Từ Thuyền Nhân Đến Lộ Nhân – From Boat People to Road People

Vấn Nạn Mỹ, Vấn Đề Việt

Hoàng Hữu Phước, MIB

14-11-2016

us-road-people-1

A) Dẫn Nhập: Bầu Cử 2016

Kỳ bầu cử Mỹ 2016 vừa qua đã dẫn đến những sự sụp đổ kỳ vĩ không những đem đến những bài học đắng cay kèm vinh quang cho Mỹ mà còn tạo cơ hội bằng vàng cho Việt Nam vững vàng hơn trong trị quốc.

B) Nước Mỹ Đáng Thương

Kết quả bầu cử đem thắng lợi đến Donald Trump đồng thời kéo rơi tấm màn nhung đỏ lộng lẫy để lộ ra một nước Mỹ vô cùng đáng thương.

1-  Sự Sụp Đổ Của Tượng Đài Tự Do – Dân Chủ

Như nhận xét ở phần kết luận cuối bài viết này, Mỹ không còn là đất nước khuôn mẫu của “dân chủ – tự do”.

“Dân chủ” sao được khi người dân thực thi “dân chủ” bỏ phiếu bầu Donald Trump Cộng Hòa lại bị người dân bỏ phiếu cho Hillary Clinton Dân Chủ phản đối, chà đạp “dân chủ” của họ bằng cách phát huy “dân chủ biểu tình” khắp nơi?

“Tự do” sao được khi người dân thực thi “tự do bỏ phiếu” bầu Donald Trump Cộng Hòa lại bị người dân bỏ phiếu cho Hillary Clinton Dân Chủ phản đối, chà đạp “tự do” của họ bằng cách “tự do biểu tình” khắp chốn?

2-  Sự Đần Độn Của “Tinh Hoa” Mỹ

Hưởng lợi nhiều thế kỷ nay từ sự độc quyền chính trị và độc tôn đảng phái, “giới tinh hoa” chính trị và truyền thông của Mỹ đã bị sĩ nhục với kết quả chiến thắng của Donald Trump. Sự sĩ nhục ấy phát xuất từ tính cách “đần độn” của giới tinh hoa Mỹ khi đã không hề tự nhận thức về các yếu điểm của đất nước mình trên bình diện chủng tộc và định kiến.

a) Tham Khảo Tố Chất “Tinh Hoa” Việt

Tố chất “tinh hoa’ Việt tuy mang nhiều định kiến sai lầm nhưng rất khác với tố chất “tinh hoa” Mỹ mà các định kiến của Mỹ thuộc loại đần độn.

Người Việt từ ngàn xưa đã xem trọng các thứ bậc của giai tầng như Sĩ Nông Công Thương tức luôn đặt giới sĩ phu lên bậc cao nhất của sự trọng vọng, tất nhiên giới sĩ phu tự động thuộc giai tầng “tinh hoa” Việt, dù công việc của giới này chủ yếu là phục vụ vương quyền và dạy học trò biết chữ Hán từ đó học hỏi được những điều tốt đẹp của người xưa. Khi nói phục vụ vương quyền, nghĩa là có sự chứng minh của lịch sử rằng các bậc “Sĩ” trung thành với chế độ, không làm loạn lật đổ vương quyền, cái mà các nhà “nhân sĩ” hiện đại dường như chưa từng học qua hay biết đến

Không những người dân Việt tôn trọng thần phục “Sĩ” mà “Sĩ” cũng không hề cho rằng các tầng lớp thấp kém hơn mình sánh được bằng mình trong trị quốc dù rằng các vị quân vương sáng lập các triều đại xuất thân từ các thứ hạng thấp hơn “Sĩ” ấy.

Chính vì định kiến mang tính tự tôn trên, các “nhà chí sĩ” Việt Nam khi “ra đi tìm đường cứu nước” đều hướng đến các cường quốc, trông cậy tuyệt đối vào sự nhờ  vả vào các cường quốc này, và tin tưởng duy nhất vào việc “học hỏi” kiến thức của các cường quốc ấy, nghĩa là chỉ tin tưởng vào một tầng lớp “tân sĩ phu” tức “sĩ phu” có du học ở Pháp hay ở Nhật, mặc nhiên tán dương việc học hành chữ nghĩa, mà bằng chứng không thể chối cãi là Phòng Trào Đông Du không hề cung cấp một danh sách nào về những tên tuổi những nhà khoa học, những nhà kỹ thuật, những nhà vật lý hóa học như kết quả của Phong Trào Đông Du ấy để làm Việt Nam cường thịnh..

Cũng vì định kiến mang tính tự tôn trên, ít có “Sĩ” nào ủng hộ cách của Hồ Chí Minh “ra đi tìm đường cứu nước”, cho rằng Ông lại cậy nhờ vào một thứ chủ nghĩa ngoại lai đặt sức mạnh chính trị vào tay Công và Nông mà “Sĩ” chưa từng cho là ngang bằng đẳng cấp với mình.

Tuy tất cả các “Sĩ” của thời Chống Pháp và Chống Mỹ chưa hềcó chút thành công nào cả trên bình diện tư duy, tư tưởng, và thực tế trị quốc (kể cả kẻ “Sĩ” là đại quan Ngô Đình Diệm cũng thất bại thãm hại khi lãnh đạo Việt Nam Cộng Hòa), đa số trong họ vẫn luôn được người dân Việt tôn trọng, tôn thờ, tôn kính, và họ luôn giữ vị trí trang trọng trong lịch sử nước nhà.

“Giới tinh hoa” Việt – tức “Sĩ” – đã không thành công, đã sai trong định kiến; nhưng họ là trí tuệ của dân tộc mà hành trạng tư duy không thể không theo đường hướng mang tính chân lý lịch sử vốn không thể nào khác hơn được.

b) Tố Chất “Tinh Hoa” Mỹ

Trong khi giới tinh hoa “Sĩ có tâm huyết chính trị” của Việt Nam sai, thì giới tinh hoa “Sĩ có nghề nghiệp chính trị ” của Mỹ lại ngu đần.

Họ ngu đần vì không chịu nhớ cho rõ rằng “dân” Mỹ không bao giờ có ý chí đồng tâm trên nền tảng của sự manh mún hoàn toàn không thể gắn kết. Trong khi các “dân tộc” Việt Nam cùng tranh đấu sinh tồn trong toàn chiều dài lịch sử Việt Nam thì các “dân tộc” Mỹ gọi là “hợp chủng” lại hoàn toàn khác nhau, không từng cùng tranh đấu sinh tồn trong toàn chiều dài lịch sử Hoa Kỳ mà chỉ tụ tập về Mỹ để tìm kế sinh nhai, chỉ lo hò hét chống lại “cố quốc”, nên không thể có chất keo kết dính; đã vậy, giềng mối lỏng lẻo ấy còn bị:

us-road-people-2

Họ ngu đần vì không chịu nhớ cho rõ rằng nước Mỹ luôn tồn tại các manh nha cho một sự rạn nứt tan rã vỡ vụn:

us-road-people-3us-road-people-4

Họ ngu đần vì họ đã chưa từng tôn trọng quốc gia Hoa Kỳ của họ mà thứ văn hóa cao cấp của họ nhiều lắm cũng chỉ có thể giúp họ giương cao ngọn cờ vinh diệu của Hoa Kỳ theo cách không vinh diệu của họ tức để chắn che bộ phận quý cao nhất của họ:

us-road-people-5

Image sources: Internet

Từ những ngu đần trên, “giới tinh hoa” chính trị và truyền thông Mỹ đã xem thường những lực lượng yếu thế trong xã hội Hoa Kỳ, dẫn đến mức độ “tức nước vỡ bờ” khi những người bị miệt thị nghèo khổ ít học này phản kháng bằng cách dồn phiếu cho Donald Trump.

