Trịnh Xuân Thanh – Bài 2

Bài 2: Đức Quốc Giật Mình Và Hành Động Của Chúng Ta

Hoàng Hữu Phước, MIB, Nhà Lập Pháp Quốc Hội Khóa XIII

10-8-2017

Bai 2 1

A) Lý Do Đồi Bại Trời Tru Đất Diệt Của Châu Âu Hùng Hổ Nhân Quyền

Người ta hay nói – vì có ích lợi mang tính tận dụng lợi dụng sử dụng đáng thương hại nơi tất cả những ai hay những tổ chức nào chống lại Việt Nam cộng sản – về nền văn minh, tính nhân văn, lòng nhân đạo, và sự ngoan đạo của tất cả các nước Âu Tây (tức là mọi thứ “Âu” gồm Tây Âu, Bắc Âu, Nam Âu, Đông Âu – và những quốc gia “Phương Tây” tức thuộc các châu lục khác như Châu Đại Dương chẳng hạn, do có  diễm phúc được chiếm đóng bởi các nước Âu Tây ấy) đối với việc họ – tức các nước Âu Tây ấy – bãi bỏ án tử hình.

Sự thật lịch sử không bao giờ có bất kỳ ai có thể chối cải – nhưng than ôi không bất kỳ ai dù thất học hay thuộc giới tinh hoa trí thức dám công khai nói đến trừ tác giả bài viết này – là do cái Âu Tây ấy muốn che đậy sự đồi bại trời tru đất diệt của họ.

Khi danh nhân vĩ đại nhất của Đức Quốc là Đức Ngài Quốc Trưởng Chí Tôn Chí Thánh Adolf Hitler

Bai 2 2

ra tay giết 6 triệu người Do Thái, 6 triệu người dân “Nga Xô-Viết”, 3 triệu tù binh “Nga Xô-Viết”, 2 triệu dân Ba-Lan, và hơn 300 ngàn dân vốn là đồng bào của tay vợt hàng đầu thế giới Novak Djokovic, toàn bộ các chính phủ Âu Tây – kể cả Vương Quốc Anh – trở thành những kẻ bán nước hợp tác chặt chẽ với Đệ Tam Đế Chế, trong khi Tòa Thánh Công Giáo La Mã Vatican tự hào đưa Adolf  Hitler lên ngôi chủ tể tuyệt đối của cái Đệ Tam Đế Chế ấy cũng như đã đưa Benito Mussolini lập nên nền Phát Xít Ý để tạo thêm vây cánh cho sự vững bền của Adolf Hitler.

Bai 2 4Bai 2 3Bai 2 5

Trong khi tất cả các quốc gia Âu Tây hoặc bị Đức chiếm đóng, hoặc tham gia liên minh với Đức, hoặc tuyên bố trung lập để làm nơi cung cấp hậu cần cho hoặc thành địa điểm hoạt động kinh tài giữ gìn tài sản hộ Đức, thì Vatican ủng hộ sự tập trung quyền lực tuyệt đối vào tay Hitler và Mussolini nhằm tiêu diệt dân Do Thái và chủ nghĩa cộng sản. Do tất cả đều đã nhúng chàm, đều trở thành tội phạm chiến tranh, sau khi Đệ Nhị Thế Chiến chấm dứt, Vatican tích cực giúp nhiều trăm quan chức Quốc Xã cấp cao đào thoát sang Nam Mỹ – đặc biệt là Argentina – hoặc Nam Phi, còn các chính phủ Âu Tây tổ chức Tòa Án Nuremberg đưa vài quan chức Quốc Xã quá nổi bật không thể trốn đi đâu được lên giá treo cổ, để rồi cả Vatican và họ đều cùng nhau áp dụng biện pháp tự cứu mình khỏi các án tử hình tiềm tàng trong tương lai bằng cách đồng thanh nói về bãi bỏ án tử hình với lý do nhân đạo và lý do chỉ có Chúa Trời mới có quyền quyết định mạng sống của con người.

Như vậy, cái tự do, dân chủ, nhân quyền, và nhân văn cao vời của Âu Tây chỉ là chiếc mặt nạ giả trá che đậy sự hèn hạ, tàn ác, đốn mạt, đồi bại của Vatican và chính quyền các nước tự đặt dưới quyền thống trị của Đức. Lịch sử còn ghi lại những chuyến công du cầu cạnh Đức của các vương hầu khanh tướng chính phủ các quốc gia trong đó có cả các chức sắc cao cấp của Vương Quốc Anh. Châu Âu được giải phóng khỏi ách thống trị ấy chỉ bởi 3 thế lực gồm (a) lực lượng dân quân kháng chiến tại chỗ, (b) Liên Xô, và (c) tập thể do Hoa Kỳ làm chủ soái, chứ không bởi quân đội chính quy của các chính phủ.

Có thể kết luận rằng bất kỳ ai mở miệng ngợi ca nền văn minh và tính nhân văn tôn trọng dân chủ nhân quyền của Âu Tây, hoặc hùa theo các nước Âu Tây, hoặc để yên cho Âu Tây dè bỉu, bảo ban, phê phán Việt Nam về nhân văn, dân chủ, nhân quyền, thì kẻ đó thuộc hạng người tương đồng với những con quái vật đã từng đưa nhiều triệu người Do Thái vào phòng hơi ngạt.

