hình cho thấy “nạn nhân” nằm trên đống đổ nát chứ không dưới đống nào cả, thân thể không chút bụi và chẳng trầy trụa gì; chưa kể một tờ báo khác đăng ảnh của phóng viên khác chụp cũng tại trận địa ấy lại vô tình nhằm lúc “nạn nhân” lực lưỡng bị New York Times đem “chôn vùi” ấy cũng trần trụi với chiếc quần ấy nhưng lại đang lăng xăng khiêng cáng một nạn nhân khác bước trên đống đổ nát hoang tàn. Tất nhiên, với phát hiện ấy của độc giả, người ta lại nghi ngờ tiếp rằng không biết phóng viên thứ nhì khi chụp hình khiêng cáng có mướn ai đóng vai “nạn nhân” nằm trên cáng hay không nữa.

Có thể nói người phụ nữ xui xẻo nhất hành tinh là người dưới đây khi bà lần lượt bị hãng tin lừng danh Reuters cho nhà bà ở Beirut bị ăn bom của Israel ngày 22-7-2006,

fake-14

và khi bà thay quần áo chạy qua ngôi nhà thứ hai cũng trong ngày ấy thì tội nghiệp thay nó cũng bị hãng tin lừng lấy AP cho ăn bom Israel

fake-15

khiến bà đau khổ thay quần áo màu đen trở lại và thất thểu lê từng bước mất đúng 15 ngày tức ngày 05-8-2006 mới đến được ngôi nhà thứ ba cũng trong cùng thành phố Beirut để thấy nó bị tạp chí The Spectator cho ăn bom Israel

fake-1

Người phụ nữ hãm tài (nhà nào cũng ăn bom) nhưng lớn mạng (bom nào cũng  chừa bà) đó bị phát hiện là một người mẫu không chuyên, chuyên đóng vai người phụ nữ đau khổ cho các nhà báo phương Tây.

Thế ở Việt Nam có fauxtography không?

Những thuật ngữ lùng bùng lổ tai của “đạo đức kinh doanh”, “đạo đức doanh nghiệp”, “đạo đức nghề nghiệp”, “trách nhiệm với cộng đồng”, v.v., là do Âu Mỹ đẻ ra.

Bởi có tất tần tật những thứ đó mà ở Âu Mỹ phụ nữ không dám có thai bởi vì lo sợ sẽ bị tống cổ ra khỏi nơi làm việc một lần và mãi mãi (once and for all).

Bởi vì cái “đạo đức” cao nhất là: phải bảo đảm đồng tiền của cổ đông được sinh lời cao nhất có thể được.

Thế nên cái đạo đức kinh doanh của nhà sản xuất vũ khí là khách hàng phải hài lòng với mức độ sát thương ghê gớm nhất của hàng hóa.

Báo chí cũng là kinh doanh. Làm gì có trò hề báo chí “phục vụ độc giả”. Làm gì có trò hề báo chí “phục vụ xã hội”. Làm gì có trò hề báo chí “lôi ra ánh sáng những tiêu cực”. Làm gì có trò hề báo chí “phản ảnh tâm tư nguyện vọng của người dân”.

Chỉ có duy nhất một điều: báo chí phải tăng doanh số bán báo. Đó là đạo đức cao nhất của thế giới tư bản, chưa kể báo chí phải phục vụ chủ nhân đích thực của tòa soạn – tức nhà tài phiệt truyền thông của Đảng chính trị của chính phủ – nên fauxtography trở thành công cụ ghê gớm để định hướng dư luận đồng thuận với các sự can thiệp của chính phủ vào các cuộc chiến tranh ở ngoài nước. Đây là điểm mạnh của báo chí Mỹ.

Rất có thể ở Việt Nam thì báo chí có thêm một điều phụ: báo chí là công cụ của Đảng để phục vụ nhân dân. Bởi báo chí Việt Nam không phục vụ chủ nhân đích thực của tòa soạn – tức Đảng Cộng Sản Việt Nam – nên fauxtography trở thành công cụ ghê gớm để định hướng dự luận bất đồng thuận với các chính sách nội trị của chính phủ, tiến tới phản phúc, phản động, và phản quốc. Đây là điểm tồi tệ của báo chí Việt Nam.

Bài viết về “sự cố nước mắm” là một fauxtography đánh vào kinh tế nước nhà cùng uy tín chính phủ.

Video clip về “cá chết ngay khi nhúng vào nước biển bị nhiễm độc Formosa” là một fauxtography đánh vào kinh tế nước nhà cùng uy tín của Đảng và Chính phủ.

Phim “Ký sự Libya” là một fauxtography đánh vào uy tín nước nhà cộng sản.

