Monthly Archives: December 2017

Cải Tiến Chữ Viết Tiếng Việt – Bài 2

Những Nội Dung Duy Nhất Đáng Quan Tâm Cho Việc “Cải Tiến” Tiếng Việt

Hoàng Hữu Phước, MIB

29-12-2017

Bai2

A- Phân Định Phạm Vi: Đừng Lẫn Lộn

Những dẫn dắt đẩy sự việc tiến đến các quái gỡ trong các cái gọi là “công bố” liên quan đến hoặc “Sử học” hoặc “Ngôn ngữ học” hay “Ngôn ngữ tiếng Việt học” bao gồm – song không chỉ có bấy nhiêu đây – nhà công bố (a) toàn là các giáo sư tiến sĩ chốn lô-cốt ngà chưa bao giờ biết thế nào là tháp ngà và chưa bao giờ trong đời đã từng tiến hành làm luận án nghiên cứu kể cả cái gọi là luận văn tốt nghiệp theo bài bản thực hành tốt nhất của Âu Mỹ về kỹ thuật, hình thức, và nội dung; (b) toàn theo bản sắc đặc trưng thuần Việt tối kỵ trong sinh hoạt hàn lâm thế giới: ta là số một nên không bao giờ chịu tìm đọc các tài liệu của người khác dù phải mày mò rị mọ mò mẫm một mình vùi trọc lóc đầu nghiên cứu trớt quớt suốt 40 năm; và (c) toàn theo công thức cố định của những nhà ngự trị lô-cốt ngà: khi nghỉ hưu chỉ phải làm một trong các việc quan trọng để lưu truyền hậu thế gồm “công bố” công trình nghiên cứu đầu tiên và cuối cùng đã tự tiến hành 40 năm trước đó, tham gia bầy đàn hùa nhau ký tên kiến nghị Đảng và Nhà Nước làm hay không làm cái gì đó, và “độc lập tác chiến” không đứng chung tên với bất kỳ tên lô-cốt ngà nào khác đối với lĩnh vực dân chủ-nhân quyền-tù nhân lương tâm-đa đảng-đa nguyên-tam quyền phân lập-vân vân và vân vân tức những nội dung lạ hoắc chưa bao giờ nghĩ đến trong suốt 40 năm nghiên cứu việc riêng.

Chính bởi chưa từng tiến hành làm luận án nghiên cứu kể cả cái gọi là luận văn tốt nghiệp theo bài bản thực hành tốt nhất của Âu Mỹ về kỹ thuật, hình thức, và nội dung hàn lâm, nên mới có mấy kẻ hùng hổ tuyên bố “Sử không có vùng cấm”, hoặc “cải tiến Tiếng Việt”, v.v. toàn bá láp tầm phảo.

Chính bởi không bao giờ chịu tìm đọc các tài liệu của người khác dù phải mày mò rị mọ mò mẫm một mình vùi trọc lóc đầu nghiên cứu trớt quớt suốt 40 năm nên “tiến sĩ” Bùi Hiền không biết rằng đã có “nhà nghiên cứu” duy nhất về ngôn ngữ tiếng Việt là “thạc sĩ” Hoàng Hữu Phước nêu lên vấn đề dấu gạch nối và sau đó là vấn đề luật hóa bảng chữ cái mới của chữ viết tiếng Việt tức hai nội dung duy nhất có liên quan đến “cải tiến”.

Do dốt đặc về ngoại ngữ mà vẫn được Đảng và Nhà Nước phân công lãnh đạo đại học ngoại ngữ khiến nước nhà chưa thể có sinh viên ngoại ngữ tốt nghiệp viết/nói ngoại ngữ thượng đẳng, “Tiến Sĩ” Bùi Hiền đã hoàn toàn không biết các nội dung mang tính phân định sau để không phí hoài 40 năm lẽ ra đã dành cho phục vụ và phụng sự đất nước dân tộc ra hồn:

1) Sinh Ngữ:

Một ngôn ngữ sống luôn bao trùm các phạm trù tồn tại, phát triển, điều chỉnh biến hình, hấp thụ, đào thải bộ phận, thay thế bộ phận. Đó là chân lý muôn đời ở muôn nơi. Không biết chân lý này thì không có quyền bất kỳ để “công bố” ngay cả một “công trình cá nhân” về ngôn ngữ.

2) Đổi Thay Hình Thức:

Đổi thay hình thức là một đổi thay toàn diện về hình thức tức về ngôn ngữ viết. Chỉ về ngôn ngữ viết.

Ngôn ngữ tiếng Việt tất nhiên có những phạm trù chung của một sinh ngữ. Tuy nói chung ngôn ngữ nói tiếng Việt tồn tại dài lâu, ngôn ngữ viết tiếng Việt đã có đổi thay toàn diện triệt để và dứt khoát khi xuất hiện cách sử dụng mẫu tự alphabet để thể hiện ra chữ viết mới của ngôn ngữ nói hiện hành của người Việt. Đó là thay đổi triệt để chứ không là “cải tiến”. Không hiểu nội hàm của từ ngữ “cải tiến” trong ngôn ngữ thì đừng nói đến “nghiên cứu” ngôn ngữ quái gì cả mà đem ra công với bố.

Việt Nam đã có quá nhiều những kỳ cải cách giáo dục, và cách viết – chứ không phải chữ viết – các mẫu tự tiếng Việt đã bao phen thay đổi, và đa số các lần đều bị phụ huynh càm ràm chê bai cho rằng chữ trông trọc lóc hoặc đứng không vững vì mất đế trụ, v.v. Đó là cải tiến.

Trong tiến trình hoàn thiện hóa, tiếng Việt (tức “chữ Quốc ngữ”) cũng đã có những thay đổi nhất định không mang tính hệ thống về chữ viết. Những thí dụ cụ thể nhất là từ câu viết Lạy Đức Chúa B’lời biến thành Lạy Đức Chúa Trời, do ngôn ngữ nói phát âm “trời” thì ắt nên được viết sao cho có chữ t và r thay vì chế ra ký hiệu b’l.

Ngoài ra, việc đổi thay hình thức ngoài dạng triệt để như tiếng Việt từ chữ tượng hình của Hán và Nôm dứt khoát sang mẫu tự alphabet, còn có dạng đổi thay hình thức bổ sung như tiếng Hàn, tiếng Nhật, nghĩa là cùng với chữ viết truyền thống Nhật/Hàn được dùng hàng ngày trong toàn xã hội nước họ, còn có chữ viết theo mẫu tự alphabet để ghi lại theo phiên âm ngôn ngữ nói, nên thê giới mới biết đến các từ như Yamamoto, Nagasaki, hay giám khảo Jay Park của Asia’s Got Talent 2017.

Chưa kể còn có dạng đổi thay hình thức cũng triệt để nhưng không do mô phỏng hệ chữ viết ngoại lai, như từ chữ viết tiếng Anh cổ thời thiên anh hùng ca Beowulf sang chữ viết tiếng Anh ngày nay, từ chữ viết tiếng Nga cổ sang tiếng Nga thời nay, v.v.

Bùi Hiền đã “công bố” cái nhằm thay đổi triệt để chữ viết tiếng Việt. Việc thay đổi triệt để tiếng Việt chỉ xảy ra có một lần khi mẫu tự alphabet được áp dụng, và được cải tiến dần cho đến tiếng Việt hiện nay. Cần ghi nhớ rằng Chữ Nôm không là một thay đổi triệt để tiếng Việt mà chỉ là một thay đổi bổ sung do luôn có hai thứ song song tồn tại trong xã hội là Chữ Hán và Chữ Nôm mà các nhà tinh hoa trí thức đặc thù Việt luôn thể hiện thói sính ngoạitật chống chính quyền bằng cách tỉnh bơ sáng tác thơ văn bằng chữ Hán và miệt thị chữ Nôm, gọi nó là “mách qué”.

Khi Việt thay đổi triệt để chữ viết tiếng Việt đã nhằm sử dụng hệ thống mẫu tự quen thuộc đối với đa số các quốc gia, và dù ý chí ban đầu chỉ là để các giáo sĩ giúp dân chúng thuộc địa có thể đọc được bản dịch Thánh Kinh Cơ Đốc, thì nói chung ai đó có thể nhảy cẩng lên mà khoe khoang rằng cái sự “hội nhập” và “toàn cầu hóa” đao to búa lớn ngày nay hóa ra đã khởi sự từ xưa lắm ở nước tôi đấy nhé!

Nay Bùi Hiền đề xuất ý kiến thay đổi triệt để chữ viết tiếng Việt mà theo ông ta nhằm (a) tiết kiệm và (b) giúp thế giới học tiếng Việt dễ hơn.

Vĩ đại thay! Giá như Bùi Hiền đừng ỏn ẻn mà tự tin “công bố” tư duy ấy cách nay 40 năm thì đã nhận tài trợ khủng khiếp của Nhà Nước để đẩy nhanh nghiên cứu đem ra thực hiện thì có phải nước nhà đã phát triển sớm nửa thế kỷ cũng như đã tiết kiệm biết bao giấy mực giúp nhân loại khỏi phải lâm cảnh biến đổi khí hậu thế này!

3) Cải Tiến:

Như vậy tóm lại, Bùi Hiền muốn thay đổi toàn diện triệt để chữ viết Tiếng Việt chứ không phải cải tiến nó. Có phân định rạch ròi như vậy mới có thể phê bình hay phê phán Bùi Hiền. Và khi đã phân tích để khẳng định cái đề xuất ấy là thay đổi toàn diện triệt để chữ viết Tiếng Việt thì có thể khẳng định đó là đề xuất ngu xuẩn, trá ngụy, do không dính dáng gì đến “tiết kiệm” hay “dễ học” cả. “Tiết kiệm” và “giúp người nước ngoài dễ học” không bao giờ là lý do cho bất kỳ một đại cuộc đầy tốn kém mà người ở bất kỳ quốc gia nào lại ngu đần đến mức thực hiện cả.

“Cải tiến” tự thân ngữ nghĩa không có nội hàm bao trùm mà chỉ là bộ phận, thí dụ như cải tiến hệ thống phanh xe ô tô (không phải chế xe mới), cải tiến mẫu mã (không phải chế hàng hóa khác từ bên ngoài đến bên trong), cải tiến hệ thống quạt (không phải chế hệ thống khác).

Tất cả những ai sinh ra và lớn lên tại Sài Gòn cùng thời với tác giả bài viết này ắt còn nhớ vào những năm 1960 của thế kỷ trước có xuất hiện quyển từ điển Anh-Anh hoặc Anh-Pháp dày khoảng 1,5cm, bìa màu vàng tươi, gáy lò xo xoắn, nhập khẩu vào Việt Nam, trong đó đã dùng các con số thay cho cách ghi phiên âm thông thường. Đó là một “thăng hoa” cá nhân, không là một “công bố cải tiến”, và nó đã tự hủy cứ như chưa từng được đề ra.

Tất cả những ai giảng dạy Anh Văn chính quy đại học vào đầu những năm 1980 của thế kỷ trước cùng thời với tác giả bài viết này ắt còn nhớ đã có lúc từ điển Anh-Anh Oxford đã thay đổi cách ghi phiên âm (thí dụ a âm ngắn và a: âm dài thành a âm dài và A âm ngắn, v.v.) và bỏ tất cả các dấu chấm sau Mr và Mrs, khiến toàn ban Anh Văn ở các đại học cao đẳng đều tuân theo răm rắp, mà chỉ có tác giả bài viết này tuyên bố với sinh viên rằng đó là sự ngu xuẩn của Oxford, rằng mọi sự sẽ trở lại như cũ, và rằng bất kể các thầy cô khác đều gạch bỏ đỏ lòm trừ điểm các chỗ “sai vì không giống Oxford” trên bài viết của học trò thì sinh viên khi viết luận văn vào giờ dạy của tôi hãy cứ duy trì viết Mr. và Mrs. Nghĩa là có dấu chấm. Thực tế lịch sử sau đó đã chứng minh: Oxford sau này ấn hành từ điển đã trở lại cách ghi phiên âm truyền thống, còn toàn thế giới hiện nay không có bất kỳ ai không dùng Mr. và Mrs., biến Mr và Mrs thành trò tên đại ngốc Hornby ở Đại Học Oxford. Đó là một “thăng hoa” cá nhân, không là một “công bố cải tiến”, và nó đã cứ như chưa từng được đề ra trong thế giới hàn lâm nếu như hôm nay không được Hoàng Hữu Phước nhắc đến.

Như vậy, chỉ có một động tác duy nhất đúng của nhà hàn lâm bẩm sinh khi gặp phải “công trình” của kẻ không phân biệt được ý nghĩa của “cải tiến”: vất xấp công trình đó ngay vào sọt rác.

4) Tiết Kiệm:

Bùi Hiền lạm ngôn về “tiết kiệm.” Mặc xác chuyện y phí bỏ 40 năm của y. Nhưng phải nêu lên sự thật rằng nếu chẳng may lãnh đạo nước nhà ngu đột xuất cho đem thực hiện cái ý tưởng của Bùi Hiền thì sự phí phạm sẽ cực kỳ khủng khiếp về thời gian toàn quốc và chi phí …giáo dục toàn dân cũng như chi phí đổi tất cả các cột mốc biên giới, các bảng tên bằng kim loại quý đính trên dinh thự các đại sứ quán và cơ quan ngoại giao của Việt Nam, đại cuộc thay đổi căn cước cùng các loại giấy tờ công chứng, v.v. và v.v., tức cuộc rung chuyển toàn cầu tại bất cứ xó xỉnh nào có chữ Việt Nam.

B- Cải Tiến Chữ Viết Tiếng Việt

Như vậy, với tất cả những gì mà trong rất rất nhiều năm qua tác giả bài viết này đã liên tục nêu những vấn đề của tiếng Việt, có thể tóm tắt tập trung trong phần B này những cốt lõi duy nhất thực sự có liên quan đến chữ viết tiếng Việt ngày nay cần phải quan tâm nghiên cứu.

Nhưng trước hết và trên hết phải xây dựng 5 nền tảng lý luận mặc định khẳng định và bất di dịch như sau:

a) Tiếng Việt đã qua giai đoạn hình thành, điều chỉnh, phát triển.

b) Tiếng Việt đang trong tiến trình bình thường của tất cả các ngôn ngữ hiện đang tồn tại trên thế giới: tồn tại, thải loại bớt do yêu cầu thích nghi theo thời đại, tăng mới vốn từ ngữ qua sáng tạo thêm/biến nghĩa/du nhập/vay mượn, v.v. để tiếp tục trụ vững, tiếp tục phát triển.

c) Tiếng Việt cần sang giai đoạn “hậu kiểm” về văn phạm để chuẩn hóa logic tương hợp với hình thái văn phạm nền của ngôn ngữ quốc tế chẳng hạn như của tiếng Anh, giúp tiếng Việt trở nên dễ học đối với người nước khác, tạo điều kiên cho tiếng Việt lan tỏa toàn cầu.

d) Tiếng Việt đang vướng vào lập luận nhóp nhép chưa mõi mồm của thiên hạ quyền lực về mấy cái như là “hội nhập”, “toàn cầu hóa”, “hiện đại hóa”, và “hợp lý hóa”, nên nhất thiết cần có những bổ sung rất rất logic mà tác giả bài viết này đã từng nêu lên rất rất nhiều lần trong các bài viết trước đây và được tổng kết trong các phần ngay dưới đây.

e) Tiếng Việt hoàn toàn không có lý do gì để cần “cải tiến”, vì “cải tiến” cách nói tức cách phát âm là chuyện hoàn toàn điên rồ chưa từng xảy ra trên toàn thế giới, còn “cải tiến” cách thể hiện bằng chữ viết chỉ là những ý tưởng sở dĩ có là do có tự do ngôn luận hoặc do Bộ Giáo Dục Việt Nam có những tên lô-cốt ngà chẳng biết làm gì ngoài xé vụn ngân sách quốc gia, chứ không từ một nhu cầu đúng đắn, thực tế, có thật, hữu lý, nào cả.

Tuy nhiên, xem ra vẫn có người quan tâm đến “cải tiến tiếng Việt”, và do số lượng đông khủng khiếp của bọn lô-cốt ngà đặt ra vấn đề đe dọa sự an nguy đến đôi tai của dân chúng khiến tác giả bài viết này nhất thiết phải trên nền lý luận mặc định về ngôn ngữ tiếng Việt ở phân đoạn c và d nêu trên mà nói rõ rằng tiếng Việt chỉ cần hoàn thiện bằng những cách sau đây và chỉ bằng những cách sau đây mà thôi chứ vĩnh viễn không có bất kỳ nhu cầu “cải tiến” nào khác:

1-  Văn Phạm Tiếng Việt

Lý do vì sao phải “cải tiến” cách xét đến hình thức của văn phạm tiếng Việt đặc biệt đối với các khái niệm phạm trù “câu”, “mệnh đề”, và “nhóm từ” , đã được tác giả bài viết này nêu rõ trong tham luận Giao Thoa Ngôn Ngữ Việt-Anh Và Thực Chất Vấn Đề Giữ Gìn Sự Trong Sáng Của Tiếng Việt mà độc giả có thể tham khảo trong đó.

2- Bảng Mẫu Tự 33 Chữ Cái Tiếng Việt

Tất nhiên ai cũng biết bảng mẫu tự tiếng Việt bao gồm 29 mẫu tự, gồm:

a   ă   â   b  c   d   đ  e   ê   g   h   i   k   l  m  n   o   ô  ơ   p  q   r    s    t   u  ư   v  x  y

(Ghi chú: đã có sự tự tung tự tác của những người ăn không ngồi rồi khi xếp mẫu tự Y ngay sau mẫu tự I như muốn khoe tài rằng “ta đây đã nhận ra sự phát âm gần giống nhau giữa Y và I nên xếp chúng đứng gần nhau”. Đó không là “phát kiến” mà là sự ngu xuẩn, hủy phá cái nền tương đồng giữa các ngôn ngữ mà theo đó các ngôn ngữ khác nhau có thể dựa vào nhau trên cở sở thứ tự trước sau nhằm phục vụ sự dễ nhớ vốn là một nét quan trọng của yếu tố sư phạm nơi người muốn học.)

Nhưng để hiện đại hóa và hợp lý hóa tiếng Việt trong tình hình thực tế sử dụng mới, nhất thiết phải quy định lại bảng mẫu tự tiếng Việt mới bao gồm thêm 4 mẫu tự loại “du nhập” sau để thành tổng cộng 33 chữ cái:

f   j   w  z

Lý do của việc nên luật hóa sự nhìn nhận những chữ cái này dưới tên gọi Mẫu Tự Tiếng Việt Du Nhập, gồm:

a) Không thể chối cãi rằng trong thời gian nhiều chục năm qua, những chữ cái của tiếng Anh đã được sử dụng trong các văn bản pháp quy ở Việt Nam, chẳng hạn mẫu tự W đã được dùng để thay thế chữ cái Ư trong chữ viết tắt TW của TRUNG ƯƠNG do khó thể sử dụng chữ tắt TƯ  khi văn bản đó được dịch sang tiếng Anh (đồng thời xét về hình dạng thì W cũng tương tự Ư) và thậm chí một công dân Việt Nam Cộng Hòa còn mang tên trên căn cước là Wòng Chấn Sềnh. Ngoài ra, những từ như “zero” hoặc cách nói “từ A đến Z” hay việc sử dụng F trên báo chí như đối với FIFA hay IMF hoặc Festival v.v. (chưa kể ai cũng biết chữ F hay được Chủ tịch Hồ Chí Minh dùng thay thế cho chữ PH khi viết nháp các bản thảo) đã trở nên rất quen thuộc với người dân Việt. Còn “Made in Japan” thì xem như tuyệt đại đa số người tiêu dùng Việt đều biết nó là cái gì, tượng trưng cho chất lượng sản phẩm ra sao.

b) Lý do thêm f j w z từ mẫu tự tiếng Anh mà không là của các ngôn ngữ khác hoàn toàn không phát xuất từ bất kỳ thiên kiến hay định kiến nào đối với các ngoại ngữ khác. Tiếng Anh được lựa chọn ngoài sự thật đó là ngôn ngữ có sự thuận lợi trong sử dụng toàn cầu còn có lý do bảng chữ cái tiếng Anh đã hiện diện đầy đủtrong bảng chữ cái tiếng Việt, chỉ thiếu mỗi 4 chữ cái còn lại như F, J, W và Z mà cả 4 đều không xa lạ với tuyệt đại đa số người Việt. Trong khi đó tên tiếng Pháp hay Đức có những mẫu tự rất khó thể hiện trên bàn phím máy chữ hành chính thông thường, chẳng hạn như

ç   ß  œ  æ  î  û  ä   ï   ë   ö  ü  ÿ

c) Số lượng thêm mới chỉ có 4, khó thể nói sẽ gây khó khăn về phương diện ứng dụng ngôn ngữ Việt nói chung.

d) Việc gia tăng 4 mẫu tự sẽ không bao giờ có thể bị phản biện chống đối vì với thực tế Con Cầy với Kon Tum (C có vẻ tương đồng về âm với K và Q nhưng có thể cho ra cách luyến láy khác nhau giữa Con và Kon dù Kon không là tiếng thuần Việt) và Bánh Bao với Pánh Pao hay Ngầu Pín ( B có vẻ tương đồng về âm với P nhưng có thể cho ra cách luyến láy khác nhau giữa Bánh và Pánh với Pánh có âm bật nổ hơn dù Pánh không là tiếng thuần Việt mà chỉ là cách sử dụng cho ám chỉ cách phát âm nặng hơn bởi người gốc Hoa), việc ghép đôi mức tương đồng về âm giữa PH và F, W và Q, cũng như bộ D và J với Z đều có thể biện luận được dễ dàng.

