Tôi và Saddam Hussein

Và và Và

Hoàng Hữu Phước, MIB

12-7-2016

Toi Va SH

Việt Nam tất nhiên có vô số người tài ba, song hầu như đa số sống đời triết nhân minh triết khi cặm cụi làm việc, cặm cụi nghiên cứu, cặm cụi tư duy, cặm cụi cống hiến, cặm cụi đem trí tuệ uyên bác dành cho tranh luận tự thân về các vấn nạn của hàn lâm, khoa học, hay của thực tế nhân sinh để cung cấp cho đời những công trình khảo cứu vốn dĩ có thể làm giàu hơn kho tàng tri thức và áp dụng của nhân loại – hay chí ít là của Việt Nam – nên số lượng chịu nhín thời gian chường mặt ra trong cõi hỗn mang để tranh luận với hoặc trải lòng cùng bàng dân thiên hạ chỉ đếm được trên đầu ngón tay của hai bàn tay đủ ngón.

Dù không được có tên trong danh sách những bậc tài ba đáng kính ấy, tôi cũng biết thế nào là sự cẩn trọng nên khi nếu chịu chào thua sự thôi thúc phải “trải lòng” thì cũng phải tự ẩn mình núp dưới tận cùng đáy của hố sâu tư tưởng bằng cách luôn tắt các “comments” như một chứng tỏ bản thân không hề dám tranh luận để đón nhận luận tranh. Rốt cuộc, những bài viết blog của tôi chỉ như thùng nước đá dọc đường gió bụi, không dành cho bậc đại gia chức trọng quyền cao mà dành riêng giải khuây giải khát giải trí cho những người tốt đẹp tốt lành còn chút lòng tin rằng bụi hồng trần vẫn có thể không làm nhiễm ô thùng nước mà họ yên tâm dừng chân múc uống.

1) Tôi và Tạp Chí Newsweek

Trong thời gian 1982-1988 làm giảng viên Anh ngữ trường Cao Đẳng Sử Phạm Thành phố Hồ Chí Minh, tôi có lần được đọc vài quyển tạp chí Newsweek do chị tôi làm quản thủ thư viện Trường Hàng Không đã xin từ một nữ tiếp viên người Pháp của Air France. Tôi đã đọc ngấu nghiến tài liệu quý báu ấy ở cái thuở những năm đầu của thập kỷ 80 của thế kỷ trước, lúc chưa ai biết gì về cái gọi là internet, còn các Khoa Anh Văn ở tất cả các trường đại học-cao đẳng chỉ cho phép giảng viên đọc mấy tạp chí tiếng Anh như Peking Review (Điểm Báo Bắc Kinh) của Tàu và Moscow News (Tin Tức Mạc Tư Khoa) của Liên Xô mà chẳng lãnh đạo nào của Việt Nam biết rằng trong Peking Review thì Tàu ra rả chửi cả Mỹ và Xô, gọi cả hai là siêu cường di họa cho nhân loại, chứ không chỉ có chống Hoa Kỳ. Thế nên, tôi ngay từ thời gian đầu giải phóng đã biết rõ ràng rằng Tàu là một thằng nửa khỉ đỏ đít nửa đười ươi chẳng ra chi và rằng không thể nào có được Khối Xã Hội Chủ Nghĩa đoàn kết hùng cường, từ đó tôi đã theo khuynh hướng chính trị xã hội chủ nghĩa dân tộc như tôi hàng chục năm nay luôn ngạo nghễ ghi rõ trên trang mạng doanh nhân thế giới LinkedIn và các trang mạng khác của nước ngoài, cũng như gần đây tình cờ biết được qua internet rằng Saddam Hussein hóa ra cũng là người mang tư tưởng chính trị xã hội chủ nghĩa dân tộc.