Hồ Chí Minh đã đúng. Và kinh nghiệm của Hồ Chí Minh lẽ ra đã có thể giúp giới tinh hoa Mỹ đời đời ngự trị ngôi cao quyền lực nếu như Harry Truman đáp ứng lời Hồ Chí Minh yêu cầu Mỹ giúp đỡ cách mạng Việt Nam.

Giới tinh hoa Mỹ đã bị soán ngôi bởi những người họ xem thường, và đó là lý do họ không bao giờ được sánh ngang hàng với giới tinh hoa Việt vậy.

3-  Bói Toán Chiêm Tinh

Truyền thông của nước Mỹ hùng cường của khoa học tiến bộ nhất thế giới đã đưa ra những liên hệ đến những bói toán chiêm tinh. Dù Donald Trump đã thắng, thì truyền thông Mỹ cũng cần biết rằng ngay cả khi bói toán vớ vẩn rằng Obama là vị tổng thống cuối cùng có hoàn toàn chính xác đi nữa thì nó cũng chỉ có nghĩa đơn giản: đó là một Nước Mỹ Như Từng Là, chứ không là một Nước Mỹ Có Thể Sẽ Là do sự tan tách của các tiểu bang thành các quốc gia mới mà tác giả bài viết này đã có trích dẫn ở trên. Dù đúng hay sai thì các bói toán chiêm tinh lại là một điểm rất đáng thương hại của Các Tiểu Quốc Hoa Kỳ Thống Nhất USA.

C) Đầu Hói Đại Chiến Đầu Đen

“Đầu hói” ở đây là ám chỉ biểu tượng của Hoa Kỳ: Đại Bàng Đầu Hói Bald Eagle hung bạo.

“Đầu đen” ở đây là ám chỉ biểu tượng của Canada: Ngỗng Đầu Đen Branta Canadensis hiền hòa.

us-road-people-6

Gọi là “đại chiến” là nghĩa bóng về sức cuốn hút, chứ sẽ không bao giờ có việc đối đầu trực tiếp về cơ bắp giữa

us-road-people-7

vì rằng “Đại Bàng Đầu Hói” Mỹ xơi tái luôn cả chú nai to

us-road-people-8

thì sá gì Ngỗng Đầu Đen Canada vốn đã ngàn năm qua nằm trong danh mục món tráng miệng của Đại Bàng Đầu Hói

us-road-people-9

mà chẳng qua tác giả bài viết này hình tượng hóa sau khi có tin rằng một lũ celebrity – tức đám “người nổi tiếng” mà đa số là cái bọn thuộc ngành công nghiệp giải trí vốn toàn là bọn triệu phú thất học mà Donald Trump thường kê đặt đôi mông to của ông lên trên đầu bọn chúng – hê lên rằng chúng sẽ bỏ sang Canada nếu Donald Trump đắc cử Tổng thống Hoa Kỳ

 us-road-people-10

mà nếu chúng bỏ đi thật thì chúng cực kỳ ngu xuẩn do – như đã nói ở trên – chúng đa số thất học nhưng giàu có vốn là hai nét đặc trưng đầy vinh diệu của quân đoàn công nghiệp giải trí.

Dù cho hiện nay đứa celebrity nào cũng muối mặt ngậm tăm không dám nhắc lại lời tuyên bố hào hùng sẽ làm Lộ Nhân tức Road People lũ lượt vượt biên sang Canada, những chi tiết sau sẽ giúp bọn celebrity Mỹ vô lại, giúp người dân Mỹ nào khôn hơn chúng, và giúp người Mỹ gốc Việt hiểu biết hơn về Lịch Sử Mỹ-Ca mà chưa đấng học giả nào của nhân loại từng nói đến:

1- 1800: Lịch Sử Vượt Biên Mỹ-Ca: Tìm Đến Thiên Đường

Năm 1880 tờ Canadian Illustrated News của Canada đã có in trang bìa bức họa Come to Stay (đến định cư) để minh họa tình hình ồ ạt kéo đến của dân nhập cư.

Song, điều cần lưu ý ở đây là:

a) Canada chỉ hân hoan chào đón dân nhập cư da trắng bất kể từ Mỹ, Anh Quốc, Ái Nhĩ Lan hay Ukraine

us-road-people-11

b) Canada chỉ hân hoan chào đón dân nhập cư trong lĩnh vực khai phá nông nghiệp, ngay cả các tiều phu Canada cũng từ những phụ nữ nhập cư từ Ukraine:

us-road-people-12

c) Canada đặc biệt hân hoan thèm thuồng mời gọi phụ nữ da trắng nhập cư

us-road-people-13

mà theo quảng cáo đăng trên báo là do có sự nhục nhã khi quá nhiều đàn ông Canada không thể có vợ (thiếu phụ nữ trầm trọng), đến độ bất kỳ ai mặc váy (tức là phụ nữ) đều được chào đón cho nhập cư, đến độ phụ nữ nào không đến được thì cứ hãy nhanh chóng gởi các cô em gái của họ đi thay.

Tuy nhiên, ngoài số đông người Mỹ đổ xô sang Canada vì phấn khích trước tin tức sẽ được Canada cấp hàng trăm héc-ta đất để lập nông trang, một số người Mỹ giàu có cũng hớn hở tìm sang Canada vì cho rằng sẽ kiếm được bộn tiền hơn

us-road-people-14

ngay cả khi những người Mỹ vượt biên trước lên tiếng báo động rằng đừng sang Canada vì xứ ấy chỉ có toàn là băng với tuyết (lạnh giá)

us-road-people-15

thì cũng chưa từng làm làn sóng Lộ Nhân vượt biên từ Mỹ sang Canada gia giảm, thậm chí năm 1971 chiến tranh Việt Nam làm người Mỹ chiếm đại đa số những người di dân vào Canada và 30% sinh viên Mỹ ngỏ ý sẽ bỏ Mỹ sang Canada để tránh “nghĩa vụ quân sự”

us-road-people-16

Sức cuốn hút từ Canada hoàn toàn không do Canada luôn cần đến sự giúp sức của dân nhập cư, mà theo tờ Daily Colonist của Canada số ra ngyaf 13-11-1976 thì ngay cả khi lúc ấy Canada đang có gần 700.000 người thất nghiệp thì chính phủ vẫn mở rộng vòng tay chào đón dân nhập cư từ Chile chẳng qua vì muốn “càng đông càng vui” nghĩa là mong muốn có thêm người thất nghiệp để người bản xứ thất nghiệp không thấy bị lẻ loi.

us-road-people-17

Tuy nhiên, nói cho công bằng thì Hoa Kỳ cũng có một sức hút nhất định, mà theo thông tin từ tờ báo sau của Canada năm 1926 thì đã có cuộc di dân ồ ạt của non nửa triệu người bỏ Canada sang Mỹ.

us-road-people-18

2- 2016: Phản Lịch Sử: Vượt Biên Từ Bỏ Thiên Đường

Thế nhưng, thay vì nhận thức rõ nét hơn về sức hút Canada

us-road-people-19

Mỹ luôn tự tin vào sức hút Mỹ, với sự ngạo mạn rằng vấn đề chỉ là thời gian thôi (“It’s only a question of time”), nghĩa là sớm muộn gì người Canada cũng sẽ bị hút sang Mỹ hết

us-road-people-20

Và trong đợt bầu cử tổng thống Hoa Kỳ năm 2016 vừa qua, truyền thông Mỹ (lại bọn truyền thông khốn kiếp!) cho hay người Mỹ ồ ạt nộp đơn xin qua Canada khiến trang mạng đăng ký online của Canada bị sập. Chưa kể, có khoản mấy chục đứa celebrity hữu danh ngai vàng có mà vô danh tiểu tốt chui cống cũng có đồng thanh tuyên bố sẽ bỏ sang Canada khiến tự nhiên Canada có lại sức hút trước đây của mình. Tuy nhiên, thời đại mới sẽ có hoàn cảnh mới, dẫn đến việc Mỹ Trở Thành Thiên Đường mà độc giả xem tiếp hồi sau sẽ rõ.

