Ngày Tàn Của Trung Quốc Và Bọn Theo Đóm Ăn Tàn

Hoàng Hữu Phước, MIB

Bài viết số 2 đăng cùng ngày 26-6-2016, lúc 14 giờ

Các dị nhân Tàu đã từng chứng minh thật hùng hồn đầy sức thuyết phục với toàn nhân loại rằng tổ tiên và hậu duệ của Tàu rất giỏi về bói toán, tử vi, bốc dịch.

Lịch sử của Tàu cũng từng chứng minh rằng Tàu đã thực sự có dị nhân tài ba như thế nhưng dù đã biết số trời vẫn ra sức hô phong hoán vũ trấn bùa ếm chú chống ngăn để rồi vẫn hoàn toàn đại bại thất bại lụn bại hủ bại, như cái gã họ Gia Cát tên gọi Khổng Minh (tức Phục Long Tiên Sinh, kẻ mà thiên hạ Tàu đại ngôn pháo đại cho rằng y cùng với gã nọ họ Bàng tên Thống còn gọi là Phụng Sồ Tiên Sinh hợp thành thiên hạ đệ nhất mà chỉ cần có một trong hai ở dưới trướng theo phò thôi là đã có thể gồm thâu xã tắc, nhất thống thiên hạ, lập nghiệp đế vương, để rồi khi trự nọ tên Bị họ Lưu thu nạp cả hai lại bị tủi nhục mất cả giang sơn Thục quốc) lập đàn bắt ấn cũng không tránh được chuyện bị tên bại tướng hàng binh Ngụy Diên lấy mất cái đầu.

Lấy cổ mà suy kim, chỉ cần quan sát xem Tàu động thủ ra sao khi bày chuyện can qua chống trời là đã có thể nhận định được ngay lập tức thật rất rõ ràng rằng Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa, tức Trung Quốc, mà từ đoạn này trở xuống được gọi tắt là Tàu, cùng đám tiểu quốc lâu la theo đóm ăn tàn, đã đến “ngày tuyệt diệt”, mà từ đoạn này trở xuống được gọi tắt là “ngày tàn”, theo lời bàn của Lăng Tần Tiên Sinh nước Việt, đối thủ của Phục Long Tiên Sinh và Phụng Sồ Tiên Sinh nước Tàu.

Cái sự suy vong của một nước nhớn từ cổ chí kim được nhận thấy qua duy chỉ một hành động duy nhất đã trở thành một đại công thức mang tính chân lý bất dịch bất di là khi lãnh đạo nước ấy đột nhiên ngu xuẩn hấp tấp dấy động can qua (a) trên tư thế yếu của tâm thần từ hỗn hợp của các bệnh lý tâm thần complex neurophysiological phenomenon of neuroleptic malignant syndrome do di truyền từ tiên tổ và chứng thác loạn thần kinh khiếp sợ hypersensitivity mental disorder from heredity, genetics and brain chemistry cũng do di truyền từ tiên tổ; và (b) dựa dẫm vào sức khỏe bò điên có lưỡi bị tưa toét đứt làm chín đoạn. Từ những mặc cảm bịnh hoạn bịnh lý bịnh kinh niên của chứng Gelotophobia khiến luôn sợ bị cười chê nhạo báng do dân tộc mình ăn dơ ở dáy muôn đời bại trận trước Việt Nam, chứng Ordacleaphobia khiến vạn kiếp khiếp sợ thân phận không bao giờ hoàn hảo do không bao giờ làm bất kỳ phim cổ trang nào có nội dung đánh thắng Việt Nam, dẫn đến sự hình thành chứng bịnh Vietnamophobia luôn luôn khiếp sợ Việt Nam đến độ

trầm trọng thành tâm bịnh Vietnamomania trở thành chứng điên dại Desanimania cộng với chứng EcdemomonomaniaPoriomania khiến bị thôi thúc phải bỏ lục địa lang thang ngoài khơi lạc tuốt xuống Biển Đông xây tạm cái xó xỉnh gọi là  “Thành phố Tam Sa”; cho đến sự khiếp sợ đầy bịnh hoạn của chứng Atychiphobia dưới tác động của lệch lạc tàn khốc của Homocidomania tức Phonomania đã khiến ra lịnh cho tay sai là bọn chó dại Khmer Đỏ tiến hành cuộc đại tàn sát dân Kampuchea nhằm thôn tính nước này làm bàn đạp vững chắc bảo đảm chiếm được Việt Nam. Chung quy, tất cả đã cộng hưởng với cái tâm thần lệch lạc của di chứng Claustrophobia lúc nào cũng sợ hãi sự tù túng bó rọ giữa vòng vây trùng trùng điệp điệp của đại quốc Nga và thực thể tiềm năng Mông Cổ ở phương Bắc, liên minh Hồi Giáo dũng mãnh và Ấn Độ ngoan cường ở phương Tây, Việt Nam thần uy dũng mãnh ở phương Nam, và ngọa hổ Nhật Bản với tàng long Hàn Quốc ở phương Đông, cuối cùng đã phá sụp thần trí Tàu, làm Tàu mông muội thè lưỡi xuống liếm phân chim ở Hoàng Sa và chấm mút Trường Sa.