3- Bảng 6 Dấu Thanh Dùng Trong Chữ Viết Tiếng Việt

Đây chỉ là phần được ghi ra như một khẳng định về số lượng chính xác của dấu thanh trong tiếng Việt mà nội dung này cũng nhất thiết cần được ghi rõ trong sách giáo khoa Tiếng Việt tiểu học trong kỳ xài tiền tiếp theo của Bộ Giáo Dục

a- dấu huyền: Hoàng, Trường

b- dấu sắc: Trúc, Thúy

c- dấu hỏi: Thủy,  Hải

d- dấu ngã: Diễm, Vũ

e- dấu nặng:  Thạch, Trọng

f- không dấu: Linh, Trâm

4- Bảng 2 Dấu Hình Dùng Trong Tiếng Việt:

Dấu Hình là những dấu luôn có trong thực tế đời sống ở Việt Nam nhưng chưa hề được đặt tên hay được công nhận.

Tiếng Việt có hai dấu hình như sau:

a- Dấu gạch nối:

Dấu gạch nối như trong Hoàng-Hữu-Phước, Hoàng Hữu-Phước, Đinh Thị Mai-Trâm, Lý Quỳnh-Hoa, Lâm Mỵ-Tiên, Phan-Nguyễn Tường-Uyên, Cộng-Hòa Xã-Hội Chủ-Nghĩa Việt-Nam, v.v., là kiểu được sử dụng như trên báo chí và các tác phẩm của Tự Lực Văn Đoàn, Thánh Kinh, căn cước, khai sinh, công văn, v.v. tại Việt Nam từ thời tiền chiến. Ngay sau “The Fall of Saigon” tức “Sài Gòn Thất Thủ” theo cách gọi đắng cay của người Mỹ thì dấu gạch nối hoàn toàn biến mất trong báo chí cách mạng và tất cả các sách giáo khoa từ Miền Bắc gởi vào cho Miền Nam khai giảng năm học mới của đất nước thống nhất. Tầm quan trọng của dấu gạch nối trong xác quyết ngữ nghĩa từ tiếng Việt đã được phân tích nêu rõ trong bài Vũ Khí Tối Thượng Của Tiếng Việt Cho Thời Kỹ Thuật Số: Hồi Ức Về Một Sự Thật Chẳng Còn Người Việt Nam Nào Trên Thế Giới Còn Nhớ Hay Biết Đến. Độc giả có thể tham khảo chi tiết tại đấy.

b- Dấu phẩy trên:

Có nhiều công dân Việt Nam người sắc tộc thiểu số đang mang tên K’Rấp, R’Lấp trên chứng minh nhân dân, và có nhiều địa danh ở Việt Nam như  Tỉnh Đắk Lắk, Tỉnh Bắc Kạn, Huyện Đăk R’lấp, Huyện Đăk Glong, v.v. , trong khi tất cả những tên riêng này tuy đang tồn tại ngay tại Việt Nam nhưng không theo cấu trúc luôn có của tiếng Việt chuẩn trong sách văn phạm đã và đang được sử dụng tại trường học Việt Nam (lẽ ra nếu không được liệt kê chấp nhận trong gia đình tiếng Việt thì buộc phải được “Việt Hóa” thành Ông Cơ Rấp, Ông Cơ Rá, Tỉnh Đắc Lắc, Tỉnh Bắc Cạn, Huyện Đắc Rờ Lấp, Huyện Đắc Gờ Long cho “đúng là tiếng Việt”).

Như vậy, nhất thiết phải luật hóa việc công nhận dấu phẩy trên vào tiếng Việt. Đây là dựa vào thực tế đã và đang sử dụng tại Việt Nam, trong khi dấu phẩy trên cũng là dấu hình đang tồn tại trong rất nhiều ngôn ngũ chính trên thế giới. Cần ghi nhớ rằng một khi đã luật hóa thì toàn dân Việt Nam đều có quyền sử dụng để đặt tên cho các con của mình.

C- Ghi Chú Bản Quyền

Như đã nêu ở phần nhập đề về tật xấu cố hữu của người Việt trong vinh bản thân thì muốn bản thân riêng hưởng, còn nhục bản thân lại muốn san sẻ phát phân cho  toàn thiên hạ chịu phụ, dẫn đến việc ngư dân dấu biệt vị trí tàu cá và ngư trường của mình khiến khi gặp nạn thì đất liền không biết đâu mà ra cứu còn khi gặp hên thắng lớn thì bị nước ngoài không chịu mua do thiếu tài liệu xác nhận ngư trường, còn các vị lô-cốt ngà thì có vị chỉ kiếm đọc tài liệu của sinh viên vô danh tiểu tốt Lào ở bên Lào để yên tâm thế giới nào ai biết đến kẻ tiểu tốt vô danh nên mình tha hồ lấy làm luận văn tiến sĩ Việt Nam tại Việt Nam của mình cho tuyệt đối an toàn. Kỳ dư, khi có thời gian dài những 40 năm ở không nghiên cứu gì đó thì họ cũng chẳng hơi đâu tìm đọc các tài liệu của người khác vì sợ rủi chẳng may mà công trình mình “tinh anh phát tiết ra ngoài” có ngày thành kiệt tác, nên nếu để có gì dính dáng đến ý tưởng của “mấy thằng khác” thì tụi nó đòi hưởng chung danh tác quyền nghiên cứu thì uổng quá, thà mày mò rị mọ mò mẫm một mình vùi trọc lóc đầu nghiên cứu trớt quớt suốt 40 năm cũng không sao.

Vì thấy thảm thương thay cho các đấng lô-cốt ngà, tác giả bài viết này nhân đây tuyên bố toàn bộ các chi tiết trong bài viết này và các bài viết nơi các đường link có liên quan đều được tác giả cho bất kỳ ai trong thiên hạ tùy nghi sử dụng để nghiên cứu hình thành luận án luận văn bất kỳ, không cần xin phép, không cần thông báo, chẳng cần chia chác tiền bạc bất kỳ.

Lý do của sự “hào phóng” trên là tác giả ở chòi ngà chứ không ở tháp ngà hải ngoại hay lô-cốt ngà nội địa nên không được Nhà Nước quan tâm lắng nghe, nên càng rất cần các vị lô-cốt ngà sử dụng quyền uy nêu lên ắt Nhà Nước đương nhiên lắng nghe tôn bái, cho đem áp dụng, nhờ đó quốc gia thái bình, quốc dân an lạc, khu vực hân hoan, châu lục yên ắng, thế giới hoan ca, thì biết đâu bổn thân sẽ được ké phần nào phước đức chăng.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tài liệu tham khảo:

Tham Luận của Hoàng Hữu Phước tại Hội Thảo Khoa Học Toàn Quốc 18/6/2010: Giao Thoa Ngôn Ngữ Việt-Anh Và Thực Chất Vấn Đề Giữ Gìn Sự Trong Sáng Của Tiếng Việt

Vũ Khí Tối Thượng Của Tiếng Việt Cho Thời Kỹ Thuật Số: Hồi Ức Về Một Sự Thật Chẳng Còn Người Việt Nam Nào Trên Thế Giới Còn Nhớ Hay Biết Đến     18-10-2009

Người Việt Tên Tiếng Anh: Tại Sao Không? 26-9-2012

Cải Tiến Chữ Viết Tiếng Việt

Bài 1: Vấn Nạn Bùi Hiền

Hoàng Hữu Phước, MIB

28-12-2017

Wordpress Cải Tiến Tiếng Việt 1- Vấn Nạn Bùi Hiền

Mấy tuần nay râm ran lùng bùng vụ gọi là “công bố cải tiến Tiếng Việt” của Bùi Hiền.

Vốn không màng đến bất kỳ “công trình” nào của giới học thuật Việt Nam, bất kể “công trình” ấy về khoa học xã hội hay khoa học tự nhiên, do đã có niềm tin vững chắc rằng chẳng có gì gọi là đáng để đọc từ các “công trình cất ngăn tủ” ấy, và vốn từ nhỏ đã ưa chuộng ưa thích sự tĩnh lặng thanh bình trầm mặc ngoại vi vốn là đặc điểm thực thụ nơi nhà hàn lâm bẩm sinh (tức những người phải vừa có nội tâm bão loạn với những tư duy vung-xích-xiềng-quất-vào-mặt-nhân-gian, vừa có hùng biện bão tố bằng tới tấp các tác phẩm cùng những tranh biện nảy lửa nhằm lột lõa lồ đám đông khán thính giả hàn lâm trước mặt mình theo kiểu của Albert Einstein), tôi đã không nghe gì nhốn nháo trên diễn đàn xã hội về Bùi Hiền tức là cái vị mà tôi chưa từng nghe danh trong cái thế giới hàn lâm vốn luôn ồn ào do chỉ thuộc các nhà hàn lâm bẩm sinh. Bùi Hiền hoàn toàn không có năng lực và năng khiếu của năng động tranh biện nảy lửa để bảo vệ cho các tác phẩm từ tư duy vung-xích-xiềng-quất-vào-mặt-nhân-gian của mình – nếu có. Bùi Hiền chỉ là một gả ỏn ẻn, thiếu tự tin, vừa thuộc dạng công thức nguyên liệu thành phần chung vừa theo công thức hoạt động rất đặc thù chung của chế độ: cán bộ cách mạng ngôi cao chỉ dám tung hê lải nhải lép nhép nhóp nhép gì đó mang tính kách mệnh chỉ khi không còn quyền lực ngôi cao.

Tuy nhiên, không phải cứ nói chẳng quan tâm là sẽ chẳng hề biết gì, vì đời có khối việc chẳng-đặng-đừng như các “forward” hoặc nội dung hoặc đường “link” hoặc cả hai mà các nhà giáo học trò của tôi do đang nhàn hạ rung đùi hưởng lương hưu nên có khối thời gian gởi ào ạt đến phone của tôi qua công cụ Viber. Nhờ vậy tôi mới có dịp đọc bài viết mang tựa đề “NÓI THẲNG: Ga-li-lê, Bùi Hiền và Tiếw Việt” của AQ trên Người Lao Động ngày 27-12-2017. Đó là một bài viết hạng xuất sắc về tư duy biện luận, chừng mực một cách mạnh mẽ đầy thuyết phục.

Là người hoạt động về ngôn-ngữ-Tiếng-Việt-thực-hành (tương tự phân ngành “thực hành” và “lý thuyết” của các khoa học tự nhiên) mạnh mẽ, liên tục, chuyên sâu, đúng đẳng cấp chuyên nghiệp quốc tế – tức buộc phải có (a) khả năng mạnh mẽ, liên tục, chuyên sâu, đúng đẳng cấp chuyên nghiệp, về một hay nhiều hơn một  ngoại ngữ chính của nhơn loại, (b) quá trình làm việc chuyên nghiệp về ngoại ngữ đó để nâng cao chất lượng so sánh, và (c) từng có tham luận tương hợp tại hội thảo cấp quốc gia, tôi cho rằng mình đương nhiên có thẩm quyền chuyên môn cao hơn Bùi Hiền và có quyền công dân – ngoài quyền tự do ngôn luận y như Bùi Hiền – để phát biểu các nhận định hàn lâm qua hai bài viết mà bài thứ nhất sẽ nêu các vấn nạn mang tên Bùi Hiền như sau.

Bài 1: Vấn Nạn Bùi Hiền

1- Lô Cốt Ngà Của Chế Độ

Người trong cõi ta bà thường dùng chung thành ngữ “tháp ngà” để ví những vị hàn lâm tập trung hoặc nghiên cứu hoặc thăng hoa tư duy luận bàn hoặc thế sự hoặc bàn luận chuyện mà nhân gian có khi vài thế kỷ sau mới nghiệm ra hoặc muôn đời chẳng thể nghiệm ra. “Tháp ngà” tự thân nhuốm màu xám của nghi ngại, màu đen của chê bai phi thực tế. Dù vậy, tự thân “tháp ngà” cũng óng ánh sắc màu tươi sáng của chiều cao lộ thiên (“tháp”) và độ quý (“ngà”) như nơi trấn ngự cao quý của các bậc hoặc hiền tài, hoặc kỳ tài, hoặc dị nhân thấu thị đầy cao quý.

Trong khi đó, ở Việt Nam hiện có “lô-cốt ngà” mà đặc điểm của lô-cốt là cực kỳ vững chắc và chìm sâu dưới đất.

Cực kỳ vững chắc vì ngự bên trong là các vị đảng viên mà Đảng Cộng Sản Việt Nam (a) do tôn trọng tri thức nên tin tưởng vào trí thức, và (b) do chỉ tin tưởng vào giai cấp nên ưu ái đầu tư tiền của hình thành nên một lực lượng trí thức của riêng Đảng bằng cách nhiều chục năm qua tích cực cử các cán bộ Đảng tất nhiên thuộc gia đình thuận lợi về giai cấp và thuộc diện sẽ được cơ cấu vào “nguồn” hoặc diện sẽ được dự kiến vào các ghế lãnh đạo các Bộ/Ban/Ngành/Đoàn Thể/Trung Ương/Địa Phương di du học nhằm có các văn bằng thạc sĩ/tiến sĩ. Điều này có nghĩa là hoàn toàn triệt tiêu tư duy đạo đức truyền thống ngàn đời của tổ tiên Việt vốn chỉ vinh danh những ý chí tự lập vươn lên của những kẻ hàn sĩ không bao giờ nhận được bất kỳ hỗ trợ nào mang danh “học bổng” từ các vương triều hoặc các “quỹ khuyến học” của các địa chủ phú thương, chỉ dành ghế đại quan cho những trạng nguyên/bảng nhởn/thám hoa xuất thân dân dã nghèo hèn ấy. Điều này có nghĩa việc các cán bộ được cử đi học sẽ có 7 lớp bê tông cốt thép thượng hảo hạng bao bọc lô-cốt gồm

(a) không chút lo toan về tiền bạc chi phí du học,

(b) không chút lo sợ “bọn thứ dân ngoài Đảng” giật mất ghế ngôi cao quyền trọng,

(c) không chút lo lắng về kết quả học tập vì chỉ  cần học xong có bằng cấp đem về làm nhãn mác chứ chẳng ai quan tâm xem bằng ấy có thuộc loại ưu tú hay không,

(d) không chút lo lắng về kết quả học tập vì chỉ cần có bằng cấp chứ chẳng ai quan tâm xem người cầm văn bằng ấy có nói và viết được ngoại ngữ tinh thông tinh tường hùng biện như gió khi về nước hay không,

(e) không chút lo lắng về kết quả học tập vì chỉ cần có bằng cấp chứ chẳng ai quan tâm xem cái sở học ấy của mình có thể áp dụng gì cho đời không vì chẳng ai có thể biết mình tốt nghiệp mà chẳng có ma nào ở nước ngoài thèm chiêu dụ tuyển dụng,

(f) không chút lo lắng bị bươi móc bỡn cợt chuyện tự nhiên mình thành thạc sĩ/tiến sĩ dưới đất chui lên trên trời rớt xuống tiến tới tự nhiên làm lãnh đạo cơ sở vì các lãnh đạo cấp trên của mình quyền lực cao ngút hơn mình cũng theo lối đào tạo nhân tài riêng cho Đảng y chang mình, và

(g) không chút lo lắng bị bươi móc bỡn cợt chuyện mình là thạc sĩ/tiến sĩ mà chẳng ưa viết lách chẳng thèm nghiên cứu gì cả vì toàn bộ các lãnh đạo cấp trên của mình quyền lực cao ngút hơn mình thậm chí “lãnh đạo” đại học cũng chẳng có công trình nghiên cứu gì mà thỉnh thoảng chỉ thấy có lãnh đạo đại học gì gì đó ăn cắp nội dung luận văn tốt nghiệp của sinh viên Lào ở tận bên Lào để làm luận án tiến sĩ của mình mà cũng được các giáo sư tiến sĩ Việt Nam khen nức nở đó có sao đâu.

Chìm sâu dưới đất nên –  như tác giả bài viết này đã rất rất nhiều lần trên blog này mỉa mai rằng – ngoài Quốc Hội và các cơ quan trung ương ra thì người dân – kể cả tác giả bài viết này dù là Nghị Sĩ – không thể biết được ở Việt Nam ai là “nhà khoa học” (thông tin báo đài hở một chút là ra rả “các nhà khoa học cho rằng”) và ai là “chuyên gia/chuyên viên” (Nghị Sĩ Hoàng Hữu Phước được Quốc Hội bảo có ngân khoản đểthuê chuyên gia viết bài cho nghị sĩ” mà dù Nghị ta có viết thư hỏi cũng không được Văn phòng Quốc Hội cung cấp hoặc danh sách “chuyên gia” hoặc định nghĩa “chuyên gia”, nên Nghị ta suốt từ 2011 đến 2016 tuyệt đối không dám động đến ngân khoản ấy dù chỉ một xu mà tự bỏ tiền túi ra dù đến chục triệu thuê người dân thu thập tài liệu và dịch tài liệu để phát biểu hùng biện trên nghị trường chứ không được như các nghị sĩ khác thì buổi họp nào cũng có sẵn bài viết để đọc nên phát biểu cực kỳ thường xuyên chẳng bỏ đề tài luật nào cả – trừ… Luật Biểu Tình).

Bùi Hiền và những bậc kỳ tài bảo bối của Đảng như Bùi Hiền đã luôn bất ngờ xuất hiện là do thuộc giới tinh hoa trí tuệ trí thức ngủ say trong lô-cốt ngà của Đảng suốt thời gian trước tuổi về hưu.

2- Giới Tinh Hoa Có Nhãn Mác Cầu Chứng Tại Tòa Của Chế Độ

Khi sự công kích chê bai Bùi Hiền trở nên rầm rộ trên không gian mạng, như một chuyện đương nhiên các giáo sư tiến sĩ khác cũng đột nhiên xuất hiện để hoặc ủng hộ Bùi Hiền hoặc lên tiếng dạy bảo người đời nên trân trọng Bùi Hiền và nên sử dụng ngôn ngữ thích hợp ra sao khi phê phán Bùi Hiền.

Vấn đề ở đây là: trong số các giáo sư tiến sĩ đang lên tiếng bảo vệ Bùi Hiền và dạy bảo thế gian về cách ứng xử với Bùi Hiền thì đã không có ai trước đây đã từng lên tiếng khuyên bảo mạng xã hội đừng nên tấn công chưởi bới đe dọa giết nghị sĩ Hoàng Hữu Phước khi ông này phát biểu ở nghị trường năm 2011 chống Luật Biểu Tình, và nên lắng nghe tìm hiểu tôn trọng ý kiến chống chỏi ấy của ổng.

Điều này cho thấy giới tinh hoa trí thức do Đảng bỏ tiền ra xây dựng riêng cho mình từ các cán bộ đảng viên “trẻ” đã hình thành nên một phe nhóm riêng, bầy đàn riêng, có nhãn hiệu cầu chứng riêng trên ngực áo trái, tích cực bảo vệ nhau trước công luận, hoặc tích cực nói về “công lý” mà Đảng nên tôn trọng đối với dân chủ-nhân quyền-tù nhân lương tâm, hoặc rủ nhau cùng ký tên kiến nghị đòi “công lý” cho ai đó, chứ không đời nào nói về “công lý” mà Đảng nên áp dụng trong mời mọc, trọng dụng người tài ngoài Đảng hơn cả người tài trong Đảng.

