Nhà Độc Địa

Hoàng Hữu Phước, MIB

05-12-2016

A) Chống Cộng:

Như đã nêu rõ trong bài Chống Cộng, trên toàn thế giới tư bản hùng mạnh Âu Mỹ đã không còn sử dụng từ “chống Cộng” tức anti-communism hay anti-communist vì các lý do đơn giản như:

1) Trong triết học Âu Mỹ suốt hai thiên niên kỷ nay chưa hề có bất kỳ triết thuyết nào mang tên anti-communism cả;

2) Trong xã hội Âu Mỹ hiện đại từ ngữ anti-terrorism tức “chống chủ nghĩa khủng bố” xuất hiện từ sự truy tìm từ ngữ thích hợp hơn cho thực tế Âu Mỹ muốn các thần dân cùng chư hầu của mình đừng nhớ gì thêm đến “chủ nghĩa cộng sản” vì

a- Cái chủ nghĩa ấy không còn bất kỳ “ông trùm” nào đáng sợ nữa do Liên Xô đã biến mất tiêu mất tích, Tàu thì trơ vơ đơn độc cuối trời mây phiêu du lãng đãng do làm gì có thứ “cộng sản” mất dạy mất nết hư thân vong thân đã tự chuyển hóa tự diễn biến thành “chủ nghĩa cộng của tao” tức commu-egoism mà bản thân nó đã mạnh mẽ phủ nhận “chủ nghĩa cộng sản” rồi thay thế bằng “chủ nghĩa lông lá tả pí lù” gọi tắt là “chủ nghĩa lông thú” mà theo tiếng Hán là “Chủ Nghĩa Mao” tức Maoism, Cu thì chỉ là cảm tình viên Cộng sản xuất phát từ lòng ái quốc đặc thù kiên cường bất khuất trước cường bạo cường quyền Mỹ, còn Việt thì theo “tư tưởng Hồ Chí Minh” tức “Ho Chi Minh’s Thought” (chứ không phải “Chủ nghĩa Hồ” hoặc “Chủ Nghĩa Mác-Hồ” tức Ho-Chi-Minhism/Marxism Ho-Chi-Minhism) mà tư tưởng này đặt nền móng trên nền tảng “dĩ bất biến, ứng vạn biến” (dĩ bất biến = Luật 1 = Việt Nam phải và luôn là trên hết; ứng vạn biến = Luật 2 = áp dụng mọi thứ tốt nhất của bất kỳ ai trong toàn thiên hạ để phục vụ cho Luật 1) chứ chẳng giáo điều quỳ đầu thờ lạy riêng một thứ “chủ nghĩa” nào trừ “chủ nghia yêu nước khôn ngoan kiểu Việt” tức Viet-styled Anti-Extremist Patriotism hoặc đơn giản hơn là Viet-styled Smart Nationalism còn gọi theo thời thượng của WTO và TPP mà Hoa Kỳ khăng khăng yêu cầu tiên quyết mới chịu đặt bút ký hiệp định thì là Viet©Nationalism tức Chủ Nghĩa Dân Tộc Thuộc Quyền Sở Hữu Trí Tuệ Của Việt Nam..

b- Xã hội tư bản đã phát triển hùng mạnh từ các đúc rút kinh nghiệm của chủ nghĩa cộng sản, đến độ nhiều nước Tây Âu tự hào có phúc lợi xã hội lý tưởng mô hình cộng sản chủ nghĩa mà chưa hề có hoặc sẽ không bao giờ có quốc gia nào tôn thờ chủ nghĩa cộng sản dựng xây được tương tự, còn “chủ nghĩa xã hội” trở thành có nội hàm tốt đẹp đến độ nhiều chính khách Âu Tây kể cả ứng cử viên Tổng Thống Mỹ 2016 Bernie Sander của Đảng Dân Chủ cũng tự hào bản thân mình là một “socialist”; do vậy, chủ nghĩa xã hội đã trở thành từ đồng nghĩa của chủ nghĩa yêu nước tốt đẹp.

c- Âu Mỹ giờ đây đi vào thực tế cụ thể chứ không còn mãi mê miệt mài “đấu tranh ý thức hệ”, nên chỉ có Chống Nga, Chống Tàu, Chống Iran, Chống Syria, Chống Venezuela, Chống Cuba, Chống IS, Chống Tuốt Luốt, v.v., tức chống mấy thứ làm Mỹ xiểng liểng chứ không còn “Chống Cộng” mơ hồ hương khói.