Bai 2 6

B) Chiêu Thức Gestapo Đức Quốc Xã Được Phát Huy Bởi Âu Mỹ

Ngay sau Đệ Nhị Thế Chiến, Anh và Mỹ thi nhau bắt cóc các nhà khoa học Đức về làm việc trong các Bộ đặc thù hoặc đơn giản vào làm việc cho các nhà máy bất kể công nghiệp lớn hay nhỏ, của nhà nước hay của tư nhân, thậm chí việc bắt cóc xảy ra trong nhiều năm liền chứ không phải chỉ trong thời điểm vừa chấm dứt chiến tranh mọi sự còn trong hỗn loạn.

Tuy nhiên, việc bắt cóc như vậy trên bình diện quốc gia lại do chính cơ quan Gestapo của Hitler tạo ra và thực hiện gần như là đầu tiên trên thế giới. Theo tờ Guardian của Vương Quốc Anh thì một tổ chức liên minh tình báo quân đội Mỹ-Anh gồm BIOSC và FIA đảm nhận việc lựa ra những nhà khoa học nào cần thiết phải bắt cóc từ các khu vực chiếm đóng của Mỹ, Pháp, và thủ đô Berlin. Số liệu không chính thức cho rằng khoảng 1.500 nhà khoa học đã bị bắt cóc (đưa đi bằng vũ lực và bí mật) dù cho các tài liệu phát hiện được chỉ cho ra con số không đến 600.

Như vậy, hành động “bắt cóc” mang tính nhà nước, bí mật, và vĩnh viễn là những đặc thù phân biệt với hành vi “bắt cóc” đòi tiền chuộc của giới đạo tặc vốn theo nhóm hoặc cá thể, và không vĩnh viễn.

Tuy mỗi quốc gia đều có cơ quan tình báo hải ngoại riêng, những tên tuổi lớn và nổi tiếng hay khét tiếng trong số đó thường thực hiện đa số là những nhiệm vụ ám sát hay lật đổ. Cũng vì vậy mà danh sách những vụ “bắt cóc nhà nước” của các cơ quan này không có số lượng nhiều.

Đức gọi việc Trịnh Xuân Thanh về Việt Nam đầu thú là do Việt Nam “bắt cóc” nên đã áp dụng những biện pháp cực đoan để phản đối.

Những thí dụ sau là về những vụ bắt cóc rùm beng trên thế giới, nhằm chứng minh vụ việc thực tế về Trịnh Xuân Thanh ở ngưỡng so sánh cấp độ ra sao.

C) Những Trịnh Xuân Thanh

Tuy gọi là “những Trịnh Xuân Thanh”, những nhân vật sau đây – trừ Trịnh Xuân Thanh – rất khác biệt, ít ra là có tài năng chứ không bất tài vô dụng như Trịnh Xuân Thanh, và có danh tiếng được biết đến ngay cả bên ngoài biên giới quốc gia hoặc bởi thế giới quyền lực, chứ không phải hạng vô danh tiểu tốt như Trịnh Xuân Thanh, và không ai trong số họ làm đất nước bị giới truyền thông nước ngoài hung hăng xúc phạm như Trịnh Xuân Thanh.

1- Trịnh Xuân Thanh Do Thái Và Sự Sụp Đổ Của Vatican

Vào thủa Vatican chưa tồn tại, Đức Giáo Hoàng như vị hoàng đế trực tiếp trị vì một cương thổ rộng lớn gọi là Status Ecclesiae (tiếng Anh gọi là Papal States – Liên Tiểu  Quốc Giáo Hoàng) từ Thế Kỷ VIII, với thủ đô đặt tại Rome.

Đêm 23-6-1858, theo lệnh Đức Giáo Hoàng Pius Đệ Cửu, cảnh binh đã ngang nhiên xông vào nhà thương nhân người Do Thái Momolo Mortara ở Bologna để giằng lấy đưa con trai 6 tuổi tên Edgardo từ tay người mẹ để bắt cóc đưa đến Rome chỉ với lý do đứa bé trước đó lúc bệnh đã được làm phép báp-têm nên phải vào đạo Công Giáo chứ không được phép ở trong gia đình Do Thái Giáo. Mặc cho sự kiên trì van lạy của cha mẹ Edgardo và sự can thiệp của các cộng đồng Do Thái khắp Châu Âu có sự ủng hộ của chính phủ các nước, Đức Giáo Hoàng Pius Đệ Cửu vẫn khăng khăng giữ lấy cậu bé Edgardo Mortara theo hầu hạ bên mình.

Bai 2 7

Ba hệ lụy quan trọng từ vụ bắt cóc bé Edgardo Mortara 6 tuổi bao gồm:

a) Sự Tẩy Não Edgardo Mortara:

Khi ông Momolo Mortara cùng con trai lớn Riccardo Mortara gia nhập quân đoàn Ý Đại Lợi làm sĩ quan kỵ binh đánh vào dinh lũy cuối cùng của Đức Giáo Hoàng là Rome năm 1870 để “giải thoát” cho Edgardo Mortara, thì khi thấy người thân của mình bước vào nhà nguyện, chàng trai 19 tuổi Edgardo Mortara đã che mắt lại, xua tay quát lớn: “Hãy lùi lại đi, đồ quỷ dữ!” (Get back! Satan!). Edgardo Mortara sau đó đã cải trang lẻn trốn sang Áo Quốc ngày 22-10-1870 bằng đường hỏa xa, và tu hành tại đó. Ông mất năm 1940 thọ 88 tuổi. Trong các bài viết của mình, linh mục Edgardo Mortara thậm chí còn ghi rằng lúc ấy “bọn chúng còn muốn bắt cóc tôi” khi nói về việc tướng Alfonso Ferrero La Marmora bảo với Edgardo Mortara rằng cậu hãy trở về nhà với mẹ cha.