Chủ Tịch Nước Trương Tấn Sang (Quốc Hội Khóa XIII) lúc tiếp xúc cử tri Quận 4 khi được người dân nêu thắc mắc vì sao chỉ có báo chí phanh phui các vụ tham nhũng chứ nhà nước không bao giờ phanh phui bất kỳ ai, đã trả lời với ngụ ý rằng báo chí Việt Nam không giỏi như thế đâu mà thông tin là từ “mẫy ổng” truyền ra thôi, mà người viết bài này có thể giải mã thêm nhằm cụ thể hơn rằng mỗi khi chính phủ điều tra xong xuôi một vụ tham nhũng là trước khi ra tay đánh bắt sẽ cho báo chí biết để tập trung viết bài đánh trước để tạo dư luận.

Để triệt tiêu dịch bệnh fauxtography, Đảng Cộng Sản Việt Nam cần (a) nhận ra rằng chỉ với các lớp cao cấp chính trị thì nhà báo không thể được giáo dục đủ đầy về trình độ tư duy và nhân cách, (b) gia tăng tần suất xiết chặt triệt để sự kiểm soát của Đảng đối với các công cụ này của Đảng, (c) áp dụng tuyển dụng nhân sự vào chức danh “tổng biên tập” thay vì bổ nhiệm, và (d) tuyển dụng “tổng biên tập” không cần yếu tố “đảng viên”.

fake-16

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo:

Nhà Báo – Vì Đâu Nên Nỗi Thế Này

Lao Xao Láo Xạo

Nỗi Nhục Của BBC Và Lời Khuyên Dành Cho Người Việt

Du Học Hiếp Dâm và Hiếp Dâm Du Học

Điều Nghiêm Trọng Luôn Bị Dấu Diếm

Phụ Huynh Có Con Em Du Học Âu Mỹ Nhất Thiết Phải Biết

Hoàng Hữu Phước, MIB

01-11-2016

du-hoc-2

A) Giải Thích Qua Dẫn Chứng Landen Gambill

Năm 2013 nữ sinh viên năm thứ hai Landen Gambill lẽ ra bị đuổi khỏi trường Đại Học North Carolina UNC, Bang North Carolina, Hoa Kỳ, nếu đã không có bùng phát cơn sóng căm phẫn rầm rộ ủng hộ cô. Landen bị cưỡng hiếp ngay tại Làng Đại Học Chapel Hill của UNC và bị hội đồng kỹ luật trường UNC thông qua Luật Sư Trưởng của trường kết tội cô vi phạm điều I.C.1.c. của bộ Quy Tắc Bảo Toàn Danh Dự Honor Code mà hình phạt truyền thống duy nhất là đuổi học. Honor Code ấy được mặc định đã được đọc, đã được hiểu nội dung, đã được xem như biết rõ hình phạt duy nhất là gì cũng như cam đoan hình phạt ấy là tuyệt đối đúng đắn bất khả tranh cãi và bất khả kiện tụng, bởi sinh viên khi đặt bút ký tên ghi danh  theo học tại trường.

du-hoc-3

Landen bị hiếp dâm, nhưng danh dự cô được bảo toàn nếu cô không tố cáo ai,và do đó, sự hiếp dâm chẳng gây tai hại cho bất kỳ ai, kể cả cô cũng không phải là nạn nhân cho sự hiếp dâm do cô không phải chịu đựng gì cả vì tất cả là bí mật nghĩa là chẳng ai biết cô đã bị hiếp dâm (nên cô chẳng sợ bị soi mói, bị bươi móc bởi truyền thông, bị thương hại, bị khó khăn trong lập gia đình, v.v.).

Landen sẽ là nạn nhân hiếp dâm, chỉ khi kẻ hay những kẻ hiếp dâm cô –  hoặc kẻ hay những kẻ chứng kiến cuộc hiếp dâm – loan truyền tin về cuộc hiếp dâm ấy, và đương nhiên kẻ hiếp dâm cô (và kẻ loan truyền) sẽ bị kết tội vi phạm Quy Tắc Bảo Toàn Danh Dự của trường và đối diện với khả năng bị đuổi học – chứ không phải vi phạm luật pháp hình sự quốc gia!

Landen sẽ bị đuổi học nếu tố cáo kẻ hay những kẻ hiếp dâm cô, vì Quy Tắc Bảo Toàn Danh Dự không cho phép cô làm phương hại đến “danh dự” và “tiền đồ” của sinh viên trong trường, nhất là làm phương hại đến “danh dự” trường như một nơi của hiếp dâm, kém an toàn cho nữ sinh, và là ổ sản sinh “tội phạm tiềm năng” của quốc gia.