3- 2016: Tân Lịch Sử: Nước Mỹ Trở Thành Thiên Đường

Nếu thật sự nhiều người Mỹ bỏ sang Canada, nước Mỹ sẽ trở thành thiên đường vì những lý do sau:

a) Những người Mỹ bỏ sang Canada toàn là thứ cặn bã: các celebrity bỏ đi vì sợ Donald Trump tăng thuế thu nhập, nghĩa là đám celebrity Mỹ thuộc chung đẳng cấp với thằng trốn thuế Lionel Messi của Barcelona Tây Ban Nha và con trốn thuế Nguyễn Thị Nguyệt Hường của Quốc Hội Việt Nam. Chúng ở lại Mỹ cũng chẳng ích lợi gì cho Mỹ, để chúng sang quậy cho Canada tanh banh, và sẽ có ích cho Mỹ vì Mỹ từng muốn thôn tính Canada. Nước Mỹ sẽ xanh sạch hơn khi thiếu vắng bọn celebrity – trong đó có mụ Lady Gaga là đứa ngồi lỳ trong chiếc Rolls-Royce Phantom tham gia “biểu tình” trước Trump Tower để chống Donald Trump.

b) Những người Mỹ ở lại an tâm hơn về “job” nghĩa là không còn sợ thiếu việc làm.

c) Những du học sinh tại Mỹ có mưu kếở lại Mỹ kiếm ăn sẽ an tâm hơn về tương lai mình vì Mỹ sẽ phải trông cậy vào các du học sinh này do không những chỗ làm trống sẽ nhiều hơn mà còn vì Trump đã tuyên bố đánh giá cao những du học sinh học giỏi có nộp đơn xin nhập cư hợp pháp.

d) Những người Mỹ ở lại sẽ yên tâm hơn vì bất động sản Mỹ sẽ ngày càng có giá trị cao hơn. Người Mỹ sang Canada sẽ không sao mua nổi bất động sản do người Tàu đã sang trong 10 năm qua mua sạch hết các khu đất vàng ở tất cả các tỉnh thành, khiến đẩy giá nhà vọt cao “phi mã” bất thường làm ngay cả dân Canada cũng không còn khả năng làm chủ địa ốc tại các thành phố lớn, và điều này sẽ khiến những người Mỹ lại ùn ùn bổ nhào về Mỹ. Người Mỹ ở lại nên nắm bắt cơ hội này để đầu tư mua sắm đại ốc giá hạ để chỉ trong tối đa 5 năm nữa sẽ kiếm lợi nhuận vọt cao “phi mã” bất thường từ việc bán lại cho các Mỹ Kiều “hồi hương” này.

e) Người Mỹ gốc Việt là cộng đồng hưởng lợi nhiều nhất về tài sản: Nếu ngày xưa người Việt vượt biên trở thành Thuyền Nhân Boat People do bị Mỹ-Thiệu hù dọa rằng Việt Cộng sẽ lấy kềm rút hết móng tay của đàn bà con gái Sài Gòn và bắt nhốt hết phụ nữ để làm nô lệ tình dục phục vụ các chiến binh cộng sản háo sắc háo dâm, thì nay người Mỹ gốc Việt nên sử dụng chiêu trò Made-in-USA đó để tích cực tham gia thúc đẩy người Mỹ chính gốc vượt biên làm Lộ Nhân Road People bằng cách hù dọa rằng Donald Trump dữ dằn hơn cộng sản sẽ bắt lùa hết đàn bà con gái vào Tòa Bạch Ốc cho ông ta sờ soạng quấy rối tình dục. Người Mỹ gốc Việt sẽ có cơ hội có job tốt mới, có tài sản địa ốc mới có giá trị cao hơn, và có vợ đẹp giống như trước đây một số gia đình Sài Gòn chạy khỏi Sài Gòn không kịp nên vội vàng gả con gái cho bất kỳ ai trong xóm để con mình không bị bắt làm nô lệ tình dục cho “Việt Cộng tham tàn khát máu phi nhân”.

f) Người Mỹ gốc Việt là cộng đồng hưởng lợi nhiều nhất về chính trị vì không có giống dân nhập cư nào vào Mỹ lại mê say quyền lực chính trị như người Mỹ gốc Việt. Từ những người không bao giờ có thể làm nên trò trống gì để lật đổ cộng sản ở Việt Nam và không bao giờ có thể trở thành ứng cử viên tổng thống Mỹ của Đảng Dân Chủ hay Đảng Cộng Hòa, trước cơ hội mười ngàn năm mới có một, khi Donald Trump không thuộc giới chính trị lại xô sập tất cả các tượng đài “tinh hoa chính trị” của Hoa Kỳ, mở ra thời kỳ sau này sẽ có các ứng cử viên không thuộc Đảng Dân Chủ hay Đảng Cộng Hòa được dân Mỹ ũng hộ, những người Mỹ gốc Việt nay đã có thể lập kế hoạch 10 năm cho sự tham chính của mình bất kể Hoa Kỳ là Hoa Kỳ hay Hoa Kỳ là Nước Mỹ Vỡ Vụn để trở thành tổng thống Mỹ. Điều khôn ngoan nhất hiện nay cho đại cuộc ấy là hãy kiếm tìm sự ủng hộ của Việt Nam Cộng Sản, đơn giản vì trên quả địa cầu Atlas này không có quốc gia nào khác ủng hộ cộng đồng người Mỹ gốc Việt ở Hoa Kỳ.

g) Những dân nhập cư hợp pháp yên tâm hơn vì việc hồ sơ của họ bị chậm trể cứu xét chẳng qua là do có hàng trăm ngàn dân nhập cư lậu khiến ngân sách Hoa Kỳ hao hụt buộc phải đình đốn việc xem xét các đơn đúng…“quy trình”, nay Donald Trump mạnh tay đối với những kẻ nhập cư bất hợp pháp sống bám vào tiền thuế của dân Mỹ nên tình hình sẽ ổn định trở lại.

h) Những người Mỹ bỏ sang Canada sẽ nhanh chóng nhận ra ngay rằng Canada giống y hệt Việt Nam vì cảnh lụt màn trời chiếu nước này ở Toronto

us-road-people-21

nào có khác gì cảnh triều cường màn trời chiếu nước này ở Thành phố Hồ Chí Minh

us-road-people-22

Nên họ biết chỉ có hai con đường duy nhất để chọn, đó là hoặc nộp đơn xin nhập quốc tịch Việt Nam để tránh Donald Trump, hoặc giữ nguyên quốc tịch Hoa Kỳ trở về Mỹ sống chung với Trump vì sống chung với Trump còn sướng hơn sống chung với lũ lụt hay chung sống với triều cường.