Bai 2 8

Thái độ gọi người không theo đạo Công Giáo – kể cả đó là cha mẹ và anh ruột của mình – là Satan đã nói lên bản chất khinh miệt, thù hằn, của các đời Đức Giáo Hoàng trước đây đối với tất cả các tôn giáo phi-Công-Giáo chứ không phải chỉ là “chống vô thần” vốn ngày nay luôn được sử dụng để che đậy sự xấu xa xấu hổ xấu xí bài xích các tôn giáo khác của Công Giáo La Mã, triệt tự do tín ngưỡng, và chống cộng như tấm bình phong vừa che đậy dã tâm chống tất cả các tôn giáo khác, vừa như thứ bùa mê mê hoặc các tín đồ tôn giáo mình và tôn giáo khác rằng Công Giáo xông pha chống vô thần cộng sảnvô thần chống tất cả các “thần” – dù vô thần là danh xưng đầy ngạo nghễ mang tính hiện tượng hiện đại của rất nhiều người Âu Mỹ thuộc gia đình Công Giáo “gốc” nay đã bỏ đạo, chứ chưa bao giờ là lời tự xưng tự hào hay tự tôn vinh của bất kỳ quốc gia nào đề cao chủ nghĩa cộng sản hay chủ nghĩa xã hội – kể cả Liên Xô.

b) Sự Sụp Đổ Vĩnh Viễn Của Đế Chế Công Giáo La Mã “Liên Tiểu Quốc Giáo Hoàng” Và Sự Hình Thành Nước Ý Đại Lợi:

Sự lộng hành của Đức Giáo Hoàng Pius Đệ Cửu khi bắt cóc bé Edgardo Mortara đã như giọt nước tràn ly, tạo nên làn sóng phẫn nộ chống đối khắp Châu Âu, dẫn đến sự xung đột vũ trang giải phóng thống nhất các lãnh thổ khỏi quyền sở hữu của Đức Giáo Hoàng, xóa sổ Đế Chế Công Giáo La Mã để lập thành Vương Quốc Piedmont-Sardinia. Đến năm 1861 tức chỉ 4 năm kể từ ngày bắt cóc Edgardo Mortara, Vương Quốc Ý Đại Lợi được hình thành, và đến năm 1870 Đức Giáo Hoàng hoàn toàn không còn bất kỳ lãnh địa nào cả – tức kể cả “Vatican” – sau khi Rome và Lazio thất thủ. Chỉ sau khi Công Giáo La Mã ủng hộ Benito Mussolini lập nên chế độ Phát-xít, Mussolini mới ký ban hành Hiệp Định Lateran năm 1929 ban cho Công Giáo La Mã quyền quản trị “độc lập” Thành Phố Vatican gọi là Vatican City State tức thành phố như một “nhà nước” riêng.

Bai 2 9

c) Sự Tiêu Diệt Dân Do Thái:

Sự sụp đổ vương triều vĩ đại Papal States lớn trọn nước Ý Đại Lợi với kinh đô Rome, chỉ còn là một thành phố lọt thỏm trong thủ đô Rome, lại do sự cả gan khuấy động của một gia đình Do Thái mà Công Giáo khinh miệt, đã khiến Vatican ủng hộ Mussolini và Hitler đối với việc tàn sát người Do Thái, thậm chí trong một thời gian dài sau Đệ Nhị Thế Chiến không những cưu mang tổ chức đào thoát cho các tên tội phạm Quốc Xã mà còn lớn tiếng phủ nhận sự tồn tại của Holocaust tức cuộc đại diệt chủng người Do Thái của Hitler và Mussolini. “Hai vị giáo hoàng và một cuộc đại thảm sát” là cụm từ nêu sự thật rằng Đức Giáo Hoàng Pius Đệ Nhất Thập Nhất và Đức Giáo Hoàng Pius Đệ Nhất Thập Nhị đều làm ngơ trước cuộc đại thảm sát người Do Thái, người trước cho rằng chủ nghĩa tự do sẽ đẻ ra chủ nghĩa xã hội kiểu gọi là chủ nghĩa cộng sản Juda (“Judaeo-Bolshevism”), còn người sau thì là cha đẻ thuyết âm mưu quốc tế gán người Do Thái vào chủ nghĩa cộng sản (“Jewish-Bolshevik world conspiracy”).

Bai 2 10

Sau khi nhanh nhảu công nhận chế độ Quốc Xã của Hitler, Nhà Thờ Công Giáo La Mã trong 45 năm liền dứt khoát không công nhận Nhà Nước Israel, và chỉ nhìn nhận đã có cuộc đại thảm sát dân Do Thái khi thấy chiến thắng của phe đồng minh trở nên rõ ràng. Còn khi Đệ Nhị Thế Chiến chấm dứt, Đức Giáo Hoàng Pius Đệ Nhất Thập Nhị vẫn không hề rút phép “thông công” trừng phạt bất kỳ ai dù chỉ một người Đức đối với việc tàn sát người Do Thái, như mặc nhiên thừa nhận việc tàn sát ấy là một đại công.