Do đó, như một thứ đồ ve chai phế thải, “chống Cộng” đã bị vất bỏ, không còn được sử dụng trên phạm vi toàn cầu bởi các thế lực tư bản quân-chính-kinh-tài hùng mạnh.

B) Nhà Độc Tài:

Như đã nêu rõ trong bài về Fidel Castro, trên toàn thế giới tư bản hùng mạnh Âu Mỹ đã thường có sự ban phát thoải mái đến độ phát ban phát sốt phát mẫn phát ngứa phát rồ về từ ngữ “nhà độc tài” khiến bản thân từ ấy hoàn toàn mất nghĩa một cách mất nết đầy mất dạy.

Fidel cấm dân chúng của chính nước mình theo Mỹ, từ đó suy ra Fidel là “nhà độc tài khao khát máu”.

Kennedy cấm Fidel và nước Cuba theo Liên Xô, từ đó suy ra Kennedy là “nhà tự do dân chủ chân chính khao khát hòa bình”.

Ngô Đình Diệm, Nguyễn Văn Thiệu, Pak Chung Hee, Ferdinant Marcos, Suharto, Saddam Hussein, Muamar Gaddafi theo Mỹ nên không bao giờ truyền thông Mỹ dán chữ “nhà độc tài” vào trước tên mẹ đẻ của họ mà gọi họ là “nhà chí sĩ”, “nhà cách mạng”, “nhà giải phóng”.

Ngô Đình Diệm, Saddam Hussein, Muamar Gaddafi tự nhiên thay đổi biến thành chống Mỹ nên đương nhiên truyền thông Mỹ dùng băng keo hai mặt dán chữ “nhà độc tài” ịn ngay trước tên mẹ đẻ của họ ngay sau khi tiễn họ…về cõi vĩnh hằng.

Barack Obama dùng hai tay cung kính bắt tay Muamar Gaddafi để tỏ sự trọng thị nên Gaddafi là lãnh tụ cách mạng Hồi Giáo sáng giá nhất Trung Đông.

Barack Obama gật đầu nháy mắt ra hiệu cho Hillary Clinton xuống tay sát hại Muamar Gaddafi nên ngay lập tức trước tên của Gaddafi xuất hiện “từ lạ”: nhà độc tài, mở màn cho nhiều “tàu lạ” xuất hiện ở Biển Đông.

Bọn mất dạy mất nết mất nhân tính Cu Kiều Lưu Vong và các Kiều Ăn Theo hùa nhau gọi Fidel Castro là “nhà độc tài” khiến tất cả các lãnh đạo Âu Mỹ khó chịu vì họ tin một tỷ phần trăm rằng:

1) Đã là lãnh đạo thì dù của quốc gia hay của doanh nghiệp hoặc của gia đình họ tộc cũng đều phải độc tài vì ngay cả nguyên tắc dân chủ của “thiểu số phục tùng đa số” bản thân nó cũng là độc tài về bản chất và/hay nội hàm;