Tất cả những điều trên cộng với chủ trương của Trump bớt can thiệp vào nội tình khu vực và nội tình quốc gia khác khiến đầu tư của Mỹ vào chính đất nước Mỹ gia tăng, sự phồn vinh có thể quay trở lại, thanh niên Mỹ không bị ném tới tấp vào các lò sát sinh ở Trung Đông, và hơn ai hết chính người dân Mỹ sẽ thừa hưởng các quyền lợi chỉ có ở nước Mỹ thiên đường mà từ thời Washington đến Obama đã chưa hề xây dựng được dù chỉ một giây.

D) Lời Khuyên Dành Cho Lãnh Đạo Hoa Kỳ

1-  POL-Zipperism

POL là một trong những cách viết tắt của “chính trị”. Zipper là dây khóa kéo quần hay áo. POL-Zipperism là Đường Lối Khóa Chính, theo đó Mỹ sẽ kéo dây khóa mồm, không phát biểu linh tinh về chính sách chính trị của nước khác, nhờ vậy Mỹ chung sống chan hòa với tất cả các nước, thêm bạn giảm thù, giúp an ninh chính trị của Mỹ được an toàn bền vững hơn. Việc làm đầu tiên của một POL-Zipperist là ra lịnh cho Đại Sứ Mỹ Ở Việt Nam Ted Osius từ nay chỉ được nói tiếng người, không được sủa như chó về nhân quyền, dân chủ, tự do, tôn giáo, lương tâm, vốn không những là những phạm trù láo xạo tào lao xằng bậy ngu xuẩn của Âu Mỹ cần được Việt Nam giúp định nghĩa lại, mà lại còn là những điều đi ngược lại với chủ trương lúc tranh cử của Donald Trump. Trường hợp Ted Osius không thể nói được tiếng người (do là bầy tôi của Hillary Clinton) thì Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ nhanh chóng cử người khác thay thế, kẽo đêm dài lắm mộng.

2-  POL-Laissez-faireism

Nếu Laissez-faire là một lý thuyết về tự do kinh doanh thì POL-Laissez-faireism là một hình thái gọi là Đường Lối Chính Tự, dựa vào phát biểu về tự do kinh doanh năm 1736 của chính khách Pháp René Louis de Voyer rằng “Leave it to itself has been the proper motto of public powers since the dawn of civilisation. Leave it to itself, for the love of God! Leave it!“(Phương châm đúng đắn của các quyền lực công ngay từ thời khai sinh ra nền văn minh là hãy để thị trường tự quyết. Hãy vì Chúa mà để nó tự quyết! Hãy để nó yên!).

POL-Laissez-faireism đặt nền móng cho hòa bình thế giới rằng không một quốc gia nào được áp đặt hay tác động vào sự thay đổi về chính trị của bất kỳ quốc gia nào khác: Phương châm đúng đắn của các quyền lực quốc tế từ thời khai sinh ra nền văn minh nhân loại là hãy để quốc gia nào tự quyết cho quốc gia đó. Hãy vì Chúa mà để họ tự quyết! Hãy để họ yên!

Nói theo ngôn ngữ nghị trường Quốc Hội Việt Nam thì POL-Zipperism là “luật hình thức”, còn POL-Laissez-faireism là “luật nội dung”.

Sở dĩ có một vị hoàng đế hoàn hảo vì cùng lúc có những vị hoàng đế khác trên thế giới.

Nếu chỉ có một vị hoàng đế duy nhất trên thế giới thì mầm loạn sẽ đến ngay lập tức từ những sứ quân bầy tôi lúc nhúc bu quanh.

Vì vậy, Donald Trump có thể là một vị hoàng đế hoàn hảo nếu thực hiện đúng khẩu khí tranh cử không xen vào chuyện nội trị của các quốc gia khác.

Hãy để Việt Nam tự quyết! Mô Phật, hãy để Việt Nam yên!

“Hãy để Việt Nam tự quyết! Mô Phật, hãy để Việt Nam yên!” là một mẫu câu (sentence pattern) mà tên quốc gia có thể được thay thế (substitution) bằng tên quốc gia khác, còn thành ngữ “Mô Phật” có thể thay bằng thành ngữ khác của từng tôn giáo khác.

E) Kết Luận: Lời Khuyên Dành Cho Lãnh Đạo Việt Nam

Tình trạng hỗn độn tại Mỹ sau khi Donald Trump đắc cử tổng thống Hoa Kỳ cho thấy:

1) Dân Chủ:

Rõ ràng “dân chủ” (in đậm) không phải là “dân chủ” (in nghiêng). Dân chủ là một hình thái thuần chính trị của Tây gọi là democracy trong đó người dân bầu lãnh đạo qua một cuộc bầu cử mà cách tổ chức tùy thuộc vào mỗi quốc gia riêng biệt chẳng hạn như kiểu của Mỹ thì chẳng giống ai và cũng chẳng ai giống. Trong khi đó, dân chủ lại được diễn giải ở tiếng Việt thành dân làm chủ, và đây là một hình thái thuần ngữ nghĩa của Việt nên hoàn toàn không dính dáng gì đến chính trị mà trở thành vũ khí của nhà cầm quyền Cộng Sản trong công tác tư tưởng về cái sự “dân làm chủ” cũng như là vũ khí của bọn chống Đảng trong tâm lý chiến của chúng về cái sự “Đảng làm chủ của dân”; vì vậy, nhất thiết phải sửa đổi từ điển cho đúng với thế giới, dạy cho học sinh biết cái nghĩa đúng ấy của thế giới, và gia tăng trừng phạt bất kỳ ai lạm dụng cái sai của ngôn từ thuần Việt để xúc xiểm chính quyền.

Ngoài ra, cần làm rõ các ý nghĩa của các đứa con tư duy Âu Mỹ về democarcy vốn đang xung đột dữ dội trong nội tình các nước Âu Mỹ bao gồm nào là capitalist democracy, nào là liberal democracy, nào là social democracy, v.v. và v.v, mà cái democracy nào cũng chõi lại những cái democracy còn lại bằng những ngôn ngữ nguyền rủa miệt thị kiểu out-Trump Trump – mà nói theo kiểu bình dân Việt là “còn quá cha Trump”.

Tỷ phú Mỹ Peter Thiel, nhà đầu tư của Thung Lũng Silicon mà trong hàng trăm khoản đầu tư vào các “khởi nghiệp” thì trung bình ông “chỉ ” rót có vài trăm triệu USD lẻ tẻ cho mỗi doanh nghiệp, vị lãnh đạo của các đại gia áp dụng công nghệ thông tin trong đó có PayPal và Facebook, và là người đã phát biểu tại Đại Hội Đảng Cộng Hòa mạnh mẽ ủng hộ Donald Trump, đã từng viết trong một tiểu luận năm 2009 rằng “Điều quan trọng nhất ở đây là tôi không còn cho rằng rự do và dân chủ tương thích với nhau” (Most importantly, I no longer believe that freedom and democracy are compatible”). Thiel cho rằng mình đã sai khi nghĩ Mỹ là một thể chế democracy vì Mỹ là một quốc gia bị khống chế bỡi những cơ quan mà các lãnh đạo của chúng toàn là giới tư bản quyền lực không do dân – tức Quốc Hội – bầu lên mà tất cả đều do Tổng Thống chỉ định (a state dominated by very unelected, technocratic agencies).

Như vậy, dân chủ rõ ràng đã chưa từng – và sẽ không bao giờ – mang ý nghĩa dân chủ mà tiếng Việt đã luôn từng diễn giải từ khi xuất hiện chữ quốc ngữ cả.