2- Trịnh Xuân Thanh Israel Và Sự Chao Đảo Của AISI,/AISE/SISMI

Nếu như vụ bắt cóc cậu bé Do Thái Edgardo Mortara sắp được đạo diễn lừng danh Steven Spielberg của Mỹ đưa lên màn ảnh Hollywood năm 2018 thì vụ cơ quan đặc vụ Mossad lừng danh của Israel bắt cóc công dân Israel – tiền thân là nước Do Thái – tên Mordechai Vanunu từ Anh Quốc về Israel trị tội là một tin chấn động thế giới mà ở Việt Nam vào năm 1986 nhiều thiếu thốn và nghèo nguồn thông tin chỉ vài người có trong tay tờ Time mới biết tường tận.

Là một kỹ sư nguyên tử lực sinh năm 1954, Vanunu công tác tại Trung Tâm Lò Phản Ứng Nguyên Tử Dimona từ năm 1976. Khi bị cho ngưng công tác năm 1985, Vanunu bất mãn, cùng với 4 sinh viên Israel và 5 sinh viên Ả Rập lập nhóm cực đoan tên Campus, lấy giáo sư cực đoan Evron Pollakov, người đang bị cầm tù vì không chịu thi hành nghĩa vụ quân sự, làm hình mẫu đấu tranh lý tưởng cho cả nhóm. Khi vơ vét hết tiền bạc được 7.500 USD, Vanunu đi du lịch vòng quanh thế giới đến Nepal, Miến Điện, Thái Lan, và Úc Đại Lợi, nhưng rồi đột nhiên biến mất tháng 9-1986, để rồi một tháng sau đó tờ Sunday Times của Anh Quốc tải đăng bài viết của Vanunu với bản vẽ sơ đồ chi tiết căn cứ khổng lồ bốn tầng sâu dưới lòng đất trong sa mạc của Israel là một trung tâm nghiên cứu tuyệt mật sản xuất bom nguyên tử và đã sản xuất được gần 200 quả bom. Và cũng bất thình lình sau đó một tháng tức tháng 11-1986 Israel công bố đang giam giữ Vanunu, và vào tháng 3-1988 tại phiên xử không công khai đã quy án Vanunu tội phản quốc và tội làm gián điệp với mức án 18 năm biệt giam. Tất nhiên, việc cung cấp cho thế giới Âu Mỹ thông tin chấn động có lợi cho Âu Mỹ trong khống chế và triệt tiêu kế hoạch sản xuất bom nguyên tử của Israel đã được Âu Mỹ hoan nghênh, ca tụng Vanunu là một vị anh hùng, một người dũng cảm nhất, một đấng gây cảm hứng nhất thời đại, một nạn nhân, một nhà đấu tranh vì chính nghĩa, và thậm chí còn đề nghị Vanunu nhận giải thưởng Nobel Hòa Bình, và lập nên nhiều tổ chức tích cực đấu tranh đòi Israel phải thả Vanunu, cũng như sắn sàng cho Vanunu tỵ nạn chính trị sau khi mãn hạn tù.

Giống như mọi kẻ phản quốc bán bí mật quốc gia, Vanunu – theo báo chí – chỉ sau dăm ba tuần ở Luân Đôn sau khi rời Úc Đại Lợi, trước khi bài viết về trung tâm chế tạo bom nguyên tử dưới lòng đất của Vanunu được phát hành thì Vanunu lại biến mất, hóa ra đã bị một nữ mật vụ Israel xinh đẹp mang mật danh “Cindy” đóng vai một nữ du khách Hoa Kỳ tiếp cận, quyến rủ bao hết chi phí đưa Vanunu bằng máy bay chuyến 504 ngày 29-9-1986 từ Luân Đôn sang Rome hưởng lạc thú, để rồi khi đến căn hộ dành cho tình nhân ở lúc 21 giờ ngày 30-9-1986, Vanunu bị hai nam mật vụ quật ngã, tiêm thuốc mê, trói lại đưa lên một tàu container rời cảng La Spezia về Israel chịu tội, lộ hẳn sự mất tư cách, vì tiền, và sa đọa. Thật ra, khi đến Úc Đại Lợi, Vanunu đã liên hệ ngay với tỷ phú truyền thông Robert Maxwell để bán thông tinmaf không ngờ rằng chính Maxwell đã mật báo cho mật vụ Úc Đại Lợi liên hệ ngay với  Tel Aviv. Thủ tướng Shimon Peres của Israel lập tức ra lịnh cơ quan Mossad phải bắt  ngay tên phản quốc Vanunu về bằng mọi giá. Shimon Peres là cha đẻ của nguyên tử lực Israel.

Tại tổng hành dinh Cơ Quan Đặc Vụ & Tình Báo Hải Ngoại Mossad, một đặc vụ ném vào mặt Vanunu tờ báo Sunday Time số ra ngày 05-10 và nói: “Mày hãy xem đã gây thiệt hại cho quốc gia như thế nào.” Để đề phòng Vanunu tự sát, phòng biệt giam Vanunu luôn bật sáng đèn cả ngày đêm.