Trở lại với tiêu đề của mục này, khi đọc tạp chí Newsweek ấy tôi thấy có hai bài viết thật dài và thật mạnh mẽ chống cộng sản Việt Nam với những luận điểm đáng thương hại còn thông tin hoàn toàn từ trí tưởng tượng bịnh hoạn và vu khống nghèo nàn. Tôi lập tức dùng máy đánh chữ Underwood cũ mèm gỏ trên giấy vàng đầy hạt cát một bức thư bằng tiếng Anh hàn lâm rất dài – tôi chưa bao giờ luyện được cách viết “ngắn gọn súc tích” bình dân mách qué của những bậc kỳ tài lãnh đạo bộ môn tiếng Anh nước Việt – gởi Newsweek để (a) phân tích các điểm sai của các bài viết chống Việt, (b) nêu các luận cứ của tôi về Cộng sản Việt Nam cùng thế mạnh của Việt Nam dù Việt Nam đang oằn oại dưới lệnh cấm vận của Hoa Kỳ, (c) gợi ý cộng tác viết bài cho Newsweek với thế mạnh của người không những có trình độ cao nhất về viết tiếng Anh báo chí hàn lâm mà lại còn là “insider” tức người từ trong…“bức màn sắt cộng sản” có khả năng trình bày chính xác nhất về địa chính trị của Việt Nam, và (d) khẳng định Newsweek sẽ suy vong nếu không tận dụng cơ hội cộng tác này. Và tôi đã nhận bức thư sau từ Newsweek có lời cảm ơn sự quan tâm của tôi và lời từ chối khéo rằng đã có đủ lực lượng nhà báo riêng:

Toi Va SH1

Thế thì muốn biết Newsweek đã ra sao, các bạn có thể tìm thấy thông tin trên Google về sự lụn bại của nó, để biết nó mắc nợ hơn Chúa Chổm như thế nào. Cái sai duy nhất của tôi là khi tuyên bố với học trò và nhân viên rằng Newsweek sẽ không đáng giá một xu do đã ngu xuẩn không nhanh tay chộp lấy cơ hội đăng các bài viết của mình, tôi đã sau này cay đắng khi Tiến sĩ Google báo tôi biết tin Newsweek hơn chục năm trước đã được bán với giá cao ngất ngút những 100 lần giá tôi đưa ra, nghĩa là đến 100 xu tức đổi được tới 1 USD lận, rơi vào tay hết gã này đến gã kia như một ả điếm buổi chiều tàn.

Thế thì tôi có tài thấu thị ư? Thế thì tôi có tài bấm độn gieo quẻ làm thầy chiêm tinh bói toán ư? Thưa không phải vậy. Đời nào được như thế. Tôi chỉ là một hàn sĩ đem cái tâm đắc với lời dạy của người xưa rằng ở gần người khôn ngoan hay người tốt lành thì bản thân được thơm lây tỏa toát hương cỏ chi cỏ lan còn ở gần kẻ ngu dại hay kẻ ác độc thì bị nọc độc nhiễm lây như chơi thân với loài rắn rết để phán xét thiên hạ mà thôi.

2) Tôi và Saddam Hussein

 Toi Va SH2

Rất nhiều năm trước, tôi có viết blog một bài tựa đề “Tôi Và Saddam Hussein” trên cả Yahoo!360 và Emotino; song tiếc là dù tôi có bản lưu cũng như ảnh chụp màn hình trang Yahoo!360 cùng Emotino tải đăng bài ấy, chiếc máy vi tính desktop tôi đặt Phong Vũ lắp đặt toàn với chi tiết cấp cao đắt tiền lại bị hỏng vào cái thủa ban đầu lưu luyến ấy chưa có dịch vụ giải cứu thông tin nên mất sạch tài liệu nơi ổ dĩa cứng, đã vậy các học trò tôi thủa ấy chưa có thói quen tốt sao lưu các bài viết của tôi nên tôi không thể hỏi xin lại để tái tải đăng trên blog WordPress này. Thôi thì xin tóm tắt ý chính trong bài viết kể về các thư viết tay và các điện tín tôi gởi cho Tổng thống Saddam Hussein như sau:

– Thư bảo đảm: khuyên Ông giải hòa với Iran và bắt tay với Triều Tiên để hình thành khối Tân Trục, theo đó bất cứ khi nào một quốc gia bị phía Mỹ gây hấn thì cả hai nước còn lại đồng loạt dấy binh hoặc tấn công Hàn Quốc hoặc Israel để phía Mỹ do phân tán lực lượng không dám làm càn, nhờ đó cả ba nước được an toàn tồn tại. Tất nhiên, đã không có sự hình thành một khối nào như thế, và Iraq bị đại bại, Mỹ suy tàn, thế giới thành hỗn mang.

– Điện tín khẩn: khuyên Ông không rút quân toàn bộ khỏi Kuwait. Tất nhiên, đã có sự rút quân hoàn toàn, triệt để, và nhanh chóng khỏi Kuwait khiến hàng hàng lớp lớp các binh đoàn quân tinh nhuệ cùng chiến xa của Iraq phơi mình lồ lộ giữa sa mạc trở thành những bia di động tuyệt hảo cho hàng hàng lớp lớp oanh tạc cơ Mỹ và Anh hèn hạ theo sau tàn sát khiến Iraq tổn thất nặng nề hơn bao giờ hết.

