Đảng Bây Giờ Mới Trở Lại Gần Đúng Là Đảng

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế, Nghị-sĩ Khóa XIII

22-12-2017

Đảng Cộng Sản Việt Nam đã là một đảng chính trị tức chính đảng của Việt Nam và là chính đảng duy nhất ở Việt Nam theo thực lực, thực tế lịch sử, và thực thi theo hiến định.

Theo thực lực, một đảng chính trị nhất thiết phải có tổ chức, có lãnh đạo, có cương lĩnh chính trị, có chiến lược chính trị, có tài lực, có nhân lực tạo lực lượng quần chúng, có nhân lực tạo lực lượng vũ trang và nắm quyền lãnh đạo tất cả các lực lượng vũ trang, có lãnh thổ, có đấu tranh để thực hiện cương lĩnh cho đến cùng, và khi thuận lợi giành lấy chính quyền theo cách hoặc chính thức (đấu tranh nghị viện trong môi trường hiến định) hoặc chính danh (đấu tranh giải phóng) để trực tiếp cai quản cai trị đất nước.

Như đã nêu trong bài Gia Phì Sinh Hiếu Tử, Quốc Thái Thức Trung Thần, Đảng Cộng Sản Việt Nam đã dần mất vị thế một chính đảng của Việt Nam.

Không một chính đảng nào lại tự làm suy yếu nguồn tài lực của mình bằng cách để đảng viên tự do phá sụp các ngân hàng, phá sụp các tổng công ty, phá trọc trắng hếu các khu rừng xanh, độc hóa các nguồn nước của dân tộc và thủy tộc, thả cho tư bổn né thuế, tích cực đầu tư vào những nội dung từ lỗ đến mất trằng, v.v.

Không một chính đảng nào lại tự làm suy yếu nguồn nhân lực của mình bằng cách tước bỏ vũ khí bạo lực cách mạng ra khỏi các lực lượng vũ trang, tước bỏ quyền được bảo vệ cao nhất khỏi tay các lực lượng vũ trang trong khi tất cả các quốc gia trên toàn thế giới luôn dành cho các lực lượng vũ trang của họ (nước ngoài: án tử hình dành cho kẻ nào sát hại nhân viên công lực; Việt Nam: ai muốn đánh đập nhân viên công lực thì xin mời cứ tự nhiên); bố trí người bất tài vô hạnh  miễn sao đúng với quy trình để ngự tất cả các ngôi cao quyền lực; đầu tư khổng lồ tậu cho được các bằng tiến sĩ/thạc sĩ về phân phát cho hàng ngàn lãnh đạo “trẻ tài năng” lực lượng kế thừa của Đảng; bỏ mặc cho các lực lượng chủ lực của Đảng như Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam tự tung tự tác tự suy yếu tự thải loại ra khỏi đời sống chính trị Việt Nam, hoàn toàn thất bại trong nhận diện người giỏi người tài người thực sự hữu dụng cho đất nước này, v.v.

Không một chính đảng nào lại tự đốt bỏ cương lĩnh chính trị của mình bằng cách dung dưỡng bất kỳ sự “xét lại” nào và để yên cho đảng viên có quyền đứng núi này trông núi nọ.

Tuy nhiên, dù với một vết nhơ không đáng có như trên, Đảng Cộng Sản Việt Nam nay đã dần trở lại vai trò một chính đảng. Thời mở cửa đẻ ra các đảng viên như trẻ nít quê mùa vô tư vô tâm đã qua, với bằng chứng là đầu tháng 12 năm 2017 đã có mẫu tin này trên truyền thông chính thống toàn cõi Việt Nam:

Đảng Bây Giờ Mới Trở Lại Gần Đúng Là Đảng (2)Đảng Bây Giờ Mới Trở Lại Gần Đúng Là Đảng (1)

cho thấy nhiều chục năm qua đã và đang có sự suy đồi thật khốn nạn rằng các phương tiện thông tin, truyền thông, mạng xã hội, đã bị các đảng viên lợi dụng và sử dụng hoàn toàn ngoài tầm vói bắt cũng như ngoài tầm trí hóa khả dụng của tất cả những tinh hoa chính trị của chế độ, khiến đã có những chuyện tưởng như đùa do không thể nào tưởng tượng nổi lại có thể xảy ra tại một quốc gia cộng sản như Việt Nam: “nói xấu, bôi nhọ, hạ thấp uy tín, vai trò lãnh đạo của Đảng” mà điều khôi hài nhất là đến tận ngày nay mới có quy định những đảng viên nào như thế sẽ bị khai trừ Đảng.