3- Quy Trình Hàn Lâm Của Chế Độ: Nghiên Cứu

Phần này được ghi ra cho đầy đủ nội dung, chứ các chi tiết thì chính Đảng cũng đã phải thừa nhận rằng cái gọi là “nghiên cứu” ở Việt Nam chỉ làm đầy hơn các hộc tủ chứ chẳng làm giàu hơn nền kinh tế quốc dân hoặc học thuật nước nhà.

Bùi Hiền cho rằng công trình của “cải tiến Tiếng Việt” (danh chính ngôn thuận phải là: “cải tiến chữ viết Tiếng Việt”) mất 40 năm nghiên cứu. Câu hỏi khủng khiếp phát sinh là:

a) Bùi Hiền có đã sử dụng thời gian công tác chính quy để nghiên cứu cá nhân? Nếu có thì đã gian manh ăn cắp của Nhà Nước bao nhiêu chục ngàn giờ của 40 năm với tiền lương từ tiền thuế của dân và từ tài nguyên quốc gia?

b) Như tác giả bài viết này đã lập đi lập lại rất rất nhiều lần rằng các “nhà sử học” và các “nhà nghiên cứu” nhất thiết phải bỏ tiền túi ra nếu muốn nghiên cứu, và tự xuất bản sách giới thiệu công trình của mình, chứ Nhà Nước không được bỏ tiền ra cưu mang, vì rằng nghiên cứu phải là công trình của cá nhân (ngay cả của nhiều cá nhân hoặc tập thể cá nhân) mà công trình nào cũng phải tự đấu tranh sinh tồn cật lực đầy khó khăn với sự chấp nhận của độc giả, của phản biện, trước khi trở thành thực sự có giá trị sử dụng. Chỉ khi thực sự có giá trị sử dụng tự thân chứ không từ sự ra lịnh cho sử dụng của Nhà Nước, nghiên cứu có giá trị tham khảo ban đầu ấy mới có thể được mua lại bởi Nhà Nước để phát hành sử dụng trong hệ thống giáo dục quốc dân.

Thế nhưng, thay vì sau 40 năm dày công nghiên cứu, Bùi Hiền lẽ ra hoặc in thành sách để ai muốn đọc thì tự do mua đọc, hoặc thảy lên internet để ai muốn đọc thì tự do đọc, Bùi Hiền lại theo quy trình hàn lâm xứ Việt khi

– Tự tiện dùng chữ “công bố” phải chăng với dụng ý nghiên cứu không đến từ ý riêng của cá nhân mà là từ gợi ý hay khuyến khích hoặc đặt hàng của Nhà Nước? In sách là quyền cá nhân xin phép và tiến hành khi được giấy phép. Công bố hoàn toàn không dính dáng gì đến cá nhân trừ phi là “công bố chùa” trên mạng, mà đã là “chùa” thì vô giá trị và không thể gọi là “công bố”. Chưa kể, “công bố” là cho một kế hoạch, một ý kiến, và cũng có nghĩa vẫn chưa có tác phẩm nào hoàn tất hoàn thành đầy đủ dưới dạng một quyển sách cả. Chưa có tác phẩm thì sao lại gọi là dày công nghiên cứu 40 năm? Phải chăng phóng đại gian trá là tác phong nhuần nhuyễn của các nhà nghiên cứu do Đảng sinh ra, tạo ra, nặn ra, mua về?

– Tự tiện cho rằng cứ tổ chức hội thảo và Bùi Hiền sẽ đến giải thích những gì chưa ai hiểu. Ai có quyền tổ chức hội thảo cấp quốc gia, và chi phí cho hội thảo ấy đến từ đâu? Phải chăng quy trình quái gở cho nghiên cứu ở Việt Nam là cứ hãy nghiên cứu đi, Nhà Nước có khối tiền để tiêu cho các hội thảo và các công trình nghiên cứu cá nhân sẽ tự động biến thành có giá trị quốc gia để tác giả công trình tự động được nhận tiền tỷ thù lao?

4- Quy Trình Hàn Lâm Của Chế Độ: Công Quỹ & Ngân Sách

Từ quy trình nghiên cứu hàn lâm trên, có thể nói quy trình tiêu xài công quỹ và ngân sách của Việt Nam đối với hoạt động nghiên cứu không những là sự hoang phí mà còn là sự chà đạp công luận, tội phản quốc, tội tham nhũng tày trời.

5- Quy Trình Hàn Lâm Của Chế Độ: Cung Cách Phản Chế Độ

Tất cả bốn nội dung trên dẫn đến một sự thật là cái quy trình nghiên cứu hàn lâm chặt chẽ của chế độ mang cung cách phản chế độ, vì rằng các nghị quyết của Bộ Chính Trị và Trung Ương Đảng luôn đề cao giá trị của tri thức trong đại cuộc hiện đại hóa – công nghiệp hóa đất nước và vai trò của trí thức, trong khi Bùi Hiền và những người như Bùi Hiền hoàn toàn chỉ để lộ ra năng lực kém cỏi cho thấy sự thất bại triền miên của Đảng khi không sử dụng thực chất các lực lượng trí thức ngoài Đảng đã vươn lên từ tự lực cánh sinh, mà thay vào đó là đầu tư tiền của cho những cán bộ trẻ của Đảng nhanh chóng có bằng cấp một cách thuận lợi để làm nguồn nhân lực riêng phục vụ các kế sách thuần chính trị của Đảng.

Sự hùng mạnh của Việt Nam tùy thuộc vào tri thức và trí thức chứ không tùy thuộc vào số lượng thạc sĩ/tiến sĩ.

Thạc sĩ/tiến sĩ của Đảng để làm tổng giám đốc hay chủ tịch các đại dự án luyện cán thép làm ô nhiễm trầm trọng môi sinh và tiêu tốn điện năng.

Tri thức/trí thức tự túc của đất nước để làm đất nước giàu mạnh khôn ngoan nhờ nhận ra sự thật rằng nhập khẩu sắt thép phục vụ xây dựng chính là bảo vệ môi trường sống cũng như tiết kiệm được điện năng.

Thạc sĩ/tiến sĩ của Đảng đang lần lượt tiến vào nhà tù vì đã gây thiệt hại khủng khiếp cho cả nền kinh tế cùng uy tín quốc gia.

Tri thức/trí thức tự túc ngoài Đảng của đất nước đang lần lượt biến mất khỏi đoàn quân tích cực dựng xây đất nước do không bao giờ có chính sách khả thi khả dụng khả dĩ trân trọng tri thức và khả năng của trí thức thuộc chủng loài này.

Trong nhiệm kỳ Quốc Hội Khóa XIII đã có vị đứng đầu một viện nghiên cứu gởi nhiều bộ tài liệu in ấn công phu tốn kém (in màu trên giấy dày trắng tốt) cho tất cả 500 nghị sĩ. Viện do Nhà Nước lập nên. Viện do Nhà Nước xây nên và bàn giao cơ sở vật chất. Viện mang một cái tên vớ vẩn. Viện nghiên cứu những vấn đề vớ vẩn. Viện khoe những quan hệ vớ vẩn với các viện học thuật vớ vẩn ở những nước ngoài vớ vẩn. Và Viện đã dùng tiền ngân sách – hay của nước ngoài tài trợ – để viết ra rả về sự vĩ đại của Hồ Chí Minh mà Đảng Cộng Sản đã luôn làm sai lời dạy của Hồ Chí Minh, luôn chống lại Hồ Chí Minh, khiến nước nhà lạc hậu điêu linh. Vị đứng đầu ấy gởi thư đến tác giả bài viết này để kiện Đảng và Nhà Nước đã đụng đến Viện, lấy lại Viện, vì Viện nay thuộc quyền sở hữu có giấy chủ quyền nhà đất mang tên vị đứng đầu Viện. Vị đứng đầu Viện dọa đe tử thủ, quyết không để Nhà Nước cướp đất cướp Viện mà Nhà Nước đã ban cho Viện.

Rõ ràng Đảng đã có một lớp Đảng viên được chọn để biến thành trí thức, và các trí thức này hoặc

a) Đang công tác như những nhà tư vấn chính phủ nhưng với năng lực hoàn toàn kém (qua thực tế chứng minh: Việt Nam luôn thua trên trường quốc tế về cơ hội doanh thương, phát triển kinh doanh, hùng biện tranh chấp kinh doanh, hùng biện tranh chấp lãnh thổ, v.v.), hầu như chỉ để giải thích cho lãnh đạo Đảng và Nhà Nước các thuật ngữ chuyên ngành, hoặc tài ba lắm cũng chỉ ở mức độ cho biết đối với một sự cố đã xảy ra thì tiền lệ thế giới ra sao, luật thế giới thế nào, và Việt Nam nên chọn giải pháp gì; kỳ dư, hoàn toàn vô dụng bất tài trong tiên tri thấu thị để chặn ngăn hiệu quả ngay từ trứng nước các bất cập hay bất lợi có thể xảy đến trong lĩnh vực mình phụ trách;

b) Đang không làm gì cả ngoài việc ký tên vào các văn bản;

c) Đang thụ án hay đang đứng trước vành móng ngựa trong các vụ đại án kinh tế; hoặc

d) Đang như Bùi Hiền bất ngờ “công bố” một công trình nghiên cứu “40 năm” vẫn chưa hoàn thành nhưng nay muốn có hội nghị hội thảo quốc gia để từ đó Nhà Nước có thể công khai công nhận giá trị của công trình đó rồi chu cấp nhiều tỷ đồng cho Bùi Hiền dành 40 năm tiếp theo đúc kết thành sách in cấp phát miễn phí cho các thư viện tỉnh thành quận huyện xã phường bản làng cho nhân dân mở mang trí hóa.

Không bao giờ có việc khi có bằng thạc sĩ/tiến sĩ là tự động trở thành “nhà trí thức”. Do đó, có thể Đảng đang có nhiều đảng viên thạc sĩ/tiến sĩ, nhưng không phải vì thế mà nói Đảng đã có nhiều “nhà trí thức” nên không cần phải tìm kiếm các nhà “trí thức” tự lập tự túc ngoài Đảng.

Bùi Hiền quả là một sự hỡi ơi.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Ghi chú: Kính mời đón đọc tiếp bài 2 khảo luận hùng biện duy nhất của Việt Nam: Những Nội Dung Duy Nhất Đáng Quan Tâm Cho Một Chữ Viết Mới Của Tiếng Việt

Tài liệu tham khảo:

Tham Luận của Hoàng Hữu Phước tại Hội Thảo Khoa Học Toàn Quốc 18/6/2010: Giao Thoa Ngôn Ngữ Việt-Anh Và Thực Chất Vấn Đề Giữ Gìn Sự Trong Sáng Của Tiếng Việt

Vũ Khí Tối Thượng Của Tiếng Việt Cho Thời Kỹ Thuật Số: Hồi Ức Về Một Sự Thật Chẳng Còn Người Việt Nam Nào Trên Thế Giới Còn Nhớ Hay Biết Đến     18-10-2009

Người Việt Tên Tiếng Anh: Tại Sao Không? 26-9-2012

Giáng Sinh 2017: Sự Nhục Nhã Dành Cho Liên Hợp Quốc

Hoàng Hữu Phước, MIB

26-12-2017

Bất kỳ ai quan tâm đọc các bài viết của tôi từ thủa hồng hoang của Yahoo!360(blog “Aspirations”) đầu những năm 2000 đến nay ắt biết tôi luôn thẳng thừng khinh miệt từ bọn gốc Việt chống Việt đến bọn Tàu chống Việt và bọn Liên Hợp Quốc có nợ máu với Việt, cũng như luôn nói đúng về sự thất bại của cả ba.

Bất kỳ ai quan tâm đọc các bài viết của tôi từ thủa hồng hoang của Yahoo!360(blog “Aspirations”) đầu những năm 2000 đến nay ắt biết tôi luôn ủng hộ Saddam HusseinMuammar Gaddafi cũng như tuyên bố mang tính tiên tri thấu thị thế giới sẽ hỗn loạn nếu để yên cho Mỹ và NATO tiêu diệt hai đấng vĩ nhân duy nhất có tài đạp đầu khủng bố ấn chúng xuống bùn nhơ vạn đại này.

Trong bài Ngày Tàn Của Liên Hợp Quốc – Sic transit gloria mundi đăng trên Emotino.com (blog “Hoang Huu Phuoc”) ngày 11-9-2011 và lập lại trên WordPress.com (blog “HoangHuuPhuocVietnam”) này ngày 28-9-2015, tôi có nêu những lý do Liên Hợp Quốc phải bị xóa sổ. Nếu như học sinh trưởng lớp 10 Nguyễn Bá Tòng Gia Định Hoàng Hữu Phước có thở than với Đinh Thị Mai Trâm, người yêu đầu đời của mình, rằng Việt Nam Cộng Hòa sẽ mất nước về tay Cộng Sản Bắc Việt, để rồi sự thực ấy xảy ra chỉ hai năm sau đó, thì chuyện Việt Nam Cộng Hòa sụp đổ có chán vạn người khác của cả hai miền cũng có thể “tiên đoán” được một cách dễ dàng; trong khi mắng mỏ Liên Hợp Quốc và bảo nó sẽ sụp đổ thì chi có Nghị sĩ Hoàng Hữu Phước mà thôi, với điềm báo bổ sung hiển hiện ngay trong kỳ Merry Christmas 2017 này.

Khởi đầu với tuyên bố rất đúng đắn của Tổng Thống Donald Trump về quyết định cho dời Đại Sứ Quán Hoa Kỳ từ  thành phố Tel Aviv về Jerusalem vốn là nơi Chính phủ Israel tuyên bố là thủ đô. Hội Đồng Bảo An – cơ quan vô dụng đã chưa từng bảo đảm được an bình an ninh ngay cả cho các quốc gia thành viên, đã vậy còn bó tay để mặc Mỹ xâm lược Iraq tiêu diệt Saddam Hussein và làm ngơ để NATO xâm lược Libya tiêu diệt Muammar Gaddafi nếu như không nhắc luôn đến chuyện làm ngơ trước các lịnh cấm vận tàn khốc chống Cộng-Hòa Xã-Hội Chủ-Nghĩa Việt-Nam – đã hùa nhau chống lại quyết định đó của Donald Trump.

Cần phải nói rõ ở đây là nhiều đời tổng thống Mỹ trước đây đã luôn tuyên bố Jerusalem là thủ đô của Israel, còn Liên Hợp Quốc thì trong 20 năm qua vẫn không thể nào thúc đẩy hiện thực hóa được việc phân định Jerusalem thành hai khu vực để làm thủ đô của Israel và Palestine. Căng thẳng và xung dột đã luôn tiếp diễn. Donald Trump đã có bước đi đầy đảm lược, tuyệt diệu, và duy nhất đúng: đưa lời nói của các đời tổng thống tiền nhiệm vào thực hiện nhằm buộc Israel và Palestine phải trực tiếp đàm phán trước sự đã an bài chứ không được phép dây dưa tiếp tục bỏ lửng Jerusalem “thuộc cả hai” mà chẳng ai làm chủ cả ngoài sự leo thang chém giết.

Trước sự đồng lòng ra nghị quyết công kích Tổng Thống Donald Trump của Hội Đồng Bảo An, Đại Sứ Phái Bộ Mỹ tại Liên Hợp Quốc Bà Nikki Haley đã dùng đặc quyền phủ quyết nghị quyết ấy và dõng dạc tuyên bố: “Hoa Kỳ có quyền chủ quyền quyết định có đặt đại sứ quán hay không và đặt nó ở nơi nào”, và vừa đe dọa “Những gì chúng tôi chứng kiến hôm nay tại Hội Đồng Bảo An là một sự sĩ nhục. Chúng tôi sẽ không quên việc này” vừa lớn tiếng làm nhục Liên Hợp Quốc “Đây là thêm một thí dụ cho thấy Liên Hợp Quốc gây hại nhiều hơn trong xử lý xung đột Israel – Palestine”.

Noel 2017 (1)

Đại sứ Nikki Haley khẳng định: “Mỹ sẽ lập đại sứ quán tại Jerusalem. Không việc bỏ phiếu nào của Liên Hợp Quốc tạo nên bất kỳ sự khác biệt nào đối với quyết định dời đại sứ quán cả. Tuy nhiên việc bỏ phiếu này sẽ tạo nên sự khác biệt đối với cách Mỹ nhìn nhận Liên Hợp Quốc cũng như cách Mỹ xem xét các quốc gia nào đã bất kính chúng tôi tại Liên Hợp Quốc

Noel 2017 (7)

Sau khi Mỹ dùng quyền phủ quyết bác quyết nghị của Hội Đồng Bảo An, nội dung chống quyết định của Mỹ lại được đẩy tiếp lên Đại Hội Đồng cho một nghị quyết mang tính đa số, không thể bị Mỹ áp dụng quyền phủ quyết, nhưng tuyệt đối vô dụng do không có hiệu lực bắt buộc thi hành. Tất cả những quốc gia nào – kể cả Việt Nam – đồng tình với nghị quyết của Đại Hội Đồng đồng thanh chống lại quyết định của Tổng thống Mỹ Donald Trump đều thuộc một trong sáu tổ hợp category sau đây:

a) Những quốc gia thù địch với Mỹ, muốn chộp bất kỳ cơ hội nào cũng được để biến Mỹ thành thiểu số;

b) Những quốc gia bắt chước các thành viên NATO (NATO khét tiếng trong ngụy tạo căng thẳng liên tục với Liên Xô trước đây và Nga hiện nay để Mỹ phải đổ tiền của, khí tài quân sự Mỹ, và quân đội Mỹ trú đóng để bảo vệ các quốc gia thành viên, giúp các quốc gia này không phải mất nhiều chi phí cho quốc phòng mà thay vào đó là xây dựng trụ sở NATO mới cực kỳ nguy nga hoành tráng để hưởng thụ xa hoa và xây dựng kinh tế giàu mạnh để đánh bại Mỹ ngay tại thị trường Châu Âu) trong con-tin-hóa Hoa Kỳ, kéo dài tình trạng không giải quyết Jerusalem để trục lợi Hoa Kỳ (dùng tiền Hoa Kỳ duy trì các phái bộ Liên Hợp Quốc tại Israel và Palestine);

c) Những quốc gia nhược tiểu không muốn làm mếch lòng số đông;

d) Những quốc gia vì sĩ diện buộc phải chõi lại siêu cường;

e) Những quốc gia theo phe nhóm hữu hảo với Israel hoặc Palestine; hoặc

f) Những quốc gia ẩn mình trong đám đông cho an toàn.

Tổng thống Donald Trump đã trợ lực cho Đại sứ Nikki Haley bằng lời nói không hề có chút ẩn ý rằng “Hãy cho chúng cứ bỏ phiếu chống lại chúng ta. Chúng ta sẽ tiết kiệm khối tiền. Chúng ta cóc cần.”

Noel 2017 (6)

Thê là Đại Sứ Nikki Haley ban cho Liên Hợp Quốc quả đắng ngay ngày Lễ Giáng Sinh 2017 khi tuyên bố: “Việc Liên Hợp Quốc làm ăn không ra hồn và lạm chi vung tay quá trán thì ai cũng rõ mười mươi. Chúng tôi sẽ không để sự hào phóng của nhân dân Mỹ tiếp tục bị lạm dụng hoặc không bị kiểm tra

Noel 2017 (5)

trước khi công bố cắt giảm 285 triệu USD trong tài khóa hoạt động 2018-2019 của Liên Hợp Quốc

Noel 2017 (4)

Niềm tự hào dân tộc trào dâng với dồn dập các ý kiến trên các trang mạng, như:

– Cựu Đại sú Mỹ tại Liên Hợp Quốc John Bolton lên tiếng ủng hộ Nikki Haley: “Israel là quốc gia duy nhất trên thế giới mà Tòa Đại Sứ Mỹ không đặt ở thủ đô. Tổng Thống hôm nay đã nhìn nhận một thực tế”.

Noel 2017 (3)

– Còn các công dân Mỹ thi nhau nhạo báng Liên Hợp Quốc; có người còn cho rằng trụ sở Liên Hợp Quốc không nên đóng tại Mỹ vì mỗi năm chúng làm Mỹ tiêu tốn nhiều tỷ USD chỉ mới tính về chi phí bảo vệ các vị đứng đầu đại diện các quốc gia cùng vợ/chồng của họ đến đây trấn nhậm công tác, và thật là tức cười khi phải bảo vệ luôn các đoàn của mấy quốc gia nhược tiểu chẳng ai biết tới.