– Điện tín thường: khuyên Ông không nên thả các con tin Âu Mỹ đang bị giam cầm tại Baghdad vì Ông không nên chứng tỏ tính anh hùng khi đối phương là bọn gian trá đê hèn. Tất nhiên, Ông đã thả tất cả các con tin Âu Mỹ khi nghe tin dư luận phương Tây dè bỉu cho rằng ắt Ông sẽ dùng các con tin làm lá chắn sống. Và ngay khi con tin cuối cùng rời Iraq, cuộc tổng tấn công của Anh và Mỹ xâm lược Iraq bắt đầu.

– Điện tín khẩn: Lời chúc cuối cho Ông, mong Ông được bình an.

– Điện tín khẩn: Gởi Đại Sứ Iraq tại Việt Nam, mong đất nước Iraq được sinh tồn.

Tất cả các nội dung trên chí ít được ba người biết đến, đó là (a) vợ tôi khi trao tôi các chỉ vàng để thanh toán cho những bức điện tín quá dài gởi Tổng thống Saddam Hussein; (b) em gái út của tôi, người đã bật khóc khi nghe tin Anh Mỹ bắt đầu xâm lược Iraq, và cũng là người đã viết thư tiếng Đức gởi Thủ Tướng Đức Helmut Kohl để phản đối việc bọn đầu trọc Tân Quốc Xã đánh đập người Đức gốc Việt, mà tôi có kể chi tiết trong bài viết Sự Mất Dạy Của Một Tên Ngoại Giao Đức trên blog này; và (c) anh rể tôi vốn là một người chống Cộng Sản Việt Nam tại Hoa Kỳ. Còn người ngoài gia đình thì có vài học trò, vài nhân viên, và vài chức sắc của CIMMCO International Ấn Độ và CIMMCO Limited Singapore là có biết đến các việc làm này của tôi.

Chục năm trước, hai nữ doanh nhân thành đạt đã mời tôi cùng sang Singapore tham dự buổi thuyết trình của Tony Blair. Tôi đã từ chối và xin lỗi hai vị trước khi nói thật rằng tôi không bao giờ đi nghe một tên tội phạm chiến tranh ghê tởm như Tony Blair.

Tôi cũng đã viết bài Thời Kỳ Hậu Chó Điên đăng trên Emotino để nói về Tổng Thống Lybia Muammar al-Gaddafi, người mà Tổng Thống Mỹ và Thủ Tướng Anh cung kính bắt tay, người mà Âu Mỹ gọi là “Chó Điên”, và cũng là người mà Anh Mỹ tiêu diệt để rồi Lybia bị tàn diệt như Iraq để rồi Mỹ suy kiệt, EU suy tàn, thế giới hỗn loạn, khủng bố hùng mạnh tràn lan.

Toi Va SH3Toi Va SH4Toi Va SH5

Và rồi cách nay vài hôm, Vương Quốc Anh rúng động với Bản Báo Cáo Điều Tra Của Ủy Ban Chilcot luận tội Tony Blair phạm tội ác chống lại hòa bình do đã ngụy tạo chứng cớ để lừa bịp Quốc Hội, lừa bịp nhân dân, xua quân cùng Mỹ xâm lược Iraq, tàn phá Iraq, hy sinh bao chiến sĩ Vương Quốc Anh.

Và rồi cách nay vài hôm, ứng cử viên tổng thống Mỹ Donald Trump tuyên bố thế giới lẽ ra đã 100% tốt hơn nếu tổng thống Iraq Saddam Hussein và tổng thống Lybia Muammar Gaddafi vẫn còn lãnh đạo quốc gia của họ.

Thế thì tôi có tài thấu thị ư? Thế thì tôi có tài bấm độn gieo quẻ làm thầy chiêm tinh bói toán ư? Thưa không phải vậy. Đời nào được như thế. Tôi chỉ là một hàn sĩ đem cái tâm đắc với lời dạy của người xưa rằng ở gần người khôn ngoan hay người tốt lành thì bản thân được thơm lây tỏa toát hương cỏ chi cỏ lan còn ở gần kẻ ngu dại hay kẻ ác độc thì bị nọc độc nhiễm lây như chơi thân với loài rắn rết để phán xét thiên hạ mà thôi.

