Donald Trump Phơi Bày Gót Chân Achilles Của Giới Lãnh Đạo Chính Trị Việt Nam

Hoàng Hữu Phước, MIB

18-4-2017

CTVN 15

Đây là bài thứ 4 trong loạt 5 bài với chủ đề Donald Trump Làm Thế Giới Lõa Lồ.

I- ĐịnhNghĩa 

A- Donald Trump:

Trong phạm vi bài này, Donald Trump có nghĩa bao gồm (a) Tổng Thống Mỹ Donald Trump, và (b) những vấn đề có liên quan đến Donald Trump, từ chủ trương chính sách của Donald Trump cho đến những hành vi hành động chống lại các chủ trương chính sách ấy bất kể đến từ người dân Mỹ ngu muội mà nước nào cũng có những người dân như thế, người nhập cư lậu mà bất kỳ xứ sở văn minh nào có luật pháp đầy đủ cũng phải trục xuất, chính giới Mỹ mà bất kỳ nước tư bản nào cũng có chỉ chuyên chõi lại mọi thứ không phải của họ tức bên thất trận hay thất cử, người dân vô duyên của Tây Âu vốn có thói quen nhúng mũi vào chuyện thuộc chủ quyền nước khác, hay chính giới đang bị lung lay tận gốc rễ ở Tây Âu mà nền móng toàn đá vôi trầm tích bị làn sóng dân túy kiểu Donald Trump xoáy đục hòa tan tạo ra các xê-nu-ti cenote không có miệng mồm tác hoác như mấy cái xing-hô sinkhole nhưng bộ đồ lòng thì trống phoọc.

B- Doanh Nhân:

Doanh nhân đã được lần đầu tiên được giải thích cặn kẽ trong bài Thế Nào Là Doanh Nhân Và Hiểu Đúng Về Doanh Nhân viết ngày 26-02-2010 đã đăng lại trên blog này, theo đó ai cũng là doanh nhân khi kinh doanh bán hàng hóa hữu hình, bán dịch vụ, hay bán sức lao động, v.v., chứ không chỉ gói gọn một cách sai lầm trong phạm vi có mở doanh nghiệp hay cơ sở kinh doanh có giấy phép kinh doanh. Có hiểu đúng thì mới có hành động đúng: chăm chút sản phẩm sao cho có chất lượng cao nhất đối với khách hàng vốn luôn là vua chúa của mình, từ đó nhà giáo phải đàng hoàng, hiệu trưởng phải đàng hoàng, bác sĩ phải đàng hoàng, và kể cả nhà tu hành cũng phải đàng hoàng phục vụ khách hàng mà họ gọi là học sinh hay tín đồ hay bịnh nhân do có đóng góp tiền bạc và có trả tiền dịch vụ phí cho cơ sở dạy học hay tôn giáo hay chữa bịnh của họ chứ không phải họ ban ơn mưa móc miễn phí. Tất nhiên, người xin việc cũng là doanh nhân nên bắt buộc phải o bế sao cho hàng hóa tức sức lao động của mình tuyệt hảo để phục vụ khách hàng tức công ty tuyển dụng; trong khi đó doanh nghiệp phải o bế sao cho môi trường làm việc tuyệt hảo để phục vụ khách hàng từ trong ra ngoài tức lực lượng lao động và những người đến giao dịch. Không thấu hiểu bản chất nội hàm như trên thì thật đáng thương hại khi không thể không có các lủng ca lủng củng trong xã hội.

Thế nhưng, ngay cả truyền thông chính thống ở Việt Nam cũng không có bất kỳ ai hiểu sâu sắc đến mức độ như trên. Họ chỉ bám theo doanh nhân như một vị giám đốc hay CEO hay gì gì khác mà thế giới ngôn từ thường nhảy loi choi kiếm tìm danh xưng mới để hốt bạc từ những chương trình đào tạo mới (thí dụ như từ thủa ban đầu những năm 1970 với tột đỉnh quyền lực là General Manager, người ta nặn óc chế ra General Director cho vinh diệu, rồi lại chế ra CEO, và khi thấy có những kẻ bám đuôi muốn ngang hàng như COO hay nhiều “C” khác, họ lại chế ra thứ khác để cao hơn CEO, v.v.).