Noel 2017 (2)

Liên Hợp Quốc phải bị dẹp bỏ và phải được thay thế bằng một tổ chức quốc tế mới, đàng hoàng hơn, với những Tổng Thư Ký đẳng cấp cao hơn bọn nhố nhăng ngu đần làm Tổng Thư Ký Liên Hợp Quốc bốn năm nhiệm kỳ vừa qua.

Hoa Kỳ dưới thời Donald Trump đã tạo nên tiền lệ tuyệt diệu cho thế giới: Nước Mỹ Trên Hết đối với Hoa Kỳ; Việt Nam Trên Hết đối với Việt Nam; Nước Mỹ có quyền chủ quyền để quyết định Mỹ phải làm gì; Việt Nam có quyền chủ quyền để quyết định Việt Nam phải làm gì; v.v.

Nếu được trang bị tinh thần Việt Nam Trên Hết và có đội ngũ nhân sự ngoại giao vững vàng mạnh mẽ như Nikki Haley, Việt Nam lẽ ra Giáng Sinh 2017 này đã có tên trong danh sách ủng hộ Hoa Kỳ với tuyên bố sẽ dời Đại Sứ Quán Việt Nam từ Tel Aviv về Jerusalem – đơn giản vì (a) Jerusalem là thủ đô của Israel và (b) Việt Nam hoàn toàn không có quyền gây gỗ với Israel để giằng lấy Jerusalem trao về cho Palestine.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế, Nghị-sĩ Khóa XIII

Tham khảo:

Đinh Thị Mai Trâm

Muammar Gaddafi

Ngày Tàn Của Liên Hợp Quốc – Sic transit gloria mundi

Tôi và Saddam Hussein

Đảng Bây Giờ Mới Trở Lại Gần Đúng Là Đảng

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế, Nghị-sĩ Khóa XIII

22-12-2017

Đảng Cộng Sản Việt Nam đã là một đảng chính trị tức chính đảng của Việt Nam và là chính đảng duy nhất ở Việt Nam theo thực lực, thực tế lịch sử, và thực thi theo hiến định.

Theo thực lực, một đảng chính trị nhất thiết phải có tổ chức, có lãnh đạo, có cương lĩnh chính trị, có chiến lược chính trị, có tài lực, có nhân lực tạo lực lượng quần chúng, có nhân lực tạo lực lượng vũ trang và nắm quyền lãnh đạo tất cả các lực lượng vũ trang, có lãnh thổ, có đấu tranh để thực hiện cương lĩnh cho đến cùng, và khi thuận lợi giành lấy chính quyền theo cách hoặc chính thức (đấu tranh nghị viện trong môi trường hiến định) hoặc chính danh (đấu tranh giải phóng) để trực tiếp cai quản cai trị đất nước.

Như đã nêu trong bài Gia Phì Sinh Hiếu Tử, Quốc Thái Thức Trung Thần, Đảng Cộng Sản Việt Nam đã dần mất vị thế một chính đảng của Việt Nam.

Không một chính đảng nào lại tự làm suy yếu nguồn tài lực của mình bằng cách để đảng viên tự do phá sụp các ngân hàng, phá sụp các tổng công ty, phá trọc trắng hếu các khu rừng xanh, độc hóa các nguồn nước của dân tộc và thủy tộc, thả cho tư bổn né thuế, tích cực đầu tư vào những nội dung từ lỗ đến mất trằng, v.v.

Không một chính đảng nào lại tự làm suy yếu nguồn nhân lực của mình bằng cách tước bỏ vũ khí bạo lực cách mạng ra khỏi các lực lượng vũ trang, tước bỏ quyền được bảo vệ cao nhất khỏi tay các lực lượng vũ trang trong khi tất cả các quốc gia trên toàn thế giới luôn dành cho các lực lượng vũ trang của họ (nước ngoài: án tử hình dành cho kẻ nào sát hại nhân viên công lực; Việt Nam: ai muốn đánh đập nhân viên công lực thì xin mời cứ tự nhiên); bố trí người bất tài vô hạnh  miễn sao đúng với quy trình để ngự tất cả các ngôi cao quyền lực; đầu tư khổng lồ tậu cho được các bằng tiến sĩ/thạc sĩ về phân phát cho hàng ngàn lãnh đạo “trẻ tài năng” lực lượng kế thừa của Đảng; bỏ mặc cho các lực lượng chủ lực của Đảng như Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam tự tung tự tác tự suy yếu tự thải loại ra khỏi đời sống chính trị Việt Nam, hoàn toàn thất bại trong nhận diện người giỏi người tài người thực sự hữu dụng cho đất nước này, v.v.

Không một chính đảng nào lại tự đốt bỏ cương lĩnh chính trị của mình bằng cách dung dưỡng bất kỳ sự “xét lại” nào và để yên cho đảng viên có quyền đứng núi này trông núi nọ.

Tuy nhiên, dù với một vết nhơ không đáng có như trên, Đảng Cộng Sản Việt Nam nay đã dần trở lại vai trò một chính đảng. Thời mở cửa đẻ ra các đảng viên như trẻ nít quê mùa vô tư vô tâm đã qua, với bằng chứng là đầu tháng 12 năm 2017 đã có mẫu tin này trên truyền thông chính thống toàn cõi Việt Nam:

Đảng Bây Giờ Mới Trở Lại Gần Đúng Là Đảng (2)Đảng Bây Giờ Mới Trở Lại Gần Đúng Là Đảng (1)

cho thấy nhiều chục năm qua đã và đang có sự suy đồi thật khốn nạn rằng các phương tiện thông tin, truyền thông, mạng xã hội, đã bị các đảng viên lợi dụng và sử dụng hoàn toàn ngoài tầm vói bắt cũng như ngoài tầm trí hóa khả dụng của tất cả những tinh hoa chính trị của chế độ, khiến đã có những chuyện tưởng như đùa do không thể nào tưởng tượng nổi lại có thể xảy ra tại một quốc gia cộng sản như Việt Nam: “nói xấu, bôi nhọ, hạ thấp uy tín, vai trò lãnh đạo của Đảng” mà điều khôi hài nhất là đến tận ngày nay mới có quy định những đảng viên nào như thế sẽ bị khai trừ Đảng.

Thế thì những thằng đảng viên mất dạy đã nhanh tay lẹ chân trước 12-2017 đã kịp “bôi nhọ lãnh tụ, lãnh đạo Đảng, Nhà nước” cũng như đòi xóa đảng (tức theo đa đảng, đa nguyên) và vi hiến (đòi tam quyền phân lập) thì phải chăng được “hạ cánh an toàn”, tiếp tục hưởng lương hưu hậu hĩ của Đảng, còn con cháu tiếp tục hưởng các đặc quyền đặc lợi vốn dành riêng cho gia đình đảng viên cốt cán cáo cấp trung kiên?

Thế thì phải chăng hàng thế kỷ nay Đảng Cộng Sản Việt Nam có quy định cực kỳ lỏng lẻo về kỹ luật, theo đó phải chăng có mặc định rằng trở thành Đảng viên Cộng sản đương nhiên là thánh thần miễn nhiễm trước mọi xấu xa tiêu cực và bất khả xâm phạm trước luật pháp quốc gia nên không thể bị khai trừ Đảng ngay cả sau khi bôi nhọ lãnh tụ (lãnh tụ duy nhất của Việt Nam là Hồ Chí Minh)?

Các nghị sĩ mà tất nhiên tuyệt đại đa số là đảng viên Cộng sản chức sắc thì bỏ mặc thực tế dữ dội của toàn cầu và phớt lờ ý kiến tuyệt đối công chính của người dân

Đảng Bây Giờ Mới Trở Lại Gần Đúng Là Đảng (4)

nên chỉ biết châu đầu vào nhau tụm năm tụm ba ngáy ngủ từ năm 2011 rằng Việt Nam “biểu tình” được vì “thế giới họ biểu tình đàng hoàng được mà”, hoặc “bắn” thì “dã man” quá nên hãy noi theo mấy nước văn minh mà tiêm thuốc độc (khiến có một thời gian dài Việt Nam bị khủng hoảng nghiêm trọng không xử tử được bất kỳ ai do nhà sản xuất thuốc độc tuyên bố không bán cho Việt Nam Cộng Sản hành quyết người dân vô tội), còn mới đây hùng hổ nói mông muội gì đó về “tính nhân đạo, nhân văn của pháp luật xã hội chủ nghĩa

Đảng Bây Giờ Mới Trở Lại Gần Đúng Là Đảng (3)

nghĩa là hễ “biểu tình” thì nêu danh đeo bám hít hà luật “thế giới”, còn muốn tha cho tên tử tù tàn độc thì lại viện cái luật pháp “xã hội chủ nghĩa” quái gở quỷ quái kỳ quái kỳ cục kỳ khôi không cần kỳ cọ nào đó chớ ai biết.

Đảng Cộng Sản phải hà khắc, phải nghiêm khắc với đảng viên của mình gấp vạn lần, đơn giản vì như đã chốt trong bài Quốc Thái Thức Trung Thần: thời thái bình là thời đại hỗn loạn nhất.

Thời loạn không hỗn loạn vì vẫn còn kỹ luật sắt máu để hạn chế hỗn loạn.

Thời bình không còn các kỹ luật sắt máu nên hỗn loạn chỉ có gia tăng vượt ngoài sức kềm tỏa của giới cầm quyền nào bắt đầu muốn bản thân mang hình dáng những ông bụt bà tiên, tự nhiên cho rằng mình ngu muội và thấy nhất thiết phải theo Tây cho muôn phần vinh diệu văn hóa văn vẻ văn minh.

Sau khi chấn chỉnh lại việc “khai trừ Đảng”, Đảng nên có bước tiếp theo là giáo dục răn đe các đảng viên, các chuẩn đảng viên (tức lực lượng hậu bị), và ban hành nhiều quy định bổ sung như tước bỏ các quyền lợi bản thân và gia đình người bị khai trừ Đảng, và công bố không áp dụng bất-hồi-tố đối với những đảng viên nào đã sướng mồm bôi nhọ lãnh tụ, lãnh đạo, Đảng trước thời khắc 12-2017.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế, Nghị-sĩ Việt-Nam Khóa XIII, Quan Nhĩ Mục của Đảng Cộng Sản Việt Nam

Tham khảo:

Gia Phì Sinh Hiếu Tử, Quốc Thái Thức Trung Thần  18-12-2017

Bôi Nhọ  02-12-2015

Thư Gởi Chủ Tịch Trung Ương Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam Trần Thanh Mẫn  11-10-2017

Tình hình kẹt xe ở Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh sẽ còn có giải pháp nào hữu hiệu?

Hoàng Hữu Phước Trả Lời Câu Hỏi 6

Hoàng Hữu Phước, MIB

22-12-2017

Ngay khi Hà Nôi công bố giá trị giải thưởng vấn kế giải quyết tình trạng giao thông là tôi đã nói ngay rằng cách chi mà có giải pháp.

Ngay khi Thành phố Hồ Chí Minh công bố làm cầu vượt giải quyết kẹt xe ở cửa ngõ Sân Bay Tân Sơn Nhất, tôi đã nói ngay rằng cầu vượt sẽ không là giải pháp thành công.

Cơ sở cho những “tiên đoán” không sai của tôi gồm:

– Không bao giờ giải quyết được những vấn đề giao thông/hạ tầng giao thông/kẹt xe/ngập nước nếu vẫn chưa trước hết phải có luật pháp/quy định nghiêm khắc, hà khắc;

– Không bao giờ giải quyết được gì nếu vẫn ngây thơ ngây ngô ngây dại lảm nhảm hoài về “giáo dục người dân có ý thức hơn”;

– Không bao giờ giải quyết được gì nếu chưa tìm đến đúng nhà tư vấn chiến lược thực thụ;

– Không bao giờ giải quyết được gì nếu luôn luôn giở cẩm nang in sẵn rằng lĩnh vực A thì hỏi ông A, lĩnh vực B thì hỏi ông B, lĩnh vực C thì hỏi bà C, nội dung “Sân bay Tân Sơn Nhất” thì hỏi “kiến trúc sư” X, nội dung xây dựng thì hỏi “nguyên Bộ trưởng” Y, nội dung nông nghiệp/giáo dục/kinh tế thì hỏi “giáo sư” Z1/Z2/Z3, v.v. và v.v.

Đối với vấn nạn kẹt xe ở Sân bay Tân Sơn Nhất thì muốn có biện pháp thành công thì nhất thiết phải xử lý các xuất phát điểm gây ra vấn nạn ấy như đã nêu chi tiết tại bài Phi Trường Tân Sơn Nhất.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo:

Người Việt Tên Tiếng Anh: Tại Sao Không? 18-9-2015

Tứ Đại Ngu  2012

Vi Phạm Quyền Tự Do Cá Nhân  27-12-2016

Định Tính Và Định Lượng Tuổi Trẻ  12-9-2014

Chìa Khóa Của Cường Thịnh  05-11-2016

Lại Thu Trúc 22-12-2015

Phi Trường Tân Sơn Nhất  07-01-2009

Vì sao cứ Cải Cách Giáo Dục hoài?

Hoàng Hữu Phước Trả Lời Câu Hỏi 5

Hoàng Hữu Phước, MIB

22-12-2017

Cải cách giáo dục ở nơi khác trên hành tinh này là hoạt động không ngừng cập nhật, không ngừng đổi mới, với mục đích duy nhất là làm một nền giáo dục đã thành công nay trở nên tương thích hơn, hiệu quả hơn, tốt đẹp hơn, ngõ hầu dẫn đến xã hội có nguồn nhân lực chiếm lĩnh đỉnh cao và bất khả chiến bại trên trường quốc tế. Cải cách do đó phải không ngừng, phải hoài hoài.

Cải cách giáo dục ở Việt Nam là động tác tự cứu mình ngay khi sự thất bại trở thành hiển nhiên của một cải cách giáo dục trước đó và toàn bộ kinh phí đã bị ngốn sạch sành sanh không còn lại chút gì để sửa chữa, chỉnh điều.

Lý do có sự thất bại triền miên mang tính truyền thống thâm căn cố đế trong giáo dục và cải cách giáo dục ở Việt Nam: chưa hề có chuyên viên thực thụ nào về giáo dục có kinh qua giảng dạy thành công, có kết quả hữu hiệu từ giảng dạy thành công, có hiểu biết và nghiên cứu sâu sắc về tất cả các lĩnh vực giảng dạy/học tập/soạn giáo trình/lý luận giáo dục cao cấp trong thấu đáo thế mạnh dân Việt và thế mạnh dân Âu Mỹ, v.v., trong danh sách những “giáo sư” “phó giáo sư” của ban cải cách giáo dục của tất cả các kỳ cải cách giáo dục ở Việt Nam, thậm chí những vị có tên trong công trình cải cách giáo dục thất bại lần này lại tiếp tục có mặt trong danh sách cải cách giáo dục lần sau, với đặc điểm kinh phí cho lần cải cách giáo dục không bao giờ thành công sau luôn cao hơn kinh phí đài thọ cho lần cải cách giáo dục không bao giờ thành công trước.

Biện pháp duy nhất có thể khắc phục để có thể lần đầu tiên có được một cải cách giáo dục thành công: đơn giản hãy công khai tuyển chọn qua phỏng vấn trực tiếp các nhà chuyên nghiệp, thay vì tự lập danh sách “chuyên gia giáo dục” bất tài vô dụng từ lợi ích nhóm như từ trước đến nay tức chỉ toàn những nhân vật thuộc bí mật quốc gia đến độ chỉ có lãnh đạo Đảng, lãnh đạo Quốc Hội, lãnh đạo Nhà Nước mới biết đến năng lực của họ chứ toàn dân chẳng biết gì về các tối mật ấy.

 

 

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo:

Người Việt Tên Tiếng Anh: Tại Sao Không? 18-9-2015

Tứ Đại Ngu  2012

Vi Phạm Quyền Tự Do Cá Nhân  27-12-2016

Định Tính Và Định Lượng Tuổi Trẻ  12-9-2014

Chìa Khóa Của Cường Thịnh  05-11-2016

Lại Thu Trúc 22-12-2015

Phi Trường Tân Sơn Nhất  07-01-2009

Tại sao đến bây giờ Việt Nam mới quan tâm đến việc nội dung truyền thông phải tương thích với trẻ em?

Hoàng Hữu Phước Trả Lời Câu Hỏi 4

Hoàng Hữu Phước, MIB

22-12-2017

Sự thật thứ nhất là tại tất cả các buổi tiếp xúc cử tri của Đơn Vị 1 Đoàn Đại Biểu Quốc Hội Khóa XIII của các nghị sĩ Trương Tấn Sang, Trần Du Lịch và Hoàng Hữu Phước suốt từ năm 2011 đến 2016, đặc biệt tại Quận 4 là nơi 100% buổi đều có ít nhất hai cử tri đặt vấn đề về loạn văn hóa phẩm độc hại trên các phương tiện truyền thông đại chúng chính thống.

Sự thật thứ hai là các nghị sĩ Trương Tấn Sang và Trần Du Lịch tức hai vị độc quyền trả lời cử tri đã chưa bao giờ trả lời trực tiếp đối với các vấn nạn văn hóa mà cử tri chất vấn tại chỗ.

Sự thật thứ ba là toàn thể các báo đài có phóng viên tác nghiệp trực tiếp tại các buổi tiếp xúc cử tri ấy chưa hề có đăng clip hay bài viết hoặc thông tin về những phát biểu có thật 100% ấy của cử tri, mà chỉ tập trung nói/chiếu/viết về những ý kiến của Chủ Tịch Nước đối với chủ quyền biển đảo Biển Đông và tham nhũng, dù rằng toàn bộ các trả lời về Biển Đông luôn giống hệt các thông tin được lập đi lập lại bởi các lãnh đạo khác, còn tham nhũng thì ngoài hình ảnh đông đúc như “bầy sâu” trong ngôn từ khẩu khí của nghị sĩ lãnh đạo thì người dân cả nước chả thấy tội phạm tham nhũng thực thụ có tên họ nào cả.

Các sự việc sự thật trên chứng minh

1) Việt Nam hoàn toàn không có lãnh đạo nào của Nhà Nước quan tâm đến việc tạo ra các rào cản kỹ thuật đối với văn hóa phẩm đồi trụy của cách mạng dù thời gian đầu giải phóng đã triệt để bài trừ văn hóa phẩm đồi trụy của Mỹ-Ngụy, và đã làm ngơ để mặc cho các cơ quan truyền thông có quyền tự do hủy phá nhân cách, hủy hoại tâm hồn tư tưởng tư duy của con cháu của cử tri toàn quốc, bằng các phim ảnh/tác phẩm nội địa luôn khai thác việc hiếp dâm, đĩ thỏa, trần truồng, chước quỷ mưu ma, gian manh xảo trá, lưu manh giết chóc, ăn nói quàng xiêng, tả chân sa đọa.

2) Lãnh đạo Nhà Nước Việt Nam hoàn toàn không có sự quan tâm đến việc ngăn cấm các cơ quan truyền thông đại chúng làm giàu từ quảng cáo luôn dựa vào các sản phẩm văn hóa có tính đồi trụy, có cảnh hiếp dâm chi tiết, có diễn đĩ thỏa trần truồng, có bày chước quỷ mưu ma, có chiêu gian manh xảo trá, có trò lưu manh giết chóc, có kiểu ăn nói quàng xiêng, và có cách ăn mặc không nghiêm túc, nghĩa là có đủ thứ trừ chất lượng văn hóa nghệ thuật đỉnh cao.

3) Tại Việt Nam, cử tri không được lãnh đạo Nhà Nước lắng nghe nếu ý kiến của họ liên quan đến công kích truyền thông, bảo vệ tâm hồn lành mạnh của trẻ thơ, làm vơi thu nhập tỷ đô của truyền thông.

Câu hỏi của bạn sẽ có câu trả lời rằng nếu nay bắt đầu có như vậy thì đã bắt đầu tốt rồi.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo:

Người Việt Tên Tiếng Anh: Tại Sao Không? 18-9-2015

Tứ Đại Ngu  2012

Vi Phạm Quyền Tự Do Cá Nhân  27-12-2016

Định Tính Và Định Lượng Tuổi Trẻ  12-9-2014

Chìa Khóa Của Cường Thịnh  05-11-2016

Lại Thu Trúc 22-12-2015

Phi Trường Tân Sơn Nhất  07-01-2009

Nguyễn Xuân Anh

Hoàng Hữu Phước Trả Lời Câu Hỏi 3

Tại sao Việt Nam ngày nay vẫn còn xuất hiện mấy vụ ồn ào như của Nguyễn Xuân Anh ở Đà Nẳng và làm sao để tránh được các lùm xùm tương tự?