Toi Va SH6

3) Tôi Và Elizabeth Holmes

 Toi Va SH7

Cách nay nhiều năm, thấy mấy người nước ngoài trên mạng doanh nhân thế giới LinkedIn đã ngợi ca Elizabeth Holmes là nữ tỷ phú trẻ nhất thế giới, nữ doanh nhân đẹp nhất thế giới, nữ doanh nhân hành xử giống Bill Gates ở chỗ bỏ học đại học, và nữ doanh nhân sánh ngang bằng Steve Jobs, v.v., và đăng lên LinkedIn lời phát biểu mà họ rất tán dương trầm trồ thán phục cho rằng có đầy bản lĩnh tự tin: “Ngay phút giây bạn có một kế hoạch dự phòng là bạn đã nhìn nhận rằng bạn sẽ không thể thành công” thì tôi đã viết comment ngay rằng Elizabeth Holmes sẽ thất bại. Và sau đó hai ngày, tôi vào LinkedIn viết tiếp hai comment để giải thích thêm, kẽo thiên hạ Âu Mỹ không cam tâm khi bị tôi nhạo báng. Tôi viết rằng: “Tôi thì nghĩ khác. Ngay khi bạn có một hay nhiều hơn một kế hoạch dự phòng được chuẩn bị cực kỳ công phu, điều này chứng tỏ bạn quyết tâm phải thành công. Tôi còn xin nói thêm rằng ngay khi bạn có một hay nhiều hơn một kế hoạch dự phòng được chuẩn bị cực kỳ công phu, có nghĩa bạn ra lịnh cấm không cho sự thất bại ngáng đường thành công của mình”.

Toi Va SH8

Và mới tuần trước cũng chính các tờ báo nhiều năm trước tâng bốc Elizabeth Holmes lên tận mây xanh lại phát đi tin tức rằng cô tỷ phú ấy trắng tay chỉ sau một đêm. Tạp chí Forbes hóa ra là thứ vất sọt rác do ban biên tập không ai có khả năng thấu thị về một celebrity. Chi tiết bịp lừa của Elizabeth Holmes cũng được tải đăng trên báo chí Việt Nam. Tôi đã nói đúng tương lai của Elizabeth Holmes vì hiểu biết một chân lý vốn có thể áp dụng cho mọi người trên thế giới kể cả người Việt là nếu bạn thành công lúc còn trẻ thì bạn tuyệt đối hãy ngậm miệng lại, đừng cố gắng nhả ngọc phun châu lên tiếng dạy đời, vì tuổi trẻ thường bị tác động bỡi sự kém già dặn, kém chín chắn, kém cẩn trọng, nhiều ham hố, quá bốc đồng, lậm hư danh, chuộng thần tốc, mà tất cả ắt dẫn đến sự dấn thân không thể không trên cơ sở tham lam, để rồi sự hám danh bốc đồng khiến bạn huỵch toẹt cái “nền tảng” không bao giờ vững chắc hơn bùn của sự dấn thân ấy, khiến bạn tự lột trần mình ra trước những…“nhà thấu thị”. Elizabeth Holmes đã ngạo nghễ phán này nọ như trên khi được thỉnh mời đến một cuộc phỏng vấn truyền hình thu hút sự đăng ký xem có trả tiền subscribe của người xem đài khiến thiên hạ biết bao ngưỡng mộ bản lĩnh cả quyết của cô ấy, còn tôi thì tin vào bài học Á Đông từ cổ chí kim về tầm quan trọng của các kế hoạch dự phòng cho mỗi đại cuộc nên biết ngay Elizabeth Holmes sẽ phải thất bại. Đội bóng đá Bồ Đào Nha đã đổi ngay không những đội hình chiến thuật mà thay cầu thủ khi đội trưởng Cristiano Ronaldo của họ bị cáng ra ngoài. Đó là các “kế hoạch dự phòng” của tất cả các nhà chuyên môn chuyên nghiệp, chưa kể ai cũng có kế hoạch dự phòng mà cúp vô dịch Euro 2016 chỉ vào tay duy chỉ một đội bóng, huống hồ kẻ trẻ người non dạ như Elizabeth Holmes phỉ báng “kế hoạch dự phòng” lại được ngợi ca chỉ vì ả là tỷ phú đô-la.

Thế thì tôi có tài thấu thị ư? Thế thì tôi có tài bấm độn gieo quẻ làm thầy chiêm tinh bói toán ư? Thưa không phải vậy. Đời nào được như thế. Tôi chỉ là một hàn sĩ đem cái tâm đắc với lời dạy của người xưa rằng ở gần người khôn ngoan hay người tốt lành thì bản thân được thơm lây tỏa toát hương cỏ chi cỏ lan còn ở gần kẻ ngu dại hay kẻ ác độc thì bị nọc độc nhiễm lây như chơi thân với loài rắn rết để phán xét thiên hạ mà thôi.