Đầu Tàu đã mang quá nhiều chứng tâm thần, nhưng cũng nhờ những hành động chống trời kiểu Phục Long và Phụng Sồ đã khiến những bậc trí thức tài hoa đất Việt trời Nam không cần bấm độn cũng biết ngày tàn của Tàu đã đến. Do biết trước thiên cơ từ năm 2013 trở đi hàng vạn tai ương khủng khiếp giáng xuống Tàu cộng thêm với việc Tàu bị tan nát thành sáu nước, Tàu đã vì khiếp sợ mà cho rằng tiên hạ thủ vi cường, phải ra tay đánh xuống phía Nam trước để trừ hậu hoạn vừa tránh đại họa bị Việt Nam xóa sổ vừa có vùng đất đai mới để cắm dùi rời xa đất Tàu tan vỡ do bạo loạn và thảm họa thiên tai. Để thêm phần chắc thắng, một triệu chiến binh Tàu đã được cấp tiền bạc để trở thành công dân Campuchia, đất nước năm triệu dân, mua đất đai lập đồn điền áp sát toàn tuyến biên giới phía Tây của Việt Nam, tung tiền xây dựng tại thủ đô Phnom Penh con đường hoành tráng mang tên “Đại Lộ Mao Trạch Đông”, và hớn hở trước tình hình “đa đảng” của Cambodia với nhiều “đảng” hô hào thù hận Việt Nam, ra tay phá cột mốc biên giới, cản trở việc cắm mốc còn lại, và vẽ lại bản đồ Việt Nam chỉ kéo dài xuống đến xứ Quảng, còn lại thì sáp nhập vào Vương Quốc Cambodia. Việc nhanh chóng “ra tay” trước của Tàu càng củng cố sự thật rằng Tàu buộc phải bị diệt vong. Tàu đã để lộ thiên cơ qua việc chống lại cơ trời, thay vì gắng sức tu nhân tích đức, xử sự đàng hoàng với Việt Nam hầu mong cải tạo được tình hình đại họa sắp giáng xuống toàn dân tộc Tàu mà bất kỳ người Việt nhân từ nhân hậu nhân văn nhân ái nhân đạo nào cũng không muốn chứng kiến ngày đất Tàu vỡ vụn chôn vùi hàng tỷ con người còn Biển Đông South China Sea lại phải bị đổi tên thành Huyết Hải Blood Sea do nhuộm đỏ máu quân Tàu mà thế giới thì đã có biển Hồng Hải Red Sea sẵn rồi nên Việt Nam khó thể đặt trùng.

Bọn Phục Long Khổng Minh Gia Cát Lượng và Phụng Sồ Bàng Thống cùng với nào là Quan Công tưởng đâu là thánh thần ghê gớm lắm, Trương Phi ngỡ đâu là uy dũng lắm, Thường Sơn Triệu Tử Long tưởng đâu là báu lắm, thế mà đem ngựa Xích Thố với muôn vạn hùng binh không thể giúp vua làm nên nghiệp Đế đã vậy còn rước thất bại đớn nhục ê chề. Bọn Tàu hậu duệ ngày nay đem hàng không mẫu hạm cùng tàu bè lãng vãng ở Biển Đông và một triệu quân nhập quốc tịch Cambodia đóng vai nhà nông đi trồng cao su sát biên giới Việt Nam thì cái sự thất bại càng hiển nhiên, cảng rõ nét, càng nhanh chóng, càng dưới chuẩn của nhục đớn chề ê hàng vạn dặm.

Ngày tàn của Tàu và bọn theo đóm ăn tàn đã phải đến. Thiên cơ đã lậu. Biết làm thế nào được.

Điều phước thiện duy nhất ViệtNam có thể làm là tổ chức một Đại Lễ Cầu Siêu cho giặc Tàu mà thôi.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Ghi chú: bài trên đã được đăng đầu tiên trên blog.com ngày 21-12-2012 tức sau kỳ họp thứ tư của năm thứ nhì của nhiệm kỳ Khóa XIII của Nghị sĩ Hoàng Hữu Phước.

Tham khảo vài bài viết cùng chủ đề của Hoàng Hữu Phước:

Trung Quốc Trong Sấm Trạng Trình

900 Năm Hùng Khí Thần Uy

Trăm Trứng

Both comments and trackbacks are currently closed.