 Hoàng Hữu Phước, MIB

22-12-2017

Đơn giản là lãnh đạo Đảng và Nhà Nước nếu muốn đừng có các “lùm xùm” tương tự bất kỳ thì chỉ cần quan tâm đến sự thật là “trẻ hóa” hoàn toàn tối kỵ với 4 điều không bao giờ có thể tách rời gồm (a) “trẻ quá”; (b) thiếu kinh nghiệm chuyên môn, nghiệp vụ, và quản trị; (c) vắng thành quả thực tiễn; và (d) không trên cở sở đạo đức gia phong.

Trẻ hóa là một tiến trình lý tưởng cao nhất của sự công bằng trong dụng nhân ở cấp lãnh đạo, nhất là trong phạm vi chính trị, nhằm đã phá kiểu “ở lâu lên lão làng” hoặc kiểu “con sãi ở chùa mãi quét lá đa”.

Trẻ hóa chỉ phát huy tác dụng tích cực nếu trên cơ sở nền tảng lý luận và nền tảng thực tế rằng trẻ hóa nhất thiết phải luôn gắn liền với bề dày kinh nghiệm cùng số lượng cao của thành quả thực tiễn chất lượng cao – như đã nêu chi tiết trong bài Định Tính Và Định Lượng Tuổi Trẻ.

1- Trẻ Quá:

Ngay cả giai thoại về Nguyễn Hiền trong Việt Sử cũng cung cấp một bài học đắt giá rằng việc Trạng Nguyên Nguyễn Hiền 12 tuổi phải về quê học hỏi thêm về lễ nghi mới được phong chức chốn triều đình đã chất chứa trong nó hai nội hàm mang tính chân lý toàn cầu rằng (a) việc hoàn tất việc học của một người – ngay cả khi có kết quả học tập thật cao – không có nghĩa là người đó thích hợp ngay với công việc chuyên môn và công tác quản trị, nhất là trong phạm trù trị quốc, lãnh đạo quốc gia về chiến lược phát triển quốc gia và chính trị/kinh tế/tài chính; và rằng (b) học luôn phải đi đôi với hànhhành không phải là thực hành trong đợt thực tập trong thời gian còn đang học mà là đem những gì đã học xong tức đã tốt nghiệp ra thi thố tại nơi làm việc “tư nhân” như đã nêu trong bài Chìa Khóa Của Cường Thịnh tức phải tìm việc trong cạnh tranh gian nan chứ không được bố trí đương nhiên vào công sở đầy đặc ân của Nhà Nước dành cho con em cán bộ cao cấp – cho một kế sinh nhai và có đạt thành quả tốt sau nhiều năm tháng.

Về phương diện Nhà Nước và chính trị, người trẻ quá dứt khoát không được nắm quyền lãnh đạo bất kỳ về chính trị, tài chính/ngân hàng thuộc Nhà Nước, ngoại giao cấp Nhà Nước, và về các kế sách phát triển cấp Nhà Nước.

Trẻ quá chỉ có thể nắm quyền sinh sát tất cả những đơn vị/cơ quan/doanh nghiệp không thuộc Nhà Nước.

Có như vậy, trẻ quá mới không bao giờ trở thành quốc nạn.

2- Thiếu Kinh Nghiệm & Thiếu Thành Quả Thực Tiễn:

Từ nội dung “trẻ quá” nêu trên, lãnh đạo trẻ quá có thể tồn tại ở một doanh nghiệp nếu chỉ trên cơ sở tài sản riêng của gia đình. Lãnh đạo trẻ quá không bao giờ được phép tồn tại trong công việc lãnh đạo cơ quan hay doanh nghiệp trong guồng máy Nhà Nước – trừ phi người trẻ quá đó tuy tốt nghiệp đại học năm 22 tuổi và có bằng thạc sĩ năm 24 tuổi nhưng đã lao lung làm việc từ năm 15 tuổi nghĩa là đã có dồi dào kinh nghiệm 10 năm làm việc vào thời điểm nắm bằng thạc sĩ trong tay. Kinh nghiệm là tiêu chuẩn mấu chốt của mọi tuyển dụng quan trọng. Chỉ trong trường hợp cá biệt người quá trẻ có năng khiếu lãnh đạo bẩm sinh thiên phú nhưng phải là năng khiếu lãnh đạo nỗi bật được nhiều người tại cơ quan người ấy công tác biết đến các thành quả cụ thể chứ không phải bất ngờ xuất hiện như trên trời rơi xuống chễm chệ ngự trị ngôi cao nhờ ô dù của ai đó.

3- Đạo Đức Gia Phong:

Đạo đức gia phong hoàn toàn không bao giờ trùng nội dung với đạo đức cách mạng.

Đạo đức gia phong là thứ đạo đức mang tính kế thừa, dài hạn, thống nhất, phát huy phát triển, lan tỏa, truyền thống, nhân văn, vững bền vượt thời gian bất kể chế độhay triều đại, được tôn vinh truyền khẩu trong cộng đồng về những cụ thể trong xử thế thực, trong đời sống thực, mang tính gương soi thực, và mang tính tự nhiên. Không thứ chủ nghĩa xét lại nào có thể làm tan biến giá trị của đạo đức gia phong.

Đạo đức cách mạng là thứ đạo đức không tự nhiên có, mà phải qua giáo dục tư tưởng nên luôn mang đặc tính chính trị, luôn mang tính cá nhân không tự động kế thừa, không có đặc tính tự động phát huy hay tự động phát triển, không thể lan tỏa, không thể tồn tại dài lâu tùy sức công phá có mạnh hay không của chủ nghĩa xét lại, không được tôn vinh truyền khẩu trong cộng đồng vì không có những cụ thể trong xử thế thực, trong đời sống thực, mang tính gương soi thực, và rất phổ biến dạng thức tự động có danh đạo đức cách mạng khi là đảng viên cao cấp (giống như khi đã là đảng viên có nhiều tuổi Đảng tự động được danh tiếng trung kiên) còn khi đảng viên cao cấp ấy gây thiệt hại hàng ngàn tỷ đồng trốn ra nước ngoài bị truy nã toàn cầu thì cái đạo đức cách mạng ấy tự động tan biến đi không kèn không trống không cần thông báo nghị quyết chính thức tước bỏ.

Vì lý do trên, đại cuộc trẻ hóa và việc sử dụng nhân lực trẻ quá nhất thiết phải không thiếu tiêu chuẩn về đạo đức gia phong trong tuyển dụng và bố trí, vì bốn tiêu chuẩn lớn nhất mà tầng lớp lãnh đạo nên có là sự đoan chính, đức thanh liêm, lòng trung tín, cùng năng lực nhân-trí-dũng hoàn toàn chỉ được hình thành từ nền nếp tự hào gia phong chứ không bao giờ là những nội dung mà một đảng chính trị có thể giảng dạy bằng giáo trình lý luận chính trị cho đảng viên.

Sẽ không thể xuất hiện các đấng “tuổi trẻ tài cao” Trịnh Xuân Thanh, Nguyễn Xuân Anh, và Vũ Đình Duy, v.v., làm Đảng lúng túng, làm nhục quốc thể, nếu như việc lựa chọn người lãnh đạo của Đảng và Nhà Nước đã trên cơ sở có luôn quan tâm đến những nội dung đánh giá nhân sự “trẻ hóa” như trên.

Gương trẻ hóa tuyệt diệu nhất và thành công nhất còn được minh chứng qua trường hợp các đứa con của Donald Trump: họ là những người tích cực, năng nổ, thành công trong quản trị doanh nghiệp, thành đạt trong sự nghiệp kinh doanh riêng và chung trong thời gian rất dài trước khi Donald Trump trở thành Tổng Thống; và sự “tham chính” của họ làm các trợ lý cho Donald Trump đã khiến Donald Trump trở thành nhà lãnh đạo quốc gia đầu tiên và duy nhất của toàn thế giới được giúp sức hữu hiệu bởi những người con đã thành công nổi bật mà hoàn toàn không dựa vào uy thế tổng thống của người cha, mà tác giả bài viết này đã phân tích rõ trong Bài Học Cho Việt Nam Về Công Tác Nhân Sự. Giai tầng “trẻ hóa” không thể áp dụng vào lãnh địa chính trị nếu như các lực lượng kế thừa chính trị không có chất lượng cao bằng con cái của Donald Trump.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo:

Người Việt Tên Tiếng Anh: Tại Sao Không? 18-9-2015

Tứ Đại Ngu  2012

Vi Phạm Quyền Tự Do Cá Nhân  27-12-2016

Định Tính Và Định Lượng Tuổi Trẻ  12-9-2014

Chìa Khóa Của Cường Thịnh  05-11-2016

Lại Thu Trúc 22-12-2015

Phi Trường Tân Sơn Nhất  07-01-2009

Quy định trang phục của Hà Nội và Cần Thơ

Hoàng Hữu Phước Trả Lời Câu Hỏi 2

 Hoàng Hữu Phước, MIB

22-12-2017

Hầu như mọi vấn đề trong đời sống kinh tế xã hội ở Việt Nam đều được nêu lên kèm các tư vấn mang tính biện pháp trên chính blog này, chẳng hạn phát biểu gần đây của một nữ nghị sĩ Khóa XIV Tỉnh Khánh Hòa về đặt tên “thuần Việt” hay của một chức sắc Thành phố Hồ Chí Minh về “đặt tên Tiếng Anh”

Questions (6)

đều không trên cơ sở bút chiến luận sâu sắc mà chỉ là những nêu vấn đề ngắn gọn rất trẻ con, phi hiện thực, phản…“hội nhập” , hoàn toàn không hùng biện, chẳng hạn dễ dàng bị phản luận rằng phải chăng “không có lợi cho truyền thống” đồng nghĩa với “không có lợi cho…kiểu đặt tên Hán-Việt”, vì Hán-Việt không-phải-Việt vẫn được mặc định là chính-danh-thuần-Việt?  Về vấn đề này đã có phân tích tại Người Việt Tên Tiếng Anh: Tại Sao Không?

Trong khi đó, về mại dâm mà Quốc Hội và báo chí cứ nhớ nhung nhắc nhở

Questions (5)

thì cũng đã có sẵn hùng biện bất-khả-tranh-luận tại Luật Hóa Mại Dâm Ư?.

Tương tự, việc đài truyền hình cứ đưa tin hoài về cái việc “còn nhiều ý kiến khác” liên quan đến “quy định trang phục” cũng sẵn có bài hùng biện bất-khả-tranh-luận tại Vi Phạm Quyền Tự Do Cá Nhân mà bạn có thể dễ dàng xem lại hoặc tham khảo thêm.

Để mang tính cập nhật và thời thượng, xin trình cùng bạn rằng bên Mỹ đang có vấn nạn tại giải bóng bầu dục chuyên nghiệp toàn quốc nhiều cầu thủ đẳng cấp triệu phú đã bày tỏ sự chống đối Tổng Thống Trump bằng cách mỗi khi sân vận động trỗi quốc thiều, hát quốc ca, chào quốc kỳ thì họ hoặc ngồi lỳ trên ghế, hoặc ngồi thụp xuống đất quỳ một chân, chứ không chịu đứng lên nghiêm chào cờ với bàn tay đặt trên ngực như từ trăm năm nay. Tất nhiên trên Twitter tràn ngập các tải đăng lời rủa nguyền hành vi bất kính đó từ Tổng Thống Trump và nhiều người dân khác, kể cả các “fan” của các cầu thủ ấy cũng phản đối hành vi hỗn láo ấy. Nhưng ý kiến không-hề-nguyền-rủa sau đây của Bộ Trưởng Tài Chính Mỹ Mnuchin có thể là quà tặng – hay là cẩm nang xử lý công việc – cho các lãnh đạo công quyền ở Hà Nội và Cần Thơ:

Questions

Từ đó, có thể nói rằng các công chức viên chức ở Hà Nội và Cần Thơ nếu muốn mặc áo pull và quần jean thì cứ thực hiện các quyền tự do ăn mặc ấy khi không đang trong thời gian làm việc chuyên nghiệp tại các cơ quan công quyền chuyên nghiệp nào có bộ quy tắc ứng xử và trang phục “Dress Code” chuyên nghiệp.

Từ đó, có thể nói rằng các bác sĩ và nhân viên y tế tại các bịnh viện nếu muốn mặc áo pull và quần jean thì cứ thực hiện các quyền tự do ăn mặc ấy khi không đang trong thời gian làm việc chuyên nghiệp tại các cơ quan y tế chuyên nghiệp có bộ quy tắc ứng xử và trang phục “Dress Code” chuyên nghiệp.

Từ đó, có thể nói rằng ngay khi báo chí và báo chấy viết gì đó hay nói gì đó về quyền tự do cá nhân ở nơi làm việc hoặc chốn công cộng, quyền tự do ngôn luận ở nơi làm việc hoặc chốn công cộng, quyền tự do biểu đạt ở nơi làm việc hoặc chốn công cộng, thì phải hiểu ngay là báo chí/báo chấy hoặc (a) đang xách động cho kiểu tương tự tự do cá nhân đang đứng nói chuyện ồn ào thì vội thụp xuống lột chuối ăn ngay khi nghe loa phóng thanh yêu cầu đứng nghiêm chào cờ:

Questions (4)Questions (3)

và tương tự tự do “treo” cờ trên sàn làm tấm chùi chân này để thực thi quyền tự do biểu đạt:

Questions (2)

của Nước Mỹ Vĩ Đại; hoặc (b) thề không bao giờ đọc tin của bất kỳ báo in/báo mạng của nước ngoài nên chả hiểu biết gì sất về cái biến thiên của cái sự đời.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo:

Người Việt Tên Tiếng Anh: Tại Sao Không? 18-9-2015

Tứ Đại Ngu  2012

Vi Phạm Quyền Tự Do Cá Nhân  27-12-2016

Định Tính Và Định Lượng Tuổi Trẻ  12-9-2014

Chìa Khóa Của Cường Thịnh  05-11-2016

Lại Thu Trúc 22-12-2015

Phi Trường Tân Sơn Nhất  07-01-2009

Đoàn Ngọc Hải

Hoàng Hữu Phước Trả Lời Câu Hỏi 1

Hoàng Hữu Phước, MIB

22-12-2017

Thủa bờ-lốc bờ-liếc mới xuất hiện với Yahoo!3600 tôi có mở trang Hoang Huu Phuoc-Aspiration đăng khoảng gần nửa ngàn bài viết bằng tiếng Anh, đồng thời do vẫn còn chút tưởng tin vào cái lý tưởng gọi là “nhật ký điện tử” hoặc “không gian sẻ chia những cảm điệu” tôi để mở toang cửa cho phần “comments”. Ngoài những comments ngợi khen (thủa ấy “ngợi khen” là cách hành xử duy nhất của mọi người xài blog tức những người đầu tiên bước chân một cách lịch lãm lịch sự với trang phục trang nhã vào không gian mạng chứ không phải đa số trần truồng trơ trẻn trâng tráo đầy trục trặc như hiện nay), mà tôi đọc cho vui rồi gõ trả lời ngắn gọn “Thank You”, tôi còn nhận rất nhiều các câu hỏi bằng tiếng Anh đa số đến từ các sinh viên ở các trường đại học trên cả nước, các giáo viên Anh Văn trung học, hỏi về chủ đề học tiếng Anh, viết tiếng Anh, nói tiếng Anh, dạy tiếng Anh. Năm khi mười họa mới có một câu hỏi nào đó về thời cuộc nước nhà và cuộc thời giới thế.

Cho đến khi Yahoo! phạm sai lầm chiến lược – mà tôi đã viết ngay hai bài bằng tiếng Anh mắng mỏ Yahoo! về sai lầm lổn nha lổn nhổn Mess ấy đăng lên Aspiration – tôi “dọn nhà” sang mạng doanh nhân Emotino.com theo sự tích cực giới thiệu của cô Lại Thu Trúc. Ở Emotino tôi buộc phải viết toàn bằng tiếng Việt, và nếu văn ôn võ luyện phải viết tiếng Anh cho bớt nhớ nhung khắc khoải muộn phiền thì tôi thỉnh thoảng kèm thêm bài song ngữ Việt và Anh.

Rồi khi tôi vào Quốc Hội bị “ném đá comments” bởi báo chí cùng báo chấy, tôi tuyên bố độc lập bằng cách vào mạng Blog.com mở một hơi 8 blog cho từng chủ đề khác nhau, từ “Chống Tàu” cho đến “Tham Luận”, “Thầy Cô”, v.v., với đặc điểm khóa toàn bộ các “comments”. Dần dà, khi Blog.com lộ rõ hạ tầng kỹ thuật yếu kém của nó, tôi chuyển hết sang WordPress.com này, và blog của tôi trở thành đa ngành đa chủ đề đa…nguyên đa sự đa đoan, cũng vẫn khóa hết “comments”. Cũng vì vậy, tôi chỉ nhận các câu hỏi từ những người thân quen từ dạo Yahoo!3600 mà thôi, và cách liên lạc duy nhất là bằng email hay tin nhắn điện thoại với điều kiện địa chỉ email hay số phone của người đặt câu hỏi phải đều có sẵn trong danh bạ của tôi; kỳ dư đối với người “mới”, tôi chỉ nhận các câu hỏi qua thư bưu điện hoặc fax.

Nhận thấy hiện có một số câu hỏi liên quan đến vài chủ đề có thể là sự quan tâm chung của nhiều người dân Việt, tôi chọn ra 6 nội dung đã trả lời riêng sau để hình thành bài viết mang tính “tổng hợp” và thời thượng thời sự này.

Ông Hải Quận 1 sao lại “làm nhục” U Minh?

Chuyện chẳng có gì mà ầm ĩ các bạn ạ – Much ado about nothing ấy mà.

Chẳng qua xã hội chúng ta luôn có sự hòa âm điền dã của (a) vấn nạn muôn đời “giật tít câu view” của báo chí phe tabáo chấy phe giặc, (b) vấn nạn thời vụ của báo chí phe ta hư đốn phản phúc luôn làm đủ mọi cách để hạ phẩm giá và uy tín của cán bộ nhà nước Cộng Sản để từ đó hạ bệ chế độ, và (c) trình độ hùng biện quái gỡ của cán bộ cao cấp – kể cả cán bộ tuyên giáo cấp cao – chỉ thể hiện khi nói gì đó cơ bản ngắn gọn thuộc lòng về chủ nghĩa Mác-xít Lê-nin-nít và Lịch Sử Đảng in đầy đủ trong giáo trình chứ cà lăm lắp bắp toàn phần hay một phần khi bị cật vấn vặn vẹo về ngôn ngữ, chiến lược quốc gia và chiến thuật địa bàn bất kể cái địa bàn ấy là làng, xã, quận, huyện, thành phố, hay tỉnh.

Ông Hải hùng biện thanh minh ông đâu có điên mà ám chỉ như thế như thế như thế về U Minh.

Lãnh đạo của ông Hải lật đật hùng biện tuyên bố xiết bao yêu thương người dân U Minh.

Lãnh đạo U Minh ra uy hùng biện bảo lãnh đạo Thành phố Hồ Chí Minh phải giải thích cho ta ngay lập tức.

Tất cả khơi nguồn nhen nhóm địa chấn làm vỡ vụn sự toàn vẹn toàn khối toàn cục.