2) Tự Do:

Những diễn biến “biểu tình” sau khi Donald Trump trở thành Tổng Thống Đắc Cử của Hoa Kỳ cho thấy ý nghĩa chính xác mang tính chất đặc thù của tự do Âu Mỹ, đó là hình thái mất dạy và hỗn loạn của Âu Mỹ: tự do chà đạp tự do, tự do chà đạp dân chủ, tự do “ngôn luận chống”, tự do không nhìn nhận Tổng thống đắc cử, v.v. và v.v.

Kinh nghiệm của Việt Nam nên là: hãy tuyệt đối mạnh tay ngay từ bây giờ đối với các lạm dụng tự do, vì sự mạnh tay mới chính là cách duy nhất hữu hiệu để bảo vệ quyền tự do chính đáng được làm công dân đoan chính.

3) Giới Tinh Hoa:

Cái sai cực kỳ trầm trọng của Nhà Nước Việt Nam dẫn đến sự suy sụp mang tính vấn nạn của cả bốn lĩnh vực liên quan hữu cơ chặc chẽ với nhau gồm (a) thực lực học vấn, (b) thực chất học hành, (c) thực tế học hỏi, và (d) thực trạng giáo dục và đào tạo nguồn nhân lực của Việt Nam, là đã kiên trì hành xử rất “từ chương” trong dụng nhân.

Cứ nghe loáng thoáng về “Nhà Bếp Của Thế Giới” qua buổi thuyết trình của giáo sư Philip Kotler tại Thành phố Hồ Chí Minh năm 2007 là ngay lập tức 100% báo chí Việt Nam dù là hình hay giấy hay mạng đều có 100% tin toàn phỏng vấn “Ông Phở 24” ngay cả khi tác giả bài viết này từ trực tiếp tham dự buổi thuyết trình của Philip Kotler mà không sử dụng ear-phone dịch tiếng Việt đã vội vàng viết blog bằng tiếng Việt và tiếng Anh khẳng định rằng Philip Kotler không hề bảo Việt Nam nên trở thành như thế, rằng “phở” chả là cái quái gì đối với ẩm thực thế giới vốn có hơn nửa dân số nhân loại ăn chay trường, cũng như “phở” chẳng có giá trị dinh dưỡng gì trong thời đại của cúm gà, bò điên, heo lỡ mồm long móng. Thế mà giới tinh hoa báo chí Việt vẫn ngu xuẩn tiếp tục bám riết lấy “phở” để rồi sau đó ông vua phở bán luôn thương hiệu phở, bỏ của chạy lấy người, còn khi Obama đến Hà Nội thì chẳng thèm ăn “phở” mà là ăn “bún chả”. Donald Trump nếu sang Việt Nam sẽ gặm ổ bánh mì thịt hoặc làm một dĩa bánh ướt.

Cứ nghe loáng thoáng về nguồn cà phê giảm sút tai hại là ngay lập tức 100% báo chí Việt Nam dù là hình hay giấy hay mạng đều có 100% bài phỏng vấn “Ông Trung Nguyên” ngay cả khi tác giả bài viết này từ trực tiếp nghiên cứu thị trường thế giới cà phê từ những năm 1980 đã viết blog cảnh báo là Ông Trung Nguyên chẳng biết quái gì về chiến lược cà phê đâu, để rồi sau đó ông ấy chỉ biết mỗi có việc thở than tại sao mấy công ty ngoại vào thu mua sạch bách cà phê hạt của nông dân, rồi thở than kiến nghị Nhà Nước phải làm gì đó để “trả lại sự công bằng” cho ông ta, cũng như để rồi bạn hữu của tác giả bài viết này phải chụp gởi một bức ảnh về “khẩu hiệu” của Trung Nguyên mà họ cho là bậc thầy của sự diễu hềcười đã đời trọn kiếp: “Cà Phê Của Hạnh Phúc Và Giàu Sang”.

Cứ nghe loáng thoáng về kinh tế thế giới, về bầu cử Mỹ, về tình hình tranh chấp biển đảo, là ngay lập tức 100% báo chí Việt Nam dù là hình hay giấy hay mạng đều có 100% bài phỏng vấn “chuyên gia” kinh tếX hay “chuyên gia” viện nghiên cứu chiến lược Y hoặc “nhà sử học” Z ,v.v., mà người xem đài, người xem báo đều đã biết quá rõ các bản mặt đến độ nhàm chán của họ, và “nhà báo” không quan tâm đến sự thật rằng tất cả – xin nhắc lại từ “tất cả” – đều hoặc vô dụng do chưa hề giúp gì cho một Việt Nam cất cánh thay thế cho một Việt Nam còn dính lã lơi ở đầu dây thả diều, hoặc trật lấc như các nhận xét hồ đồ tầm bậy tầm bạ về tầm vóc thành công của mụ Hillary Clinton, v.v.

Cứ quy định phải có bằng cấp tiến sĩ – chứ không cần có trình độ tiến sĩ – mới được ngồi vào ghế hiệu trưởng trường đại học nên (a) các sản phẩm của các trường đại học đều chưa bao giờ được dán nhãn “high quality”; (b) mới có chuyện vị hiệu trưởng “tiến sĩ” một đại học giỡ trò lưu manh đá cá lăn dưa đầu đương xó chợ giữ ghịt con dấu hai năm trời, không chịu bỏ ghế hiệu trưởng theo lịnh của hội đồng quản trị, đóng cổng không cho công an và các quan chức cao cấp của Thành phốHồ Chí Minh được bước vào trong trường, mặc cho giáo viên không có lương và sinh viên không có tương lai, đến độ chủ nhân của đại học ấy vì nghe danh đã lâu nên cầu cứu tác giả bài viết này xin hãy nhận ghếhiệu trưởng để lãnh đạo trường vượt qua khủng hoảng, nâng vực dậy trường từ hố sâu sụp đổ, mà tác giả bài viết này là chuyên gia cứu hộ doanh nghiệp xem đó như là chuyện không có gì dễ dàng bằng, nhưng rốt cuộc đại sự cứu hộ không thành vì ông ta chỉ có bằng thạc sĩ kinh doanh quốc tế.

Cứ nghe gì liên quan đến kế sách giáo dục là ngay lập tức 100% báo chí Việt Nam dù là hình hay mạng đều có 100% bài phỏng vấn “nhà giáo” lão thành đầu râu tóc bạc hay nhà giáo “trẻ” ngay cả khi họ chẳng ai từng là nhà nghiên cứu có đẳng cấp tư vấn về chiến lược giáo dục, mà thậm chí có khi cuộc phỏng vấn chỉ lột tả họ như những người đầm đìa nước mắt cất giọng nức nở rằng nếu được chọn lại họ sẽ chẳng theo nghề giáo.

Tương tự, “giới tinh hoa chính trị” của Mỹ đã làm dân chúng Mỹ khinh miệt, dẫn đến tức nước vỡ bờ, dồn phiếu cho Donald Trump vốn là người đứng ngoài danh sách giới tinh hoa ấy, khiến toàn giới tinh hoa chính trị của cả hai đảng Dân Chủ và Cộng Hòa đều muối mặt, chịu nhục “một lần và mãi mãi” (once and for all) vì kể từ thời khắc 08-11-2016 vị trí thống soái của giới tinh hoa chính trị chuyên nghiệp của Hoa Kỳ vĩnh viễn bị tước ngôi do đã đánh mất lòng tin của người dân vào những gương mặt tinh hoa của đảng chính trị, dẫn đến viễn cảnh kể từ cuộc bầu cử Tông Thống Mỹ 2021 các ứng viên sẽ bị soi kỹ về các ưu điểm mà trong đó không hề có điểm nào liên quan đến tố chất tinh hoa chính trị cùng kinh nghiệm trị chính. Đảng vẫn còn, vẫn luôn còn, nhưng Đảng sẽ cần lôi kéo những người ngoài cuộc outsiders vào làm đại diện cho đảng trong cuộc chạy đua dành quyền lực tổng thống.