Dọ hạn hẹp về tư duy ngôn ngữ, truyền thông chính thống Việt Nam đã mặc định Donald Trump và Rex Tillerson mãi mãi là “doanh nhân”, còn Barack Obama với Hillary Clinton mãi mãi là “luật sư”. Họ chứng tỏ sự ngu muội của họ với truyền thông thế giới khi hoàn toàn không biết rằng Barack Obama là một “doanh nhân” đã có chân trong hội đồng quản trị tổ chức tư nhân Woods Fund of Chicago; và rằng Hillary Clinton cũng là một “doanh nhân” do đã là “cộng sự” tức thành viên chính của Công ty Luật Rose Law Firm tức có góp vốn, có tham gia lãnh đạo, và có chia lợi nhuận; nghĩa là cả Barack Obama và Hillary Clinton đều đã là “doanh nhân” vì lợi nhuận hữu hình và theo nghĩa đen thui tuyệt đối.

Bởi vậy, người dân Việt mới đọc thấy các luận bàn chính trị của những kẻ mà ngay cả ngôn ngữ Việt vẫn chưa thông, chẳng hạn như:

CTVN 2CTVN 3CTVN 4CTVN 5

Khi lãnh đạo chính trị Việt Nam dưỡng nuôi chở che truyền thông chính thống tệ hại bất tài như thế, nghĩa là đầu độc trí hóa của người dân, cũng nghĩa là lãnh đạo chính trị Việt Nam biến thành tiên thành bụt nhưng đồng thời lại không thực hiện công việc duy nhất của bụt của tiêncứu vớt lương dântrị trừng kẻ ác, khiến tiênbụt trở thành động lực ươm mầm cho tiêu cực xã hội bùng phát hơn nấm độc, dẫn đến nhu cầu và yêu cầu cấp bách phải nêu những gót chân Achilles của lãnh đạo chính trị Việt Nam.

II- Gót Chân Achilles 1: Hùng Biện

A) Thế Nào Là Hùng Biện:

Là bậc vĩ nhân của Hoa Kỳ thời đại Thế Kỷ XXI trong khi toàn Châu Âu (trừ Nga), toàn Châu Phi, toàn Châu Mỹ và toàn Châu Á (không trừ Trung Quốc và Việt Nam) hoàn toàn không có bất kỳ một vị nguyên thủ quốc gia nào cũng trong Thế Kỷ XXI này lại có tầm cỡ vĩ nhân tương tự sánh được bằng mình, Donald Trump đơn giản là sự lập lại của một chân lý giản đơn rằng: tác phong bản lĩnh tự có của chính bản thân nhà lãnh đạo thực sự vĩ đại của một quốc gia phải luôn thiên về tài hùng biện mạnh mẽ dữ dội đáp ứng tuyệt đối đầy đủ tất cả các yêu cầu đồng bộ của hùng biện bao gồm 13 tài năng/ưu thế kết dính keo sơn quyện hòa chặt chẽ không bao giờ rời tách gồm:

1- ngôn ngữ nói thuộc vùng miền ưu việt của quốc gia;

2- ngôn ngữ nói hùng biện;

3- ngôn ngữ viết hùng biện;

4- ngôn ngữ cử chỉ hùng biện;

5- nội dung khẩu ngữ mạnh mẽ, quyết liệt, tỏa lan hưng phấn;

6- âm lượng khẩu ngữ rõ, to, cao, dũng mãnh, quyết liệt;

7- nội dung khẩu ngữ thuyết phục nghĩa là không ai có thể đấu khẩu chống lại trực diện trực tiếp trước đám đông – dù đó là đám đông dự khán hay đám đông theo dõi trực tiếp truyền hình – mà thành công;,