Giá như ngay khi bị báo chíbáo chấy giỡ trò, ông Hải giải thích rằng ông ngụ ý sâu xa: chỉ mới ở một điạ phương như Quận 1 với lèo tèo chỉ hai điều cấm liên quan đến đậu xe và lề đường mà đã không tuân theo quy định ấy được thì làm sao tuân thủ quy định của cả Thành phố Hồ Chí Minh, và làm sao đáp ứng được các quy định cực kỳ nghiêm ngặt đặc thù của Rừng U Minh. Cứ về Rừng U Minh mà sống để được dạy dỗ tới nơi tới chốn, là sẽ biết thân biết phận ngay, vì chính quyền địa phương tại đó đương nhiên không cho phép ô tô xe máy tự tiện chạy ồ ạt vào rừng, tự tiện phát cỏ chặt cây làm đường xe chạy, tự tiện dùng phương tiện chạy xăng dầu tức nhiên liệu không xanh làm ô nhiễm không khí, tự tiện bấm còi xe inh ỏi làm kinh động thú rừng, tự tiện dẫm đạp lên thảm thực vật, tự tiện phóng xe tốc độ không chậm khiến làm sai lệch các thiết bị quan trắc, tự tiện hái quả/đào củ/nhổ nấm rừng, tự tiện cắm trại ăn uống, tự tiện nhóm lửa, v.v. và v.v., để Rừng U Minh vẫn còn cơ hội sánh được rừng mỹ miều mỹ mãn của Mỹ quốc:

Questions (1)Questions (7)

Giá như khi thấy ông Hải bị báo chí báo chấy giở trò, lãnh đạo U Minh ra thần uy giáo dục truyền thông rằng lãnh đạo U Minh hiểu nội hàm phát biểu của ông Hải là như trên, nên một mặt cảm ơn ông Hải, một mặt rất lo lắng về trách nhiệm nên sẽ rà soát lại xem các quy định hiện nay cần bổ khuyết những gì để nghiêm khắc hơn, hà khắc hơn, dữ dội hơn, chi li hơn, ngõ hầu bảo vệ được Rừng U Minh, đặc biệt trước quá nhiều nguy cơ không những đến từ Mẹ Thiên Nhiên mà còn đến từ những đứa con thiếu ý thức của Mẹ ấy.

Tất cả những phát ngôn của cán bộ Nhà Nước đều là cơ hội bằng vàng để báo chíbáo chấy sáng tác sáng tạo sáng chế bài viết hoặc công kích – nếu là của quan chức tép riu cấp quận – hoặc tán dương – nếu là của quan chức tôm hùm cấp nước.

Tất cả các phán phê của truyền thông đều là cơ hội bằng vàng để cán bộ Nhà Nước chứng minh các giáo trình và giảng viên bộ môn cao cấp lý luận chính trị hoàn toàn không vô dụng.

Tiếc thay, trong khi báo chíbáo chấy không bao giờ bỏ qua cơ hội thì các cán bộ Nhà Nước luôn vô tư nhổ toẹt vào các cơ hội ấy.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo:

Người Việt Tên Tiếng Anh: Tại Sao Không? 18-9-2015

Tứ Đại Ngu  2012

Vi Phạm Quyền Tự Do Cá Nhân  27-12-2016

Định Tính Và Định Lượng Tuổi Trẻ  12-9-2014

Chìa Khóa Của Cường Thịnh  05-11-2016

Lại Thu Trúc 22-12-2015

Phi Trường Tân Sơn Nhất  07-01-2009

VN Ngày Nay Là Ai?

Hoàng Hữu Phước, MIB

21-12-2017

Khi đại sứ Phái Bộ Mỹ USUN tại Liên Hợp Quốc Bà Nikki Haley tháng 12 này theo lịnh Tổng Thống Donald Trump tuyên bố Mỹ rút khỏi hiệp ước toàn cầu về di dân và người tỵ nạn đã dõng dạc tuyên bố

VN Ngaynay (13)

thì như thường lệ luôn chộp tất cả các cơ hội để giương cao ngọn cờ chính nghĩa Việt Nam, Hoàng Hữu Phước đã có ngay sự ủng hộ Phái Bộ Hoa Kỳ bằng dòng tweet sau:

VN Ngaynay (12)

Tất nhiên, dòng tweet trên của Hoàng Hữu Phước đã nhận được các tweer đồng tình của những người Mỹ mà nội dung giống nhau của họ là “Đúng rồi. Mỗi nước có cái hay riêng. Tôi nghĩ nên để yên cho mỗi nước tự có chủ trương riêng về cả vấn đề nhập cư và nhân quyền. Well said, Bro!” (Ghi chú: Well said, Bro = nói hay đấy anh bạn!).

Thế thì việc chăm bẳm kiếm tìm cơ hội hùng biện giương cao ngọn cờ bảo vệ quốc gia nhất thiết cũng phải tuyệt đối đồng nghĩa với việc tích cực phát hiện rác rến hôi thối đang ám áng vấy bẩn nước nhà, dù rác rưởi rác rến ấy là bọn tham nhũng, đám hối lộ, quân bất tài vô hạnh, chất thải rắn tung ra môi trường, chất độc hại hủy hại môi trường, sự tàn phá rừng vàng thành đồi trọc, hay sự phá hủy nhân cách dân tộc trên báo chí và các trang mạng.

Nhiều tháng trở lại đây, tôi thấy có các quảng cáo ngu xuẩn trên các thiết bị thông minh. Các quảng cáo ấy là của cái gọi là VN Ngày Nay hoặc VN Today, luôn là với các hình ảnh rõ ràng muốn nhục mạ rằng:

1) Người Việt ngày nay thích núp trong cầu tiêu để ngắm phụ nữ đại tiện, trung tiện, và tiểu tiện, hoặc tuột quần tắm rửa, cũng như thích gián tiếp xem các phim quay trộm ấy để khỏi bị mùi lấn át so với trực tiếp?

VN Ngaynay (11)VN Ngaynay (10)VN Ngaynay (9)VN Ngaynay (8)

2) Nếu như các “đột nhập toilet” kiểu trên bị các nước văn minh văn hóa liệt vào tội hình sự, thì ắt tạm xem các phim “khoa học sinh đẻ” cũng có phụ nữ đẹp ngồi truồng dạng rộng hai chân?

VN Ngaynay (7)

3) Hoặc bình an nhất là xem clip cảnh trụy lạc tập thể để vừa thấy vú thấy mông vừa lắc đầu đạo đức lên án chuyện dâm ô?

VN Ngaynay (6)

4) Hoặc cũng bình an tương tự là xem clip này?

VN Ngaynay (5)

5) Hoặc cũng bình an tương tự là xem clip này để học hỏi xem con gái Việt Nam ngày nay đã bình đẳng giới ra sao?

VN Ngaynay (4)

6) Hoặc chí ít thì VN Ngày Nay cũng cung cấp những hình ảnh như sau để cùng nhau trước thưởng thức, sau lên án?

VN Ngaynay (3)

7) Còn muốn giữ thể diện, dấu nhẹm chuyện mình chuyên xem phim phụ nữ đại tiện tiểu tiện, thì độc giả của VN Ngày Nay cũng còn khối tin tức trên VN Ngày Nay kiểu như thiếu nữ đẹp xinh đầu người mình rắn:

VN Ngaynay (14)

tức cái kiểu tin xạo 1.000% cũng đầy dẫy trên mạng chùa khác như tin xạo về “cô vợ mộng du”

VN Ngaynay (2)

tin nhảm về “trai lấy vợ già”

VN Ngaynay

hoặc tin mất dạy về “cô dâu bị đám khách nam lột đồ trước mặt chồng” cũng đủ biết hai vợ chồng này và đám bạn ấy cùng giuộc gì và cái giuộc ấy có là thứ rác rưởi rác rến tối cần thiết cho truyền thông hay không:

VN Ngaynay (1)

Dù đã dày công nghiên cứu tay xách nách mang bao lương khô bầu nậm, tác giả bài viết này qua vạn lý quan san cũng không thể tìm ra tên cơ quan chủ quản của VN Ngày Nay, cơ quan cấp giấy phép cho VN Ngày Nay và những con tương cận.

Tuy nhiên, trong một lúc đi nắm dân tình, tác giả đã được dân dành cho tình dân bằng việc cung cấp một tin tức địch tình rằng chủ nhân của VN Ngày Nay là hậu duệ của Nghi Đống Sầm Đại Tướng Quân đang ra tay báo oán.

Không rõ thực hư, tác giả bài viết này chỉ biết cảnh báo cùng thiên hạ rằng (1) hãy uninstall tức gỡ bỏ VN Ngày Nay khỏi thiết bị thông minh của mình vì sự hiện diện của VN Ngày Nay bên bạn dứt khoát sẽ khiến các giáo sư tiến sĩ Âu Mỹ liệt bạn vào một trong ba loại người của nào là tâm bịnh uẩn ức tình dục dẫn đến chuyên chú vào phim ảnh có vú có mông có bộ phận sinh dục, nào là bịnh hoạn mania dẫn đến chỉ có thể xuất tinh cực khoái nếu có kèm theo mùi xú uế của đại tiểu tiện chốn toilet, nào là chưa trưởng thành nên nghe gì đọc gì thấy gì cũng cho là thiệt; (2) hãy kiểm tra xem trẻ con ở gia đình mình có là độc giả của các thứ độc địa như VN Ngày Nay cùng các thứ tương cận như nó hay không; và (3) nếu biết cơ quan chủ quản của hoặc cấp phép cho VN Ngày Nay, xin vui lòng lên tiếng yêu cầu Chính Phủ Việt Nam phải dẹp bỏ VN Ngày Nay và cách chức chủ nhân của chữ ký trên giấy phép đã cấp cho VN Ngày Nay.

Hỡi ôi, đẻ ra các Bộ các Cục mà không giám sát để tầy huầy các đại án ngân hàng và tổng công ty thì không phải là đã phản quốc hay sao?

Hỡi ôi, cấp giấy phép báo mạng online mà không giám sát để tầy huầy truyền thông hủy phá nhân cách giới trẻ Việt Nam thì không phải là đã hổn láo với tổ tiên Việt hay sao chớ hả?

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế, Nghị-sĩ Việt-Nam Khóa XIII

Hoàng Hữu Phước Đã Nói Với Thế Giới Về Bitcoin

Hoàng Hữu Phước, MIB

20-12-2017

1- Damian Merlak (địa chỉ Twitter: @danielmerlak)

Tự xưng đã sáng lập ra Bitstamp vào năm 2011, là kỹ sư phần mềm và là nhà đầu tư Bitcoin.

Hoàng Hữu Phước và Bitcoin1

Vào ngày 05-9-2017 Damien Merlak đã tuyên bố trên Twitter rằng Bitcoin không là một hệ thống thanh toán mà là một cổ máy đầu tư, một thứ vàng ảo và là đồng tiền dự trữ trong một nền kinh tế tiền ảo.

Hoàng Hữu Phước và Bitcoin2

Tuyên bố trên đã bị Hoàng Hữu Phước vào lúc 9g50 sáng 15-9-2017 phán rằng Bitcoin là sự ngu xuẩn khi một kẻ bá vơ bị mạt lộ chớ biết phải làm gì vậy mà  được nghe theo bởi những kẻ cũng không biết chắc mình nên theo cái gì.

2- CryptoMoneySolutions (địa chỉ Twitter: @CryptoMathMoney)

Tháng 11-2017, CryptoMoneySolution đăng trên Twitter kêu gọi hãy mua Bitcoin và hãy tham gia cùng họ tại nhiều địa chỉ đầu tư như:

Hoàng Hữu Phước và Bitcoin3

Lời kêu gọi đó đã nhận được công kích của Hoàng Hữu Phước

Hoàng Hữu Phước và Bitcoin4

rằng: “Có tin tôi hay không thì tôi cũng cóc cần. Vào những năm 1960 tôi có viết cho một người bạn thư tín bên Mỹ rằng Tổng thống của bạn nếu khôn thì hãy bắt tay Hồ Chí Minh nhằm khống chế Biển Đông (ý nói South China Sea) để bao vây buộc Trung Quốc vĩnh viễn ở chiếu dưới. Còn giờ đây thì tôi bảo các người quen trong nước tôi nếu khôn thì đừng có rớ vô Bitcoin.”

Tháng 12-2017, CryptoMoneySolution bắt đầu “follow” Hoàng Hữu Phước tại @HoangHuuPhuoc:

Hoàng Hữu Phước và Bitcoin5aHoàng Hữu Phước và Bitcoin5

3- UNILAD (địa chỉ web unilaid.co.uk)

Hôm nay ngày 20-12-2017 đăng tin Đồng sáng lập Bitcoin.com đã bán toàn bộ số Bitcoin ông đang sở hữu vì cho rằng chúng “vô giá trị”. Trong khi đó Tổng Giám Đốc Công Nghệ của Bitcoin.com là Emil Oldenburg giờ đây tin rằng đó là thứ đầu tư nhiều rủi ro nhất dù cho gần đây có sự bùng phát.

Hoàng Hữu Phước và Bitcoin6Hoàng Hữu Phước và Bitcoin7

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Ngoại Ngữ Hệ Mặt Trời

Hoàng Hữu Phước, MIB

19-12-2017

a) Từ tiếng Hỏa Tinh sang tiếng Việt:

Translation (3)Translation (2)Translation (1)

b) Từ tiếng Việt sang tiếng Em (nhánh ngoài hộ khẩu của tiếng Anh):

Translation (6)Translation (4)Translation (7)Translation (8)Translation (9)Translation (10)Translation (11)Translation (12)Translation (13)

c) Từ tiếng Việt sang tiếng Em rồi ngược lại tiếng Việt:

Translation

(ghi chú: Nguồn các hình ở trên: từ internet)

Nguyên nhân cái sự tức cười trên:

Việt Nam không có Phòng Cảnh Sát Đặc Trách …Quốc Thể, nên người dân tự do đeo bám quấy rầy xin đểu du khách, tự do ăn mặc nhố nhăng nơi đền thờ miếu mạo chùa chiền, tự do ném rác xuống kênh rạch sông biển, tự do quẳng đồ dơ ra ngoài đường và thảy lên mạng xã hội, tự do sử dụng ngôn ngữ ngoài hành tinh.

Riêng phần “tự do sử dụng ngôn ngữ ngoài hành tinh”, ắt cơ quan chức năng cho rằng đó là “tự do ngôn luận” và thiếu gì thứ tương tự xảy ra ở các nước khác mà có chết thằng Tây nào chăng:

Translation (17)Translation (16)Translation (15)Translation 1Translation (5)

Cách khắc phục:

Cứ đọc nguyên nhân khắc biết.

Hoàng Hữu Phước, Nhà Tiếng Thái Dương Hệ Học, Viện Sĩ Viện Ngoại Ngữ Thế Giới (House Sound Thailand Goat Elo Study, Academy Student Academy Grand Father Language Mortgage Sex)

Gia Phì Sinh Hiếu Tử, Quốc Thái Thức Trung Thần

Hoàng Hữu Phước, MIB

18-12-2017

Sách có câu “Gia Bần Tri Hiếu Tử, Quốc Loạn Thức Trung Thần”.

Word 9

Lăng Tần tôi đây vốn tin tưởng vào sự biến thiên biến hóa biến đổi biến mất của Đất Trời, và vào ý nghĩa của tiến hóa trong cập nhật để cải tiếncải hóa, nên thường lấy cái thông tuệ của sở học ngày nay ra chỉnh sửa chỉnh đốn cho chỉnh chu các danh ngôn bất kể các phát ngôn dù chính ngôn hay loạn ngôn của người xưa hay người nay, bất kể đó là thánh nhân thần nhân vĩ đại nhân hay tầm thường nhân, như thể hiện mạnh mẽ quyết liệt hùng biện nhất tức không-đứng-sau-hay-dưới-bất-kỳ-ai trên mạng Twitter tại @HoangHuuPhuoc và @RealHHPhuoc, mà nhiều tác giả sách người Mỹ sau khi các lời dạy đời vàng ngọc của họ được tác giả bài viết này chỉnh sửa đã hân hoan cho một trái tim đỏ chót (like), thậm chí đăng lại (retweet) và đeo theo (following) dù không được ông ta quan tâm follow đáp lại.

Nhận thấy người nước Nam ta có niềm tin mặc định những lời dạy của thánh hiền – và của người nước ngoài – là chân lý của muôn đời nên dẫn đến hai tiêu cực gồm (a) giữ nguyên văn không hề dám nâng cấp các lời vàng ngọc, khiến (b) nội dung giáo huấn trở nên co cụm nghèo nàn không thể góp phần giáo dục bất kỳ ai cho xã hội dù mới hơn và tốt hơn (tức chế độ) khiến vẫn biền biệt những thành tố mới hơn và tốt hơn (tức con người) cần thiết cho cái xã hội ấy tại tồn. Trong khi đó, ngay cả cái luận cứ kinh điển giáo điều kinh tế chính trị Mác-xít Lê-nin-nít còn được những nhà Mác-xít Lê-nin-nít Việt Nam sau khi chiến thắng đã cập nhật biến hóa ra hình thái kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa làm thế giới hàn lâm ngắc ngứ cứng họng đơ người.

Để cập nhật biến hóa tương tự, Lăng Tần tôi đây cho rằng câu “Gia Bần Tri Hiếu Tử, Quốc Loạn Thức Trung Thần” của môn sinh Khổng Giáo Nho Gia Trung Quốc sẽ được hoàn thiện tuyệt đối nếu được bổ sung nội dung “Gia Phì Tri Hiếu Tử, Quốc Thái Thức Trung Thần” của Hoàng Hữu Phước Việt Nam.

Gia Bần Tri Hiếu Tử, Quốc Loạn Thức Trung Thần” không bao giờ có thể sánh được với “Gia Phì Tri Hiếu Tử, Quốc Thái Thức Trung Thần”, đơn giản vì về phương diện quốc gia thì một khi đã “loạn” thì đương nhiên có ít nhất hai phe (Việt Nam có lúc có đến 12 “phe” tức loạn Thập Nhị Sứ Quân) mà đã vậy thì “phe” nào cũng có “trung thần” để tàn sát đối phương, tàn phá đất nước, cho đến khi chỉ còn một phe chiến thắng; còn phe chiến bại thì hoặc im lặng xếp ve ngay cả thở cũng không dám thở, hoặc lẻn bỏ chạy đến nơi an toàn thì chưởi đổng huy động tiền bá tánh mua củi đốt quăng lửa về quê, hoặc quay trở lại đột nhập làm tráng sĩ Kinh Kha kiếm thăm bồ bịch cũ để đánh ghen hờn dỗi dâng mình vào rọ như Mai Văn Hạnh ở Hòn Đá Bạc thủa nào. Còn về phương diện gia đình thì hôm nào ai chỉ còn một phần tư chén cơm mà đem dâng hết cho Mẹ và Cha mỗi người được có một muỗng canh, là đã được thiên hạ xưng tụng vang danh hiếu thảo vốn là cái đạo cao nhất của loài người cho dù cái việc nhường muỗng cơm ấy chẳng qua vì không thể chia nhỏ hơn cái muỗng canh thành cái muỗng cà phê nên thà nhịn cho xong rồi mai tính sau.

Thế thì cái cực khó và đầy thử thách của hiếu tử cùng trung thần trong câu “Gia Phì Tri Hiếu Tử, Quốc Thái Thức Trung Thầ n là gì?

Gia Phì Tri Hiếu Tử

Khi đã “vinh thân phì gia” tức thân mình thì vinh hiển chức cao quyền trọng do “có công với cách mạng” giúp cả gia đình có cuộc sống đủ đầy nhờ danh “gia đình có công với cách mạng”, thì cái danh hiếu tử chỉ thuộc về những ai thành công trong bảo toàn được danh dự tổ tiên, dòng họ, mẹ cha, trong cơn trốt xoáy hung hãn của quyền lực quyền lợi vật chất kim tiền.

Một anh hùng săn bắt cướp từng làm các trùm xã hội đen run sợ những năm đầu sau giải phóng, lại chôn vùi tên tuổi trong ô nhục chốn lao tù vì nhận tiền của trùm để “phì gia”, bỏ mặt một chiến sĩ đồng đội bị trùm sát hại, biến cha mẹ thành kẻ ngây khi nhận núi tiền của con mà cứ cho đó là tiền lương bèo bọt của cách mạng dành cho , và biến mẹ cha thành kẻ mặt dầy mướn người viết thư bi tráng kêu oan cho con và kể lể công trạng một đời lý tưởng tận trung với nước tận hiếu với dân của con mình.

Những tên đảng viên cao cấp dày công lao hãn mã đu trèo bám bấu lên được ngôi cao Bộ Trưởng này, Bí Thư nọ, Chủ Tịch kia, Tổng Giám Đốc đó, lại chôn vùi tên tuổi trong ô nhục chốn lao tù vì chăm chỉ vác tiền và vàng của công quỹ để “phì gia”, bỏ mặt đất nước nghèo đi, dân tộc lẹt đẹt, còn Đảng bị ô danh, biến cha mẹ thành kẻ ngố khi nhận núi tiền của con xây biệt phủ vườn tược phì nhiêu cò bay thẳng cánh mà cứ cho đó là phúc đức từ tiền lương bọt bèo của cách mạng dành cho con mình là những đấng trung thành trung hậu trung kiên, và biến mẹ cha thành kẻ mặt dầy nhờ người viết thư kể lể công trạng công lao công đức đạo đức tài đức của cha mẹ tổ tiên để mong con mình nhẹ tội nhờ “nhân thân tốt” lại có “thân nhân xịn”.