Giải thích cho đơn giản hơn: kẻ hay những kẻ hiếp dâm cô chỉ có tội nếu loan tin cô bị chúng hiếp dâm và nếu phát tán hình ảnh cuộc hiếp dâm ấy, vì như vậy sẽ làm tên cô bị tiết lộ, xâm hại đến “danh dự” của cô, vì… “danh” có nghĩa là “tên”, chứ Âu Mỹ hoàn toàn không có khái niệm về “trinh tiết”.

Giải thích cho đơn giản hơn: khi tố cáo kẻ hay những kẻ hiếp dâm cô, Landen đã làm cho cả trường – và cộng đồng dân cư quanh Làng Đại Học – biết “tên” của chúng, tức xâm hại đến “danh” dự của chúng, khiến chúng có nguy cơ bị tẩy chay trong cộng đồng (khó tiếp cận phụ nữ khác – tức “con mồi’ khác), trong đời sống (khó lập gia đình), và trong sự nghiệp (khó kiếm việc), mà nếu sinh viên bị mang “danh” như thế sẽ làm “danh” dự của trường bị giảm sút khi tỷ lệ sinh viên tốt nghiệp kiếm được việc làm không cao hơn năm trước đó, khiến không hấp dẫn người theo học “ùn ùn” ở các niên khóa sau đó, nhất là không hấp dẫn được sinh viên cực kỳ hấp dẫn về khả năng tài chính đến từ Châu Á trong đó có Việt Nam.

Cái honor code quái gỡ tồn tại nhiều trăm năm một cách đầy vinh diệu tại tất cả các trường đại học Hoa Kỳ ấy cuối cùng đã bị thách đố bởi một nữ sinh của chính Hoa Kỳ là cô Landen Gambill, mà sự dũng cảm của cô đã dấy nên phong trào đầy giận dữ của xã hội Hoa Kỳ: “Hãy Sát Cánh Cùng Landen” (Stand With Landen)

du-hocdu-hoc-1

B) Văn Hóa Hiếp Dâm

Hiếp dâm là một thứ “văn hóa” ở các trường đại học Hoa Kỳ.

1- Văn hóa hiếp dâm đến từ xã hội Hoa Kỳ

Như một vấn nạn lịch sử, điều oái oăm là nữ quyền chỉ được chính thức xem trọng – ít ra là qua các tuyên bố chính thống và trên bình diện luật pháp – tại Hoa Kỳ qua Tu Chính Án Thứ 19 được phê chuẩn ngày 18-8-1920 cho phép nữ công dân được quyền bỏ phiếu, nghĩa là trong suốt 144 năm kể từ ngày lập quốc (04-7-1776) thì phụ nữ Hoa Kỳ hoàn toàn không được hưởng các quyền lợi như nam giới, kể cả quyền bỏ phiếu bầu cử. Lý do của sự đàn áp bức chế phụ nữ gồm:

a-  Nam giới da trắng e sợ đánh mất quyền lực dù đó là quyền lực tình dục hay quyền lực chính trị, nên đã sử dụng đặc quyền làm các nhà lập pháp, các thẩm phán, các bồi thẩm đoàn, các nhà báo, các chủ nhân tòa soạn báo chí, các y sĩ và học giả, để đề ra những gì bảo vệ đặc lợi của họ, tác động đến xã hội quan tâm đến việc duy trì quyền lợi chung và hy sinh quyền lợi của dân da màu cùng phụ nữ, thậm chí cho phép quan hệ đồng giới giữa đàn ông da trắng với nhau dù đồng thuận hay cưỡng bức, trong khi lại hành hình những người da màu quan hệ đồng tính.

b- Cũng để duy trì quyền lực tình dục, nam giới da trắng Hoa Kỳ phác họa phụ nữ và trẻ em nam nữ như chủng loài không đáng tin cậy, dâm dục tạp nham. Thậm chí họ sử dụng sự vào cuộc của “giới trí thức” để khẳng định lập luận phụ nữ không xứng đáng có quyền lợi và chẳng bị hiếp dâm bao giờ, chẳng hạn “Tiến sĩ” Edmund Arnold năm 1862 đã khẳng định trước tòa án Hoa Kỳ rằng phụ nữ không bao giờ có thai nếu bị hiếp dâm, thậm chí đến năm 1913 của Thế Kỷ XX mà “Tiến sĩ” Gurney Williams còn cho rằng chỉ cần “chống cự” bằng cách khép chân lại thì phụ nữ đã không thể có thai, mà khi đã có thai nghĩa là đã có sự đồng tình hoặc cố tình dụ dỗ các “quý ngài”, nghĩa là các tố cáo bị các “quý ông” hiếp dâm nên có thai là sự vu cáo nhất thiết phải bị trừng trị.

c- Do đó, trong rất nhiều năm, luật pháp Hoa Kỳ ở nhiều tiểu bang tồn tại điều luật rằng phụ nữ da màu về luật pháp không bị xem như bị hiếp dâm, khiến ngay tại nơi công cộng giữa thanh thiên bạch nhật phụ nữ da màu có thể bị đàn ông da trắng hiếp dâm công khai, và trong ngần ấy năm dài chỉ có tội hiếp dâm nếu người da đen dở trò với phụ nữ da trắng (gọi là The Negro Crime) dẫn đến việc đàn ông da trắng có quyền xúm lại hành hình treo cổ người da đen tại chỗ không cần xét xử (gọi là lynching).