2) Ngay cả lãnh đạo tôn giáo như của Thiên Chúa Giáo La Mã cũng độc tài do đã tổ chức Tôn Giáo Pháp Đình đưa lên giàn hỏa thiêu sống những nhà khoa học cùng vô số những ai theo tà đạo tức đạo nào không phải Đạo Chúa, thậm chí sử dụng các quân đoàn Thập Tự Chinh tiến hành các cuộc Thánh Chiến đẫm máu bạo tàn suốt từ Thế Kỷ XI đến Thế kỷ XVI xâm lăng tàn sát cướp bóc tàn phá các nước Hồi Giáo và các nước theo đạo “lạ” khiến tạo nên mối căm thù căm hận căm hờn căm giận không bao giờ nguôi ngoai nơi các nước này, làm di họa cho toàn thế giới đến tận ngày nay;

3) Bản thân từ “nhà độc tài” đã mất đi ý nghĩa ban đầu và nay có nội hàm đủ cho một sự ngưỡng mộ, nên họ bắt đầu loại bỏ từ “nhà độc tài” dictator để sử dụng từ “tên bạo chúa” tyrant trên truyền thông chính thống của họ, mà khởi sự là tập tành gọi Fidel Castro bằng danh xưng ghê sợ ấy;

4) Chỉ có cá nhân mới là “nhà độc tài” nên kiểu gọi “độc tài đảng trị” của Việt Kiều làm các chính trị gia Hoa Kỳ (và các chính khách Âu Tây) nổi giận vì bảo thế chẳng khác gì chưởi cha thể chế chính trị Mỹ vì Mỹ có lưỡng đảng (hay dù các nước Tây Âu có gọi là “đa đảng” đi nữa) nhưng ứng cử viên đảng nào lên làm tổng thống thì đương nhiên chỉ một mình đảng đó nắm quyền trị quốc tuyệt đối, làm gì có chuyện mỗi đảng cử một người ra làm “đồng tổng thống” trong cùng một lúc nên lẽ nào họ cũng bị ô danh thành “độc tài đảng trị” sao cơ chứ; và

5- Chỉ có truyền thông chính thống Âu Mỹ mới có quyền xài chữ “nhà độc tài”, chẳng hạn đưa tin lộn xộn ngôn từ như “nhà giải phóng Nelson Mandela ôm hôn khen ngợi các nhà độc tài Fidel Castro và Hugo Chavez” hoặc mới đây nhất là phang luôn giòng giật tít “Tên Độc Tài Palestine Ra Lịnh Treo Cờ Rủ Để Tang Castro” chẳng qua vì vị tổng thống dân cử Mahmoud Abbas của Nhà Nước Palestine dám tự tiện tự do tự ý tự động tổ chức quốc tang cho Fidel chọc giận Hoa Kỳ.

dictator

C) Nhà Độc Địa:

Từ các lý do trên, cũng như trước ý chỉ cùng chiếu chỉ của các đức kim thượng Âu Mỹ vạn tuế vạn vạn tuế, các “Kiều” như Cu Kiều, Hàn Kiều, Nga Kiều, Ấn Kiều. Tàu Kiều, và Củ Kiệu Kiều, v.v., sẽ phải không được tùy tiện xâm hại đến quyền sở hữu trí tuệ của truyền thông chính thống Huê Kỳ đối với từ ngữ “nhà độc tài” dictator.

Tuy nhiên, từ “tên bạo chúa” tyrant như kiểu dùng của truyền thông Vương Quốc Đại Anh để gọi Fidel Castro thì lại đầy sơ hở vì phải vĩ đại kinh hồn cỡ như Nero tức Nerō Claudius Caesar Augustus Germanicus của La Mã hoặc Ivan IV Vasilyevich tức Ivan Kinh Hoàng của Nga mới là bạo chúa, chứ cái ông Fidel Castro hiền như bụt, chỉ biết vừa hút xì gà pập pập phà khói suốt ngày đêm, vừa xây dựng hòn đảo Cuba bé tí tẹo tèo teo thành một vệ thành vững chắc mà Mỹ không thể làm sụp đổ chế độ suốt hơn nửa thế kỷ cấm vận kinh tế, vừa suốt đời xàng qua xàng lại núp né đến 638 cuộc ám sát của CIA, chưa kể cái nước Cuba ấy của ông thì nhỏ xíu xìu xiu, thì sao mà ban cho ông ta cái danh xưng “bạo chúa” được cơ chứ!