Đã vậy, có kẻ lại đào tẩu ra hải ngoại sau khi thành công đại thành công trong đại cuộc làm ô danh bản thân, ô danh gia đình, ô danh Đảng, ô danh đất nước. Bấy nhiêu đã đủ để khẳng định rằng câu “Gia Bần Tri Hiếu Tử” của Khổng Giáo Nho Gia hoàn toàn kém, không mang nội hàm giáo dục vì tránh né cái khó, vinh danh cái dễ.

Quốc Thái Thức Trung Thần

Còn khi quốc gia thái bình, đó mới là lúc các quan lại tỏ được sự trung trinh dành  cho một chủ thể duy nhất: quốc gia của bên thắng trận mà bản thân mình đã có góp phần vào chiến thắng ấy.

Khi quốc gia trong cảnh chiến tranh, đối thủ tức bên đối phương tức quân giặc là kẻ thù duy nhất, sự tồn tại của lãnh thổ phe ta là mục tiêu trước mắt, còn chiến thắng cuối cùng là mục đích dài lâu.

Khi quốc gia thái bình, đối thủ bao gồm 6 kẻ thù trọng yếu như (a) “phe” hay các “phe nhóm” khác, (b) kẻ hay những kẻ có khả năng giật mất ghế hay những ghế hiện nay của mình, (c) kẻ hay những kẻ có khả năng giật mất ghế tương lai của mình, (d) kẻ hay những kẻ có khả năng giật mất ghế tương lai của đàn con của mình, (e) bất kỳ ai có khả năng giành phần bánh lớn hơn phần của mình, và (f) bất kỳ ai tuy cùng là đảng viên cao cấp như mình lại có tài sản vật chất dồi dào hơn mình; còn tính luôn các “mặt trận thứ yếu” khác thì còn có thêm 6 kẻ thù như (g) giặc dốt, (h) giặc nghèo, (i) giặc lạc hậu, (j) giặc tham nhũng – hối lộ, (k) giặc hành chánh quan liêu, và (l) giặc ngoại xâm tiềm tàng, mà 6 kẻ thù chót này là chuyện để Bộ Chính Trị lo, không đến phần bản thân mình phải lo cho bò trắng răng.

Chính vì vậy, thời thái bình mới là thời loạn nhất.

Đã có bao giờ trong thời chiến tranh mà một Tổng Bí Thư lại phải đích thân ra tay trực tiếp đốt cho lò đủ nóng để có thể đốt cháy cả cũi ướt?

Đã có bao giờ trong thời chiến tranh mà hàng hàng lớp lớp đội ngũ tinh hoa chính trị của Đảng phải bị cách chức, truy nã, tống giam, xử tội?

Đã có bao giờ trong thời chiến tranh mà hàng hàng lớp lớp đảng viên hóa rồ, phát ngôn chõi lại Đảng như về tam quyền phân lập, xã hội dân sự, dân chủ nhân quyền, tự nguyện ăn bã nhơi lại của bọn Chống Cộng?

Đã có bao giờ trong thời chiến tranh mà các kế sách của Đảng bị vô hiệu hóa hoặc chưa bao giờ thành công như trong hiện tại đối với các kế sách về cải cách giáo dục, đầu tư hạ tầng, xây dựng con người mới, công nghiệp hóa hiện đại hóa, xây dựng xã hội hiện đại văn hóa văn minh, và…dạy tiếng Anh cho học sinh sinh viên, v.v.?

Đã có bao giờ trong thời chiến tranh mà Đảng lại phải đe dọa đuổi ra khỏi Đảng những đảng viên nào phạm phải những nội dung nào?

Đã có bao giờ trong thời chiến tranh mà kẻ thù lại dám lơ là lớn lối trước sức mạnh của Đảng, trong khi hiện nay thì kẻ thù mặc sức nhạo báng bỡn cợt Đảng và lãnh đạo Đảng?

Cuối cùng thì câu hỏi hiện nay sẽ luôn là: ai trong số những cán bộ cấp cao hiện nay của Đảng trong chính quyền và trong Đảng là những bậc trung trinh tận tụy hy sinh chỉ biết chăm lo cho sự tồn tại của chế độ, sự hùng cường của đất nước, và sự phồn vinh của dân tộc?

Ngày nào các đảng viên cao cấp của Đảng còn giành giật các chiếc ghế quyền lực khỏi tay các bậc hiền tài để ấn vào quyền sở hữu và ngự trị của các con cháu của họ, ngày ấy Đảng vẫn chưa hề có được đến một đấng trung thần, và quốc gia thái bình trở thành dấu chấm hết cho sự tồn tại của Đảng Cộng Sản Việt Nam.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế, Nghị-sĩ Khóa XIII.

Một Số Vấn Đề Của Luật Hình Sự

Hoàng Hữu Phước, MIB

11-12-2017

Báo chí gần đây có đưa tin với tiêu đề liên quan đến Luật Hình Sự Sửa Đổi 2015: 18 Tội Ác Bị Trừng Phạt Bằng Án Tử Hình Từ Ngày 1/1/2018. (Về mặt tu từ thì lẽ ra báo chí phải ghi đúng về ngày tháng là 01-01-2018, với luật văn phạm tiểu học chính xác dưới thời Việt Nam Cộng Hòa quy định rằng đối với ngày thì từ ngày 1 đến ngày 9 phải ghi rõ là 01, 02, 03, 04, 05, 06, 07, 08, và 09 vì nếu thiếu số 0 sẽ có kẻ gian ghi thêm vào số 1 hay số 2 phía trước số 1, 2, 3 hoặc thêm số từ 0 đến 9 sau số 1 hay số 2 để thành ngày khác; còn đối với tháng thì phải ghi rõ từ tháng 1 đến tháng 2 là 01 và 02 vì nếu ghi 1 sẽ bị kẻ gian tận dụng ghi thêm số 1 để thành tháng 11 hoặc tháng 12, còn tháng 3 đến tháng 9 chỉ ghi trần là 3 đến 9 mà không cần ghi thêm số 0 phía trước do không bao giờ có tháng 13 đến tháng 19 để mà nghĩ lầm cả. Cách ghi ngày của tác giả blog này từ trước đến nay vẫn theo quy định hàn lâm chính xác đó của thời Việt Nam Cộng Hòa).

Trong thời gian dưỡng bịnh phải vắng mặt ở kỳ họp có liên quan, tôi đã có thư góp ý ký ngày 10-10-2015 gởi các lãnh đạo Quốc Hội, Bộ Chính Trị, Chủ Nhiệm các Ủy Ban có liên quan, Bộ Trưởng các Bộ có liên quan (như đã đăng trên blog này tại Nghị Sĩ Hoàng Hữu Phước Góp Ý Cho Dự Thảo “Luật Hình Sự”) có nói đến các nội dung đề nghị xem lại các tội danh hoàn toàn vô nghĩa, phi thực tế, và có vấn đề như (1)  Phá Hoại Hòa Bình, Gây Chiến Tranh Xâm Lược, và Chống Loài Người, cùng Tội Phạm Chiến Tranh. Tiếc là các cơ quan có trách nhiệm đã không hề phúc đáp bức thư ấy để cho ý kiến chứng minh đã có tiếp nhận và đã tiếp thu ra sao hay bảo lưu thế nào, để tôi có thể tranh biện tiếp tục. Với luật đã được thông qua, tôi xin lập lại các quan điểm sau cho từng điều luật có vấn đề đã nêu trên.

A) Điều 421: Phá hoại hòa bình, gây chiến tranh xâm lược

Người nào tuyên truyền, kích động chiến tranh xâm lược hoặc chuẩn bị, tiến hành, tham gia chiến tranh xâm lược nhằm chống lại độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của một quốc gia hoặc một vùng lãnh thổ độc lập, có chủ quyền khác, bị phạt tù từ 12 đến 20 năm, tù chung thân hoặc tử hình.

Người phạm tội trong trường hợp do bị ép buộc hoặc do thi hành mệnh lệnh của cấp trên, bị phạt tù từ 10 đến 20 năm.

Thư Hoàng Hữu Phước 2015:

Phá hoại hòa bình: Đây là cụm từ vừa vô nghĩa vừa đa nghĩa. Đề nghị bỏ tội danh này, đặc biệt vì tại Việt Nam chỉ có tập thể có quyền lực lãnh đạo quốc gia mới có thể phạm tội này nhưng sẽ không thể bị kết tội vì mọi hoạt động có liên quan đều có sự thống nhất từ mệnh lệnh của Bộ Chính Trị.

Gây Chiến Tranh Xâm Lược: Đây là cụm từ cũng vừa vô nghĩa vừa đa nghĩa, vì có hai nội dung gồm (a) một hay nhiều cá nhân lãnh đạo ở Việt Nam xâm lược nước khác hoặc (b) một hay nhiều cá nhân lãnh đạo của nước khác xâm lược Việt Nam. Trong trường hợp thứ nhất, đặc biệt tại Việt Nam chỉ có tập thể có quyền lực lãnh đạo quốc gia mới có thể phạm tội này nhưng sẽ không thể bị kết tội vì mọi hoạt động có liên quan đều có sự thống nhất từ mệnh lệnh của Bộ Chính Trị. Trong trường hợp thứ hai, Việt Nam không thể kết tội một hay nhiều lãnh đạo của một “siêu cường” nào đã ra lệnh xâm lược Việt Nam.

Ngoài ra, ở Việt Nam luôn có vấn đề về ngữ nghĩa trong tương quan với tiếng Anh. “Xâm Lược” trong tiếng Việt luôn có nghĩa xấu. Tiếng Anh tương đương với “xâm lược” là “invasion”. Nhưng Invasion trong tiếng Anh chỉ có nghĩa trung tính là đem quân vào trong lãnh thổ nước khác, vì vậy báo chí Mỹ dùng Invasion khi nói về việc Mỹ đưa quân vào Việt Nam Cộng Hòa (dù Việt Nam Cộng Hòa là “đồng minh” của Mỹ), Việt Nam đưa quân vào Campuchia (dù Việt Nam giải cứu nhân dân Campuchia khỏi nạn diệt chủng), hay Mỹ đưa quân vào Iraq (dù có sự đồng tình mặc định của Liên Hợp Quốc). Vì vậy, trước tình hình rất có thể có việc Việt Nam sẽ đưa quân vào nước khác kiểu “Tiên Phát Chế Nhân” của danh tướng tiền nhân Lý Thường Kiệt, tức có chính nghĩa và vì sự an nguy của dân tộc Việt Nam trên hết, nhất thiết phải loại bỏ tội danh này.

Ý Hoàng Hữu Phước 2017:

Che Guevara được Đảng Cộng Sản Việt Nam ngợi ca là nhà cách mạng Mác-xít lừng danh người Argentina đã với tinh thần cách mạng quốc tế vô sản tham gia lãnh đạo phong trào cách mạng giải phóng Cuba. Với quyết tâm “tạo ra một, hai, ba và rất nhiều Việt Nam”, Che đã đến Congo rồi Bolivia để giải phóng toàn Châu Mỹ La Tinh và bị CIA Mỹ hành quyết tại đó.

Như vậy, nếu với tinh thần cách mạng quyết tâm mong muốn hủy phá mầm mống dọa đe sự toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam, một Che Guevara Việt Nam đơn thương độc mã lẻn sang Tân Cương hỗ trợ người Ngô Duy Nhĩ của Uyghuristan tức Đông Turkistan vùng lên chống ách đô hộ của Bắc Kinh, liệu Việt Nam

a) có ngay từ bây giờ xóa sạch các nội dung ngợi ca Che Guevara?

b) có sẽ đem quân hoặc gởi các điệp viên tinh nhuệ sang Trung Quốc truy bắt người Việt-học-đòi-Che-Guevara đó giải về Việt Nam trị tội “gây chiến tranh xâm lược?

c) tích cực cung cấp tin tình báo cho Trung Quốc để nhanh chóng bắt được kẻ học-đòi-Che-Guevara đó?

d) từ chối công tác bảo vệ kiều bào và bỏ mặc kẻ học-đòi-Che-Guevara đó cho Trung Quốc truy bắt và hành quyết?

B) Điều 422: Chống loài người

Người nào trong thời bình hay trong chiến tranh mà thực hiện hành vi tiêu diệt hàng loạt dân cư của một khu vực, phá hủy nguồn sống, cuộc sống văn hóa, tinh thần của một quốc gia hoặc một vùng lãnh thổ độc lập, có chủ quyền, làm đảo lộn nền tảng của một xã hội nhằm phá hoại xã hội đó hoặc thực hiện hành vi diệt chủng khác hoặc thực hiện hành vi diệt sinh, diệt môi trường tự nhiên, bị phạt tù từ 10 đến 20 năm, tù chung thân hoặc tử hình.

Người phạm tội trong trường hợp do bị ép buộc hoặc do thi hành mệnh lệnh của cấp trên, bị phạt tù 10-20 năm.

Thư Hoàng Hữu Phước:

Đây không phải là loại tội danh mà Việt Nam có thể xét xử và phán xét mà là của các tổ chức quốc tế. Vấn đề Việt Nam phải lưu ý là liệu Việt Nam có thể xét xử một hay nhiều hơn một cá nhân của nước khác phạm tội “chống loài người” hay là “tội phạm chiến tranh” khi gây tội ác với dân nước khác hay dân nước Việt hay không. Nếu có chiến tranh xảy ra chống Việt Nam thì cách duy nhất đúng là đánh bại quân thù, tiêu diệt quân thù, và đưa quân vào lãnh thổ quân thù triệt tiêu hậu hoạn, chứ không phải chờ xét xử những lãnh đạo nào của nước ngoài mang tội “chống loài người” do tàn sát dân Việt Nam, hoặc mang tội “tội phạm chiến tranh” do đã gây ra chiến tranh chống Việt Nam. Do đó, nhất thiết phải bỏ tội danh này.

C) Điều 423: Tội phạm chiến tranh

Người nào trong thời kỳ chiến tranh mà ra lệnh hoặc trực tiếp tiến hành việc giết hại dân thường, người bị thương, tù binh, cướp phá tài sản, tàn phá các nơi dân cư, sử dụng các phương tiện hoặc phương pháp chiến tranh bị cấm hoặc thực hiện hành vi khác vi phạm nghiêm trọng pháp luật quốc tế hoặc các điều ước quốc tế mà Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam ký kết hoặc tham gia, bị phạt tù từ 10 đến 20 năm, tù chung thân hoặc tử hình.

Người phạm tội trong trường hợp do bị ép buộc hoặc do thi hành mệnh lệnh của cấp trên, bị phạt tù 10-20 năm.

Thư Hoàng Hữu Phước:

Đây không phải là loại tội danh mà Việt Nam có thể xét xử và phán xét mà là của các tổ chức quốc tế. Vấn đề Việt Nam phải lưu ý là liệu Việt Nam có thể xét xử một hay nhiều hơn một cá nhân của nước khác phạm tội “chống loài người” hay là “tội phạm chiến tranh” khi gây tội ác với dân nước khác hay dân nước Việt hay không. Nếu có chiến tranh xảy ra chống Việt Nam thì cách duy nhất đúng là đánh bại quân thù, tiêu diệt quân thù, và đưa quân vào lãnh thổ quân thù triệt tiêu hậu hoạn, chứ không phải chờ xét xử những lãnh đạo nào của nước ngoài mang tội “chống loài người” do tàn sát dân Việt Nam, hoặc mang tội “tội phạm chiến tranh” do đã gây ra chiến tranh chống Việt Nam. Do đó, nhất thiết phải bỏ tội danh này.

 

Tóm lại, với những nội dung mà Quốc Hội đã nghe theo góp ý của Nghị Sĩ Hoàng Hữu Phước thêm các tội danh tử hình các tội bạo loạn, tham nhũng, hối lộ, v.v., lẽ ra Luật Hình Sự sẽ tuyệt hảo nếu như các đề nghị cũng của nghị sĩ ấy về các tội danh vô nghĩa trên được Quốc Hội loại bỏ hẳn.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế, Nghị-sĩ Khóa XIII

Tham khảo:

Nghị Sĩ Hoàng Hữu Phước Góp Ý Cho Dự Thảo “Luật Hình Sự”   10-10-2015

Tầy Huầy Ngôn Ngữ Báo Chí Việt Nam

Hoàng Hữu Phước, MIB

06-12-2017

                                      Mục Lục

A) Dẫn Nhập: Tính Không Chuyên Nghiệp Của Giáo Khoa Việt Nam

B) Lổ Trống Tác Hoác Của Các Khoa Báo Chí Đại Học Việt Nam

1- Lỗi Vĩ Mô: Vô Chính Phủ Về Ngôn Từ Văn Phạm Tiếng Việt

2- Hội Chứng Máy Dịch Google

3- Láu Táu Từ Với Ngữ

C) Nhắc Lại Văn Phạm Tiếng Anh Với Câu Tường Thuật

D) Kết Luận: Tính Chuyên Nghiệp Của Giáo Khoa

A) Dẫn Nhập: Tính Không Chuyên Nghiệp Của Giáo Khoa Việt Nam

Sách giáo khoa ở Việt Nam luôn luôn có vấn đề vì tuyệt đối thiếu tính chuyên nghiệp.

Mọi người từ cấp lãnh đạo đến thường dân đều tự động tự nhiên mặc định hễ là thạc sĩ tiến sĩ là chuyên nghiệp đủ điều kiện thành chuyên gia hoặc tư vấn Nhà Nước hay tư vấn Chính Phủ.

Một người chỉ chuyên nghiệp khi cùng lúc đáp ứng cả ba yêu cầu của (a) hiểu biết và thực thi đúng – qua đào tạo tại nơi làm việc – thế nào là tính chuyên nghiệp đòi hỏi phải có nơi một người làm việc, (b) nắm rõ kiến thức và có thời gian dài thực hành về nghiệp vụ – qua đào tạo và/hoặc nghiên cứu chuyên sâu – đối với môt công việc đặc thù, và (c) khả năng truyền thụ/phát hiện vấn đề của/xử lý vấn đề phát sinh từ kinnh nghiệm làm việc trong lĩnh vực của công việc đặc thù ấy.

Một khi ai cũng lẫn lộn cho chuyên môn tức là chuyên nghiệp, nước nhà sẽ có lắm sự hỡi ôi, như từ việc sách giáo khoa kiến thức là chính cứ như là tác phẩm khoa giáo tuyên truyền là chính, và tư vấn Chính Phủ hầu như để giải thích giải nghĩa cho lãnh đạo Chính Phủ các chi tiết học thuật hay thuật ngữ của ngành có liên quan đến nội dung câu hỏi của lãnh đạo, chứ không hề có trình độ tư vấn kinh bang tế thế nên nước nhà mãi lết lê hỗn độn từ việc lớn lờn lơn như đại án các công ty lớn/ngân hàng lớn đến việc nhỏ xíu xìu xiu như chuyện trạm thu phí đường cao tốc toàn được các chuyên gia tư vấn cấp Bộ cho phép xây lộn chỗ làm sụp đổ hoàn toàn uy thế quốc gia chỉ bằng mớ tiền lẻ xạc xào và nắm tiền xu lẻng kẻng chứ không phải bằng cơn mưa rào rạt Mẹ Của Các Loài Bom hay Bố Của Các Loài Bom.

Chính vì cái tự động tự nhiên mặc định như thế mà sách giáo khoa Tiếng Việt trung học mỗi khi cải cách bởi các “giáo sư tiến sĩ” là gây rối loạn vô phương cứu chữa như tơ nhện vò, chẳng hạn nặn óc phát huy sáng kiến sáng tạo đổi tên cái gì gì đó thành “thể loại văn bản” trong khi nó chẳng dính dáng gì đến thứ “văn bản” mà lẽ ra phải lên cấp đại học mới được rớ vào học đến – ít nhất là theo bài bản ngôn ngữ Tiếng Anh – cũng như vô tư lấy các đoạn từ các bài báo làm bài văn mẫu mỗi bài hai đoạn (paragraph) in vào các sách giáo khoa ấy mà hoàn toàn ngu muội không biết rằng đã là bài luận mẫu ở cấp trung học cơ sở thì (a) mỗi bài phải có ít nhất ba đoạn cho đủ ba phần mở đầu/thân bài/kết luận, (b) văn báo chí hoàn toàn khác với văn viết thường và văn viết văn học, (c) văn báo chí chỉ được dạy tại các khoa báo chí ở cấp đại học, (d) các bài báo không bao giờ được thế giới dùng làm bài luận mẫu tham khảo ở cấp trung học, và (e) các bài luận  mẫu phải trích từ các tác phẩm văn học có giá trị văn học sử nghĩa là các tác phẩm văn học “mới tinh” thì không được bày ra ở cấp trung học do chưa có giá trị văn học sử tức chưa vượt qua thành công thời gian mấy chục năm, huống hồ các bài báo mang tính thời sự nóng hổi cập nhật.