Định kiến thâm căn cố đế nhiều trăm năm đã tạo nên một thứ văn hóa hiếp dâm, mà tiến bộ của nhân loại nhiều lắm cũng chỉ dẫn đến những thực tế buồn cười như vụ Honor Code của trường UNC đã nếu ở đầu bài viết này, hay vụ nam sinh viên Brock Allen Turner của Đại học Stanford lừng danh. Năm 2016 này, Brock bị hai nam sinh viên khác tình cờ bắt quả tang đang hãm hiếp một nữ sinh đang nằm bất động trong bụi rậm và bị hai sinh viên này bắt giao cho cảnh sát. Do hãm hiếp một người bất động – do bị đánh ngất hoặc do bị chuốc rượu hay thuốc – nặng tội hơn đối với nạn nhân còn cử động và không bị đánh đập, Brock bị công tố luận tội 6 năm tù giam, để rồi bị kết án 6 tháng tù,và cuối cùng là được thả sau 3 tháng, với lý do 20 năm sống tốt không thể vì 20 phút lỗi lầm mà gây hại cho tiền đồ một thanh niên. Nghĩa là: không bao giờ sự thiệt hại của một nữ sinh viên dù bị hiếp dâm sau khi bị đánh cho bầm dập ngất xỉu lại được xem như tình tiết để xử nặng tội kẻ hiếp dâm. Chưa kể luật pháp Hoa Kỳ còn quy định rằng nếu người bị hiếp dâm có thai rồi sinh con thì người hiếp dâm có toàn quyền đòi nuôi con hoặc đến thăm con bất kỳ lúc nào, với lý do ngộ nghĩnh rằng phụ nữ nếu bị hiếp dâm thì chẳng ai chịu sinh con là kết quả của vụ hiếp dâm ấy, trừ phi có tình ý với người hiếp dâm mình, mà như thế đã mặc nhiên thừa nhận cái gọi là “quyền làm cha” của người hiếp dâm vốn được luật pháp bảo vệ với “sự khoan dung đầy tính nhân văn”.

Tóm lại, điều cần lưu ý khi “hòa nhập” vào xã hội Hoa Kỳ là: mỗi khi trở thành nạn nhân của hiếp dâm, người nữ nói chung và nữ sinh viên nói riêng sẽ phải đối mặt với việc chính mình bị chụp các chiếc mũ như:

– tại đã ăn mặc gợi dục

– tại đã có dùng bia rượu trước đó nên đã không tự kềm chế

– tại đã có hành vi nào đó gây hiểu lầm là mời gọi hoặc chấp thuận

– tại xã hội có bài bản dạy phụ nữ cách để không bị hiếp dâm mà phụ nữ không thuộc bài (không hề có bài bản dạy người nam không hiếp dâm)

– tại không học hỏi từ báo chí truyền thông vốn luôn than tiếc cho sự đe dọa sự nghiệp một ngôi sao bóng rổ vì hiếp dâm chứ không bao giờ đề cập gì đến các cô gái nạn nhân của ngôi sao ấy

– tại không cẩn thận để bị quay phim chụp hình tung lên mạng nên nếu tự tử thì đó là do tự gây ra

– và tại không biết thân biết phận vì luật pháp 31 tiểu bang của Hoa Kỳ cho phép kẻ hiếp dâm có quyền đòi nuôi con hoặc quyền thăm con, đồng nghĩa với việc hiếp dâm là đặc quyền của nam giới nên chẳng bao giờ là trọng tội nếu không đi kèm với việc sát hại người bị hiếp dâm.