Kinh nghiệm của chính trường Mỹ không thể là bài học quá khó khăn để Việt Nam không thể rút ra được điều gì có lợi cho việc trị quốc và giữ gìn ưu thế của đảng chính trị, mà lời khẩn thiết van xin của tác giả bài viết này dành cho lãnh đạo luôn  là và chỉ là: hãy triệt bỏ phong cách, chính sách, chủ trương, lề lối, “quy hoạch”, dụng nhân trên nền tư duy từ chương;

Vì rằng, “giới tinh hoa” không được – chứ không phải “không chỉ” – gói gọn trong các cụm từ: đảng viên cộng sản cao cấp, đảng viên cộng sản có bằng cấp tiến sĩ từ tiền thuế của dân, đảng viên cộng sản là lãnh đạo các viện nghiên cứu, đảng viên cộng sản là lãnh đạo các đại học, đảng viên cộng sản làm lãnh đạo các sở-ban-ngành, đảng viên cộng sản làm tổng giám đốc ở tất cả các cơ quan từ tổng công ty đến ngân hàng, và đảng viên cộng sản làm “nhà báo”, v.v.;

Vì rằng, một khi đã ban phát thẩm quyền cho “giới tinh hoa của Đảng” như liệt kê ở trên thì sẽ luôn dẫn đến (a) các vụ trọng án kinh tế, (b) các vụ đào thoát, (c) các vụ tự diễn biến tự chuyển hóa, (d) các vụ tự nổi điên sau khi chấm dứt nhiệm kỳ lãnh đạo dù ở cấp ủy ban nhân dân hay Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam như vụ Lê Hiếu Đằng của Mặt Trânj Tổ Quốc Thành Phố Hồ Chí Minh, v.v.

“Giới tinh hoa”, do đó, nên – và chỉ nên – là giới tinh hoa của và từ mọi công dân  Việt Nam mà tiêu chuẩn chỉ bao gồm mỗi hai chữ “ưu tú”, “đức tài”..

4) Bạo Lực Cách Mạng:

Tình hình Hoa Kỳ sau khi Donald Trump trở thành Tổng Thống Đắc Cử (President-elect) cho thấy ngay cả khi Hoa Kỳ là đất nước lòa chói những tia hào quang mang tên tự do cao, dân chủ cao, pháp quyền mạnh, quân đội mạnh, giàu sang bậc nhất, trí tuệ bậc nhất, và giáo dục bậc nhất, thì người dân Mỹ vẫn bắt chước chính phủ Mỹ (luôn chà đạp cả thế giới) để chà đạp luật pháp Hoa Kỳ qua việc không chấp nhận việc ý muốn của mình lại thua ý kiến người khác, nghĩa là “biểu tình” chống việc Donald Trump đắc cử.

Như vậy, ở đất nước Việt Nam đang chịu các vấn nạn của (a) Đảng tự động vất bỏ vũ khí mang tên “bạo lực cách mạng” vốn đã đưa đại cuộc giải phóng Miền Nam thống nhất đất nước đến thành công tuyệt đối để rồi áp dụng những cái ẻo lả hóa, mềm nhũn hóa, nhão nhoét hóa, cùn nhụt hóa, ma mỵ hóa, khiến hỗn hào hóa “một vài” người dân sẵn sàng đốp chát đánh đập cảnh sát giao thông, tham nhũng hóa “một bộ phận không nhỏ” – mà ông Trương Tấn Sang hình tượng hóa qua cụm từ “bầy sâu” nhưng chẳng ai thấy chúng trườn lũi đi mô  – sẵn sàng chà đạp pháp luật khi gây thiệt hại hàng ngàn tỷ đồng và cả tỷ USD rồi ung dung ra khỏi Việt Nam bằng vé máy bay hạng nhất, hoặc ngự trị ngôi cao bên trong cung điện Trung Ương Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam mà ngay cả Chủ Tịch Nguyễn Thiện Nhân của cái trung ương ấy cũng mù tịt về đại kế hoạch của mụ nữ phó tướng của mình đưa cả gia đình cùng tài sản kếch sù của hai vợ chồng mụ sang Đảo quốc Malta làm công dân hạng một, cũng như nhiều sự việc khác của các giới khác, cứ như nhổ toẹt vào mặt thể chế chính trị nước nhà, thì cách chi mà bảo đảm rằng cái “thiểu số thua trận” lại không thể gây ra bạo loạn như dân Mỹ cơ chứ!.

Vì vậy, dù đã quá muộn màng do vũ khí đã đánh mất, Việt Nam cần rèn đúc lại vũ khi bạo lực cách mạng để duy trì sự ổn định chính trị.

Mỹ có thể xử lý các vụ bạo loạn vì Mỹ có bạo lực trị quốc được minh định trong Hiến Pháp Hoa Kỳ.

Việt Nam khó xử lý các vụ bạo loạn vì đã tự nung chảy thanh bảo kiếm bạo lực cách mạng được minh định trong … sách giáo khoa của một thời quá khứ.

5) Không Nhân:

Nếu 30-4-1975 đã dẫn đến cuộc Exodus tức vượt biên ồ ạt của người Việt ở Miền Nam (có sự “ăn theo” của người dân ở Miền Bắc) do khiếp sợ Cộng Sản từ những lời hù dọa của Mỹ-Thiệu, tạo cơ hội vàng cho vô số người của cách mạng Việt Nam trà trộn tham gia vượt biên để danh chính ngôn thuận được hiện diện dễ dàng khắp các nước Âu Mỹ, mà báo giới Âu Mỹ buộc phải chế ra từ ngữ “boat people” tức “thuyền nhân” tức những người vượt biên bằng thuyền (do không thể dùng chữ “refugee” tức “dân tỵ nạn” vì không có bất cứ bằng chứng nào cho thấy những “thuyền nhân” đã bị ngược đãi về chính trị cũng như không có bất cứ bằng chứng nào cho thấy có sự tồn tại của sự tra tấn giết chóc của cái gọi là Việt Quốc Xã tàn độc như Đức Quốc Xã cả);

Thì kỳ bầu cử Tổng Thống Mỹ tháng 11-2016 lại có sự đe dọa trước đó rằng nhiều người Mỹ sẽ bỏ sang Canada, có thể hình thành cuộc Exodus tức vượt biên ồ ạt của người Mỹ từ những lời hù dọa của truyền thông Mỹ và của những tên tội phạm kinh tởm như bè lũ Barack Obama – Hillary Clinton, mà tác giả bài viết này buộc phải chế ra từ ngữ “road people” tức “lộ nhân” hoặc “xa nhân” tức những người vượt biên bằng đường bộ tức bằng xe, mà những đám người Mỹ vượt biên toàn là hoặc dễ bị lừa phỉnh, hoặc tay trắng không có gì phải khệ nệ mang theo, hoặc tay nắm lắm tiền có nguồn gốc bất minh.

Từ hai sự việc trên, Việt Nam cần quan tâm đến “air people” tức “không nhân” tức những người vượt biên bằng đường hàng không mà bọn Trịnh Xuân Thanh là điển hình cá nhân trót lọt, còn Nguyễn Thị Nguyệt Hường là điển hình của đại gia đình chuẫn bị lọt trót. Việt Nam phải tuyệt đối theo dõi tất cả các quan chức cấp cao của các tổng công ty, các ngân hàng, và các cơ quan quyền lực quốc gia.