4) Tôi và Nhựt Bổn

 Toi Va SH9

Tuy mến mộ các nhà ngoại giao Nhật cũng như rất thân tình với các doanh nhân Nhật qua việc tôi sát cánh cùng Tổng Lãnh Sự Nhật trong hỗ trợ quan chức này tại các hội nghị về kinh tế và đầu tư ở Thành phố Hồ Chí Minh, hoặc đưa các doanh nhân cùng nhà khoa học nông nghiệp của họ đến làm việc tại Tổng Công Ty Giống-Cây-Trồng Thành phố Hồ Chí Minh hay tại các nhà vườn ở Đà Lạt và chính quyền Tỉnh Lâm Đồng, hay giữ vai trò nhập khẩu lớn các hàng hóa từ Nhật như ô tô, xe máy, và hàng kim khí điện máy, tôi vẫn nói với sinh viên của mình tại Đại Học Ngoại Ngữ Hà Nội – nơi tôi tham gia giảng dạy buổi tối – rằng Nhật Bản rồi sẽ đối mặt với nguy cơ mất ngôi bá chủ công nghiệp vì ba lý do như (a) sự phát triển công nghiệp không thể mãi mãi là riêng của Nhật nên sẽ xuất hiện những đối thủ cạnh tranh đáng gờm như Hàn Quốc, (b) sự phát triển các ngành công nghiệp mới lạ hoặc kỳ lạ khác sẽ đưa các nước khác lên chiếm thế thượng phong, và (c) sự phát triển tranh đua quá ồ ạt của Nhật sẽ phải trả giá về chất lượng của chính Nhật Bản. Và rồi hơn hai mươi năm sau, Nhật Bản thực sự phải đương đầu ngang ngửa và nghiêng ngửa rồi bật ngữa với Hàn Quốc, các công nghệ lạ hoắc xuất hiện như công nghệ thông tin và công nghệ kỹ thuật sinh học tạo nên các đại gia tỷ phú mới đầy lấn lướt đẩy các đại gia Nhật xuống hạng dưới tính về tổng tài sản tiền đô-la Mỹ, cũng như made-in-Japan không còn là thương hiệu tuyệt đỉnh của chất lượng khi hàng chục triệu ô-tô Nhật liên tục phải bị thu hồi vì lý do chất lượng trên toàn thế giới.

Thế thì tôi có tài thấu thị ư? Thế thì tôi có tài bấm độn gieo quẻ làm thầy chiêm tinh bói toán ư? Thưa không phải vậy. Đời nào được như thế. Tôi chỉ là một hàn sĩ đem cái tâm đắc với lời dạy của người xưa rằng ở gần người khôn ngoan hay người tốt lành thì bản thân được thơm lây tỏa toát hương cỏ chi cỏ lan còn ở gần kẻ ngu dại hay kẻ ác độc thì bị nọc độc nhiễm lây như chơi thân với loài rắn rết để phán xét thiên hạ mà thôi.

5) Tôi và Đại Hàn

 Toi Va SH10

Lúc phụ trách cung ứng nhân lực cho các văn phòng đại diện và ngoại giao đoàn tại Công ty Dịch Vụ Cơ Quan Nước Ngoài tức FOSCO, tôi thường tư vấn cho các sinh viên mới tốt nghiệp rằng (a) hãy quẳng bỏ cái ý nghĩ ghét làm việc tại các công ty Hàn Quốc khi mặc định người Hàn hay “động thủ” tung chưởng với người Việt, rằng sự động thủ – nếu có – chẳng qua là do họ muốn duy trì tính kỹ luật cực cao đáng kính trọng kính nể kính yêu kính phục trong môi trường lao động sản xuất hàng hóa vật chất công nghiệp công nghệ đòi hỏi sự nghiêm túc và nghiêm khắc phải có nơi một quốc gia đã dựa vào đó để trở thành siêu cường công nghiệp có ngày sẽ tiếm ngôi của Nhật để danh trấn toàn cầu, và rằng (b) cá nhân tôi nếu phải lựa chọn nơi làm việc cho chính tôi thì tôi sẽ ưu tiên làm việc cho công ty Hàn Quốc. Sự thật là chỉ vì tôi luôn tận tụy trung thành với nơi đang làm việc nên đã từ chối lời mời làm đại diện cho một công ty Đại Hàn có chữ Daihan trong tên tiếng Anh của họ. Sự thật là Hàn Quốc ngày nay đã chễm chệ ngôi vị bá chủ hoàn cầu chí ít là trong lĩnh vực điện thoại di động và tivi, chưa kể lấn sân Nhựt Bổn trong kỹ nghệ ô tô và xe tải về doanh số bán. Sự thật là văn hóa Hàn Quốc đã trở thành làn sóng dũng mãnh đầy tự hào cuốn phăng và chinh phục thế giới chí ít là trong âm nhạc và điện ảnh, thời tramg. Và tất cả những sự thật ấy hoàn toàn đánh bật khiến biến mất cái gọi là sự dữ dằn hay động thủ của các đốc công Hàn Quốc đối với công nhân Việt Nam. Sự đánh giá cao của tôi về Hàn Quốc từ hơn 20 năm trước với các sinh viên và nhân viên, lúc chưa có điện thoại di động, và lúc hàng hóa made-in-Japan luôn là tột đỉnh chất lượng, duy chỉ dựa trên hai sự thật về (a) tinh thần quật khởi nghiêm túc của doanh nghiệp Hàn Quốc và (b) kinh nghiệm bản thân tôi trong tiếp xúc với các doanh nhân Hàn Quốc ngay từ thời Việt Nam mới hé cửa chứ chưa mở rộng cửa cho đại cuộc mời gọi đầu tư nước ngoài, đã trở thành sự thật.