8- nội dung khẩu ngữ thuyết phục thành công ấy phải là đối với đa số và định lượng được;

9- ưu thế về quá trình hoạt động ưu việt về chính trị và trị chính;

10- ưu thế về ngoại hình phong cách phong thái;

11- ưu thế về trí tuệ và tri thức;

12- ưu thế về hùng biện ứng khẩu, và

13– ưu thế về hùng biện bằng ngoại ngữ (nếu ngôn ngữ gốc/tiếng mẹ đẻ không thuộc các ngoại ngữ chính thức sử dụng tại Liên Hợp Quốc).

Qua đúc kết từ gương báu tự ngàn xưa đến tận ngày nay và cho đến ngày tận thế,  tất cả các lãnh đạo quốc gia phải luôn có tài hùng biện mạnh mẽ dữ dội. Thực tế lịch sử cận đại cho thấy Adolf Hitler đã sử dụng tài hùng biện mạnh mẽ dữ dội để tạo nên một nước Đức vĩ đại nhất thế giới, Joseph Stalin đã sử dụng tài hùng biện mạnh mẽ dữ dội hơn để tạo nên một nước Nga vĩ đại hơn để tiêu diệt nước Đức vĩ đại nhất thế giới ấy, các tổng thống Mỹ đã sử dụng tài hùng biện mạnh mẽ dữ dội  để tạo nên một nước Mỹ vĩ đại, và Fidel Castro đã sử dụng tài hùng biện mạnh mẽ dữ dội hơn để tạo nên một nước Cuba triệt tiêu mọi kế hoạch nuốt chững Cuba của Hoa Kỳ.

B) Thiếu Vắng Hùng Biện:

Những gì từ bản thân của – hoặc liên quan đến – Donald Trump cho thấy toát ra những lưu ý sau mang tính so sánh lột tả “gót chân Achilles” của giới lãnh đạo quốc gia Việt Nam:

1- Các lãnh đạo của Việt Nam hiện đại hoàn toàn không ai có tài hùng biện khẩu ngữ (tức nội dung hùng biện gắn kết tuyệt hảo ngôn ngữ viết và ngôn ngữ nói khi đọc bài diễn văn) và hùng biện ứng khẩu (tức hùng biện không sử dụng bài soạn sắn, hoặc chỉ sử dụng các thẻ ghi từng chủ đề một cần phát triển bằng ứng khẩu) mà sỏ hữu  đầy đủ 13 ưu thế nêu trên. Hầu như có một mặc định rằng tất cả các lãnh đạo phải đóng vai Bụt để tất cả đều không ai trỗi vượt về hùng biện trong tập thể cả. Cũng vì vậy mà ngôn phong của tất cả các lãnh đạo đất nước đều có giọng nói ấm trầm như nhau, đều đều như nhau, dịu dàng như nhau, chậm rãi như nhau, khoan thai như nhau, phi-hùng-biện như nhau.

2-Tất nhiên, có thể gần 100% các bàì phát biểu của gần 100% các lãnh đạo ở tất cả các quốc gia trên toàn thế giới đều không do chính các lãnh đạo ấy chấp bút (tự viết tự soạn), và cũng chính vì vậy mà gần 100% các lãnh đạo ấy đều biến các bài phát biểu ấy là của riêng mình bằng 3 thủ thuật mang tính kỹ năng gồm

a) thể hiện cả hai ưu thế 5 và 6 (thiên nhiều về ngữ điệu) của 13 ưu thế tổng thể đã nêu,

b) tuyệt đối tránh chăm chú “đọc” bài phát biểu, và

c) vận dụng ngôn ngữ cử chỉ một cách đồng bộ với nội dung hùng biện.