2- Văn hóa hiếp dâm trở thành chuẫn mực ở đại học Hoa Kỳ

Như vậy, văn hóa hiếp dâm đã trở thành một thứ lễ nghi, tập tục, ăn sâu vào chốn đại học, nơi từ xa xưa chỉ dành cho nam giới. Sự tồn tại của những hội đoàn nam sinh viên mang tên College Fraternities được cho là còn lưu truyền những tục lệ mà theo đó các thành viên mới gia nhập phải “chứng tỏ mình” bằng cách thực hiện nghi thức gia nhập bằng cách lừa một nữ sinh viên mà họ “chấm” tại một buổi tiệc rồi dụ ra một nơi mà các thành viên khác có thể cùng chứng kiến để thực hiện việc hiếp dâm – chẳng khác nào để họ được xem một phim khiêu dâm “sống” – để ghi nhận “sự xứng đáng” của người mới gia nhập. Và cái gọi là Campus Rape tức hiếp dâm tại trường đại học trở thành một vấn nạn trầm kha ở Hoa Kỳ.

C) Hiện Trạng Campus Rape Ở Hoa Kỳ

Vụ việc của nữ sinh viên Landen Gambill không là điều cá biệt chỉ ở Đại Học North Carolina (UNC). Hiếp dâm tại các “làng đại học” (tức Rape on Campus hoặc Campus Rape) là vấn nạn chung ở nước Mỹ.

Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ năm 2010 ước định rằng 25% nữ sinh viên là nạn nhân của các vụ hiếp dâm trước khi tốt nghiệp sau 4 năm đại học, và rằng trường đại học nào có từ 6.000 sinh viên trở lên thì trung bình mỗi ngày có một vụ hiếp dâm và xảy ra đều đặn trong suốt năm học.

Trong bản báo cáo của Đại Học New York mang tựa đề Số Liệu Thống Kê Quốc Gia Về Bạo Hành Tình Dục Tại Các Làng Đại Học (National Statistics about Sexual Violence on College Campuses) thì chỉ có dưới 5% các vụ hiếp dâm được thưa ra các cơ quan thực thi pháp luật mà thôi – nghĩa là con số thực tế có thể cao hơn rất nhiều so với con số do Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ nêu lên.

Tổng hợp từ tài liệu trên, ta có các số liệu như sau về những nạn nhân hiếp dâm :

– Cứ 4 nữ sinh viên cáo buộc bị hiếp dâm thì có 1 người mà báo cáo về những gì đã trải qua của người đó đáp ứng đúng các định nghĩa của luật pháp về hiếp dâm.

– Cứ 5 nữ sinh viên thì có 1 người bị hiếp dâm trong thời gian học ở đại học.

– Hầu hết những nữ sinh viên bị hiếp dâm là sinh viên nội trú, và khoảng 1/3 trong số họ là sinh viên năm thứ nhất ở lứa tuổi 17 – 19.

– Điều nghiên thực hiện ở 412 trường đại học cho thấy 5,4% nam sinh viên và 11,7% nam sinh viên đồng tính hay lưỡng tính bị cưỡng bức.

– Điều nghiên thực hiện ở 412 trường đại học cho thấy 30.6% nữ sinh viên đồng tính hay lưỡng tính bị cưỡng bức.

– 81% nữ sinh viên bị chính bạn tình cũ hoặc bạn tình hiện thời cưỡng dâm.

– 80% đến 90% được thực hiện bỡi người mà nạn nhân có quen biết.

Còn theo nghiên cứu của Học Viện Tư Pháp Quốc Gia Hoa Kỳ thì thủ phạm hiếp dâm:

– 35.5% là bạn học chung lớp của nạn nhân

– 34.2% là bạn học chung trường

– 23.7% là bạn tình hoặc bạn tình cũ

– 2.6% là người quen

– 35% nam sinh viên cho biết sẵn sàng hiếp dâm nếu biết chắc chắn sẽ không bị bắt hay bị trừng phạt.

– 81% vụ hiếp dâm trong làng đại học và 84% vụ hiếp dâm do sinh viên thực hiện bên ngoài khuôn viên làng đại học đã không được trình báo cảnh sát.

– Gần 60% vụ hiếp dâm được thực hiện bên trong nơi cư trú của nạn nhân.

– 52% vụ hiếp dâm có trình báo xảy ra sau 12 giờ đêm, và 37% xảy ra giữa 6 giờ chiều và 12 giờ đêm.

– Điều tra thực hiện tại 171 học viện và đại học cho thấy 74% vụ hiếp dâm xảy ra do say rượu. Trong năm 2000 Hoa Kỳ đã có hơn 70.000 sinh viên từ 18 đến 24 tuổi trở thành nạn nhân của hiếp dâm có liên quan đến rượu.

– Hơn 50% vụ hiếp dâm xảy ra vào các tháng 8, 9, 10, và 11.

– Sinh viên gặp rủi ro nhiều hơn trong những tháng đầu học kỳ 1 và 2 tức trong năm thứ nhất.

Các loại hình hiếp dâm bao gồm – nhưng không chỉ giới hạn bởi – hiếp dâm tập thể, hiếp dâm lúc hò hẹn, hiếp dâm vì lợi dụng sự quen biết.