Thế thì tôi có tài thấu thị ư? Thế thì tôi có tài bấm độn gieo quẻ làm thầy chiêm tinh bói toán ư? Thưa không phải vậy. Đời nào được như thế. Tôi chỉ là một hàn sĩ đem cái tâm đắc với lời dạy của người xưa rằng ở gần người khôn ngoan hay người tốt lành thì bản thân được thơm lây tỏa toát hương cỏ chi cỏ lan còn ở gần kẻ ngu dại hay kẻ ác độc thì bị nọc độc nhiễm lây như chơi thân với loài rắn rết để phán xét thiên hạ mà thôi.

6) Tôi và Đủ Thứ

 Toi Va SH11

Khi chưa ai trên thế giới nói về vị trí chiến lược cực kỳ quan trọng của Darwin, thì tôi đã cảnh báo từ nhiều năm trước đối với mưu đồ của bọn Tàu. Để rồi nay Mỹ rúng động giật mình vì Úc vừa vô tình cho Tàu thuê Darwin trong gần một thế kỷ khiến đe dọa các căn cứ hải quân Hoa Kỳ và các trung tâm nghiên cứu chiến lược ở Châu Nam Cực.

Khi mọi người ở Âu Mỹ đều nói về tầm quan trọng của một thế lực kinh tài Tàu-Ấn mang tên Chindia, tôi đã phản bác và khẳng định Chindia không bao giờ tồn tại, để rồi 20 năm nay chỉ thấy giới kinh tế hàn lâm Âu Mỹ chẳng còn dám nhắc đến Chindia.

Khi mọi người ở Việt Nam chưa ai nói về Thực Phẩm Chức Năng còn ngay khi nó xuất hiện thì xúm lại dè bỉu chê bai, tôi đã khẳng định đó là ngành nghiên cứu mang tính đột phá dựa trên kinh nghiệm dân gian truyền thống, nhân văn, và lợi nhuận cực cao. Để rồi Mỹ và ngay cả các nước trước đây thuộc Khối Đông Âu cũng thi nhau làm giàu nhờ thực phẩm chức năng với sự đóng góp tiền bạc ngất trời của người Việt và người gốc Việt trên toàn thế giới.

Khi mấy nhà sản xuất ở Việt Nam thi nhau bắt chước Vinamit sản xuất thực phẩm sấy khô, tôi đã viết cảnh báo trên Emotino gần hai mươi năm trước rằng hãy vừa bảo vệ môi trường Việt Nam vừa bảo vệ kinh doanh thành công trên thế giới bằng cách xa rời “sấy khô” để tiến sang “khô” tương tự như các sản phẩm “nho khô” hay “đào khô” đầy dinh dưỡng lừng danh của Mỹ được chế biến từ việc phơi dưới ánh mặt trời. Gần đây các siêu thị có bày bán “xoài khô” và “cóc khô” hay “ổi khô” của Vinamit, tức là đã có áp dụng lời khuyên của tôi để dần xa “mít sấy”, dù mấy loại “khô” này màu xám ngoét cực kỳ xấu xí.

Khi báo chí Việt Nam và dư luận nhao nhao phân tích chống Bauxite, tôi viết ngay một bài về mười hiểm họa môi sinh trên toàn thế giới mà bauxite hoàn toàn không có mặt trong danh sách ấy, và thật may mà tôi đã dập tắt được các công kích sai về khai thác bauxite ở Việt Nam.