Một cách tự động, khi “văn bản” và các trích đoạn từ “báo chí” được đưa vào môn Tiếng Việt thì rõ là dẫn đến hai hệ lụy của (a) văn Tiếng Việt của học sinh trung học thì lạc lối vì được dạy lộn sân, còn (b) văn “báo chí” Tiếng Việt đương nhiên không hề được dạy ở các khoa báo chí tại các trường đại học nên sản phẩm khi ra trường khiến có bài viết này.

B) Lổ Trống Tác Hoác Của Các Khoa Báo Chí Đại Học Việt Nam

Từ hệ lụy nêu ở phần trên cho thấy trình độ ngôn ngữ Tiếng Việt các “nhà báo” xuất thân từ các khoa báo chí các trường đại học luôn có vấn đề từ bản thân và từ những tác nhân ngoại lai quyết định như từ vĩ mô chẳng hạn.

1- Lỗi Vĩ Mô: Vô Chính Phủ Về Ngôn Từ Văn Phạm Tiếng Việt

Như đã từng được nêu lên rất nhiều lần mà cụ thể là tại bài Ai Đẻ Ra “Tập Cận Bình”, đã luôn có sự tự ý tự tung tự tác vô chính phủ trong cách chế tạo tên tiếng Việt cho các lãnh đạo tối cao của chỉ nước Tàu anh em hữu hảo nhằm bảo vệ thanh danh uy tín cho các vị đó, nghĩa là trong khi thế giới nghe tên cái ông khổng lồ ấy thành Xi Jinping thì Việt Nam thay vì nương theo đó mà gọi ông ta thành Xì Dính Bình hoặc Xì Dính Bịnh, thì lại chế thành Tập Cận Bình, cũng như gọi một thằng tướng Tàu là Thường Vạn Toàn, v.v. Gọi là vô chính phủ vì toàn dân chẳng thấy có quy định riêng hễ tên tiếng Tàu nào thì phải gọi bằng tiếng Việt ra sao. Hãy đọc các bản tin sau để nhận ra các quái đản cũng như để minh chứng toàn bộ nhận định nhận xét nhận thấy nhận ra của Hoàng Hữu Phước là tuyệt đối đúng, chính xác đúng, không gì khác hơn là hoàn toàn đúng:

Baochi1

Như biểu diễn ở trên thì Goh Chok Tong nối ngôi Lý Quang Diệu, và Lý Quang Diệu có hai vợ tên Wong Ming Yang và Ho Ching; và bốn con tên Li Xiuqi, Li Yipeng, Li Hongyi, và Lee Haoyi. Thậm chí còn có đoạn ghi Lý Quang Diệu có con tên Lý Hiển Long. Vậy, phải chăng chỉ có Lý Quang Diệu và Lý Hiển Long hoặc là người Việt hoặc được Việt Nam đặc cách ban cho tên tiếng Việt để cho thật kỳ quang kỳ diệuhiển vinh hóa rồng, trong khi Thủ Tướng kế nhiệm Goh Chok Tong vẫn cứ là Goh Chok Tong hoặc…Gô Chốc Tông?

Chính vì vô chính phủ, tùy tiện, mà truyền thông chính thống chỉ được phép lập lại những gì mà ai đó ở Trung Ương phán ra, thay vì có cẩm nang quy định âm tiếng Tàu nào thì phải dùng chữ tiếng Việt nào để gọi tên trên truyền thông.

Bản thân các giáo sư tiến sĩ Tiếng Việt và giáo sư tiến sĩ dạy các Khoa Báo Chí có đã từng nhận thấy cái điều quái gỡ này chưa, và nếu đã từng thấy thì có đã từng nghiên cứu để hình thành công trình khoa học trình Bộ Giáo Dục xem xét quyết định áp dụng thống nhất toàn quốc chốn học đường hay chưa?

Tất nhiên, lời khuyên của Hoàng Hữu Phước luôn là: hãy chỉ dùng tên tiếng Anh khi nêu tên tiếng nước ngoài dù tên đó là của người, của địa danh, hay của quốc gia nào chưa hề có sẵn tên Hán-Việt trong đời sống ngôn ngữ ở Việt Nam, như đã nêu trong các bài Giao ThoaCu Dơ Nhét Xốp.

2- Hội Chứng Máy Dịch Google

Do viết tiếng Việt không thông, ngoại ngữ thì không tinh thông, nghiệp vụ săn tin thì thụ động, khả năng biện luận bằng không, tất cả các nhà báo viết tin thời sự nước ngoài đã một cách nhanh nhất sử dụng công cụ máy dịch thuật Google. Khi thấy có một mẫu tin tiếng Anh (đa số trên truyền thông nước ngoài bằng tiếng Anh, kể cả nếu truyền thông đó là của Ả Rập hay Pháp, Ý, v.v.), các nhà báo ta lập tức copy cả đoạn vào máy dịch để có bản tiếng Việt. Tất nhiên, bản dịch tiếng Việt do Tiếng Việt có yếu điểm như đã được nêu rõ trong bài Vũ Khí Tối Thượng Của Tiếng Việt nên đọc lủng ca lủng củng, và nhà báo dễ dàng chỉnh sửa lại cho nghe xuôi tai hơn.

Chính vì vậy, việc diễn dịch kiểu as-is tức nguyên trạng đã cho ra câu Tiếng Việt y trên nền vị trí câu cú Tiếng Anh, khiến có hình dạng như sau:

Baochi2

nghĩa là “Long Room hôm qua đưa tin” ở cuối câu, thay vì lẽ ra đã phải chứng tỏ ta đây là trạng nguyên để đem “Long Room hôm qua đưa tin” lên đầu câu cho đúng là thứ tự văn phạm Tiếng Việt. (Xin xem thêm Phần C bên dưới, nêu văn phạm sơ đẳng tiếng Anh đối với câu tường thuật tức Reported Speech).

Từ thói quen dựa hơi máy dịch Google, các nhà báo tự cho mình cái quyền viết theo hình thức tương tự tiếng Anh thành kiểu sau, với cái kiểu kết “ông Khái nói” đặt ở cuối câu:

Baochi3

Điều cần lưu ý là:

a) Giới chuyên viên/nhân viên công nghệ thông tin (IT) thường cực yếu về văn chương chữ nghĩa, thậm chí ít học hoặc không học đầy đủ tất cả các môn ở bậc trung học do IT luôn chỉ là các khóa đào tạo ngắn hạn kiểu cầm-tay-chỉ-việc, nên không biết rằng đã là câu tường thuật trực tiếp thì phải đặt giữa hai cặp dấu ngoặc kép trước từ Stephen và sau dấu phẩy dưới của từ hero của đoạn dưới đây khiến cả câu sai văn phạm Tiếng Anh mà nếu nhà báo Việt Nam bê câu này vào máy dịch Google sẽ cho ra đoạn tiếng Việt sai tương ứng tức luông tuồng rồi kết thúc bằng the Daily Mail reports:

Baochi4

Và việc luông tuồng do thiếu học của dân làm báo điện tử ở các nước Âu Mỹ ngày nay sẽ cho ra những sản phẩm như sau, cho thấy phải đọc rất nhiều câu để rồi cuối đoạn mới cho biết những điều vô thiên lủng ở trên là từ cửa miệng của một ông tên Kepper:

Baochi5

b) Sự luông tuồng không có dấu ngoặc kép hai đầu câu tường thuật trực tiếp sẽ dẫn đến ý tứ khôi hài sau, nếu ngay khi đọc lần đầu một cách Goóc-Ba-Chốp tức ba chớp ba nháng vội cho rằng nạn nhân bị giết trong vụ tấn công là công dân Bỉ, Phó Thủ Tướng Bỉ và Bộ Trưởng Ngoại Giao Bỉ:

Baochi6

tất nhiên rồi ai cũng hiểu ra, dù chậm, rằng nếu câu trên là câu tường thuật trực tiếp có hai cặp dấu ngoặc kép (một trước A victim và một sau dấu phẩy dưới của  citizen, hoặc một câu tường thuật gián tiếp (như Phó Thủ Tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại Giao Bỉ đã tweet hôm Thứ Ba rằng một nạn nhân bị sát hại trong cuộc tấn công là công dân Bỉ) thì không bất kỳ ai hiểu sai ý cả câu cả.

c) Việc mô phỏng theo hình thức câu tường thuật của tiếng Anh do thói quen dựa vào máy dịch thuật Google vốn dịch sát sàn sạt đúng y vị trí từ trong câu tiếng Anh gốc là điều sai hoàn toàn – nhất là nếu câu tường thuật quá dài – do không đúng văn phạm tiếng Việt mà độc giả người Việt quen dùng. Chưa kể, cách viết như vậy chưa hề tồn tại trong sách giáo khoa tiếng Việt dù là tiểu học, trung gọc, hây đại học, trong khi ngôn ngữ báo chí nhất thiết phải gãy gọn, súc tích, rõ ràng. Rõ ràng nghĩa là không gây hiểu nhầm hoặc không nêu lên ngay từ đầu câu nguồn của thông tin sắp dẫn ra, để người đọc có thể thực thi quyền đọc tiếp hay không đọc tiếp khi thấy tên nhân vật hay nguồn của phát biểu ngay sau đó.

3- Láu Táu Từ Với Ngữ

Tuần trước, một phụ nữ đến Ủy ban Nhân dân Phường 2 Quận 3 Thành phố Hồ Chí Minh xin chứng nhận giấy ủy quyền để bà đến bịnh viện nhận thuốc bảo hiểm y tế thay cho mẹ của bà do mẹ chồng của bà già yếu gần 90 tuổi mà còn bị trặc chân. Nhân viên công quyền đã đọc nội dung giấy, trầm ngâm rất lâu rồi phán rằng đơn đã viết sai vì phải là “bệnh viện” chứ không được dùng “bịnh viện”. May mà nhờ có sự giáo dục của Đảng nên thay vì bắt người phụ nữ ấy về đánh máy lại và in bản khác, người đầy tớ của nhân dân sau hơn 15 phút trầm ngâm đã quyết định cho qua. Người phụ nữ ấy là giám đốc tài chính tại gia, kiêm kế toán trưởng tại gia,  kiêm thủ quỹ tại gia, chủ nhà và chủ hộ của tác giả bài viết này.

Cái “bệnh” và “bịnh” xuất phát từ sự láu táu với từ ngữ của những đấng quyền lực quyền năng quyền hành, trong đó có nhà nô bộc của nhân dânnhà báo của Đảng.

Nhà báo có quyền chơi nổi để câu view, chẳng hạn qua cách thường xuyên dùng chữ “lộ” cứ như là đã phát hiện được điều tối mật

Baochi7

Trong khi đó, nhà báo (báo chữ, báo hình, báo nói) tự do dùng những cụm ẩn ngữ lồ lộ liên quan hay dùng như xứ sở chuột túi, xứ sở sương mù, xứ sở kim chi, v.v. để gọi các nước Úc, Anh, Hàn, v.v., vì rõ ràng các nước này nổi tiếng về các biểu tượng của đại thử kangaroo, sương mù smog, kim chi, v.v. Nhưng khi nhà báo sử dụng tiếng lóng Cờ Hoa của Việt Nam Cộng Hòa (gọi USA là Mỹ với ý nói đẹp vô cùng, và Hoa Kỳ với ý nói lá cờ rất nhiều ngôi sao nở rộ như hoa) để nói xứ sở cờ hoa thì hoàn toàn sai. Việt Nam Cộng Hòa có đại đa số người dân chống Mỹ nên các nhà báo Việt Nam Cộng Hòa chống Mỹ chế ra hai từ lóng nhạo báng đầy miệt thị gồm Mẽo thay cho Mỹ và Cờ Hoa thay cho Hoa Kỳ. Cờ hoa không hề là biểu tượng của USA. Cờ sao thì có thể đấy, nhưng sẽ không ai trên thế giới hiểu ý nghĩa liên quan của nó do thiếu gì cờ của các quốc gia đều có ngôi sao. Gọi USA là xứ sở cờ hoa thì tương đương với cách gọi USA là xứ sở mẽo vậy. Đừng bao giờ gọi Cambodia là xứ sở Miên và đừng bao giờ gọi USA là xứ sở cờ hoa.

Baochi8

Ngoài ra, tương tự tất cả các ngôn ngữ toàn cầu, tiếng Việt có loại từ vay mượn mà bộ môn Lexicology gọi là borrowed words  hoặc loanwords hoặc loan-words hay borrowings, v.v. và v.v., tức những từ nước khác được bê nguyên xi (as-is) vào nước mình mà không cần dịch thuật do không thể dịch hoặc không nên phá tính toàn cầu sẵn có của nó. Trong các borrowings trong tiếng Việt thì nổi bật là các từ club, cinema, camera, chíp (điện tử), phone, telex, Halloween, Valentine, violon, piano, diva, rock-n-roll, biscuit, whisky, spaghetti, pizza, v.v. và v.v.

Tuy nhiên, do không biết hangar (nhà để lắp ráp, sửa chữa máy bay) là một borrowing của tiếng Việt (thậm chí còn được Việt hóa thành hang-ga), nhà báo đã không tùy nghi sử dụng hangar mà lại dịch thành nhà chứa

Baochi9

trong khi nhà chứa tức nhà thổ là nơi làm ăn của các cô gái này:

Baochi10

còn hangar dùng để lắp ráp, bảo trì, đại tu, cất dấu máy bay, như nơi này:

Baochi11

cho nên thay vì dùng hangar hoặc hang-ga mà rất nhiều người biết, hoặc dịch đầy đủ dài dòng thành nhà chứa máy bay mà mọi người đều hiểu, nhà báo đã biến chuyên cơ của người quyền lực nhất thế gian tá túc trong nhà chứa và thông báo với nhân loại rằng sân bay Đà Nẳng có nhà chứa phục vụ du khách chăng.

C) Nhắc Lại Văn Phạm Tiếng Anh Trung Học Cơ Sở Việt Nam (Lớp 6-9) Đối Với Câu Tường Thuật

Các điều căn bản sau đều được các giáo viên tiếng Anh tại tất cả các trường trung học ở Việt Nam nắm vững, mà nếu các nhà báo đừng trốn học giờ tiếng Anh đều nắm vững tương tự đối với câu tường thuật trực tiếp:

a) Nội dung phát biểu trực tiếp luôn ở giữa hai cặp dấu ngoặc kép.

b) Nôi dung trực tiếp ấy nếu ở dạng đơn giản ban đầu cấp trung học sẽ luôn có hình thức thứ tự đơn giản nhất của: Chủ Thể Phát Biểu + Động Từ Phát Biểu + Dấu Hai Chấm + Dấu Ngoặc Kép + Nội Dung + Dấu Chấm Câu + Dấu Ngoặc Kép. (Dấu chấm câu gồm dấu chấm hết, dấu chấm hỏi, dấu chấm than.)

Baochi12

Cách trên sử dụng tối thiểu trong các tác phẩm tiểu thuyết.

c) Nôi dung trực tiếp ấy nếu ở dạng cao cấp tức văn học đặc biệt trong tiểu thuyết thì tối đa được sử dụng sẽ là Dấu Ngoặc Kép + Nội Dung Phát Biểu + Dấu Phẩy hoặc Dấu Chấm Câu + Dấu Ngoặc Kép + Động Từ Phát Biểu + Chủ Thể Phát Biểu.

Baochi13

Một biến thể luôn thấy ở dạng thường xuyên này sẽ được áp dụng bằng cách ngắt đôi thành hai cụm nội dung có hai cặp dấu ngoặc kép riêng nếu nội dung phát biểu hoặc dài hoặc do tác giả muốn hoa lá cành thêm văn vẻ như:

Baochi14

D) Kết Luận: Tính Chuyên Nghiệp Của Giáo Khoa

Sách giáo khoa tiếng Việt sẽ được gọi là hoàn hảo khi trên nền đang tồn tại của ngôn ngữ tiếng Việt

1) Tiến hành phân định rạch ròi giữa tiếng Việt Formaltiếng Việt Informal như hình thức phân định luôn tồn tại ở các ngôn ngữ chính của thế giới Âu Mỹ.

2) Tiến hành phân định rạch ròi giữa các loại như từ cổ, từ văn học, từ văn nói, từ bình dân, từ mất nghĩa, từ lóng, từ dung tục, từ kỹ thuật, từ y học, v.v., như hình thức phân định luôn tồn tại ở các ngôn ngữ chính của thế giới Âu Mỹ, để hạn định mức độ và phạm vi sử dụng của mỗi loại, từ đó chặn đứng hoàn toàn việc vô tư phát thanh tin thời sự trên TV oang oang các từ nhí, phượt, ngáo đá, v.v.

3) Tiến hành soạn sách giáo khoa về ngôn ngữ báo chí tức một phân ngành đặc thù cao cấp luôn tồn tại ngành báo chí chuyên nghiệp bằng các ngôn ngữ chính của thế giới Âu Mỹ, chẳng hạn báo chí Âu Mỹ không dùng tiếng lóng của xã hội bình dân, và khi buộc phải sử dụng chẳng hạn bởi vì đó là nguyên văn ngôn từ phát biểu của một nhân vật nào đó thì sẽ luôn viết né tránh bớt thí dụ như “b***h” thay cho “bitch”, “a**” thay cho ass, “f*****g” thay thế cho “fucking”, v.v. Việc viết né này không phù hợp với tiếng Việt (hạn chế tối đa trong một hai trường hợp, chẳng hạn viết tắt trong “Đ.M. mày”), do đó phải luật định hoặc quy định riêng của ngành đào tạo báo chí rằng dứt khoát không được sử dụng tiếng lóngtiếng dung tục trong các sản phẩm truyền thông.

4) Ngành ngữ học tiếng Việt nói chung phải đề ra nguyên tắc văn phạm rằng trong cả hai trường hợp dùng câu tường thuật trực tiếp và cấu tường thuật gián tiếp, thì ngay cả khi dịch thuật một nguyên tác tiếng nước ngoài, cũng luôn áp dụng công thức bất di bất dịch rằng chủ thể phát biểu luôn đứng đầu câu, bất kể trong nguyên tác tiếng nước ngoài thì chủ thể phát biểu đa số đứng cuối câu, thường nhét giữa câu, và ít khi đứng đầu câu.

Soạn sách giáo khoa về Văn phạm Tiếng Việt không phải là công việc đòi hỏi sự sáng tạo, sự nặn óc đẻ ra những thứ hoành tráng hoang đường, hay sự chứng tỏ quyền năng sinh sát, mà là sự chứng minh được ngành Tiếng Việt đạt trình độ sử dụng được các khung khoa học sẵn có và đang tồn tại trong giới học thuật mang tính so sánh được, định lượng được, phát triển được bên-ngoài-cương-thổ-quốc-gia như các ngôn ngữ chính của nhân loại

Các nhà ngôn ngữ học, các vị tiến sĩ có đặc quyền cấp Nhà Nước biên soạn sách giáo khoa, khi cần tham khảo lời tư vấn của chuyên gia thực thụ về lĩnh vực ngôn ngữ, ắt biết sẽ gõ cửa nhà ai để đàm đạo thêm.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo:

Vấn Nạn Ngôn Từ Trong Giới Truyền Thông  22-11-2015

Ai Đẻ Ra “Tập Cận Bình”  25-7-2014

Chủ Tịch – Già – Cu Dơ Nhét Xốp 05-5-2010

Giao Thoa Ngôn Ngữ Việt-Anh Và Thực Chất Vấn Đề Giữ Gìn Sự Trong Sáng Của Tiếng Việt  18-6-2010

Vũ Khí Tối Thượng Của Tiếng Việt Cho Thời Kỹ Thuật Số: Hồi Ức Về Một Sự Thật Chẳng Còn Người Việt Nam Nào Trên Thế Giới Còn Nhớ Hay Biết Đến  19-10-2009

Hoàng Hữu Phước: Ý & Lời

Hoàng Hữu Phước, MIB

03-12-2017

Word 1Word 2Word 3Word 4Word 5Word 6Word 7Word 8Word 9Word 10Word 111

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Ghi chú: Các cụm câu trên đăng trên Tango 2017