Thế thì những thằng đảng viên mất dạy đã nhanh tay lẹ chân trước 12-2017 đã kịp “bôi nhọ lãnh tụ, lãnh đạo Đảng, Nhà nước” cũng như đòi xóa đảng (tức theo đa đảng, đa nguyên) và vi hiến (đòi tam quyền phân lập) thì phải chăng được “hạ cánh an toàn”, tiếp tục hưởng lương hưu hậu hĩ của Đảng, còn con cháu tiếp tục hưởng các đặc quyền đặc lợi vốn dành riêng cho gia đình đảng viên cốt cán cáo cấp trung kiên?

Thế thì phải chăng hàng thế kỷ nay Đảng Cộng Sản Việt Nam có quy định cực kỳ lỏng lẻo về kỹ luật, theo đó phải chăng có mặc định rằng trở thành Đảng viên Cộng sản đương nhiên là thánh thần miễn nhiễm trước mọi xấu xa tiêu cực và bất khả xâm phạm trước luật pháp quốc gia nên không thể bị khai trừ Đảng ngay cả sau khi bôi nhọ lãnh tụ (lãnh tụ duy nhất của Việt Nam là Hồ Chí Minh)?

Các nghị sĩ mà tất nhiên tuyệt đại đa số là đảng viên Cộng sản chức sắc thì bỏ mặc thực tế dữ dội của toàn cầu và phớt lờ ý kiến tuyệt đối công chính của người dân

Đảng Bây Giờ Mới Trở Lại Gần Đúng Là Đảng (4)

nên chỉ biết châu đầu vào nhau tụm năm tụm ba ngáy ngủ từ năm 2011 rằng Việt Nam “biểu tình” được vì “thế giới họ biểu tình đàng hoàng được mà”, hoặc “bắn” thì “dã man” quá nên hãy noi theo mấy nước văn minh mà tiêm thuốc độc (khiến có một thời gian dài Việt Nam bị khủng hoảng nghiêm trọng không xử tử được bất kỳ ai do nhà sản xuất thuốc độc tuyên bố không bán cho Việt Nam Cộng Sản hành quyết người dân vô tội), còn mới đây hùng hổ nói mông muội gì đó về “tính nhân đạo, nhân văn của pháp luật xã hội chủ nghĩa

Đảng Bây Giờ Mới Trở Lại Gần Đúng Là Đảng (3)

nghĩa là hễ “biểu tình” thì nêu danh đeo bám hít hà luật “thế giới”, còn muốn tha cho tên tử tù tàn độc thì lại viện cái luật pháp “xã hội chủ nghĩa” quái gở quỷ quái kỳ quái kỳ cục kỳ khôi không cần kỳ cọ nào đó chớ ai biết.

Đảng Cộng Sản phải hà khắc, phải nghiêm khắc với đảng viên của mình gấp vạn lần, đơn giản vì như đã chốt trong bài Quốc Thái Thức Trung Thần: thời thái bình là thời đại hỗn loạn nhất.

Thời loạn không hỗn loạn vì vẫn còn kỹ luật sắt máu để hạn chế hỗn loạn.

Thời bình không còn các kỹ luật sắt máu nên hỗn loạn chỉ có gia tăng vượt ngoài sức kềm tỏa của giới cầm quyền nào bắt đầu muốn bản thân mang hình dáng những ông bụt bà tiên, tự nhiên cho rằng mình ngu muội và thấy nhất thiết phải theo Tây cho muôn phần vinh diệu văn hóa văn vẻ văn minh.

Sau khi chấn chỉnh lại việc “khai trừ Đảng”, Đảng nên có bước tiếp theo là giáo dục răn đe các đảng viên, các chuẩn đảng viên (tức lực lượng hậu bị), và ban hành nhiều quy định bổ sung như tước bỏ các quyền lợi bản thân và gia đình người bị khai trừ Đảng, và công bố không áp dụng bất-hồi-tố đối với những đảng viên nào đã sướng mồm bôi nhọ lãnh tụ, lãnh đạo, Đảng trước thời khắc 12-2017.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế, Nghị-sĩ Việt-Nam Khóa XIII, Quan Nhĩ Mục của Đảng Cộng Sản Việt Nam

Tham khảo:

Gia Phì Sinh Hiếu Tử, Quốc Thái Thức Trung Thần  18-12-2017

Bôi Nhọ  02-12-2015

Thư Gởi Chủ Tịch Trung Ương Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam Trần Thanh Mẫn  11-10-2017

Both comments and trackbacks are currently closed.