Cả 3 cách trên đều không thấy được áp dụng trong giới lãnh đạo chính trị và trị chính ở Việt Nam, và sự thật này cực kỳ tai hại do có thể dẫn đến các hệ quả như (i) người dân hoài nghi năng lực ứng biến tùng quyền chính trị của lãnh đạo do biết ngay đó là bài của trợ lý viết hộ, (ii) người dân không được thuyết phục cũng như không cảm nhận được sự phấn khích tinh thần tỏa lan chế ngự từ bài phát biểu của lãnh đạo, khiến (iii) người dân không quan tâm lắng nghe hoặc không lưu lại gì trong trí nhớ rồi từ đó mơ hồ về chủ trương chính sách v.v. làm thất bại về dân vận cũng như quán triệt.

3- Các lãnh đạo chính trị của Việt Nam hiện đại phải tập hùng biện khẩu ngữ và hùng biện ứng khẩu, để sẵn sàng có những cuộc điện đàm hoặc họp mặt với Donald Trump và các Donald-Trump-Của-Châu-Âu (European Donald Trumps) sắp ồ ạt xuất hiện, vì rằng những kiểu ngoại giao kiểu cách hữu hảo – mà nói thẳng là láo xạo vốn là đặc tính của ngành “ngoại giao” – như luôn sử dụng giống nhau khi tiếp bất kỳ nguyên thủ nào trên thế giới đến Việt Nam nay đã bị Donald Trump làm cho vô nghĩa, vô dụng, obsolete lỗi thời.

CTVN 7

4- Điểm quan trọng ở đây nhất thiết phải ghi nhớ về Donald Trump – và những tân lãnh đạo cường quốc Tây Âu sẽ noi theo Donald Trump – là

a) Các tổng thống Mỹ trước đây gần 100% là con số zero về quyền lực trước khi làm tổng thống, được phe cánh trao cho chiếc quyền trượng trị quốc, và phải khom mình dưới sự khống chế của giới “tài phiệt Wall Street”; trong khi đó thì

b) Donald Trump đã tự thân hình thành đế chế kinh thương lớn nhất thế giới – tính theo cơ sở sự hùng mạnh đầy bản lĩnh và tư cách của cá nhân Donald Trump cùng lực lượng nhân sự hùng hậu tài giỏi gồm các hậu duệ của Donald Trump và các bậc kỳ tài theo phò tá, mà chưa hề có bất kỳ gia đình kinh tài nào khác tại Mỹ, Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc hay bất kỳ nước nào trên toàn thế giới có tương tự – và do đó phong cách quyền lực phi-ngoại-giao của một đấng đã thực sự có quyền lực đại chủ tự thân như Donald Trump sẽ có thể khiến lãnh đạo Việt Nam lâm vào hoàn cảnh như giới truyền thông đã từng loan tin rằng Thủ Tướng Úc bị Donald Trump đập điện thoại lúc đang điện đàm.

c) Như vậy, “hội nhập toàn cầu hóa” trong bối cảnh tất cả các lãnh đạo Phương Tây toàn là những “hình nộm làm chính trị” theo bài bản ngoại giao (tức ngoại giao giả lả) sẽ dần được được thay thế bằng những người có thực quyền và thực uy theo “hình mẫu làm chính trị kiểu Donald Trump” tức phong cách phi ngoại giao (tức ngoại giao thực tế), lãnh đạo Việt Nam nhất thiết phải có tài ứng khẩu hùng biện, tư duy nhanh nhạy vững vàng bản lĩnh, và khả năng tiên liệu các tình huống cùng các phương án tranh luận, đấu khẩu, hóa giải, hoặc khéo léo không tạo tình thế cho tình huống kiểu “đập phone” xảy đến.

Đối thoại ngoại giao là đối thoại dối trá, đối thoại màu mè, đối thoại vô bổ, “đối thoại bàn tiệc”, là thứ đối thoại không bao giờ người dân quan tâm, và là thứ đối thoại chỉ làm triệt tiêu uy lực cá nhân của lãnh đạo quốc gia trước mắt người dân.  Đối thoại ngoại giao là đối thoại để có những chữ vàng để treo ở đâu đó trên báo chí.