Tất nhiên, khi một người Mỹ có hành động tương tự Vanunu nghĩa là tiết lộ bí mật các chương trình do thám của Mỹ như kỹ sư tin học Edward Snowden làm việc cho CIA đã đào thoát năm 2013 và được Nga cho tạm trú đến năm 2020, thì người đó chỉ được các tổ chức nhỏ không-phải-của-Mỹ-và-các-chính-phủ-thân-Mỹ ngợi ca bằng những từ ngữ tương tự như Vanunu nhận được, song không hề có bất cứ ai dám cho Snowden tỵ nạn chính trị, kể cả Nga.

Khét tiếng với các công trạng ám sát thành công trên toàn thế giới, Mossad vẫn giữ cho thể diện của cơ quan tình báo an ninh nội địa Vương Quốc Anh MI5 và Mật Vụ Hải Ngoại MI6 cùng cảnh sát MPS mà thế giới thường biết đến dưới tên gọi Scotland Yard, Mossad đã tránh không thực hiện việc bắt cóc Vanunu tại Luân Đôn, mà nhờ  cơ quan tình báo nội địa Ý Đại Lợi AISI, cơ quan tình báo hải ngoại Ý Đại lợi AISE, và cơ quan mật vụ Ý Đại Lợi SISMI hỗ trợ. Ý Đại Lợi là quốc gia luôn hỗ trợ Israel vô điều kiện đối với các hoạt động phi pháp của Mossad để đáp lại việc Israel kềm chế sự nỗi dậy của khối Ả Rập và Israel bảo đảm chặn ngăn không để di dân Israel đổ vào Ý Đại Lợi, và đây là lý do Mossad sử dụng mỹ nhân kế dụ Vanunu sang Rome để nhận được sự làm ngơ của AISI, AISE, và SISMI đối với vụ bắt cóc Vanunu.

Tất nhiên, thẩm phán Ý Đại Lợi Domenico Sica lập tức mở cuộc điều tra về vụ bắt cóc bị cáo buộc đã vi phạm chủ quyền lãnh thổ và luật pháp Ý Đại Lợi, song gần như là cũng ngay lập tức khép lại vụ án, cho rằng Mossad chủ tâm dàn dựng vụ bắt cóc để làm thế giới quên đi vụ Israel sản xuất bom nguyên tử chứ không có ai là tên phản quốc Vanunu cả.

Bài học cho Việt Nam: (a) Tuyệt đối cảnh giác với những “chuyên viên” hứng thú với việc có các hành vi chống lại chính phủ, nhà nước, chính sách quốc gia, cũng như có hành vi “ủng hộ” những “nhân sĩ” có các hành vi ấy; và (b) tuyệt đối theo dõi 24/7/365 tức theo dõi trọn ngày, trọn tuần, trọn năm, những chức sắc có quyền tiếp cận tài chính ngân khố, thông tin tuyệt mật, và cơ sở tuyệt mật của quốc gia.

3- Trịnh Xuân Thanh Ai Cập Và Sự Chao Đảo Của SISMI & GID

Vụ bắt cóc Hassan Mustafa Osama Nasr gọi tắt là Abu Omar mang một nội dung hoàn toàn khác, theo kiểu Mỹ.

Abu Omar bị bắt cóc ngày 17-02-2003 tại Milan, Ý Đại Lợi, bởi các nhân viên mật vụ Ý SISMI và nhân viên tình báo Mỹ CIA đem đến Căn Cứ Không Quân Ý Aviano và từ đó được đưa đến Ai Cập giam trong 4 năm không qua xét xử, bị tra tấn tàn bạo bởi cơ quan mật vụ Ai Cập của chế độ Mubarak trường kỳ gắn bó liên minh với Hoa Kỳ. Việc bắt cóc được tiến hành là do Mỹ không thể đưa Abu Omar về Mỹ do sợ vi phạm luật pháp Mỹ (cấm dùng nhục hình), nên Ai Cập là nơi lý tưởng để thực hiện việc tra tấn Abu Omar nhằm lấy được lời khai.

Tất nhiên, ban đầu chính phủ Ý Đại Lợi từ chối mọi liên can đến vụ bắt cóc, nhưng rồi các công tố viên Armando Spataro và Ferdinand Enrico Pomarici tố cáo có sự can dự không những của 26 đặc vụ CIA gồm cả trưởng CIA tại Rome là Jeffrey W. Castelli, trưởng CIA tại Milan là Robert Seldon Lady, mà còn của người đứng đầu cơ quan An Ninh Tình Báo Quân Đội Ý SISMI Tướng Nicolo Pollary và người phó là Marco Mancini với các trưởng chi nhánh Raffaele Ditroia, Luciano Di Gregori và Giuseppe Ciorra.

Vụ bắt cóc này đã dẫn đến việc Tòa Phúc Thẩm ở Milano ngày 12-02-2013 kết án cựu giám đốc SISMI Nicolo Pollari, phó giám đốc SISMI Marco Mancini, trưởng CIA tại Rome Castelli cùng hai đặc vụ CIA đến 10 năm tù giam, cho thấy một hình thức khác thường của việc hợp tác chặt chẽ giữa các đồng minh trong tổ chức bắt cóc đưa sang quốc gia khác để tra tấn, nhưng đồng thời cũng dấy lên một sự thật là khi vụ việc bị bại lộ thì quốc gia nơi xảy ra vụ bắt cóc sẽ luôn công khai trừng trị các quan chức nào của nước mình đã để cho đặc vụ của nước khác vào nước mình thực hiện vụ bắt cóc ấy.