Khi báo chí Việt Nam và dư luận nhao nhao phân tích ủng hộ “luật Biểu Tình”, tôi lập tức phát biểu tại Quốc Hội cũng như viết ngay một loạt bài về những điều nhất thiết phải tính đến khi đặt bút biên soạn dự án luật ấy. Thật may mà tôi đã dập tắt được hoàn toàn tất cả các manh nha soạn thảo dự luật ấy trong toàn bộ thời gian của nhiệm kỳ Quốc Hội khóa XIII, chưa kể vài năm sau các phát biểu của tôi đã xảy ra sự cố Bình Dương khiến Chính phủ phải xuất chi từ ngân sách eo hẹp của mình để bồi thường các nhà máy bị đốt phá khiến câu kết của lời phát biểu hùng biện của tôi tại nghị trường rằng “Kinh tế Việt Nam chưa đủ giàu để có thể chi trả cho một sự ô danh” trở thành lời thấu thị chuẩn xác và chính xác. Cái gọi là “luật biểu tình” quả nhiên đã không bao giờ được soạn thảo hoặc soạn thảo “ra hồn” nếu theo đúng quy trình “hai kỳ họp” tại Quốc hội.

Khi báo chí Việt Nam và dư luận nhao nhao ồn ào phân tích phản bác dự án Sân Bay Long Thành, tôi đã ngay lập tức lên tiếng ủng hộ trong các bài viết, và tất nhiên các sự thật tồi tệ về vị trí hoàn toàn phản chiến lược của Phi trường Tân Sơn Nhất trong an toan an ninh cũng như sự hoàn toàn bất khả thi trong mở rộng Phi trường Tân Sơn Nhất đã dẫn đến tình trạng y hệt như thời Bauxite: tất cả tự nhiên im lặng tuyệt đối một cách chát chúa đinh tai nhức óc và siêu dự án Sân Bay Long Thành được tích cực triển khai.

Khi chỉ có tôi kiên trì công khai mắng mỏ Mỹ đại ngu xuẩn nếu cứ lãi nhãi mãi về nhân quyền, không nhanh chóng bắt tay với Việt Nam, và rồi Mỹ dường như chịu tác động từ bức tâm thư của Cô Lại Thu Trúc nên rốt cuộc cũng phải “đơn phương” gỡ bỏ cấm vận vũ khí đối với Việt Nam, đồng thời tuyên bố chấp nhận những dị biệt đối với nội dung nhân quyền, thì cũng chẳng ai bảo Mỹ cuối cùng đã nhận ra sự ngu xuẩn của mình suốt hơn 50 năm, mà xúm lại cho rằng do Mỹ đánh giá cao các nỗ lực vươn lên của Việt Nam. Không sao. Vì tóm lại, tôi đã đúng khi nói rồi Mỹ sẽ nhận ra sai lầm xằng bậy của mình, dù quá muộn màng.

Khi Việt Nam xôn xao phấn khích áp dụng các phương pháp dạy tiếng Anh “hiện đại”, tôi đã khuyên các giáo sinh của tôi đừng bao giờ áp dụng mấy cái vớ vẩn đó khi trở thành giáo viên Anh Văn, và sau đó viết bài đăng trên báo Tuổi Trẻ, Người Lao Động, Sài Gòn Tiếp Thị, để phản bác cũng như để nêu lên các lý do. Để rồi gần 3 thập kỷ trôi qua, Việt Nam vẫn cứ mãi luôn đối mặt với trình độ tiếng Anh thảm hại của học sinh và sinh viên đã tốt nghiệp do đã áp dụng phương pháp ngược với tư vấn mang tính khẳng định của tôi.

Và còn vô số những điều khác nữa, chẳng hạn như không bao giờ Việt Nam mới có thương hiệu quốc gia “Nhà Bếp Của Thế Giới”, hoặc còn lâu Việt Nam mới phát triển được nguồn nhân lực công nghệ thông tin dồi dào, hoặc còn khuya  chính sách giáo dục hay phát triển nông thôn Việt Nam mới đi đúng hướng, vân vân và vân vân.

Thế thì tôi có tài thấu thị ư? Thế thì tôi có tài bấm độn gieo quẻ làm thầy chiêm tinh bói toán ư? Thưa không phải vậy. Đời nào được như thế. Tôi chỉ là một hàn sĩ đem cái tâm đắc với lời dạy của người xưa rằng ở gần người khôn ngoan hay người tốt lành thì bản thân được thơm lây tỏa toát hương cỏ chi cỏ lan còn ở gần kẻ ngu dại hay kẻ ác độc thì bị nọc độc nhiễm lây như chơi thân với loài rắn rết để phán xét thiên hạ mà thôi.