Đối thoại hùng biện thực chất vì nước vì dân là phong cách mà điển hình là Fidel Castro và Donald Trump, người trước thắng lòng dân để lãnh đạo Cuba tồn tại qua phong ba bão táp, còn người sau thắng lòng dân để làm Hoa Kỳ có cơ hội vĩ đại trở lại.

III- Gót Chân Achilles 2: Bụt

Như đã nói ở trên, Bụt là phong thái mang tính chất đồng phục đồng nhất đồng dạng của giới lãnh đạo chính trị Việt Nam. Phong thái ấy hoàn toàn kém và hoàn toàn sai.

Cổ thư thậm chí còn có giai thoại về hai học trò của Khổng Tử, cả hai đều lấy lòng khoan dung với dân mà trấn nhậm, nhưng một người thành công làm thiên hạ thái bình còn người kia thất bại làm địa phương phát bùng loạn lạc. Nơi trấn nhậm nếu là địa phương có toàn bộ dân chúng đạo hạnh sống đời đạo đức, có giáo dục, tuyệt đối tuân thủ luật pháp quốc gia và quy định của địa phương, thì cái “khoan” sẽ phát huy tác dụng.

Một đất nước hình thành từ cơ sở “bạo lực cách mạng” như Việt Nam không thể được lãnh đạo bởi những “ông bụt”, “bà tiên”, vì chắc chắn xã hội sẽ ngày càng suy đồi, tiền phạt sẽ gia tăng thí dụ từ con số không đáng kể cứ như đùa lên đến con số bằng tiền lương tháng của một nhân viên văn phòng cho một hành vi gì đó như phóng uế nơi công cộng chẳng hạn, và sự lờn mặt nhờn luật pháp lây lan từ giới lãnh đạo các cơ quan nhà nước xuống đến thứ dân, phá tan trật tự xã hội và đạo đức nhân quần.

Việt Nam do đó phải Dẹp Bụt vì “bụt” chỉ làm lãnh đạo hoàn toàn không được xem trọng vì xuất hiện không chút giáp bào chắc chắn mạnh mẽ trong môi trường chính trị toàn cầu kiểu “cá lớn nuốt cá bé” ngày càng hung hãn, lưu manh, bất trị.

Dẹp Bụt vì “bụt” chỉ là thứ mặt nạ mà giới “tinh hoa trí thức” Việt dùng che đậy bản chất khinh dân đầy mặc cảm tự tôn, thường hay bộc lộ rõ nét tại Việt Nam do khinh thường Nông-Công-Thương như xưa kia muốn cứu nước thì sĩ phu phải sang Nhật Bản học tập theo Phong Trào Đông Du chứ không chấp nhận vai trò của Nông-Công- Thương và do đó chống Cộng Sản, còn nay thì chỉ ve vản đưa Thương lên cao, đẩy Nông-Công xuống đáy, để rồi xã hội thì nếu là luật sư tốt nghiệp từ tiền của Fulbright hoặc có bằng cấp thạc sĩ/tiến sĩ gì đó là đã manh nha nhen nhúm học đòi dân chủ, lương tâm, lật đổ nhà nước cộng sản Việt Nam. Còn Thương thì chớ biết ai là tiêu biểu trong số những Thương bị Âu Mỹ bêu rếu chẳng hạn mĩa mai là vì nhờ cho gái ghiếc mặc đồ lót (có người Mỹ nói giải thích rằng đồ lót underwear là để mặc bên trong cùng, nên khi “nữ tiếp viên hàng không” mà mặc bikini thì tất nhiên không có mặc đồ lót bên dưới bikini nên bikini chính là đồ lót nếu không đang tắm biển, mà đồ lớt thì chỉ phục vụ hai mục đích gồm mặc bên trong và vũ khỏa thân khiêu dâm, và rằng ngay cả mặc py-ja-ma quần dài tay dài ra đường cũng là không thể chấp nhận được trong văn hóa Mỹ nữa là) quảng cáo hãng hàng không mà Việt Nam có một nữ tỷ phú đô-la,

CTVN 8

hay là Thương mà sếp của nó hoặc đã bị gông cổ giải về từ Singapore hoặc đang bị truy nã toàn cầu, v.v.