Trong trường hợp vụ bắt cóc Abu Omar, Ý trừng phạt các đầu não cơ quan mật vụ Ý có can dự cũng như trừng phạt các đầu não cơ quan mật vụ đồng minh Mỹ đã hợp tác thực hiện vụ bắt cóc. Hoàn toàn không có việc Chính Phủ Ý trục xuất tùy viên an ninh Tòa Đại Sứ Mỹ tại Ý. Hoàn toàn không có việc Chính Phủ Ý đòi Mỹ phải đưa Abu Omar trở lại Ý. Phạt kẻ trong nước đã bất tài vô dụng để xảy ra vụ bắt cóc, hoặc để thiên hạ biết về vụ bắt cóc; và phạt kẻ ngoài nước nào đã để thiên hạ biết về vụ bắt cóc.

4- Trịnh Xuân Thanh Argentina Và Sự Can Dự Của CISEN

Ngày 28-10-1995, đặc vụ cơ quan tình báo Argentina SIDE đã băt cóc tên khủng bố Enrique Gorriarán Merlo, công dân Argentina, tại thị trấn Tepoztlán cách thủ đô Mexico 60 dặm, rồi đưa về Argentina bằng máy bay do chính SIDE thuê.

Merlo cáo buộc rằng an ninh Mexico đã còng tay mình rồi cho một người Argentina nhận diện. Sau đó, Merlo bị dẫn đến Sở Di Trú Mexico và bị các đặc vụ SIDE thẩm vấn ba lần. Ngay khi được hỏi có phải là Gorriarán Merlo không, Merlo lập tức xác nhận rồi lên tiếng xin tỵ nạn, do Mexico có cung cấp quy chế tỵ nạn cho bất kỳ người dân Nam Mỹ nào bị ngược đãi về chính trị. Một viên cảnh sát Mexiico trả lời rằng yêu cầu của Merlo được chào đón. Tuy nhiên, lúc sáng sớm thì các nhân viên công lực Mexico áp tải Merlo ra sân bay và tống Merlo lên chiếc máy bay của SIDE có mặt cũng các đặc vụ SIDE đã có mặt ở Tepoztlán cũng như lúc thẩm vấn Merlo.

Một vụ khác cũng do SIDE thực hiện là đối với một ả điếm người Iran tên Nasrim Mokhani, người bị tình nghi đã thực hiện vụ đánh bom Đại Sứ Quán Israel ở Argentina năm 1992, tòa nhà AMIA năm 1994. Mật vụ SIDE đã dụ được Nasrim từ Châu Âu quay về Argentina. Chiến dịch này tốn hết nửa triệu USD chi phí truy lùng ra Nasrim và mua thông tin từ các nguồn ở Cyprus, Pháp, Bỉ, và Thụy Sĩ. Chính tình báo Pháp đã cung cấp thông tin về nơi cư trú của Nasrim tại Paris.

Không biết bẫy đã giăng, Nasrim đáp máy bay Air France đến Montevideo ở Uruguay. Khi quá cảnh ở sân bay Buenos Aires của Argentina, Nasrim rời máy bay định bước qua khu vực chuyến bay chuyển tiếp đến Montevideo thì bị một đội đặc nhiệm chống khủng bố bắt giữ.

Ở một đất nước như Mexico mà Tổng Thống Mỹ Donald Trump buộc phải quyết tâm xây dựng bức tường biên giới – thật ra bức tường ấy đã và đang tồn tại nhưng kém hiệu quả dẫn đến việc thường xuyên xảy ra các vụ nhập cư trái phép và tuồn ma túy vào Mỹ từ bên kia biên giới Mexico – thì công luận không mấy quan tâm đến nội dung “bắt cóc” trên lảnh thổ Mexico đồng nghĩa với việc xâm hại chủ quyền lãnh thổ Mexico. Do đó, vụ Cơ Quan Điều Tra & An Ninh Nội Địa Mexico CISEN đã để cho đặc vụ SIDE của Argentina vào Mexoco “bắt cóc” – thật ra là “bắt giữ” với sự tiếp sức tích cực của an ninh Mexico – Merlo chỉ là sự “bắt tay” của hai cơ quan an ninh hai quốc gia có quan hệ hữu hảo với nhau. Không có sự việc Mexico trục xuất tùy viên an ninh Đại Sứ Quán Argentina và yêu cầu Argentina gởi tên khủng bố Merlo trở lại Mexico để Mexico xem xét ý nguyện xin tỵ nạn của y. Cũng không có việc CISEN của Mexico bị điêu đứng vì đã cho SIDE của Argentina vào Mexico tự do bắt người.

Còn trong vụ “bắt cóc” Nasrim thì thật ra là “bắt tại trận” một công dân Iran với sự giúp sức của cơ quan tình báo Pháp và vài nước khác, để mật báo nhất cử nhất động của Nasrim cho SIDE, giúp SIDE dụ được Nasrim rời Châu Âu. Không có việc Pháp trục xuất tùy viên an ninh Đại Sứ Quán Argentina và yêu cầu Argentina gởi trả Nasrim về Pháp để Pháp trả về Iran.