Trên đây là vài con số của riêng Hoa Kỳ. Các số liệu khác đối với các vụ hiếp dâm xảy ra tại các làng đại học ở các nước Âu Tây có thể dễ dàng tìm thấy trên internet.

Tình hình trên cho thấy sự bất ổn về an toàn cho nữ sinh viên tại các trường đại học Mỹ, dẫn đến việc các trường đại học Mỹ đều có chương trình nhập môn gọi một cách mỹ miều là Campus Clarity (dịch nghĩa từng chữ: những điều cần biết rõ về sinh hoạt trong làng đại học; nghĩa bóng: những điều cần biết để bảo đảm an toàn nhất, sức khỏe tốt nhất, để theo đuổi thành công mục tiêu học tập hàn lâm và ước mơ tại trường, bằng cách…hãy lưu tâm đến sự thật là…có 1/5 nữ sinh viên bị hiếp dâm trong thời gian học đại học bởi người mà họ quen biết, đặc biệt là bạn học, vì vậy sinh viên cần lưu ý đến việc nhậu nhẹt và đến…bạn học!)

D) Tư Vấn Của Tannhauser Beowulf Thor

Những lời khuyên sau đây của chuyên gia Giao Thoa Văn Hóa (Cross Culture) Tannhauser Beowulf Thor đặc biệt thích hợp cho các du học sinh đến Mỹ từ những quốc gia “mới phất” (newly surging economies) của Châu Á trong đó đặc biệt là Việt Nam do Việt Nam có 5 “yếu điểm” – theo chuẩn mực văn minh Mỹ – mà các nước Châu Á khác không còn như (a) Việt Nam là nước cuối cùng có du học sinh đến Mỹ du học nên kinh nghiệm về văn hóa Mỹ chưa dồi dào đầy đủ; (b) phụ huynh học sinh và học sinh Việt Nam hoàn toàn không quan tâm và/hoặc không biết và/hoặc không được cung cấp thông tin về những thực tế của môi trường đại học Mỹ; (c) Việt Nam là nước Châu Á duy nhất còn sự tồn tại của truyền thống Á Đông đối với gắn bó gia đình; (d) Việt Nam là nước Châu Á duy nhất còn sự tồn tại của truyền thống Á Đông đối với phạm trù mang tên “đức hạnh” và “tiết hạnh” hay “trinh tiết”  phụ nữ vốn đã hoàn toàn biến mất ở Châu Á; và (e) học sinh Việt Nam yếu về bản lĩnh, rất thiếu hiểu biết, dễ bị lôi kéo do tâm lý thần phục choáng ngợp trước cường quốc Hoa Kỳ, và kém khả năng phòng vệ:

1) Nếu được tiếp cận bởi “công ty dịch vụ du học” và quan tâm đến một trường đại học cụ thể ở Âu Mỹ, hãy yêu cầu cung cấp thông tin bằng văn bản về cái gọi là “honor code” của trường ấy, và kiểm tra độ chính xác của thông tin với thông tin trên trang web của trường ấy.

2) Nếu quan tâm đến một trường đại học cụ thể ở Âu Mỹ, trước khi tiến hành xin học bổng hoặc đăng ký học tự túc, hãy yêu cầu trường ấy cung cấp thông tin bằng văn bản về cái gọi là “honor code” của trường, kiểm tra độ chính xác của thông tin với thông tin trên trang web của họ, đồng thời kiếm tìm thông tin trên mạng về các vụ việc nổi cộm có liên quan đến “campus rape assaults” tại trường ấy để hiểu rõ nhất về sự danh tiếng cùng sự khét tiếng của nó.

3) Phụ huynh phải “công tác tư tưởng” với con em mình biết (hoặc học sinh nếu cho rằng mình đã đủ trưởng thành, đủ khôn ngoan, đủ bản lĩnh, tự biết) rằng:

a- Nam sinh và nữ sinh Việt Nam: chỉ tham gia các buổi tiệc buổi tối quy mô “toàn trường” do trường tổ chức với sự tham gia của ban giám hiệu và thầy cô, vì mức độ an toàn cao hơn;

b- Nam sinh và nữ sinh Việt Nam: không tham gia các buổi tiệc buổi tối quy mô “tại gia” của một sinh viên nào đó tổ chức (thường là sinh viên “giàu có” ở địa phương), vì sự thác loạn không hề thiếu vắng;