Nhưng tôi cũng xin thưa rằng: thói thường ở Việt Nam là khi vấn đề đơn giản 2+2=4 mà ngay cả đứa con nít Việt có ăn học đàng hoàng đều biết nhưng được một celebrity Mỹ thốt ra thì vấn đề ấy sẽ được báo chí thi nhau đăng tải như châu như ngọc chẳng hạn như việc Elizabeth Holmes thành công “sau một đêm” hay như việc Donald Trump vừa tuyên bố ngợi ca Saddam Hussein và Moammar Gadhafi. Còn khi tôi mấy năm trước mắng Elizabeth Holmes, báo chí ắt sẽ có sẵn người ẩn danh tung lên mạng bảo “thằng cha Phước ganh tài”, và nếu tôi nhiều năm trước ngợi ca Saddam Hussein cùng Moammar Ghadafi thì báo chí ắt sẽ có đoàn quân ẩn danh cố moi ra để tung lên mạng bảo “lão Nghị Phước khùng điên”, bất kể về sau ngay trong năm 2016 này cả Elizabeth Holmes hiện nguyên hình gian xảo phạm tội trắng tay “sau một đêm” còn bọn George Bush cùng Tony Blair bị dân của họ lên án gian trá tội phạm chiến tranh, trong khi tôi chục năm trước viết  Saddam và Ghadafi có tài dìm đầu khủng bố thì tuần trước Donald Trump phát biểu Saddam và Ghadafi có tài giết khủng bố, v.v..

Tội cho những người giỏi hơn tôi vạn lần trong xã hội sẽ không còn dám chường mặt ra với đời, chấp nhận nhường hẳn diễn đàn ngôn luận cho rặt những phường phản phúc phản Đảng phản quốc bất tài vô hạnh và phi lý.

Cổ Học Tinh Hoa của Ôn Như Nguyễn Văn Ngọc và Từ An Trần Lê Nhân có truyện xa xưa kia Quách Ngỗi tư vấn cho Yên Chiêu Vương rằng hãy trọng dụng Quách Ngỗi vốn chỉ là kẻ hàn sĩ tài cán chẳng là bao nhưng từ đó sẽ khuyến khích những bậc hiền tài thực sự trong xã hội yên tâm ra phò tá hoàng triều. Lành thay, quân vương đã chuẩn y kính trọng Quách Ngỗi như thầy, khiến quả nhiên biết bao hiền tài thực thụ tứ xứ đổ xô đến giúp biến Yên Quốc thành cường thịnh để giang sơn thành cẩm tú.

Tân Học Tinh Hoa của Hải Thoại Hoàng Ngọc Ẩn và An Thiện Hoàng Trọng có truyện mới hôm kia Lăng Tần tư vấn cho Báo Chí Đế rằng hãy trọng dụng Lăng Tần vốn chỉ là kẻ hàn sĩ tài cán chẳng ra chi nhưng từ đó sẽ khuyến khích những bậc hiền tài thực sự trong xã hội yên tâm ra thi thố khuông phò đế nghiệp. Hỡi ôi, hoàng đế đã không chuẩn y kính trọng Lăng Tần như thầy, khiến quả nhiên biết bao hiền tài thực thụ không có bất kỳ ai đến giúp biến Báo Quốc thành cường thịnh để non sông ngày càng trông giông giống gấm vóc nhiều hơn.

HHP Poem (2)Toi Va SH12

 

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo một vài bài viết cùng mang tính “thấu thị”:

Tầm Nhìn Của Hoàng Hữu Phước

Hoàng Hữu Phước Nói Về Tầm Quan Trọng Của Tổng Thống Iraq Saddam Hussein, Tổng Thống Lybia Moammar Gadhafi, và Tổng Thống Syria Bashar al-Assad

Hoàng Hữu Phước Ủng Hộ Ứng Cử Viên Tổng Thống Mỹ Donald Trump

Hoàng Hữu Phước Nhắc Đến Vị Trí Chiến Lược Của Darwin

Hoàng Hữu Phước Nói Về Bauxite

Hoàng Hữu Phước Nói Về Thực Phẩm Chức Năng

Công Dân Việt Nam Lại Thu Trúc Đã Gởi Thư Cho Tổng Thống Hoa Kỳ Obama

Both comments and trackbacks are currently closed.