5- Trịnh Xuân Thanh Việt Nam Và Sự Chao Đảo Của Bundesnachrichtendienst

Trịnh Xuân Thanh là một tên tội phạm có lịnh truy nã toàn cầu, trong khi tất cả những “tên” ở trên từ Vanunu đến Abu Omar, Enrique Gorriarán Merlo, và ả điếm Nasrim Mokhani đều không có lịnh truy nã nào tương tự.

Việc bị cáo buộc bắt cóc Trịnh Xuân Thanh cho thấy những yếu điểm của cơ quan an ninh tình báo Việt Nam tức Tổng Cục 5 như sau:

a) Kịch bản tệ hại:

Trịnh Xuân Thanh ra đầu thú tại một cơ quan an ninh Việt Nam tại Việt Nam là một kịch bản rất tệ hại vì không kèm theo các biện luận sắc sảo và chi tiết đủ sức trấn áp dư luận thế giới. Trịnh Xuân Thanh không bao giờ có thể tự về Việt Nam, không bao giờ có thể không bị an ninh Việt Nam bắt ngay tại cửa khẩu vì có lịnh truy nã toàn cầu, không bao giờ có thể tự do ra khỏi sân bay để đến cơ quan an ninh bên trong thành phố hay thủ đô để xin đầu thú.

b) Kịch bản chuyên nghiệp 1:

Trịnh Xuân Thanh muốn ra đầu thú nên đã đến Đại Sứ Quán Việt Nam tại Đức xin được về Việt Nam. Đại Sứ Quán công khai loan báo tin và công khai làm thủ tục với chính quyền sở tại để hợp thức hóa việc Trịnh Xuân Thanh sẽ không bị an ninh Đức bắt giữ tại sân bay do là đối tượng có lịnh truy nã toàn cầu mà Đức là một thành viên của Interpol.

c) Kịch bản chuyên nghiệp 2:

Trịnh Xuân Thanh muốn ra đầu thú nhưng muốn giữ bí mật do sợ các nhóm chống Việt hoặc cản trở hoặc gây hại, hoặc ngại Đức sẽ cản trở do Trịnh Xuân Thanh đã lỡ nộp đơn xin tỵ nạn, nên đã tự ý sang một nước khác trong Khối Schengen và đến Đại Sứ Quán Việt Nam tại nước đó để xin được về Việt Nam. Đại Sứ Quán công khai loan báo tin và công khai làm thủ tục với chính quyền sở tại để hợp thức hóa việc Trịnh Xuân Thanh sẽ không bị an ninh nước ấy bắt giữ tại sân bay do là đối tượng có lịnh truy nã toàn cầu mà nước ấy cũng là một thành viên của Interpol.

d) Kịch bản xuất sắc:

Trịnh Xuân Thanh muốn ra đầu thú và đã tìm đến Đại Sứ Quán Việt Nam tại một nước thuộc khu vực Schengen. Đại Sứ Quán làm thủ tục với chính quyền sở tại để hợp thức hóa việc Trịnh Xuân Thanh sẽ không bị an ninh nước ấy bắt giữ tại sân bay do là đối tượng có lịnh truy nã toàn cầu mà nước ấy cũng là một thành viên của Interpol. Đại Sứ Quán không công bố tin tức đầu thú này. Đại Sứ Quán cử cán bộ tháp tùng Trịnh Xuân Thanh về Việt Nam. Khi về đến sân bay Việt Nam, lúc tiến đến khu vực nhập cảnh, Trịnh Xuân Thanh nói lơn tiếng rằng “Tôi là Trịnh Xuân Thanh, xin về đầu thú về những tội đã phạm” để (a) hợp thức hóa việc đầu thú, (b) không bị an ninh bắt giữ tại sân bay do có lịnh truy nã toàn cầu, (c) được nhiều hành khách ghi nhận và quay clip để tự đưa lên mạng, và (d) cơ quan an ninh chính thức đưa Trịnh Xuân Thanh nhập cảnh vào Việt Nam bằng xe đến cơ quan điều tra theo quy định.

Đức tất nhiên phải có phản ứng vì tất nhiên phải có dư luận hoặc chê bai sự bất lực của cơ quan an ninh Đức BND tức Bundesnachrichtendienst để đặc vụ Việt Nam vào lãnh thổ Đức bắt người, hoặc cho rằng chính Bundesnachrichtendienst đã thỏa hiệp với Tổng Cục 5 để không những tắt tất cả hệ thống CCTV mà còn “vẽ đường cho hươu chạy” cũng như chỉ phản ứng sau khi nhận được tin của Việt Nam cho hay vụ bắt cóc thành công mỹ mãn đã đưa Trịnh Xuân Thanh về đến Việt Nam.

Nhưng dù cho dư luận thế giới có cho ra luận bàn nào với một trong hai khả năng trên thì cái Việt Nam cần làm là phải có một kịch bản (dựng nên không phải để đánh lừa Đức hay nước khác mà dựng lên để giúp Trịnh Xuân Thanh hoàn thành ý nguyện đầu thú một cách chu đáo nhất và yên bình nhất) thật tốt để Bundesnachrichtendienst không bị mang tiếng bất tài hoặc mang tiếng đã lén lút thỏa hiệp với ngoại bang.