c- Nam sinh và nữ sinh Việt Nam: không tham gia các buổi họp mặt riêng buổi tối tại địa điểm mật nào đó vì rất có thể sẽ trở thành nạn nhân của một vụ tế thần (do Mỹ có các giáo phái tà đạo thờ Quỷ Satan), hoặc bị sát hại khi đi chơi riêng rồi  mất tích không thể tìm thấy xác, như vụ của nữ sinh viên Lauren Spierer (Đại học Indiana), nữ sinh viên Denise Lynette Hart (Đại học Connecticut), nữ sinh viên Hannah Graham (Đại học Virginia), nữ sinh viên Phoenix Coldron (Đại học Missouri-St. Louis); nữ sinh viên Anarae Schunk (Đại học Minnesota), nữ sinh viên Michaela Shunick (Đại học Louisiana), nam sinh viên Max Maisel (Đại học Công nghệ Rochester New York), nam sinh viên Brogan Dulle (Đại học Cincinnati), nam sinh viên Shane Montgomery (Đại học Pennsylvania), nam sinh viên Hye Min Choi (Đại học Illinois), nam sinh viên Jonathan Zygmont (Đại học New Hampshire), và rất nhiều những vụ mất tích khác;

d- Nam sinh Việt Nam: từ chối tham gia các họp mặt vầy đoàn của “nhóm bạn nam” để đừng bị “gang rape” tức bị hiếp dâm tập thể đồng giới, hoặc vướng vào “gang rape” tức cùng tham gia hiếp dâm tập thể một nam sinh khác hoặc một nữ sinh, hoặc trở thành đồng lõa tiêu cực (tức không tham gia hiếp dâm nhưng bị buộc phải chứng kiến để rồi phải ra sức bảo vệ nhóm hiếp dâm bằng mọi giá, do không muốn chuyện bại lộ sẽ khiến mình phạm tội nặng hơn kẻ hiếp dâm do các tội đồng lõa, bỏ mặc nạn nhân, và không tố giác tội phạm);

e- Nữ sinh Việt Nam: từ chối tham gia các họp mặt vầy đoàn của “nhóm bạn nữ” để đừng bị “gang rape” tức bị hiếp dâm tập thể đồng giới, hoặc bị nhóm bạn nữ ấy cho vào tròng để các nam sinh bạn thực hiện “gang rape” mình tức để mình cũng bị cái mà các nữ sinh ấy trước đây đã từng bị như thế;

f- Nữ sinh Việt Nam: cảnh giác cao độ và có biện pháp phòng thủ (như khóa cửa, gọi điện cho các bạn nữ khác, v.v.) khi bạn nữ ở cùng phòng trong khu đại học kiếm cớ đi vắng buổi tối (đa số các trường hợp là do có nhóm nam sinh viên yêu cầu người đó đi ra ngoài để họ vào thực hiện hiếp dâm không có nhân chứng).

g- Nam sinh và Nữ sinh Việt Nam: đừng bao giờ dùng bia rượu tại các “buổi họp mặt”. Nói chung là nên sống biệt lập, trừ những giờ nghiên cứu theo tổ nhóm, và đừng bao giờ khờ khạo cho rằng phải thể hiện sự hòa nhập bằng cách “sống như Mỹ” khi ở Mỹ.

h- Nam sinh và Nữ sinh Việt Nam: hãy quan tâm đến nội dung hướng dẫn về phòng chống hiếp dâm luôn sẵn có trên trang web chính thức của các trường đại học Mỹ, để nhận thức một điều hiển nhiên rằng hiếp dâm quả thực là vấn nạn phải đối phó, không thể lơ là.

E) Nhận Xét Của Hoàng Hữu Phước

Dựa vào các tư vấn trên của Ông Tannhauser Beowulf Thor, có thể cho rằng nếu như dân Châu Á đa số sang Âu Mỹ du học để phục vụ sự nghiệp chuyên môn, còn dân Việt Nam đa số sang Mỹ du học (a) để có bằng cấp Mỹ, (b) vì cha mẹ giàu sang cho con du học theo thời thượng “chứng tỏ năng lực tài chính”, (c) do cha mẹ giàu sang cho con du học theo thời thượng “tìm cách định cư tại Mỹ”, và (d) bởi cha mẹ giàu sang cho con du học theo thời thượng “trẻ măng làm chủ tịch tập đoàn tài chính” ở Việt Nam một cách đột nhiên như trên trời rơi xuống,

thì hơn ai hết du học sinh Việt Nam cần khắc cốt ghi tâm ba điều cực kỳ đơn giản  sau:

1- Nếu muốn khoe bằng cấp Mỹ, muốn lấy le về năng lực tài chính của mẹ cha, muốn định cư tại Mỹ, muốn thừa kế gia sản mẹ cha để làm chủ tịch tập đoàn ở Việt Nam thì phải còn sống, nghĩa là phải cẩn trọng, học thuộc lòng tất cả các nội dung cảnh báo trên trước khi bước chân qua Mỹ du học; và