Dẹp Bụt vì “bụt” chỉ là thứ mặt nạ mà giới “tinh hoa chính trị” Việt dùng che đậy năng lực kém, hùng biện yếu, chí khí thấp, bản lĩnh vắng, và tác phong xu nịnh mà thôi.

Dẹp Bụt vì “bụt” chỉ là thứ mặt nạ mà giới “tinh hoa truyền thông” Việt che đậy năng lực kém, hùng biện yếu, chí khí thấp, bản lĩnh vắng, và tác phong xu nịnh giới lãnh đạo chính trị mà thôi.

Việt Nam sẽ tiêu vong nếu không Dẹp Bụt ra khỏi phong cách cung cách giới lãnh đạo đất nước.

IV- Gót Chân Achilles 3: “Biểu Tình”

Sự xuất hiện của Donald Trump đã bộc lộ những sự thật sau về “biểu tình” mà giới lập pháp Việt Nam (tức Quốc Hội với nhiều trăm nghị sĩ) vẫn còn mơ hồ:

1) “Biểu tình” ở Mỹ đã trở thành và từ nay đồng nghĩa với hành động cực đoan cá nhân chủ nghĩa chà đạp dân chủ kiểu “tôi bỏ phiếu cho Bà Hillary nhưng Ông Trump đắc cử, vậy Ông Trump không phải là tổng thống của tôi!”

CTVN 9

Câu hỏi đặt ra là liệu ở Việt Nam có sẽ xảy ra vấn nạn khi phe thiểu số được giới lãnh đạo chính trị cho phép tự do ngôn luận tràn lan để tuyên bố một cách phản dân chủ và thiếu-trí-tuệ-luật-pháp rằng Chủ Tịch Nước và Thủ Tướng không phải là Chủ Tịch Nước của tôi hay Thủ Tướng của tôi vì tôi đã không bỏ phiếu bầu Chủ Tịch Nước ấy và tôi cũng đấu có quyền bỏ phiếu trực tiếp bầu ông Thủ Tướng nên tôi sẽ có quyền tự do“biểu tình” chống đối và đập phá?

2) “Biểu tình” ở Mỹ đã trở thành và từ nay đồng nghĩa với bạo loạn

CTVN 10

Câu hỏi đặt ra là liệu ở Việt Nam đã có sẵn các luật pháp mang tính răn đe trừng trị thích đáng đối với các hành vi bạo loạn tương tự?

3) “Biểu tình” ở Mỹ đã trở thành và từ nay đồng nghĩa với vi hiến vi phạm pháp luật:

CTVN 11CTVN 12

Câu hỏi đặt ra là liệu ở Việt Nam đã có sẵn các luật pháp tương tự Luật Hình Sự 2385 của Mỹ về hành vi và hành động kêu gọi và/hoặc in ấn tài liệu và/hoặc thực hiện lật đổ chính phủ Mỹ, chính quyền tiểu bang, hay chính quyền quận, v.v., (advocating overthrow of government) mang tính răn đe trừng trị thật nghiêm khắc đối với các hành vi kiểu “kêu gọi” tương tự?

4) “Biểu tình” ở Mỹ chứng minh chỉ có cường quốc tài chính mới đủ sức “đài thọ” cho “biểu tình”

CTVN 6

Câu hỏi đặt ra là liệu Việt Nam đã có sẵn tiềm lực kinh tài để chi cho các hậu quả của “biểu tình”?