D) Hành Động Của Việt Nam

1- Cải Tổ Tổng Cục 5

Tổng Cục 5 của Việt Nam cần quan tâm đến những nội dung sau:

a) Nâng cấp kỹ năng các đặc vụ trong xử lý nhanh gọn và trí tuệ cơ mưu quyền biến hoàn hảo đạt tầm cỡ Mossad.

b) Chính thức công nhận tên viết tắt TC5 được sử dụng trong đối ngoại quốc tế. Đây là cách mà Vương Quốc Anh đã sử dụng khi đặt tên cho các cơ quan MI5 và MI6 của họ.

c) Trường hợp muốn dùng các chữ viết tắt theo nội dung tiếng Anh như FBI và CIA của Mỹ, hoặc FSB, SVR, và GRU của Nga, thì Tổng Cục 5 có thể đặt tên cơ quan mình trong tiếng Anh là CIA (tức Cục Tình Báo Trung Ương An Nam – Central Intelligence of Annam). Cách đặt tên Annam tức tên gọi của Miền Trung Việt Nam, cũng tương tự như cơ quan cảnh sát Anh MPS còn được gọi là New Scotland Yard dù Scotland là tên chỉ của một phần lãnh thổ của Đại Anh trong Vương Quốc Đại Anh Và Bắc Ái Nhĩ Lan chứ không phải của cả nước.

d) Việc đặt tên chính thứ là TC5 hay CIA hoặc bất kỳ tên nào khác là để khẳng định uy danh, tầm cỡ của Tổng Cục Tình Báo Việt Nam, từ đó có các đầu tư dồi dào bài bản chính thức về nhân sự, tài chính, trang bị, v.v.

2- Cải Tổ Luật Pháp

Bài học từ sự lấn sân của Giáo Hội Công Giáo La Mã Vatican vào lĩnh vực chính trị đã tạo nên hai con quỷ dữ Adolf Hitler và Benito Mussolini, tàn diệt người Do Thái, đẩy nhân loại vào Thế Chiến, là sự cảnh báo cho Việt Nam trước những manh nha xách động giáo dân phá hoại hiện nay của các linh mục và giám mục Công Giáo La Mã ở Việt Nam.

Tự do tín ngưỡng hoàn toàn không dính dáng gì đến nội dung tu sĩ xách động gây rối an ninh trật tự công cộng và phản động. Không phân định rõ sự khác nhau này để áp dụng những biện pháp cảnh sát khác nhau (bảo vệ tự do tín ngưỡng của công dân và bảo vệ trật tự an ninh quốc gia) thì không phải là đã có cơ quan cảnh sát an ninh.

Sự cảnh báo ấy có thể không cần thiết đối với các quốc gia khác như Hoa Kỳ là nước có quy định pháp luật hà khắc (a) cho phép giáo hội không phải đóng thuế thu nhập, (b) nhưng cấm không được tham gia chính trị, và (c) tất cả các tu sĩ đều phải thực hiện yêu cầu của cảnh sát, nếu không sẽ bị trói lại giải đi giam.

Cuối cùng, tự do ngôn luận không có nghĩa là tự do phỉ báng chân lý và tự do tuyên truyền láo xược gây hại cho nhận thức của các công dân khác, chẳng hạn pháp luật phải được bổ sung để việc ca ngợi Ngô Đình Diệm hoặc ngợi ca cuộc đại thảm sát dân Do Thái Holocaust của Hitler phải được quy thành vi phạm luật pháp quốc gia.

Bai 2 12

Cải tổ luật pháp còn bao gồm việc bổ sung những đạo luật mới, chẳng hạn như Đạo Luật Báo Đáp Tương Đồng như được nêu lên ở Bài Số 3 được đăng ở kỳ sau.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế, Nhà Lập-Pháp Việt-Nam (Quốc Hội Khóa XIII)

Tham khảo:

A) Cụm 3 Bài Về Trịnh Xuân Thanh:

Bài 1: Sự Hèn Hạ Của Truyền Thông Tư Bản : https://hoanghuuphuocvietnam.wordpress.com/2017/08/08/cum-3-bai-ve-su-co-trinh-xuan-thanh/

Bài 2: Đức Quốc Giật Mình Và Hành Động Của Chúng Ta: https://hoanghuuphuocvietnam.wordpress.com/2017/08/10/cum-3-bai-ve-su-co-trinh-xuan-thanh-bai-2/

Bài 3: Luật Báo Đáp Tương Đồng

B) Các Tư Liệu Của Hoàng Gia Việt Nam Về Giới Chính Khách Đức Quốc:

Sự Mất Dạy Của Một Tên Ngoại Giao Đức – Em Gái Tôi Và Helmut Kohl & Tôi Và Sigurd Schmitt: https://hoanghuuphuocvietnam.wordpress.com/2016/01/05/su-mat-day-cua-mot-ten-ngoai-giao-duc/

Tôi Và Philipp Röslerhttps://hoanghuuphuocvietnam.wordpress.com/2013/09/30/toi-va-philipp-rosler/

C) 57 bài viết của Nhà Lập Pháp Hoàng Hữu Phước về Lập Pháp:

Các phần A (Luật Biểu Tình: 6 bài), Q (Luât Pháp: 20 bài viết), và R (Nghị sĩ Hoàng Hữu Phước Tại Quốc Hội: 31 bài viết) tại: https://hoanghuuphuocvietnam.wordpress.com/2017/06/19/tong-cac-bai-viet-tren-blog-nay-tinh-den-ngay-19-6-2017-theo-32-nhom-chu-de/

Both comments and trackbacks are currently closed.