Còn nếu dùng chữ “tên quái thú” monster thì e Donald Trump sẽ chưởi ỏm lên vì ông ta đang định đổi tên chiếc xe tổng thống “dã thú” beast thành “quái thú” monster.

Phát sinh từ sự lấn cấn giữa hai thái cực: vừa muốn “đì sát ván”, “đì tới nơi tới chốn”, “đì sói trán” Fidel Castro cùng những vị anh-hùng-mã-thượng nào chống Mỹ nên muốn cho các đấng đó bị thượng-mã-phong, không muốn tôn vinh kẻ bị “đì” lên hàng ngũ “bạo chúa”, lại vừa muốn không chọc giận các chủ nhân truyền thông siêu cường Âu Mỹ, các “Kiều” như Cu Kiều, Hàn Kiều, Nga Kiều, Ấn Kiều. Tàu Kiều, và Củ Kiệu Kiều, v.v., ắt sẽ phải chế ra từ “nhà độc địa”, vừa có “độc” vừa có “địa” nghĩa là đì sát ván, cho ở dưới đất chứ ngăn cấm lên trời.

Vậy là từ nay, những anh hùng lãnh đạo nào chống Mỹ sẽ bị xem ngang hàng với hạng thấp kém lè tè, không được phép gọi là Nhà Độc Tài vốn dành riêng cho tất cả các lãnh đạo Âu Mỹ hiện đại trên toàn thế giới, mà cũng không được phép gọi là Tên Bạo Chúa vốn dành riêng cho những tay sừng sỏ cổ-trung-cận đại có khả năng chiếm đoạt các quốc gia trên các châu lục;

Mà phải được gọi là “Nhà Độc Địa”;

Mà tiếng Anh do tác giả bài này tư vấn giúp là “The Satanist” vậy.

Song, nếu phe tôn giáo lập luận rằng Satan có khi là Chúa (trên thực tế thì các giáo phái  ở Âu Mỹ ngờ vực về tư cách của Jesus Christ nên thường gọi Satan là Anti-Christ tức “không phải Christ”  nghĩa là trong hai vị Christ và Không-Christ vĩ đại ngang cơ quyền lực thống trị ngang hàng và quyền phép mạnh y như nhau ấy thì chưa rõ vị nào mới là “Chúa” thật sự) nên khi gọi Fidel Castro là “Quỷ Vương” hay “Quỷ Satan” tức “Nhà Độc Địa” có khi lại bị hớ nếu sau này vào Ngày Tận Thế hóa ra Satan mới xuất hiện là “Chúa” cứu độ chúng sinh còn Jesus Christ lại là “kẻ mạo danh Chúa”, thì ô hô ôi thôi kẻ bỉ nhân họ Lăng Xăng tên Gà Tần Thuốc Bắc gọi tắt là Lăng Tần đành phải bó tay lui về tệ xá chui vào hang đá chốn cố quận thâm sơn cùng cốc không dám bon chen chốn tháp ngà đề xuất thêm bất cứ tên tiếng Anh nào khác cho Nhà Độc Địa vậy.

Lời khuyên của nhà lung tung học Lăng Tần, do đó, là: hãy gọi ông Fidel Castro là Nhà Lãnh Đạo, vì sẽ không bao giờ sai, chẳng bao giờ hớ, và chớ đời nào trật lấc.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo:

Hoàng Hữu Phước. 21-10-2015. Chống Cộng

Hoàng Hữu Phước. 18-5-2013. Việt Nam Cộng Hòa Có “Đa Đảng” Không? Mỹ Có “Đa Đảng” Không?

Hoàng Hữu Phước. 30-11-2016. Fidel Castro

Hoàng Hữu Phước. 11-9-2016. Quỳ Gối Hay Quỳ Đầu

Both comments and trackbacks are currently closed.