5) “Biểu tình” ở Mỹ đã dẫn đến các đối phó nghiêm khắc từ chính quyền: ngoài những trang bị trấn áp đã nêu thật chi tiết trong bài Nghị Sĩ Hoàng Hữu Phước Nói Về “Luật Biểu Tình” trên chính trang blog này, Chính phủ Mỹ còn lập kế hoạch tăng cường các chiếc xe chiến thuật Quái Thú Khống Chế Bạo Loạn tức Monster Riot Control Vehicle mua của Slovakia

CTVN 13CTVN 14

với tấm chắn thép nặng 3 tấn, cao 3m6, rộng 7m5, trang bị một đại bác thủy water cannon bắn nước cực mạnh và bốn đại bác khí cay tear gas cannon giữa tấm chắn có thể kích lên cao 4m để dội tỏa xuống chu vi rộng khắp, buồng lái còn được bọc thép chống đạn, kính chống đạn, chống lửa, chạy với tốc độ 40km/giờ, có các lỗ châu mai để cảnh sát núp phía sau sử dụng hỏa lực cá nhân, có khả năng (a) ngăn chặn và đẩy lùi càn quét đám đông không có bạo loạn hay có bạo loạn chính trị hay xã hội tức violent political/social demonstrations hàng trăm người trên đường phố, (b) phong tỏa đường phố bảo vệ hiệu quả các khu vực dinh thự cần phải bảo vệ, (c) che chắn bảo vệ lực lượng chấp pháp tiến đến khu vực bị chiếm đóng bởi bọn khủng bố, và (d) càn quét tống dẹp các chướng ngại vật do phía “biểu tình” bạo loạn bày ra, bất kể đó là khối bê tông hay ô tô xe tải, v.v.

Vấn đề đặt ra cho Việt Nam là đã có đầy đủ trang bị như đã nêu trong bài Nghị Sĩ Hoàng Hữu Phước Nói Về “Luật Biểu Tình” và đã có kế hoạch đặt mua các chiếc Quái Thú của Công ty Bozena ở Slovakia để trang bị cho lực lượng cảnh sát tất cả các tỉnh thành hay chưa?

6) Và “biểu tình” chống Donald Trump ở Mỹ cũng lột tả sự suy đồi cá nhân của giới “tinh hoa trí thức” mà điển hình là vụ Giáo sư Đại Học Drexel Hoa Kỳ George Ciccariello. Khi thấy một hành khách nhường ghế hạng nhất cho một quân nhân Mỹ trên chuyến bay, với tư tưởng chống Donald Trump là người được các cựu chiến binh ủng hộ tối đa và cũng là người vừa tôn vinh một sĩ quan tử trận, “giáo sư tiến sĩ” Ciccariello vội gởi một dòng trên Twitter rằng “Một thằng vừa nhường ghế hạng nhất của nó cho một thằng lính mặc quân phục. Ai cũng cảm ơn nó. Tao thì cố để khỏi ói mửa nôn ọe hoặc khỏi gào lên về vụ Mosul”.

CTVN 16

và tất nhiên “giáo sư” ấy bị giới quân nhân đáp trả mạnh mẽ, chẳng hạn như binh sĩ Kurt Schlichter đốp chát lại rằng: “Mầy đã cố để khỏi ói hoặc gào lên hử? Không đâu, mày chỉ ngồi đó lặng câm như một con chó cái bị bỏ rơi, thừa thải, ước phải chi mày được là con người.

CTVN 17

Vấn đề đặt ra cho giới lãnh đạo chính trị Việt Nam là (a) họ có đã thực sự hiểu Thế Nào Là Nhà Trí Thức không, (b) vì sao “trí thức” do họ bỏ tiền ra đào tạo thì một bộ phận không nhỏ vừa bất tài vô dụng vừa suy đồi tâm thức đến độ phỉ báng anh hùng liệt sĩ Việt Nam, phỉ báng lãnh tụ duy nhất tài ba của Việt Nam, thậm chí tham gia biểu lộ tình cảm tức “biểu tình” hô hào vi phạm pháp luật và Hiến Pháp Việt Nam khi có những hành vi viết lách chống phá và/hoặc hành động đòi lật đổ chính phủ Việt Nam?