2- Nếu muốn không bị sử dụng làm công cụ chống đối Nhà Nước Cộng Sản Việt Nam để rồi bổng dưng trở thành “tù nhân lương tâm” hay “nhà đấu tranh dân chủ” đột biến, thì phải tuyệt đối cẩn trọng với tất cả các nội dung cảnh báo trên trước khi bước chân qua Mỹ du học, vì rằng rất có thể khi bị hiếp dâm hoặc đồng giới hoặc khác giới thì những phim ảnh được chụp quay lại sẽ được dùng làm vũ khí khống chế khiến người đi du học khi trở về nước sẽ phải hoạt động chống phá Việt Nam theo lịnh của tổ chức nào đó bên Mỹ nếu không muốn bị công khai bằng chứng phim ảnh bản thân đã bị hiếp dâm, đã tham gia hiếp dâm, hoặc đã đồng lõa tham gia nghi lễ tà đạo giết người tế thần, v.v.

3- Tại Mỹ, khuôn viên đại học là một trong những nơi nguy hiểm nhất đối với phụ nữ (xem mục tham khảo bên dưới).

Việc học – dù ở trong nước hay ở ngoài nước – là dành cho người khôn ngoan tài giỏi lanh lợi cẩn trọng hiểu biết khát khao trí tuệ, chứ nào phải dành cho những kẻ thơ ngây khờ khạo cứ tưởng gần đèn thì tự động sáng (mà không biết rằng mình phải bật đèn, rằng đèn ấy là đèn dầu hay đèn pha, rằng bão lụt thì phải cúp điện, và rằng dù đèn gì thì sau lưng hoặc trong đũng quần mình vẫn luôn tối), cứ tưởng hiện diện trong trường đại học Mỹ thì tự động giỏi, và cứ tưởng đứng chụp hình bên trong tòa nhà Liên Hợp Quốc hay choàng vai bá cổ Barack Obama là tự động lòa chói hào quang vinh diệu đời đời.

Việc học – dù ở trong nước hay ở ngoài nước – đều đòi hỏi những nỗ lực ghê gớm tự thân mà không phải lúc nào cũng thành công, nói chi đến “thành công vượt bậc”, vì rằng không bao giờ có cái mặc định rằng hữu chí sẽ cánh thành, rằng bật tất cả các que diêm trong hộp diêm quẹt thế nào cũng có que bùng cháy, rằng “với sức người sỏi đá cũng thành cơm”.

Sự nỗ lực đi kèm với sự cẩn trọng mới có thể tạo ra sự yên tâm nào đó khả dĩ dọn đường cho một thành công chưa hẳn lớn.

Đã không nỗ lực lại chẳng cẩn trọng mà vẫn thành công thành công đại thành công thì đó chẳng qua là minh chứng rằng tạo hóa cũng có lúc thích trêu ngươi và con tạo cũng bị ô nhiễm hài hóa hí hước diễu hề kiểu game show Việt vậy.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tài liệu tham khảo:

Barbara Booth. 2015. One of the most dangerous places for women in America (Một Trong Những Nơi Nguy Hiểm Nhất Đối Với Phụ Nữ Tại Hoa Kỳ). http://www.cnbc.com/2015/09/22/college-rape-crisis-in-america-under-fire.html

Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ. 2000. The Sexual Victimization of College Women (Biến Các Nữ Sinh Viên Thành Nạn Nhân Tình Dục). https://www.ncjrs.gov/pdffiles1/nij/182369.pdf

Đại Học California. Campus Clarity. http://www.calstatela.edu/campusclarity

Đại Học New York. National Statistics about Sexual Violence on College Campuses (Số Liệu Thống Kê Quốc Gia Về Bạo Lực Tình Dục Tại Các Làng Đại Học). http://www.nyu.edu/shc/promotion/svstat.html.

Đại Học New York. Sexual Assault Prevention and Response (Hướng Dẫn Cách Phòng Chống Tấn Công Tình Dục). http://www.nyu.edu/students/health-and-wellness/wellness-exchange/sexual-assault-prevention-and-response.html

Mạng Quốc Gia Về Hiếp Dâm, Lạm Dụng, Và Loạn Luân RAINN. Campus Sexual Violence: Statistics (Số Liệu Thống Kê Về Bạo Lực Tình Dục Tại Các Làng Đại Học). https://www.rainn.org/statistics/campus-sexual-violence

Nick Anderson. 2016. These Colleges Have The Most Reports Of Rape (Danh Sách Những Đại Học Có Nhiều Ca Hiếp Dâm). https://www.washingtonpost.com/news/grade-point/wp/2016/06/07/these-colleges-have-the-most-reports-of-rape/