Các “không nhân” phải bị tiêu diệt ngay tại phi trường, vì chỉ có ba hạng không nhân: đó là bọn tham nhũng, bọn phản quốc, và bọn khủng bố sau khi gây án hoặc suýt gây án.

Việc bất kỳ ai trong bọn chúng đào thoát thành công là quốc nhục của chế độ này.

6) Cơn Thịnh Nộ Dành Cho Truyền Thông:

Donald Trump (a) đại diện cho vô số người dân nổi giận trước sự suy đồi của giới truyền thông “tinh hoa” của đất nước, (b) đại diện cho chính cơn thịnh nộ của bản thân ông trước các chiêu trò bẩn thỉu của truyền thông chống lại cá nhân ông, (c) lên tiếng công kích thóa mạ truyền thông và ra tay đấm vào mặt truyền thông, và (d) manh nha xây dựng đế chế truyền thông riêng của mình. Truyền thông Mỹ thuộc quyền các trùm truyền thông phục vụ cho một đảng chính trị nắm quyền, sẵn sàng ra tay triệt hạ những tài hoa không thuộc đảng chính trị nắm quyền bằng cách nhét chữ vào mồm hoặc ngụy tạo bằng chứng.

Thế ở Việt Nam truyền thông là công cụ tuyên truyền riêng của Đảng Cộng Sản, được Đảng ban phát quyền lực ngang hàng với cơ quan an ninh quốc gia với nhãn mác “thi hành công vụ”, và được Đảng thương yêu chìu chuộng vuốt ve để trung thành tuyệt đối với Đảng

thì có hay chăng cái Loạn Kiêu Báo?

và có phải chăng khi ai đó nêu việc phóng viên ngụy tạo tin tức kiểu fauxtography, phóng viên vòi tiền doanh nghiệp, phóng viên cứu nguy phe ngoại bằng cách ồ ạt tấn công sản phẩm nội chẳng hạn như vụ nước mắm, phóng viên ra tay phá hoại môi trường đầu tư nước ngoài ở Việt Nam bằng cách fauxtography hình ảnh cá dãy đành đạch chết ngay vì nước biển nhiễm độc từ chất thải của Formosa dù vụ việc đang do chính phủ tích cực xử trí nhanh, xử lý nghiêm, và xử phạt nặng, thì tất cả đều là phản động do dám chống lại công cụ truyền thông tinh hoa của Đảng?

Từ sự việc Donald Trump xô sập đế chế truyền thông của đảng cầm quyền xảy ra trong xã hội Mỹ, không thể không cho rằng đế chế truyền thông của Đảng Cộng Sản Việt Nam sẽ miễn nhiễm trước sự phẫn nộ của doanh nghiệp hay cá nhân người dân bị truyền thông xâm hại?

us-road-people-23us-road-people-24

Lời khuyên cho lãnh đạo Việt Nam, do đó, chính là: phải trừng phạt truyền thông chính thống nào láo xạo tào lao, trừng trị nhà báo đẳng cấp cao-cấp-lý-luận-chính-trị nhưng chẳng thể lý luận được gì ngoài việc phản động “nhét chữ vào mồm” đối tượng chúng hùa nhau căm ghét, và bảo đảm không để bất kỳ nhà báo nào bị phát hiện là hạng hai mang mất dạy, lưu manh, ba que xỏ lá.

7) Ăn Theo Slogan:

Donald Trump đã thắng lợi lớn với slogan “Make America Great Again” (Hãy Làm Hoa Kỳ Vĩ Đại Trở Lại) và tuyệt đại đa số người New Zealand tranh nhau tìm mua chiếc mũ đỏ mang dòng chữ kiêu hùng kiêu sa kiêu kỳ kiêu căng kiêu ngạo đầy kiêu hãnh ấy, mà giá bán tại New Zealand trong thời gian diễn ra tranh cử là 50 USD (hiện nay đã qua tranh cử mà vẫn có các lô hàng sắp về đến New Zealand đáp ứng nhu cầu lớn của khách hàng nam phụ lão ấu).

Sức mạnh nổi bật của slogan của Donald Trump giúp tiêu diệt Hillary Clinton. Nhưng chính sự nổi bật đó cũng tạo nên hiệu ứng ăn theo như đã rộ lên với hàng tỷ người Tàu đội nón “Make China Great Again”

us-road-people-25

Tất nhiên, cái “Ăn Theo Again” ấy là thấp kém, vô duyên, vì Tàu có vĩ đại bao giờ đâu mà có chuyện quay trở lại cơ chứ! Chuyện ngày xưa thì ai mà kiểm chứng được, nên Tàu muốn viết sử sao thì cứ viết, muốn ghi Việt Nam và Indonesia là lãnh thổ Tàu thì cứ ghi, nói chung là muốn sủa gì thì cứ sủa cho đúng thân phận chó dại, chứ thế giới văn minh từ khi phát minh ra điện tín đến nay thì chả thấy Tàu vẻ vang ngày nào cả. “Make China Great Again” chỉ có thể đưa đến ngộ nhận rằng Tàu muốn quay lại thời hoàng kim vì chỉ có trong thời hoàng kim ấy Tàu mới bị cái anh Việt đánh cho tan nát xong là qua quỳ lạy rập đầu xưng thần và cống nạp ôi thôi biết bao trinh nữ tuyệt sắc giai nhân.

Tuy nhiên, với kinh nghiệm rất nhiều năm trước đã từng viết bài trên Emotino.com chê bai kiểu ai đó quá kém cỏi khi chế ra cái hình chữ U có dấu gạch chéo đầy ngộ nhận trong tiếng Anh, tác giả bài viết này muốn khuyến cáo rằng sẽ có thể có việc ai đó nhái thành khẩu hiệu “Make Vietnam Great Again” để hoặc (a) bán mũ nón áo thun kiếm tiền, hoặc (b) “dấy” lên phong trào tru tréo rằng háy làm Việt Nam vĩ đại trở lại như trước khi có Giải Phóng Miền Nam.

Vì vậy, hãy đập tan ngay từ trứng nước nếu có “nhà sản xuất” nào đó nộp đơn xin sản xuất bất kỳ thứ gì có “Make Vietnam Great Again”.

8) Bonanza Cho Những Công Ty Tư Vấn Chính Sách Quốc Gia:

Chiến thắng của Donald Trump làm các chủ nhân các công ty tư nhân chuyên tư vấn chính sách trị quốc và…vận động hành lang mừng quýnh mừng quáng. Có vị CEO đã buột miệng thốt lên rằng Bonanza đã đến, tức thời hoàng kim đã đến, tức thời buổi kiếm ăn “khủng” đã đến, vì rằng Donald Trump không là chính trị gia chuyên nghiệp, nên dù đội ngũ phò tá Donald Trump toàn là các bậc kỳ tài, thì việc Donald Trump sẽ cần đến các công ty này sẽ có tần suất cao hơn là lẽ trên cả đương nhiên, đơn giản (a) vì ngay cả các chính trị gia chuyên nghiệp và gạo cội như Barack Obama vẫn thường xuyên cậy nhờ các công ty này vấn kế, và (b) vì Đảng Cộng Hòa thắng ở tất cả ngôi Tổng Thống, lãnh đạo Thượng Viện và lãnh đạo Hạ Viện, nên việc tư vấn sẽ thoải mái, tập trung, lời to, không sợ “làm mếch lòng” đảng thứ hai nếu Tổng thống và lưỡng viện Quốc hội Hoa Kỳ lại thuộc hai đảng khác nhau khiến việc nhận hợp đồng với bên này sẽ đồng nghĩa với việc mất đứt khách hàng của bên kia. Các công ty đại gia đang mừng quýnh mừng quáng phấn khích tột đỉnh có các tên tuổi lớn như Squire Patton Boggs, Corporate America, K Street, CGCN Group, BGR Group, Mehlman Castagnetti Rosen & Thomas, và Brownstein Hyatt Farber Schreck.