Ba gót chân Achilles ấy tuy khác nhau, nhưng gắn kết mật thiết với nhau mà chỉ nhờ có sự xuất hiện chói ngời của Donald Trump mới soi rọi được các gót chân ấy.

Gót chân Achilles nhất thiết phải được bao bọc trong đôi ủng làm bằng thép như của chiếc Dã Thú The Beast, vì rằng nếu đi dép sandal giống như Achilles và các chiến binh La Mã thì chỉ cần một cung thủ thiện xạ cũng đủ hạ knock-out Achilles chứ chưa cần đến hỏa tiển Tomahawk.

Giới lãnh đạo chính trị Việt Nam, do đó, phải trị quốc băng vũ khí bách chiến bách thắng của bạo lực cách mạng, theo đúng bài bản của Khổng Trọng Ni.

Phải xiết chặt truyền thông chính thống vì khi cho phép truyền thông chính thống tự do tập trung bá đạo chống Donald Trump, nhạo báng Donald Trump, đăng tin về các kêu gọi ám sát Donald Trump và lật đổ Donald Trump,  giới lãnh đạo chính trị đã mặc nhiên dung túng truyền thông chính thống dồn dập nhồi nhét vào ý thức của người dân Việt, kích động người dân Việt học tập theo gương những người dân Mỹ chống Donald Trump để manh nha hoạt động chống lại lãnh đạo chính trị của Việt Nam, nhạo báng lãnh đạo chính trị Việt Nam, tiến tới bình thường hóa các hành vi hay hành động chống phá nhằm lật đổ chính phủ Việt Nam.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

Tham khảo:

1) Hùng Biện: Thí dụ duy nhất về ứng khẩu hùng biện trong toàn bộ lịch sử Quốc Hội Việt Nam thời hiện đại: xin truy tìm các video clips các phóng viên “báo chí” truyền hình đã thu khi Nghị sĩ Hoàng Hữu Phước phát biểu tại nghị trường chống lại đề nghị dự thảo cái gọi là “Luật Biểu Tình” năm 2011, được toàn nghị trường vỗ tay tán thưởng trở thành một sự kiện chưa từng có tiền lệ trong toàn bộ sinh hoạt chính trị chính thống kể từ ngày lập quốc Cộng-Hòa Xã-Hội Chủ-Nghĩa Việt-Nam, nhưng đã chưa bao giờ được phát hình phát sóng và rất có thể vẫn còn lưu trữ tại Đài VTV ở Hà Nội.

2) “Biểu Tình”:

Luật Biểu Tình   26-5-2014

Nghị Sĩ Hoàng Hữu Phước Nói Về “Luật Biểu Tình” Bài 1: Vấn Đề Ngữ Nguyên.   02-4-2015

Nghị Sĩ Hoàng Hữu Phước Nói Về “Luật Biểu Tình” Bài 2: Vấn Đề Pháp Luật.   14-4-2015

Phải Có Luật Biểu Tình  18-8-2016

3) Giới Tinh Hoa Chính Trị Việt Nam:

Giới Tinh Hoa Chính Trị Việt Nam Sẽ Phải Thay Đổi Năm 2021  23-11-2016

4) Donald Trump:

Tôi Ủng Hộ Donald Trump 01-01-2016

Hoàng Hữu Phước Phỏng Vấn Donald Trump 12-10-2016

Nếu Là Donald Trump, Tôi Sẽ…  03-01-2017

Donald Trump Làm Thế Giới Chính Trị Âu Mỹ Lõa Lồ  26-3-2017

Donald Trump Làm Truyền Thông Âu Mỹ Lõa Lồ  04-4-2017

Donald Trump Làm Truyền Thông Chính Thống Việt Nam Lõa Lồ  10-4-2017

5) “Doanh Nhân” Lãnh Đạo Chính Trị Quốc Gia Thành Công:

Chìa Khóa Của Cường Thịnh  05-11-2016

Both comments and trackbacks are currently closed.