Một bonanza như vậy cũng nên được Chính phủ Việt Nam tạo nên cho các công ty tư vấn chính sách, đơn giản vì (a) không bao giờ không đâu trên thế giới lại có chính phủ nào lại dám cho rằng các thành viên của mình “dư sức” đề ra chính sách nên không cần đến các công ty tư vấn tư nhân bên ngoài chính quyền; (b) thực tế Việt Nam ra nhiều chủ trương chính sách hay nghị định thông tư rất yếu về tính khả thi, không có tính tương hợp, thiếu vắng tính phù hợp, và chẳng có tính trường tồn; (c) thực tế Quốc Hội Việt Nam có đầy đủ ban bệ như Ủy Ban Tư Pháp và Ủy Ban Pháp Luật, cộng với nhiều nghị sĩ có bằng cấp luật và/hoặc có nghiệp vụ luật sư nhưng quy trình chặc chẽ của soạn thảo một dự án luật vẫn cho ra nhiều bộ luật đầy tỳ vết được phát hiện ngay sau khi Chủ Tịch Nước ký ban hành khiến chúng vội bước đi ra ngay trước khi “đi vào cuộc sống”; và (d) thậm chí những kế sách giáo dục do nhiều chuyên gia giáo dục “đầu ngành” đề xuất luôn góp phần vào việc dí dìm đầu giáo dục xuống vị trí tệ hại nhất.

Thế nên, các ban bệ cứ việc tồn tại, các lãnh đạo cứ việc giữ ghế, mọi việc sẽ chỉ có thể đâu vào đấy nếu có sự góp mặt của các chuyên gia thực thụ có nhận thù lao của Nhà Nước cho dịch vụ tư vấn qua những hợp đồng tư vấn chuyên nghiệp và cụ thể.

Nhìn qua một công hàm Bộ Ngoại Giao Việt Nam đã gởi xong cho Đại Sứ Quán Hoa Kỳ có đóng dấu “Mật”, Nghị sĩ Quốc hội Khóa XIII Hoàng Hữu Phước khi dự họp tại Ủy Ban Đối Ngoại nghe Bộ Trưởng Ngoại Giao thuyết trình về mục đích của công hàm, đã phát hiện ra lỗi chính tả được ông khoanh tròn và chụp lại như sau:

us-road-people-26

Đó là một lỗi nhỏ của công đoạn đánh máy gọi là typographical error trong bức công hàm trên. Tuy nhiên, nếu như một bức công hàm có nội dung cực kỳ quan trọng và nghiêm trọng thuộc loại “tối mật” trong hoàn cảnh dầu sôi lửa bỏng của hiểm họa chiến tranh thì một typographical error ở một từ nhạy cảm thuộc loại có nhiều từ khác nghĩa nhưng đồng dạng thì sự cố ngoại giao đặc biệt nghiêm trọng không thể là việc không bao giờ xảy ra.

Như vậy, công tác đòi hỏi sự chính xác tuyệt đối như ở Bộ Ngoại Giao lại vẫn phạm phải những sơ sót, huống hồ ở các Bộ khác, trong công tác văn thư và kế hoạch.

Tất nhiên có những lãnh địa “ngoại bất khả nhập” như Quốc Phòng, Công An, và Ngoại Giao; kỳ dư, các bộ khác – kể cả Quốc Hội và các ủy ban chuyên trách của Quốc Hội – không thể tự treo bảng “ngoại bất khả nhập”.

Số lượng các chuyên gia tư vấn chính sách Nhà Nước trong xã hội Việt Nam hiện không có nhiều, khoảng một hoặc hai. Tuy nhiên, việc “thử” sử dụng dịch vụ của các vị này cho các nội dung quan trọng (dĩ nhiên là quan trọng vì là chính sách quốc gia) nhưng không đòi hỏi tính bảo mật cao (nội dung an ninh quốc phòng) sẽ giúp chính phủ (a) giải quyết nhanh hơn việc tái thẩm định, với lưu ý rằng nhân viên KCS tức “kiểm tra chất lượng sản phẩm” của dây chuyền sản xuất xe ô tô Mercedes-Benz không bao giờ phải là nhà phát minh chế tạo ra xe ô tô, nghĩa là KCS cho một chính sách kinh tế không bao giờ phải là “tiến sĩ” kinh tế như kiểu từ chương trong lề lối dụng nhân của Việt Nam; (b) tránh được các sự cố chủ quan; và (c) theo “best practice” tức phương cách thực hành thực tế tốt nhất mà tất cả các lãnh đạo chính trị trên thế giới kể cả Hoa Kỳ đều tự nhiên mạnh tay áp dụng mà lãnh đạo Việt Nam không thể tự cho mình thuộc đẳng cấp siêu nhân tài ba hơn các vị ấy của thế giới.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo

A) Bài Viết Về Hoa Kỳ:

Hoàng Hữu Phước. 15-02-2014. Nước Mỹ Bất Hạnh

Hoàng Hữu Phước. 29-3-2014. Nước Mỹ Vỡ Vụn

B) Bài Viết Về Liên Hợp Quốc:

Hoàng Hữu Phước. 11-9-2011. Ngày Tàn Của Liên Hợp Quốc – Sic transit gloria mundi

C) Bài Viết Về “Chính Trị”:

Hoàng Hữu Phước. 18-5-2010. Thế nào là Tự Do – Dân Chủ

Hoàng Hữu Phước. 17-10-2011. Chính Trị

Hoàng Hữu Phước. 02-02-2016. Thay Đổi Hệ Thống Chính Trị Tại Việt Nam

D) Bài Viết Về Học Thuật:

Hoàng Hữu Phước. 25-11-2015. Thế Nào Là “Từ Chương”

Hoàng Hữu Phước. 30-12-2015. Trình Độ Thạc Sĩ – Tiến Sĩ Việt Nam

Hoàng Hữu Phước. 14-02-2014. Thế Nào Là Nhà Trí Thức

E) Bài Viết Khác Có Liên Quan:

Hoàng Hữu Phước. 22-01-2015. Năm Mới Thử Bàn Về Báo Mới Trên Cơ Sở Siêu Cường Quốc

Hoàng Hữu Phước. 04-10-2015. Việt Nam Và Vấn Đề Dân Tỵ Nạn

Hoàng Hữu Phước. 29-8-2013. Tôi và Lê Hiếu Đằng

Chú thích:

a) POL-Zipperism và POL-Laissez-Faireism là do Hoàng Hữu Phước cấu tứ, và mnag nghĩa “Đường Lối Trị Quốc Kiểu…” chứ không nên máy móc hễ gặp –ism thì gọi ngay là “Chủ Nghĩa…”.

b) Ảnh chụp một phần nhỏ của công hàm của Bộ Ngoại Giao hoàn toàn không vi phạm pháp luật về bảo mật, nên các nhà báo hai mang của giới truyền thông chính thống không sạch sẽ của Việt Nam khỏi mất công kiếm tìm các quy định pháp luật có liên quan để trừng trị tác giả bài viết này.

Both comments and trackbacks are currently closed.